Siêu Cấp Gen Thần - Chương 84: Kim Cương Đại Lực Viên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
12


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 84: Kim Cương Đại Lực Viên


Translator: Nguyetmai

Cuối cùng, trên bia võ đạo đã hiện lên số thứ tự của B thần và La Thiên Dương, năm con số 8 của Hàn Sâm rất bắt mắt, ai cũng biết đây là số thứ tự của hắn.

La Thiên Dương tiến vào sân đấu trước, dáng vẻ bình tĩnh vô cùng, dường như rất tự tin vào trận đấu này. Tô Tiểu Kiều thấy vậy thì thót hết cả tim.

“B thần đâu rồi? Đã sắp đến giờ bắt đầu, sao vẫn chưa thấy B thần tới thế này? Nếu trong vòng ba phút mà không tới thì sẽ bị phán là tự động bỏ cuộc đấy!”

Khán đài đã ngồi kín người từ lâu, tất cả đều muốn xem trận chiến của B thần, nhưng không ai phát hiện ra bóng dáng vàng rực quen thuộc kia đâu.

Tô Tiểu Kiều càng khẩn trương hơn, Lưu Hồng Đào thì châm chọc: “Tô Tiểu Kiều ơi Tô Tiểu Kiều, xem ra tình hình của cậu không ổn rồi. Cậu nói đi, nếu Kim Tệ không tới, tôi thắng thì cậu cũng không phục đâu nhỉ?”

“Anh lảm nhảm cái gì đấy? Hiện giờ vẫn còn sớm, chỉ có mấy thằng cùi bắp mới hay xuất hiện trước, có Boss nào là không xuất hiện cuối cùng đâu, anh không biết vụ đấy à!”

Tô Tiểu Kiều vặc lại. Nhưng đến giờ này B thần vẫn chưa xuất hiện khiến gã thấy chột dạ, thầm nghĩ: “Không phải là B thần có chuyện đột xuất gì nên mới tới muộn đấy chứ, vậy chẳng phải Dạ Lang biến dị của mình mất trắng sao?”

“Được lắm, được lắm! Tôi chống mắt xem cậu mạnh miệng được tới khi nào.” Lưu Hồng Đào cười khẩy đáp lại.

Người mặc áo choàng vẫn luôn im lặng ở bên cạnh Tô Tiểu Kiều đột nhiên đứng dậy, đi về phía sân đấu khiến mấy người Tô Tiểu Kiều đều bị giật thót.

Thế nhưng khi người kia đi xuống cởi áo choàng ra, bộ áo giáp vàng rực chói mắt xuất hiện lập tức khiến khán giả xung quanh hò reo cổ vũ.

“B thần… B thần…”

“Ha ha, thiên sứ B thần tới rồi.”

“Tôi biết ngay mà, sao B thần lại không tới được chứ?!”

Tô Tiểu Kiều vui mừng nhảy cẫng lên: “Má ơi, B thần anh đúng là thần, nhất định phải đánh gục thằng La Thiên Dương kia giúp tôi. Anh phải nhớ kĩ, một phút… chỉ một phút thôi nhé…”

Đến lúc này Tô Tiểu Kiều có thể khẳng định Kim Tệ nhất định đã nghe thấy đoạn hội thoại giữa bọn họ, nói cách khác, Kim Tệ biết gã muốn xử lý La Thiên Dương trong vòng một phút, đây là một tin tức tốt đối với chính Tô Tiểu Kiều.

Tổ viên của tổ Thần Xạ đều vô cùng hưng phấn: “Khi nãy B thần ngồi ở bên cạnh chúng ta! Vậy mà tôi không nhận ra anh ấy, đúng là tệ quá đi mất!”

“Dở quá, biết trước là anh ấy thì tôi đã xin ký tên rồi. Nghe nói chữ ký của B thần có giá lắm đấy!”

“Đúng là thần nhân, Tiểu Kiều, không phải là chú mày biết B thần ngồi bên cạnh nên mới nói những lời đó đấy chứ?”

Tô Tiểu Kiều cười lớn đáp: “Đây gọi là xởi lởi thì trời cho, sao tôi biết B thần ngồi ở đây chứ. Khi nãy anh ta trùm kín mít ấy, tôi còn thấy lạ không hiểu sao nóng như chảy mỡ thế này mà vẫn có người ăn mặc như thế.”

Lưu Hồng Đào cười gằn, lạnh giọng đáp: “Đừng có mừng sớm, cho dù B thần muốn giúp đỡ cậu nhưng cũng không thể đánh bại La Thiên Dương trong vòng một phút đâu!”

“B thần ra tay, có gì là không thể? Chỉ cần anh ấy muốn thì nhất định sẽ làm được.”

Tô Tiểu Kiều lập tức phản bác, bộ dạng như rất tin tưởng B thần.

Dù Dương Mạn Lệ cảm thấy kinh ngạc khi B thần ngồi ngay gần bọn họ, nhưng cô không lạc quan được như Tô Tiểu Kiều. Xét theo lý trí thì những lời Lưu Hồng Đào nói đều rất chính xác.

Cho dù La Thiên Dương không phải đối thủ của B thần, nhưng La Thiên Dương có Thần Thiên Tử ở sau hỗ trợ, nhất định có không ít thú hồn. Dù La Thiên Dương không bằng Thần Thiên Tử và mấy tên tay sai hung ác bên cạnh Thần Thiên Tử, nhưng gã ta cũng không phải hạng kém cỏi gì, các chỉ tiêu tố chất thân thể đều đã vượt qua 10 điểm, lại thêm bản thân có vài thú hồn mạnh mẽ, muốn đánh bại gã ta cũng không phải là chuyện đơn giản.

“Nếu như B thần là xạ thủ, lại có thêm một cây cung và tên thú hồn cao cấp thì nói không chừng còn có thể nhanh chóng giải quyết La Thiên Dương, tiếc là hình như anh ta chưa từng dùng cung tên.” Dương Mạn Lệ thầm than.

Thần Thiên Tử thấy Hàn Sâm xuất hiện, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, sau đó nháy mắt ra hiệu cho La Thiên Dương ở trong sân. La Thiên Dương gật đầu đáp lại, tỏ vẻ đã hiểu.

Thần Thiên Tử đã tốn không ít tâm tư cho trận đấu này. Gã thừa biết La Thiên Dương không phải đối thủ của B thần, cho nên gã cũng không trông mong gì La Thiên Dương đánh bại được đối phương. Nhưng cuối cùng Thần Thiên Tử vẫn cho La Thiên Dương mượn Kim Cương Đại Lực Viên, còn chuẩn bị không ít thú hồn biến dị lợi hại khác cho La Thiên Dương nữa.

Thần Thiên Tử làm tất cả những điều này chỉ để tạo thêm phiền phức cho B thần, hi vọng có thể khiến hắn bị thương. Cho dù B thần không bị thương nặng thì cũng có thể ép hắn dốc hết bản lĩnh thực sự.

Thần Thiên Tử đã xem B thần thành mối họa của mình, cho nên gã mới có ý định mài mòn nhuệ khí và tinh lực của B thần trước khi bản thân gặp phải đối phương, cũng tiện thể xem bản lĩnh của B thần mạnh tới cỡ nào, La Thiên Dương chính là một lựa chọn tốt để làm việc này.

La Thiên Dương là một kẻ hung hãn, xảo quyệt và tàn nhẫn. Gã ta không hề tham công, khi bia võ đạo vừa sáng lên đại biểu trận quyết đấu bắt đầu, La Thiên Dương lập tức triệu hồi Kim Cương Đại Lực Viên, đồng thời còn mặc một bộ áo giáp cấp biến dị lên người.

Ngay sau đó có một con khỉ đột cao hơn ba mét xuất hiện trên sân. Nó mặc một bộ giáp xương nửa thân trên, hai tay cầm gậy Nanh Sói do thú hồn biến dị hóa thành, khí thế vô cùng dọa người.

Thần Thiên Tử nhếch mép cười, gã thích nhất là điểm này của La Thiên Dương. Xét về thực lực, La Thiên Dương chỉ ở tầm giữa trong số đám thuộc hạ của gã, thế nhưng Thần Thiên Tử rất coi trọng sự tàn nhẫn và bản tính trầm ổn của La Thiên Dương.

Thần Thiên Tử vẫn luôn cho rằng một người dù tốt hay xấu thì ít nhất cũng phải tự hiểu lấy bản thân mình, biết cái gì mình làm được, cái gì không làm được, hiển nhiên La Thiên Dương đã làm rất tốt điểm này.

Theo những người khác, lấn thiện sợ ác là xấu, nhưng ở trong mắt Thần Thiên Tử, đây chính là biểu hiện của trí tuệ.

Cho tới giờ phút này, biểu hiện của La Thiên Dương khiến Thần Thiên Tử cảm thấy hài lòng. Gã ta làm mọi việc đều dùng cách ổn thỏa nhất, ít nhất thì phải giữ được mạng sống của mình trước.

Đương nhiên Thần Thiên Tử không quan tâm tới tính mạng của La Thiên Dương mấy, nhưng nếu La Thiên Dương chết đi thì Kim Cương Đại Lực Viên mà gã đưa cho La Thiên Dương cũng sẽ bị hủy, cho nên La Thiên Dương không thể chết được.

“Đúng là thế, làm được bao nhiêu thì cố bấy nhiêu, cố gắng kéo chân tên Kim Tệ kia, ép hắn bộc lộ ra càng nhiều thứ càng tốt, chỉ cần có gì không ổn thì lập tức rời khỏi sân thi đấu và nhận thua!”

Thần Thiên Tử mỉm cười nhìn La Thiên Dương và B thần: “Kim Tệ, cho tao xem mày có bản lĩnh gì nào?!”

Lưu Hồng Đào thấy La Thiên Dương dùng chiêu này thì lập tức vui mừng: “Tôi đã nói rồi mà, Thần Thiên Tử nhất định sẽ cho La Thiên Dương mượn Kim Cương Đại Lực Viên, tôi nói không sai chứ hả? Lại có thêm bộ giáp xương biến dị kia, đừng nói là một phút, theo tôi thấy dù có đấu một giờ thì chưa chắc B thần đã đánh bại được La Thiên Dương.”

“Anh bốc phét sớm thế làm gì? Tên La Thiên Dương này có thể giữ được biến thân thần huyết trong vòng một giờ à?”

Tô Tiểu Kiều mở lời chế nhạo ngược lại, nhưng trong lòng cũng run lắm, không ngờ Kim Cương Đại Lực Viên lại nằm trong tay La Thiên Dương thật.

“Dù sao thì cũng thừa sức giữ được hơn mười phút, thế là đủ để thắng cậu rồi, tiếc là cậu không có mười con Dạ Lang biến dị.”

Lưu Hồng Đào cười giễu Tô Tiểu Kiều.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN