Siêu Cấp Gen Thần - Chương 90: Bàn tay của Thượng Đế
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
12


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 90: Bàn tay của Thượng Đế


Translator: Nguyetmai

Hôm sau, khi Hàn Sâm đến trạm dịch chuyển thì thuận tiện cầm theo mấy món 3D cấp R kia cho binh lính nọ, người nọ vui mừng hét to, luôn mồm đòi kết nghĩa anh em với Hàn Sâm, hạnh phúc nửa đời sau của anh ta đều nhờ cả vào Hàn Sâm rồi.

Hàn Sâm đổ mồ hôi, may mà Dương Mạn Lệ đến nhanh nên giúp Hàn Sâm tránh được một kiếp.

Dương Mạn Lệ cũng không nói gì nhiều, cô bỏ ra nửa giờ giảng giải một vài kiến thức về cung tên với Hàn Sâm xong thì sắp xếp mục tiêu nhiệm vụ, để Hàn Sâm tự mình hoàn thành.

Những kiến thức về cung tên mà Hàn Sâm học được trong trường toàn là mấy thứ khá phổ thông, nội dung Dương Mạn Lệ dạy thì có tính thực chiến cao, khiến Hàn Sâm nhận được khá nhiều lợi ích, trình độ của Dương Mạn Lệ ở mặt này đúng là không tệ chút nào.

Có rất nhiều nhiệm vụ luyện tập, trong đó bao gồm cả thiết bị trọng lực, vừa hay Hàn Sâm cũng muốn dùng nó để luyện tập. Lần này hắn lại lợi dụng lỗi trong cơ chế bảo vệ của thiết bị trọng lực, nhưng không phải chỉnh trọng lực thấp hơn mà là chỉnh cao hơn để thích ứng với tình huống thật của cơ thể hắn.

Hình như phòng huấn luyện này không phải nơi huấn luyện binh lính bình thường, ngoại trừ mấy tên trâu bò kia thì Hàn Sâm không hề nhìn thấy những binh lính khác đi vào.

Đến lúc nghỉ trưa, Hàn Sâm lại ngồi nghỉ rồi buôn chuyện với những người nọ, tên hôm qua hỏi hàng cấp R của Hàn Sâm đánh giá hắn một lúc rồi hỏi: “Tôi bảo này A Sâm, trừ cung tên ra thì cậu còn dùng vũ khí gì nữa không?”

“Dao găm cũng không đến nỗi.”

Hàn Sâm lấy con dao găm bằng thép Z của mình ra cho anh ta nhìn.

Hàn Sâm không biết tên của những người lính này, chỉ biết biệt danh của họ, người này có biệt danh là Lạn Đổ Quỷ, tên này tham tiền háo sắc, lại có máu mê cờ bạc, chuẩn hàng cặn bã.

Lạn Đổ Quỷ cầm lấy dao găm của Hàn Sâm nghịch một lúc, dao găm trên tay anh ta cứ như sống lại vậy, xoay tròn di chuyển giữa những ngón tay như rắn, khiến Hàn Sâm nhìn mà hoa cả mắt.

“Nhìn kĩ nhé.”

Lạn Đổ Quỷ đưa dao găm đến trước mặt Hàn Sâm, dao găm chỉ cách mắt của Hàn Sâm có hơn ba mươi centimét, nhưng Lạn Đổ Quỷ vừa dứt lời thì dao găm lập tức biến mất ngay trước mắt Hàn Sâm, bàn tay của Lạn Đổ Quỷ trống trơn, một con dao găm to tướng cứ biến mất như thế.

“Đờ mờ, biệt danh của anh đặt sai rồi đúng không, lý ra anh nên lấy tên Ảo Thuật Gia mới đúng!”

Hàn Sâm nhìn quanh nhưng không thấy dao găm đâu cả.

Lạn Đổ Quỷ cười hềnh hệch, hai bàn tay huơ qua huơ lại trước mặt Hàn Sâm, sau đó làm động tác bắt một cái, dao găm đột nhiên lại xuất hiện trong tay anh ta, chẳng khác gì làm ảo thuật.

“Anh làm thế nào đấy?” Hàn Sâm mở to hai mắt ra nhìn.

“Hê hê, ngầu không?” Lạn Đổ Quỷ đắc ý cười hỏi.

“Ngầu!” Hàn Sâm vội gật đầu.

“Đỉnh không?” Lạn Đổ Quỷ vuốt nhẹ con dao găm.

“Đỉnh chứ!” Hàn Sâm lại gật đầu.

“Thế có muốn học không?” Lạn Đổ Quỷ cười như không cười nhìn Hàn Sâm.

“Muốn chứ, anh có dạy không?” Hàn Sâm hỏi lại.

“Sau này cậu thầu mua phim ảnh mới của vợ tôi thì tôi sẽ dạy cho cậu.” Lạn Đổ Quỷ vừa cười gian vừa nói.

“Chơi luôn.” Hàn Sâm đồng ý ngay, vợ mà Lạn Đổ Quỷ nói chính là mấy cô minh tinh đóng phim cấp R.

Tuy là mua phim gốc khá tốn kém, nhưng Hàn Sâm thật sự rất mê chiêu này của Lạn Đổ Quỷ, nên hắn muốn học cho bằng được.

“Được rồi, đi tìm chỗ nào đi, tôi từ từ dạy cậu.” Lạn Đổ Quỷ kéo Hàn Sâm qua một bên, dạy cho hắn biết phải học chiêu này kiểu gì.

Lúc ấy Hàn Sâm mới biết chiêu này không phải ảo thuật mà là công phu tay thật sự, mặc dù có dùng một vài nguyên lý điểm mù thật, nhưng phần lớn đều dựa vào sức mạnh của cánh tay và khả năng kiểm soát cơ bắp linh hoạt.

Đúng vậy, chính là cả cánh tay chứ không chỉ riêng bàn tay.

Lạn Đổ Quỷ nói cho hắn biết, chiêu này tên là “Tụ lý càn khôn” hay còn gọi là “Tụ trung đao” (đao trong tay áo), là một chiêu công phu tay nhập môn gia truyền của anh ta. Nhưng thứ anh ta dùng lại là một loại dao đặc chế, có lưỡi chứ không có chuôi, hai lưỡi hình trăng lưỡi liềm bén ngót lại mỏng tang.

Lạn Đổ Quỷ hai tay chơi hai con dao, chẳng khác gì có hai con bướm bay lượn trên tay, khiến người xem phải trợn mắt há mồm.

“Phải mất bao lâu tôi mới luyện được đến trình độ đại thành cỡ như anh?” Hàn Sâm nhìn Lạn Đổ Quỷ với vẻ hâm mộ.

Lạn Đổ Quỷ cười gian: “Tôi ba tuổi đã bắt đầu luyện, bảy tuổi mới xem như nhập môn, đến nay cũng chỉ dám nói mình có chút thành tựu, cách đại thành còn xa lắm.”

Lạn Đổ Quỷ vừa nói vừa trả dao găm lại cho Hàn Sâm: “Đừng có mà xem thường chiêu này nhé, dù chỉ là căn bản nhập môn thôi, nhưng thứ càng căn bản thì càng thực dụng, luyện tốt chiêu này thì có thể khiến cậu hưởng thụ cả đời đấy, cố mà luyện đi nhé.”

“Lạn Đổ Quỷ này, chiêu này của anh là công phu của môn phái nào ấy nhỉ?” Hàn Sâm lại không nhịn được mà hỏi.

“Ha ha, cậu không gia nhập môn phái của tôi, tôi cũng chẳng định thu nhận cậu vào môn phái, chỉ dạy cho chút ít để cậu luyện chơi thôi, mấy chuyện khác cậu đừng hỏi làm gì.”

Lạn Đổ Quỷ đi mấy bước, sau đó lại quay đầu nhìn Hàn Sâm: “Cậu có chơi game gì trên mạng không?”

“Ít chơi lắm.” Hàn Sâm vẫn luôn nỗ lực kiếm sống, nào có thời gian chơi game chứ.

“Cậu chơi thử trò ‘Bàn tay của Thượng Đế’ đi, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho cậu khi luyện chiêu này đấy, nếu qua ải được thì xem như đã nhập môn Tụ Trung Đao này rồi.” Lạn Đổ Quỷ vừa nói vừa chỉ vào máy huấn luyện 3D kế bên.

Hàn Sâm rất có hứng thú với Tụ Trung Đao, nên đi đến bên cạnh máy huấn luyện 3D tìm hiểu tin tức về “Bàn tay của Thượng Đế”. Chẳng bao lâu sau Hàn Sâm đã biết vì sao Lạn Đổ Quỷ lại chỉ hắn chơi trò này.

Đây là một game gõ đánh 3D, nhưng không chỉ dùng ngón tay để gõ, mà điểm đánh trải rộng bốn phía quanh cánh tay, phải lợi dùng mỗi một bộ phận trên cánh tay để đánh vào các điểm ấy một cách hợp lý thì mới có thể thông qua khảo hạch, yêu cầu cực cao đối với khả năng phản ứng, mức độ linh hoạt và chính xác của cả cánh tay.

Bởi vì độ khó về sau đã đến mức biến thái nên game này cũng chia trình độ, ngoại trừ mấy người vừa bắt đầu làm quen thì chia ra làm ba cấp bậc là người tiến hóa, người siêu việt và bán thần.

Dụng ý khi phân cấp đã rất rõ ràng, tương đương với ba trình độ ở vùng đất được thần bảo hộ, chính là nói với người chơi rằng bạn ở cấp bậc nào thì chọn độ khó mức ấy.

Hàn Sâm chọn độ khó vừa bắt đầu trước, qua màn mà Lạn Đổ Quỷ đã nói chính là chỉ độ khó vừa bắt đầu này, còn bản thân Lạn Đổ Quỷ chơi đến cấp bậc nào thì không phải chuyện Hàn Sâm có thể biết, bản thân anh ta cũng không nói.

Chẳng mấy chốc mà Hàn Sâm đã ghiền game này, ban đầu còn trúc trắc, nhưng sau khi làm quen dần thì cảm giác đánh nhanh này lại khiến người ta dễ nghiện.

“Nhanh, nhanh hơn, nhanh hơn nữa…”

Nếu đã bắt đầu thì sẽ khiến người chơi kìm lòng không được mà sinh ra lạc thú theo đuổi tốc độ gõ đánh cực nhanh.

Nhưng Hàn Sâm cũng chẳng có nhiều thời gian để chơi game này, qua mấy vòng thi võ đạo, Hàn Sâm gần như đi thẳng vào chung kết, không bị vấp váp gì.

Cũng không biết nên nói Hàn Sâm may mắn hay xui xẻo nữa, hắn không hề đụng mặt Quyền Ca và Thần Thiên Tử lần nào. Thần Thiên Tử hạ Quyền Ca, Tần Huyên lại loại Thần Thiên Tử, kết quả Hàn Sâm lại gặp Tần Huyên ở ngay trận chung kết.

Thật ra Hàn Sâm lại muốn gặp Thần Thiên Tử hơn, thế thì hắn mới có cơ hội giết Thần Thiên Tử ở đây được. Bình thường lúc nào cũng có cả đống người vây quanh Thần Thiên Tử, Hàn Sâm căn bản không có cơ hội tiếp cận gã.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN