Siêu Cấp Gen
Chương 113: Tính toán của Vương Việt
Mà trước mắt bọn hắn…liền có một vị chết như thế.
“Cẩn thận một chút.” An Đặc thấp giọng nói: “Người này chết ngay ở vị trí cửa vào kẽ núi, ở phía trước cách các ngươi hai mét.”
“Hiểu rõ.” Hai người lúc nãy định tiến lên toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nếu như không có Thần Y nhắc nhở, bọn hắn có khả năng đã chết ở chỗ này!
“Để ta đi trước.” Tần Kiệt chủ động đi ra phía trước.
“Ong —— ” Lỗ tai của hắn lắc lư, dùng toàn lực thôi động năng lực của mình.
Một bước, hai bước, ba bước.
Ba! Tần Kiệt bước vào bên trong kẽ núi.
“Xoạt!” Có một âm thanh nhỏ vang lên.
Một tia ánh bạc kỳ dị hiện lên, con dao găm Tần Kiệt đã sớm cầm trong tay nhanh chóng chém xuống, điểm nhanh nhẹn của hắn cao tới 800 điểm, nếu như đã sớm phát hiện ra tên gia hỏa này, làm sao hắn có thể để cho nó đánh lén?
“Phốc!” Dao găm cắm vào trong tảng đá, một con rắn nhỏ màu bạc, bị đóng đinh trên tảng đá, đầu lưỡi dài ngoằng thè ra, cái miệng lớn mở toác ra, lộ ra mấy chiếc răng dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng màu xanh lục lạnh lẽo, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi!
…
Kim Thành, tại Vương gia, hào quang kinh khủng lưu chuyển, tâm thần của tất cả mọi người đều bị khuấy động, cảm nhận được một cỗ khí tức viễn cổ mênh mông từ một chỗ nào đó bốc lên, sau khi chạm vào vòng năng lượng bảo hộ của Vương gia mới dừng lại.
“Đây là…” Một ít lão nhân lộ ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.
“Rốt cục…” Có người vui đến phát khóc.
Loại gen kia, rốt cục cũng đã dung hợp được rồi sao?! Bọn hắn đã chờ quá lâu!
“Oanh!” Trong đại sảnh, các bức tường thủy tinh ầm ầm nổ tung, ánh sáng màu lam lưu chuyển, cuối cùng được thu liễm vào bên trong cơ thể của một người, người này từ từ mở mắt, trong con ngươi lấp lóe ánh sáng màu xanh chói mắt.
“Tốt tốt tốt!” Vương Thiên Hào mừng như điên, mạnh mẽ vỗ vào bả vai của đứa con trai.
Rốt cục cũng đã thành công! Người này ——chính là Vương Việt! Hắn đột phá cấp E đã được một đoạn thời gian, hôm nay rốt cục cũng đã thành công dung hợp loại gen kia!
“Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thiên tài duy nhất của Vương gia.” Vương Thiên Hào tự hào nói: “Ngươi nếu đã dung hợp cái gen này, tương lai liền có cơ hội trở thành người mạnh nhất của Vương gia, những lão gia hỏa kia cũng phải dựa vào ngươi!”
“Vậy cũng không nhất định.” Vương Việt cười lạnh nói: “Người mà bọn họ lựa chọn lúc trước lại là Vương Thuần, về sau bởi vì Vương Thuần lựa chọn dung hợp một loại gen khác, bọn họ mới chủ động từ bỏ, ha ha…”
“Cái người đường ca này, ta thế nhưng cảm thấy hết sức không yên lòng a.”
“Đặc biệt hơn nữa là tên Vương Thuần này bây giờ còn nhập bọn cùng một chỗ với Trần Phong, ha ha, chính là hai cái tên mà ta ghét nhất… ông trời có thể khiến cho bọn hắn ở cùng một chỗ cũng không tính là bạc đãi ta.”
“Nếu đã như thế, vậy liền thì ta sẽ giải quyết bọn hắn cùng một lần.” Vẻ mặt của Vương Việt trở nên lạnh lùng, ánh sáng màu lam nhàn nhạt lấp lóe trong con ngươi.
Dung hợp xong cái gen này, coi như không có tỷ tỷ trợ giúp, hắn cũng sẽ trở thành một cường giả chân chính! Trước đó, hai người có thể uy hiếp đến hắn này, nhất định phải diệt trừ!
…
Mà lúc này, ở kẽ núi hoang vu, đám người Trần Phong suýt chút nữa đã bị giảm quân số sau khi giao phong lần đầu tiên với Huyễn Xà.
“Mọi người phải cực kỳ cẩn thận.” Vương Thuần ngưng trọng nói: “Gen chiến sĩ cấp E có thể dung hợp hai loại gen năng lực, biến dị thú cấp E cũng có hai tầng biến dị. Huyễn Xà biến dị cấp 1, các ngươi cũng biết, đó chính là một năng lực đặc thù phát ra công kích bất ổn định, thế nhưng, đừng quên tầng biến dị thứ hai của chúng nó!”
“Đó là thân thể của chúng nó! Huyễn Xà là biến dị thú song thuộc tính hệ tinh thần và nhanh nhẹn, bởi vì có huyết mạch đặc thù, phương hướng cường hóa thân thể của mỗi một con Huyễn Xà đều có chỗ khác biệt, có một số con Huyễn Xà cường hóa lớp vảy, có một số cường hóa giác quan, mà có một số lại cường hóa hàm răng!”
Vương Thuần nói đến đây, nhìn qua mấy cái răng nhọn lấp lóe ánh sáng màu xanh của một con Huyễn Xà, nói: “Cho nên, các ngươi nhất định phải vô cùng cẩn thận, cho dù thực lực của các ngươi vượt xa Huyễn Xà!”
“Hiểu rõ.” Sắc mặt của An Đặc trở nên nghiêm túc.
Bọn hắn nếu như đã tiếp nhận nhiệm vụ, tự nhiên đã chuẩn bị vô cùng kỹ càng, cho dù Vương Thuần hiểu rõ đặc tính của Huyễn Xà hơn bọn hắn, thế nhưng nếu như một đội viên vừa rồi bị cắn trúng, bọn hắn cũng có thể cứu, thế nhưng cũng phải trả một cái giá đắt, chỉ sợ lần này sẽ không thể hoàn thành được nhiệm vụ, sự tình tiếp theo, chỉ sợ còn nguy hiểm hơn rất nhiều.
“Trần Phong, ngươi tới đi.” Vương Thuần đem thi thể của con Huyễn Xà giao cho Trần Phong.
“Ừm.” Trần Phong nhìn về phía con Huyễn Xà.
Đây là một con rắn nhỏ dài hai mươi centimet, toàn thân có màu bạc, lớp vảy toàn thân trắng loá, thế mà cho hắn một loại cảm giác vô cùng xinh đẹp.
Chế tác gen lớp vảy Huyễn Xà rất đơn giản, lấy lớp vảy Huyễn Xà làm tài liệu hạch tâm, tìm kiếm gen, dùng tinh thần lực kích hoạt gen, dung hợp gen, Trần Phong bắt đầu xe nhẹ đường quen chế tác gen, sau đó ——chế tác thất bại!
Vương Thuần chuẩn bị tài liệu hết sức đầy đủ, Trần Phong ở bên trong vài phút, liền nhanh chóng chế tác mười lần, đương nhiên, không có ngoại lệ, toàn bộ đều thất bại!
Mục tiêu của Vương Thuần là Huyễn Xà thủ lĩnh! Lớp vảy của mấy con Huyễn Xà bình thường này, chỉ là tài liệu để cho Trần Phong luyện tập, Trần Phong tự nhiên cũng không hề khách khí, tha hồ chế tác để lấy kinh nghiệm.
“Đáng tiếc là không thành công một lần nào.” Trần Phong có chút tiếc nuối nói.
“Vậy thì liền tiếp tục săn giết Huyễn Xà.” Vương Thuần từ tốn nói.
Đám người một lần nữa tiến lên phía trước, so với lần trước càng thêm cẩn thận.
Trước mắt là bão cát đầy trời, hiện tại bọn hắn đã chân chính đặt chân vào bên trong kẽ núi hoang vu, Tần Kiệt cũng toàn lực thôi động năng lực của mình, không dám có một nửa điểm thư giãn!
Cho dù là ——đám Huyễn Xà ở nơi này có thực lực yếu hơn so với bọn hắn.
Bỗng nhiên, trong bão cát xuất hiện một cái bóng mờ to lớn, hư ảo như có như không, giống như là một đầu cự thú đáng sợ vừa mới thức tỉnh, có một cỗ lực lượng kinh khủng đang tràn ra xung quanh.
“Đó là cái gì…” Tần Kiệt nuốt vào một ngụm nước bọt.
“Huyễn Xà thủ lĩnh sao?” Ánh mắt của Vương Thuần ngưng tụ lại.
Vừa mới tiến vào đã gặp được ngay nó hay sao? Thế nhưng cái kích cỡ này…
“Gào —— ” Một tiếng gào thét truyền ra, giống như tiếng long ngâm xông tới tận chín tầng mây!
Trong bão cát, cái bóng mờ to lớn kia còn đang từ từ vươn lên, giống là vừa mới thức tỉnh, cho dù là nhìn không rõ lắm, thế nhưng theo sự suy đoán của bọn hắn, con Huyễn Xà thủ lĩnh này có lẽ là bị khí tức của bọn hắn làm cho bừng tỉnh.
“Làm sao bây giờ?” Đám người nuốt một ngụm nước bọt nói.
Huyễn Xà? Cái này mẹ nó là cự long mới đúng! An Đặc nhìn về phía Vương Thuần hỏi thăm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!