Siêu Cấp Thần Long - Nam Cung Huyền Huyên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
190


Siêu Cấp Thần Long


Nam Cung Huyền Huyên



Trong hải vực mênh mông của Vô Tận Hải lúc này đang có một nam một nữ đang nhàn nhã ngồi trên lưng một con Yêu Thú Kết Đan cảnh, Thiết Bối Sa. Mặc dù đây chỉ là Yêu Thú Kết Đan cảnh nhưng lại là ác mộng của những kẻ đi bên trong, bởi vì loài Yêu Thú này không sống riêng lẻ mà tập trung lại thành đàn từ vài trăm đến vài nghìn con.

Một khi lọt vào vây công của cả đàn thì khó mà sống sót, đặc biệt là cái hàm răng vô cùng khỏe không thua Huyền khí của chúng có thể dễ dàng phá vỡ những chiếc thuyền. Ấy vậy mà hai người này lại có thể nhàn nhã mà ngồi trên lưng một con Thiết Bối Sa, hơn nữa con Đại Sa này còn tỏ ra vô cùng ngon ngoãn, thậm chí trong cặp mắt to hơn cả cái bát của nó còn hiện ra một tia nịnh bợ vô cùng nhân tính.

Mà hai cái người đang ngồi trên lưng của Thiết Bối Sa này dĩ nhiên không phải là ai khác ngoài Phong Thiên Long và Tuyệt Ảnh rồi. Sau khi rời khỏi tiểu đảo của Tuyệt Ảnh thì hắn cùng với nàng tiếp tục lên đường, hướng về phía nam của đại lục, hải vực của Xích Vũ đại lục.

– Ảnh Nhi còn bao lâu nữa vậy.

Hắn nằm dài trên cái lưng chừng mấy chục thước của Thiết Bối Sa, đầu gối lên đùi của Tuyệt Ảnh, vừa ngắm nhìn mặt trời, lười biếng lên tiếng.

– Theo như Tiểu Sa nói thì còn hơn hai ngày nữa mới tới được bến cảng của Xích Vũ đại lục.

Tuyệt Ảnh vừa vuốt ve mái tóc có chút mất trật tự vì gió biển của mình, ôn nhu trả lời hắn.

….

Trong khi đó tại hải vực gần đó, có hai nhóm người trên hai cái tàu khác nhau đang xảy ra một hồi xung đột. Trong đó có một lão giả trên người mặc một bộ hôi y đang ngự không đánh nhau với hai hắc y nhân.

– Các ngươi là kẻ nào, dám đánh lén thuyền của Nam Cung gia tộc.

Hôi y lão giả vừa đánh vừa hét lớn, lão có tu vi Kim Đan trung kì mà đối phương lại có tận hai cái Kim Đan trung kì khiến cho lão giả cơ hồ luôn rơi vào thế hạ phong, cuối cùng đành phải lôi Gia tộc ra thôi.

– Khặc khặc Nộ Hải Thành không phải chỉ có một cái Nam Cung thế Gia của các ngươi, đừng nghĩ có thể đem ra hù chúng.

Một hắc y nhân cất tiếng cười vô cùng chói tai.

– Hừ Lão Tứ nói nhiều với hắn làm gì, nhanh chóng đem hắn đánh chết sau đó còn trở về phục mệnh.

Một hắc y nhân còn lại lạnh lùng lên tiếng trách móc, ngay sau đó cả hai hắc y nhân đồng thời kích phát công kích khiến cho Hôi y lão giả liên tục bại lui.

Trong khi đó chiến cục bên dưới cũng vô cùng ác liệt, hai cái tàu, một cái vô cùng hoa lệ với sàn tàu làm từ gỗ tốt, thân tàu được làm hoàn toàn bằng Huyền Thiết đen bóng, bên trên treo một cái lá cờ lớn màu xanh có viết hai chữ Nam Cung thật lớn. Đây đương nhiên là tàu của Nam Cung gia tộc trong lời của lão giả kia.

Mà bên kia là một cái thuyền được làm khá giống với thuyền của hải tặc, nhưng kẻ ngốc cũng biết được nó đương nhiên là đồ giả. Bởi vì trong hải vực này không bao giờ có tên Kim Đan nào đủ ngốc để đi làm Hải Tặc cả.

Kim Đan kì tu sĩ chỉ cần đi theo làm cung phụng cho Tam Đại thế gia bên trong Nộ Hải Thành cũng có thể được trọng dụng, tài nguyên tu luyện không hề thiếu vậy thì ngu gì mà đi cướp cơ chứ. Hơn nữa Tam Đại thế gia luôn có những tàu đi biển nên đối với Hải Tặc vô cùng cứng rắn, thỉnh thoảng sẽ đem một vài cái tàu hải tặc ra làm thịt khiến cho hải tặc xung quanh đây cơ hồ nghe tới Tam Đại thế gia là sợ run rồi nào có sức đánh cướp.

Nhưng nhìn xem mấy cái tên “hải tặc” này tên nào cũng không thèm để ý cái lá cờ Nam Cung thế Gia trên kia, hơn nữa toàn bộ đều là Trúc Cơ kì lại hoạt động vô cùng bày bản không khác gì lực lượng chính quy. Cái này mà được xem là “hải tặc” sao.

Mà bên kia người của Nam Cung gia mặc dù cũng là Trúc Cơ kì nhưng về số lượng thì lại thua thiệt hơn rất nhiều, bên phe “hải tặc” có hơn trăm người trong khi đó bên Nam Cung thế gia chỉ có hơn bốn mươi người. Không những vậy bên kia còn có gần hai mươi tên Trúc Cơ đỉnh cao, còn bên này vẻn vẹn cũng chỉ có mười người.

Vì vậy mặc dù chỉ mới bước đầu va chạm nhưng bên Nam thế gia đã rơi xuống thế hạ phong rồi, sau một hồi kịch chiến cơ hồ toàn bộ những người dưới Trúc Cơ đỉnh đều bị chém giết. Chỉ có mười cái cao thủ Trúc Cơ Đỉnh Phong là còn trụ lại được nhưng ai cũng bị mấy vết thương.

– Bảo vệ tiểu thư.

Một trong số mười Trúc Cơ đỉnh cao của Nam Cung gia vừa đánh nhau với hai tên “hải tặc” vừa hét lớn. Ngay sau đó cơ hồ mười người đang chiến đấu nhanh chóng tách rời đối thủ mà tạo thành một vòng tròn vây quanh một tiểu cô nương chừng mười bảy mười tám tuổi cũng đang gian nan chống lại một tên Trúc Cơ trung kì.

Nàng mặc dù tuổi không lớn vậy mà đã đạt tới Trúc Cơ sơ kì, hơn nữa lại có thể chống đỡ một cái Trúc Cơ trung kì. Thiên tư bực này thực không tầm thường, mà nàng đương nhiên cũng không phải hạng vô danh.

Bên trong Nộ Hải Thành nàng chính là viên Minh Châu của Nam Cung thế gia, tam tiểu thư Nam Cung Huyền Huyên. Nàng là một trong tam đại thiên tài của Nộ Hải Thành, mười bảy tuổi đã đạt tới Trúc Cơ sơ kì.

– Hừ hừ Vũ Văn gia các ngươi không ngờ lại ngang nhiên vây công thuyền của bổn cô nương, chẳng lẽ các ngươi muốn dẫn tới hai nhà đại chiến sao?

Nam Cung Huyền Huyên sau khi thoát khỏi tên “hải tặc” kia, dưới sự bảo vệ của mười vị Trúc Cơ, mặc dù bên đối phương nhân số gấp đôi thì nàng cũng không có chút gì sợ hãi mà chỉ có tức giận, đúng là tức giận. Nàng nhìn thẳng tên cầm đầu lạnh lùng lên tiếng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN