Siêu Cấp Thần Long
Tiểu đảo kì dị
– Hây da cái đảo chết tiệt. Hệ Thống à rốt cuộc thì làm sao ta mới có thể chui ra khỏi chỗ quỷ quái này đây?
Trên một đảo nhỏ, một thiếu niên anh tuấn trên đầu đội một tiểu điêu màu lam đang không ngừng đi qua đi lại, hắn vừa đi vừa lảm nhảm như kẻ điên. Nhưng nếu chú ý kĩ thì sẽ phát hiện cảnh vật phía sau một khi thiếu niên này bước qua nhất định sẽ nhanh chóng biến đổi, thậm chí dấu chân hắn nện lên bùn cũng hoàn toàn biến đổi.
Và thiếu niên này đương nhiên không ai khác ngoài Phong Thiên Long của chúng ta, mặc dù người nhà kịch liệt phản đối nhưng với công phu ba tấc lưỡi của hắn thì cuối cùng Gia gia cũng chịu cho hắn ra ngoài kèm theo một cái dây chuyền ngọc phong ấn ba tia thần niệm của người. Cái dây chuyền này một khi hắn gặp chuyện sẽ phóng thích ra một đạo phân thân có thể đánh ra một kích của cao thủ Toái Hư Sơ Kì.
Toái Hư Cảnh hiện tại cũng có thể xem là đỉnh phong trong Yêu Tộc rồi huống chi trong Nhân Tộc còn yếu kém hơn Yêu Tộc rất nhiều thì ba kích Toái Hư cũng đủ để hắn giữ mệnh chạy về Long Tộc rồi. Không những thế Gia gia còn hào phóng cho hắn một kiện nội giáp Thiên Cấp, Huyền Vũ Kim Cương Giáp nghe nói được làm từ vỏ của một tiền bối Hư Linh cảnh của Huyền Vũ nhất tộc sau đó lại trải qua Gia gia hắn luyện chế mấy chục năm nên sức phòng ngự của nó đã đạt đến Thiên Cấp Đỉnh Phong có thể chịu được Phá Linh Cảnh toàn lực oanh kích.
Mặc dù là làm từ vỏ của Huyền Vũ nhưng được Gia gia hắn luyện chế thập phần kỹ càng không hề lưu lại chút dấu vết nào từ mai rùa cả, cái nội giáp chỉ lấp lánh ánh bạc cùng với trăm vạn đạo phù văn nho nhỏ khiến nó trở nên vô cùng tinh xảo. Không những vậy kiện nội giáp còn có thể kích phát một cái hộ thuẫn có thể chịu được một kích của Khuy Linh cảnh sơ kì mà không gây thương tổn cho chủ nhân.
– Bên trong đảo này có một cái cơ duyên dành cho Kí chủ, một khi tìm được Kí chủ có thể rời khỏi.
Hệ Thống lạnh lùng trả lời hắn.
– Cơ duyên cái con khỉ.
Nghe xong câu trả lời của Hệ Thống khiến hắn không nhịn được mà chửi lên một tiếng. Hắn hỏi câu này cũng không biết bao nhiêu lần nữa, nhưng lần nào Hệ Thống cũng một câu trả lời duy nhất. Cơ duyên cái gì chứ, từ khi chui lên cái đảo này thì hắn đã đi loanh quanh không dưới trăm lần nhưng có thấy cái vẹo gì đâu, thậm chí bây giờ hắn muốn rời khỏi cũng không được.
Còn nguyên nhân hắn chui lên đảo thì đương nhiên là do Hệ Thống rồi, sau khi ra khỏi Yêu Thú Chi Địa hắn đang một đường vượt Vô Tận Hải thì bị Hệ Thống gọi xuống nói cái đảo này có cơ duyên kết quả là dính vào cái đảo này khiến hắn khóc không ra nước mắt này.
Vô Tận Hải chính là nơi có nhiều cơ duyên cùng với nguy hiểm. Đối với nhân loại thì chỗ này là nơi họa phúc song hành vì bên trong không chỉ tồn tại rất nhiều thiên đại cơ duyên mà còn có một lượng lớn các Yêu Thú cường đại. Nhưng mà chỗ này đối với hắn lại không có gì đáng ngại cả bởi vì hắn là hậu Duệ Thần Long a, lại còn nhận truyền thừa từ Thái Cổ Thần Long nên đối với Yêu Thú hắn chỉ cần phóng thích ra một chút xíu uy áp thôi cũng khiến đám Yêu Thú trên biển run cầm cập rồi.
Cũng vì vậy hắn mới hiên ngang chui vào cái tiểu đảo này nhưng ai ngờ bây giờ… Cuối cùng hắn cũng đành phải bấm bụng chạy vòng vòng cái đảo này thậm chí hắn đang có xu hướng lật tung ba tấc đất lên luôn.
…
– Rống Rống Rống! Lão tử không nhịn được nữa rồi.
Cuối cùng sau khi chạy quanh tiểu đảo gần chục lần thì hắn cũng triệt để điên tiết lên rồi. Trong lúc hắn không nhịn được đã trực tiếp biến thành trạng thái Bán Long Thân cất tiếng rống lớn, vô thượng Long Uy theo đó tràng ra ngoài khiến cho Tiểu Hàn đang ngồi trên đầu hắn cũng nhảy dựng lên.
Nhưng cũng vào lúc này thì dị biến lại phát sinh, chỉ thấy tiểu đạo vốn rừng rậm xanh tốt bỗng nhiên từ từ biến mất. Cuối cùng qua hơn năm phút thì rừng rậm cũng hoàn toàn mất sạch thay vào đó là một cái sơn động to bự hiện ra.
Mà cái nơi hắn cho là “Tiểu đảo” khiến hắn chạy qua chạy lại cả trăm vòng kia không ngờ chỉ là một ngọn núi lớn, nơi mà sơn động kia dựa vào.
– Hừ hừ lão từ đoán không sai mà, ta muốn xem thử là tên nào cả gan giở trò quỷ sau lưng ta.
Hắn sau khi rống lớn mấy tiếng cũng không có thu lại Bán Long Thân mà từ từ hạ xuống, cùng với Tiểu Hàn bước vào trong sơn động. Mà cảnh vật xung quanh cũng không có biến thành “Tiểu đảo” nữa bởi vì hắn cũng không có thu lại Long Uy nên rõ ràng bên trong hiện tại đang bị Long Uy của hắn dọa sợ nên mới không thể tiếp tục tạo ra huyễn cảnh.
Đi vào bên trong là một cái thông đạo đen tối hù, dù tu vi hắn hiện tại có thể nhìn xuyên qua hắc ám nhưng mà trong cái hang này hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn được gầm một thước. Còn thần thức thì cũng không khác mấy chỉ có thể miễn cưỡng cảm nhận được một thước xung quanh mà thôi.
Bị hắc ám bao trùm khiến hắn cũng cẩn thận hơn một chút, nếu bị đánh lén trong lúc này thì hắn có thể khó mà đánh trả kịp. Mang theo tư thế cảnh giác, hắn từ từ đi trong cái thông đạo đen thui này, không biết đi được bao lâu cuối cùng hắn cũng nhìn thấy được một cặp mắt đỏ ngầu to như đầu người đang nhìn chằm chằm vào hắn.
1.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!