Siêu Nhân Không Cần Tu Luyện - Chương 8: Không có Hoàng Thanh thiếu hiệp, lòng ta không yên!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Siêu Nhân Không Cần Tu Luyện


Chương 8: Không có Hoàng Thanh thiếu hiệp, lòng ta không yên!


Dịch: AZZOR!

Hoàng Thanh đi tới cửa Công Đức Đường, hắn phỏng chừng ra tay ở tử khí hạp cốc sẽ gây ra một chút sóng gió nhỏ, thậm chí sẽ có người trông chừng ở nơi này, vì lẽ đó không có trả nhiệm vụ vào cùng ngày đó, mà là đợi đến ba ngày sau đó.

Thời gian ba ngày, cũng đủ để sóng gió bớt đi, dù sao mỗi đệ tử ngoại môn đều rất bận rộn a.

Hơn nữa nhiệm vụ này chỉ yêu cầu là lông vũ của Kim Vân Điêu, vì lẽ đó hắn mới trước tiên đi Thiên Phúc Lâu bán Kim Vân Điêu cho lão bản ở đó, để cho bọn họ xử lý Kim Vân Điêu.

Lão bản của Thiên Phúc Lâu vui mừng như điên, Hoàng Thanh phỏng chừng chẳng bao lâu sau Thiên Phúc Lâu sẽ đẩy món ăn Kim Điêu yến lên, lão bản còn bảo đảm cho lưu lại cho hắn một phần.

“Tần trưởng lão, đệ tử trả nhiệm vụ!”

Sau khi Thiên Phúc Lâu xử lý xong giao cho Hoàng Thanh túi vải lông vũ, Hoàng Thanh cất bước đi tới Công Đức Đường giao trả nhiệm vụ cho trưởng lão chấp sự Tần Lập Phu, đem túi lông vũ đổ trên sàn, kim quang óng ánh.

“Đây là?” Tần Lập Phu trừng to hai mắt, tự tay cầm một cọng lông vũ cứng như sắt lên nhìn tỉ mỉ, cẩn thận.

“Lông vũ Kim Vân Điêu!” Thần sắc Tần Lập Phu phức tạp nhìn Hoàng Thanh: “Những đệ tử ngoại môn nói người thanh y nhân kia có phải là ngươi không?”

Ba ngày nay hắn bị đám đệ tử ngoại môn kia làm phiền đến mệt mỏi, những đệ tử đó nói chắc chắn có thanh y nhân từ nội môn lẻn vào tử khí hạp cốc, đoạt nhiệm vụ của đệ tử ngoại môn.

Ngay cả hắn là trưởng lão chấp sự đã nói là không có chuyện này, vẫn có một ít đệ tử ngoại môn gan lớn nghi vấn không tin, hắn là biết điều đó.

“Lão phu sớm đã nói là không có đệ tử nội môn đi vào tử khí hạp cốc rồi!” Tần Lập Phu vuốt râu lắc đầu bất mãn nói: “Thật muốn gọi đám ngu xuẩn kia qua đây xem!”

“Không trách tông môn đều nói đệ tử ngoại môn hiện tại là đời này không bằng đời trước, ở đời của lão phu, phát hiện tài nghệ không bằng người chỉ có thể tự cảnh tỉnh bản thân, đồng thời cố gắng gấp bội, nhưng mà đệ tử ngoại môn hiện tại thì sao? Cướp không lại người khác, lời gì cũng dám nói lung tung, còn nói có đệ tử nội môn đến cướp nhiệm vụ!”

Từ Tần Lập Phu xem ra, thanh y nhân mà những đệ tử kia nói nhảy một cái cao mấy chục mét, dùng một dao đánh chết Kim Vân Điêu, tất cả đều là phóng đại lên mà nói, vì chính là muốn nói không phải thực lực bọn họ không được, mà là do có đệ tử nội môn đến bắt nạt.

Hoàng Thanh hơi sững sờ, hắn còn tưởng rằng với tính cách của Chu Ngư, e là sợ chân dung hình dáng của mình đều bị phác họa lại đem đi bán lấy tiền, không nghĩ đến bọn họ lại đoán là đệ tử nội môn.

“Thật sự là một đám ngu xuẩn không có tiền đồ!” Tần Lập Phu tức giận mắng vài câu, sau đó đổi đề tài: “Có điều thực lực của ngươi cũng không tồi, có thể cướp được Kim Vân Điêu, nói như thế chắc là trải qua một cuộc ác chiến hung hiểm đứng chứ?”

“Đệ tử cũng là có chút may mắn mới cướp được!”

“May mắn cũng là một phần của thực lực, có điều nhớ kỹ chớ tự mãn, con đường tu hành còn rất dài!” Tần Lập Phu một bên gọi người kiểm kê lại số lông vũ, một bên nói lời mang hàm ý sâu xa.

“Đệ tử ghi nhớ lời chỉ bảo!”

Bởi vì Hoàng Thanh ra tay cố ý tránh làm hư hao lông vũ Kim Vân Điêu, vì lẽ đó Tần Lập Phu ở bên này kiểm tra phẩm chất tất cả lông vũ đều hợp lệ, tổng cộng năm vạn cọng lông vũ, Tần Lập Phu thoải mái phất tay thêm năm trăm điểm cống hiến.

Điểm cống hiến của Hoàng Thanh tăng lên một vạn bảy trăm điểm cống hiến.

“Há, đúng rồi, ngươi đến rất đúng lúc, ta đang muốn kêu người đi tìm ngươi!” Tần Lập Phu lúc này đột nhiên nhớ tới một chuyện, mở miệng nói.

“Tần trưởng lão, mời nói!”

“Nửa năm trước ngươi nhận nhiệm vụ ủy thác của Mã gia ở Bắc Huyền thành, lần này họ lại hướng về Ngư Long Phong đệ trình một nhiệm vụ ủy thác, giống như là vận tiêu, cần ba đệ tử ngoại môn!”

Bắc Huyền thành, khoảng cách từ phủ thành tới Huyền Thiên Tông là gần nhất, dựa vào Huyền Thiên Tông mà xây lên đại thành.

Mã gia ở Bắc Huyền thành là một trong những thế gia, dựa vào khai thác hỏa tinh quáng mạch, buôn bán hỏa tinh thạch mà từ một phú gia lên thế gia.

Những thế gia ở Bắc Huyền thành này rất thân cận, có thể nói là buôn bán phụ thuộc vào mối quan hệ, bởi vậy có lúc gặp phải vấn đề khó khăn mà mình không thể giải quyết, thanh toán một chút phí dụng đổi lấy sự trợ giúp của tông môn cũng là chuyện bình thường, gọi là ủy thác.

Mà tông môn thì lại xem ủy thác có độ khó cao, tốt nhất là nên ở ngoại môn hoặc nội môn mà làm nhiệm vụ.

Tần Lập Phu nhắc tới Mã gia, Hoàng Thanh suy nghĩ một chút liền nhớ ra, nửa năm trước hắn liền hoàn thành qua một lần nhiệm vụ ủy thác vận tiêu.

“Thù lao nhiệm vụ này coi như không tệ, năm mươi điểm cống hiến, mặt khắc Mã gia còn biếu tặng một viên thượng phẩm hỏa tinh thạch cho mỗi đệ tử hoàn thành nhiệm vụ, có điều Mã gia lúc đệ trình thì, đặc biệt chỉ rõ hy vọng ngươi là một người trong số đó nhận nhiệm vụ này.”

Hoàng Thanh tò mò hỏi: “Bọn họ là chỉ định là muốn đệ tử nhận nhiệm vụ sao?”

“Không sai, phỏng chừng là lần trước ngươi cùng bọn họ hợp tác vui vẻ, bọn họ cảm thấy hết sức hài lòng, cho nên muốn lần này tìm ngươi!” Tần Lập Phu gật gù, hỏi: “Thế nào, có hứng thú không? Mặt khác, hai vị trí còn lại đã có người nhận rồi, ngày mai xuất phát.”

“Được rồi, đệ tử nhận!” Hoàng Thanh đáp ứng nói, thù lao nhiệm vụ không tệ, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đặc biệt là viên hỏa tinh thạch thượng phẩm, có giá trị không nhỏ a.

Ngày thứ hai, Bắc Huyền thành, Mã gia.

Gia chủ Mã Thần tự mình đi tới cửa gia tộc, nghênh tiếp đệ tử ngoại môn Huyền Thiên Tông.

“Hai vị đây có phải là Thanh Tước cô nương cùng Âu Dương Phỉ cô nương không?” Mã Thần chắp tay hành lễ.

Là gia chủ thế gia ở Bắc Huyền thành, đối với đệ tử đến từ Huyền Thiên Tông hành lễ như vậy cũng không có chuyện gì to tát.

“Bỉ nhân Mã Thần, ở đây cảm tạ hai vị cô nương tiếp nhận nhiệm vụ ủy thác của gia tộc ta!”

Thanh Tước cùng Âu Dương Phỉ trở về hành lễ của một hậu bối.

“Mã gia chủ không cần khách khí, gia chủ đưa ra thù lao phong phú, tất nhiên sẽ có nhiều người nhận thôi!” Thanh Tước đáp.

“Hai vị mời vào trong ngồi, từ đã chuẩn bị trà ngon từ sớm rồi!”

“Không cần, nếu như có thể chúng ta không bằng chúng ta liền xuất phát đi, hoàn thành nhiệm vụ sớm thì Mã gia chủ ngươi cũng có thể an tâm sớm một chút.

Tốc độ nói của Âu Dương Phỉ rất nhanh, nàng nghe nói sáng hôm nay nghe được Thiên Phúc Lâu hôm nay đưa ra món ăn Kim Vân Điêu với số lượng có hạn, thèm ăn đến nhịn không được, nhưng bởi vì đã nhận nhiệm vụ ủy thác, không có thời gian đi ăn, hiện tại hận không thể sớm hoàn thành áp tiêu một chút, sớm chạy về.

“Hai vị cô nương thật có lỗi!” Mã Thần lắc đầu một cái: “Còn có Hoàng Thanh thiếu hiệp chưa tới, lần áp tiêu này không có Hoàng Thanh thiếu hiệp, lòng ta không yên!”

Thanh Tước cùng Âu Dương Phỉ hơi sững sờ, các nàng cũng không biết Mã Thần mời tổng cộng là ba người, bởi Mã Thần sớm đã hướng về Ngư Long Phong hy vọng một người trong đó là Hoàng Thanh, vì lẽ đó Công Đức Đường đưa ra hai vị trí, nếu như Hoàng Thanh từ chối mới đưa ra vị trí thứ ba.

Bởi vậy, mãi đến tận trước khi hai nàng nhận thì cho rằng lần ủy thác này chỉ có hai vị trí.

Hơn nữa xem ra, tựa hồ Mã Thần rất coi trọng Hoàng Thanh, đã nói: “Không có hắn, lòng ta không yên!”

“Cái tên gọi là Hoàng Thanh kia, cũng không biết đúng giờ sao, đã giao hẹn thời gian rồi mà!” Âu Dương Phỉ bất mãn nói, người này lại cản trở nàng chạy về ăn yến tiệc Kim Điêu.

“Ta đến rồi!”

Hai nàng nghe được âm thanh quen thuộc từ sau lưng truyền đến, làm các nàng hồi tưởng dường như âm thanh này mình đã từng nghe được ở đâu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN