Siêu Phẩm Vu Sư
Chương 8: Phương đại thần
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
—————————
Diễn đàn xúc tiến phát triển nền học vấn quốc gia của Trung Quốc
Đây là một cái tên diễn đàn rất cao sang nhưng trên thực tế thì là một diễn đàn bình thường, không có bất cứ tính chất quốc gia gì cả, mà forum Phương Minh tham gia là forum giao lưu huyền học.
“Chào mừng quản lý Phương đại thần trở lại diễn đàn.”
Tắt tiếng chào mừng của diễn đàn, là quản lý của forum, Phương Minh cũng bắt đầu nhiệm vụ mỗi ngày.
“Hôm nay một mình ở nhà không biết làm gì, có anh nào có lòng nói chuyện cùng không?”
“Sòng bạc lớn nhất Macau, ở chỗ cô gái chia bài xinh đẹp chia bài…”
“Một mình anh cô đơn, một nơi tốt đến ba cái lớn nhất cũng không để lại chút ánh mắt…”
Thấy những topic này, khóe miệng Phương Minh cũng giật giật, cho dù xây dựng từ then chốt, cũng không thể che được kiểu quảng cáo cấm vị thành niên này, có khi còn tìm lỗ hổng để hiện lên.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ xóa topic hàng ngày, tùy ý xem lướt diễn đàn một chút, lúc chuẩn bị thoát ra khỏi diễn đàng thì Phương Minh lại bị hấp dẫn bởi lời nói của Âu Dương Tuyết Tình.
“Tôi trong phút chốc quên mất bên này có một tòa nhà lớn đang xây, đoạn đường này gần đây thành đường hai chiều, chắc là phải kẹt xe một lúc.”
Nghe được lời Âu Dương Tuyết Tình nói, ánh mắt Phương Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, ở phía trước ven đường bên trái, có có một một tòa cao ốc đang xây dựng cao hơn tám mươi mét.
Chiều cao như vậy, thì ở mảnh đất phồn hoa như thành phố Thượng Hải này thì chẳng thấm vào đâu, nhưng chỗ này cũng coi như gần ngoại ô, cao ốc cao tám mươi mét cũng là một ngọn cờ riêng.
“Cao ốc Thiên Mậu.”
Phương Minh nhìn băng rôn to lớn treo ở trên tòa nhà cao, hình như nghĩ tới gì đó, lại mở điện thoại ra, mở một topic trên diễn đàn ra.
“Cao ốc Thiên Mậu được thi công vô cùng nhanh chóng chỉ trong hai năm đã hoàn thành.”
Topic này được đăng trên diễn đàn forum phong thủy của forum huyền học, nhưng mà topic này được đăng từ rất lâu rồi, chỉ là lúc đầu Phương Minh không hứng thú, nhưng giờ bên ngoài là cao ốc Thiên Mậu, việc này cũng khiến cậu có chút hiếu kì với nội dung topic.
Người mở topic là một kiến trúc sư, theo như lời anh ta nói trên topic thì anh ta là nghiên cứu sinh của hệ công trình bằng gỗ ở một trường cao đằng nào đó, mà người thiết kế chính cho tòa cao ốc này là thầy hướng dẫn của anh ta, một giáo sư chuyên gia trong lĩnh vực kiến trúc học.
Topic này có hình thức giống như nhật kí vậy, tác giả viết ra tất cả những vấn đề khó khăn đã gặp phải khi xây dựng cao ốc Thiên Mậu và cả biện phải giải quyết cuối cùng.
Đương nhiên, tác giả đăng topic này không phải xuất phát từ việc tham khảo học thuật mà là vì làm mất mặt.
Bởi vì sau khi cao ốc Thiên Mậu chọn điểm thi công, thì có không ít thầy phong thủy nói mấy lời không khả quan lắm, đều nói nghe đồn khu vực này không thể xây dựng tòa nhà cao ốc nào cao quá năm mươi mét, nếu không nhất định sẽ có chuyện, mà còn nguy hiểm cho những cư dân ở gần đó.
Phong ba này lúc đó gây ra trận ầm ĩ rất lớn, có người nói cao ốc Thiên Mậu lúc vừa mới được duyệt thì không ít người dân sống xung quanh tới gây sự, mà tác giả này lúc sau mới biết đây là do các thầy phong thủy tung tin đồn nhảm kích động dân chúng, anh ta rất khó chịu với thầy phong thủy.
Cho nên, mới có lý do mà tác giả này viết topic trên diễn đàn phong thủy, chính là muốn khiến những thầy phong thủy này mất mặt.
Mấy người chẳng phải nói là khu này không thể xây những công trình cao hơn năm mươi mét sao, bây giờ tòa cao ốc Thiên Mậu đã hơn tám mươi mét rồi, chẳng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cả, tất cả những nguy hiểm mà các người nói đâu hả?
Topic này vừa đăng lên, đã thành topic nóng trong một khoảng thời gian dài, bên dưới có một đống bình luận của các thầy phong thủy, các thầy phong thủy của vùng này đương nhiên rất tức giận mà mắng, mà các thầy phong thủy của vùng khác thì lại ngồi xem kịch.
Đương nhiên, nửa năm trước lúc tòa cao ốc Thiên Mậu xây được sáu mươi mét, thì topic này mới yên ắng xuống, không có thầy phong thủy nào bình luận nữa, chỉ có tác giả thì vẫn cứ cách một vài ngày đăng tin mới như cũ.
Lúc đó Phương Minh không có hứng thú với topic này là vì cậu chưa tới Thượng Hải, lại chưa từng tận mắt khảo sát nên đó giờ không hề nêu ý kiến gì.
Mắt nhìn về phía trên tòa cao ốc Thiên Mậu bên ngoài, bởi vì giờ là giờ cao điểm kẹt xe, Phương Minh ngược lại thì có thể có đủ thời gian tới quan sát toàn cao ốc này, sau phút chốc, lông mày của cậu hơi nhíu lại, sau đó, trực tiếp mở cửa xe bước xuống.
“Này này, Phương Minh anh muốn làm gì?”
Âu Dương Tuyết Tình thấy Phương Minh đột nhiên xuống xe, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc chồm đầu ra cửa xe hỏi.
“Không có gì, tôi muốn xuống xe xem một tí, lát sẽ trở lại ngay.”
Sau khi quay đầu cười, nói một câu với Âu Dương Tuyết Tình, không để ý tới nghi ngờ của Âu Dương Tuyết Tình nữa, Phương Minh sải bước đi đến tòa cao ốc Thiên Mậu phía bên trái.
Đường cái cách cao ốc chỉ chừng hai mươi mét, vì vậy Phương Minh đi mấy bước là tới tòa cao ốc đồ sộ trước mặt, có thể nhìn ra rằng, dàn giáo của tòa nhà đồ sộ này sắp hoàn thành, bây giờ bên ngoài đã bắc lan can sắt chuẩn bị quét vôi.
Phương Minh không đi vào trong cao ốc, mà đi xung quanh cao ốc một vòng, trong lúc đi thì có dừng lại mấy lần.
“Này, cậu làm gì vậy? Đây là nơi thi công, người ngoài không được vào.” – Một công nhân thấy Phương Minh, lập tức đi tới ngăn cản cậu lại, quát hỏi.
“Tôi tới để giải quyết một tí, anh à anh cũng thấy ở ngoài kẹt xe mà, tôi nín có chút khó chịu.”
Nghe Phương Minh trả lời, người công nhân lộ ra vẻ mặt hiểu rõ, bởi vì chuyện như vậy hắn một ngày gặp cũng nhiều lần rồi, nhưng vẫn nghiêm mặt như cũ nói: “Chỗ này không cho phép tiểu tiện, nhanh đi khỏi đây.”
“Được rồi, tối đi liền đây.”
Phương Minh cười cười xoay người định rời đi, nhưng mà, khi đi được mấy mét thì đột nhiên dừng lại, sau đó hỏi người công nhân: “Anh ơi, gần đây công trường có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Người công nhân này sau khi nghe Phương Minh nói thì trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng mà tiếp đó lại nghiêm mặt mắng: “Cậu nói bậy bạ gì đó, công trường có thể xảy ra chuyện gì chứ, đi nhanh một chút, nếu không… Tôi sẽ đuổi cậu đi.”
Mặc dù không nhận được đáp án từ người công nhân, nhưng Phương Minh không quan tâm lắm, cười rồi xoay người rời đi, trong khoảnh khắc cậu xoay người, thì nụ cười trên mặt đanh lại, thay vào đó là vẻ ngưng trọng.
Cho nên khi Âu Dương Tuyết Tình thấy vẻ mặt ngưng trọng của Phương Minh lúc trở lại xe trì trong lòng càng thêm nghi hoặc, chỉ là thấy Phương Minh không có ý định mở miệng giải thích nên cô cũng không hỏi nhiều, với cả hiện giờ đường đã thông cô cũng muốn chuyên tâm lái xe.
Phương Minh trở lại xe thì mở điện thoại lên, ngón tay để trên chỗ để lại bình luận của topic, trầm ngâm một chốc lát, ấn phím để lại một hàng chữ: “Gặp đơn không gặp đôi, gặp đôi quỷ tới gõ.”
Phía nam khóa cửa trời, Bắc Quốc trấn nhà cao.
Gõ hàng chữ này xong, Phương Minh do dự chốc lát, cuối cùng lại gõ thêm một hàng chữ: “tầng lầu cao hơn năm mươi mét, có hai tầng không thể lắp cửa sổ, nhớ kĩ.”
Sau khi gửi bình luận đi, Phương Minh cất điện thoại vào, điều nên tiết lộ cậu đã nói, bây giờ thì xem tạo hóa của người thiết kế cao ốc này.
Cất điện thoại vào thì Phương Minh lại tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, cho nên cậu cũng không biết sau khi cậu gửi bình luận xong thì topic này lại hot trở lại.
“Trời ạ, đây không phải là Phương đại thần sai, Phương đại thần rốt cuộc cũng hiện thân rồi.”
“Phương đại thần đã nói rồi, tôi chắc chắn tòa cao ốc này chắc chắn gặp chuyện không may rồi.”
“Vây xem Phương đại thần ở cự li gần.”
“Hàng phía trước Phương đại thần.”
“Cười sờ đầu chó của lầu trên.”
“Hàng sau nhìn Phương đại thần thuận tiện mò hoa cúc của mấy người lầu trên.”
Trên chỗ phản hồi bình luận của Phương Minh, lúc này lại có thêm mấy bình luận, mà mấy người này, đều là cư dân mạng trà trộn vào diễn đàn phong thủy, hoặc có thể nói là người thích phong thủy.
ID của Phương Minh trên diễn đàn là Phương đại thần, mà chỉ cần là người đã trà trộn vào trong diễn đàn này hơn ba năm thì biết ID này có nghĩa là gì.
Quản lý của diễn đàn huyền học, quanh năm mới thấy xuất hiện một lần, nhưng mỗi lần xuất hiện đều sẽ gây ra trận náo loạn, đây là đại thần tự mang theo hào quang BUFF.
Ba năm trước, Phương đại thần đột nhiên xuất hiện, lúc đó trên diễn đàn có một đại sư đăng lên một topic, nói là tìm được một miếng đất phong thủy trù phú, vị đại sư này đăng cả bản đồ địa hình của miếng đất lên diễn đàn, thu hút sự tán thưởng và đồng ý một đám thầy phong thủy.
Nhưng mà, chỉ có duy nhất một bình luận lại đi theo ý ngược lại, ID của người bình luận này chính là Phương đại thần, mà nội dung bình luận cũng gây ra một trận xôn xao.
“Sói tham mổ trăng, khổng tước khó bay không như gà, chớ mà chôn cất, hại mình hại người.”
Bình luận này chịu rất nhiều công kích mãnh liệt từ những thầy phong thủy sùng bái vị đại sư kia, nhưng mà không đến ba tháng, đại sư mở topic kia lại một mình viết một topic xin lỗi trên diễn đàn.
Nội dung xin lỗi rất đơn giản, nói là chính bản thân nhìn sai, may mà có Phương đại thần nhắc nhở, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì thì đại sư kia không nói.
Từ đó về sau, tên tuổi của Phương đại thần ở trên diễn đàn bắt đầu được truyền bá rộng rãi.
Phương Minh đang nhắm mắt dưỡng thần, lúc này cũng đang nhớ tới chuyện xảy ra trên diễn đàn lúc đầu, cậu sở dĩ biết vào diễn đàn đó là vì lúc cậu vừa mới học cách lên mạng thì vô ý tìm được.
Lúc đó, cậu vừa lúc thấy được topic của Trần đại sư kia, sau khi xem bản đồ địa hình mà Trần đại sư đăng lên thì cậu nhận ra chỗ này sai, mới lên tiếng chỉ ra điểm sai.
Nói thật, Phương Minh không có hứng thú với cái xưng hô đại thần gì đó, lúc đầu cậu muốn lấy tên là Phương Minh, nhưng kết quả lại bị trùng tên đăng kí, sau đó đinh lấy “Cậu nhóc phong thủy”, “Người yêu thích huyền học”, “Dân gian nhất tản nhân” nhưng kết quả phát hiện mấy tên này đều bị đăng kí rồi.
Sau đó dưới cơn nóng giận, Phương Minh trực tiếp lấy tên Phương đại thần, ai ngờ nickname này lại đăng kí được, kết quả này khiến cậu cảm thán, người Trung Quốc thật đúng là khiêm tốn mà.
Trên diễn đàn Phương Minh rất ít khi đăng topic, sau khi nhìn thấy mấy cái topic phong thủy sai bét của mấy người được gọi là thầy phong thủy đăng lên thì mới để lại bình luận, mục đích làm vậy chỉ có một, chính là không muốn thấy thầy dỏm hại người.
Một bác sĩ y thuật không giỏi giang thì có thể làm hại một bệnh nhân nhưng nếu thầy phong thủy mà học thuật không giỏi thì có thể hại cả một gia tộc, thậm chí là một thôn xóm.
Xe đang chạy, một tiếng sau, rốt cuộc cũng tới nơi Phương Minh nói, xóm nhỏ trong thành phố gần ngoại ô.
So với thành thị sạch sẽ phồn hoa, nơi đây có vẻ lộn xộn hơn nhiều, ven đường là các quầy hàng của lái buôn, sống ở đây đêu là công nhân viên nơi khác, mà hơn nữa đa số đều là dân lao động tay chân.
Những người này, đương nhiên mỗi tháng không thể trả tiền thuê nhà hơn nghìn hoặc thậm chí nhiều hơn, đối với họm tiền nhà hơn năm trăm cũng đã rất xa xỉ rồi, dù sao chỉ cần có một chỗ có thể ở là được rồi.
Đi làm công, chính là vì để kiếm tiền chứ không phải để hưởng thụ.
“Phương Minh, bạn của anh ở đây à?”
Âu Dương Tuyết Tình không xuống xe mà hỏi thăm một chút, sau khi thấy Phương Minh gật đầu thì mới dừng xe ở một bên, sau đó cùng Phương Minh xuống xe.
“Phương Minh, bạn của anh cụ thể ở đâu, chúng ta tìm ở đâu?”
“Tôi không biết.”
Nghe Phương Minh trả lời, Âu Dương Tuyết Tình liếc mắt, không biết chỗ ở cụ thể ở đâu, nguyên cái xóm rộng lớn như vậy, muốn tìm một người giống như mò kim đáy bể vậy.
“Nhưng mà tôi biết nên tìm người ta thế nào.”
Phương Minh nhìn Âu Dương Tuyết Tình cười, trong nụ cười kia có vẻ ngây thơ chất phác của đứa trẻ, khiến Âu Dương Tuyết Tình ngây người trong chốc lát, cô không ngờ rằng nụ cười của đứa trẻ lại lộ ra ở trên mặt Phương Minh lúc này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!