Siêu Thần Cơ Giới Sư - Chương 270: Bố cục chủ thành, kế hoạch hành động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Siêu Thần Cơ Giới Sư


Chương 270: Bố cục chủ thành, kế hoạch hành động


Editor: Nguyetmai

Thi đấu chuyên nghiệp chia làm nhiều hình thức thi đấu, mà đấu trường là thích hợp nhất để đấu võ đài và đấu cá nhân, dựa vào kinh nghiệm của Hàn đại kỹ sư, nếu có sẵn sàn đấu thì khả năng cuộc thi tổ chức ở chỗ anh sẽ không nhỏ, dù sao kiếp trước sàn thi đấu chuyên nghiệp lần đầu tiên đều do game thủ tự đẩy mạnh tốc độ tạo ra, tuy rằng nghe hơi low nhưng tự thân vận động lại khiến game thủ rất thích thú.

Nếu thi đấu chuyên nghiệp tổ chức trên địa bàn của anh thì địa vị “chủ thành” sẽ càng vững chắc, còn có thể đưa tới rất nhiều người, trong mắt Hàn đại kỹ sư thì đó đều là khách hàng hết, anh đã nhắm vào thi đấu chuyên nghiệp để chuẩn bị kiếm một mớ, những dược tề tạm thời tăng cường trạng thái trên tay nhất định có thể bán ra với giá cao.

Có điều còn một vấn đề nhỏ, ấy là thời gian thi đấu chuyên nghiệp diễn ra vào khoảng nhóm game thủ đầu tiên đạt tới Level 60, nếu phải chờ khi thi đấu bắt đầu thì anh sẽ phải đợi trên Hải Lam Tinh khá lâu nữa.

“Coi như bước chuẩn bị trước khi tiến vào tinh tế đi, hơn nữa mình cũng cần một cơ hội.” Hàn Tiêu thầm nghĩ.

Muốn rời khỏi hành tinh không phải là chuyện đơn giản, trong phiên bản 1.0, các hành tinh tân thủ đều không có con đường bình thường nối liền với tinh tế, nếu ở trên những hành tinh tân thủ có tiếp xúc với văn minh tinh tế có lẽ anh sẽ nghĩ ra không ít cách, ví như ở Sương Đông Tinh, chính tộc Demon đã có chiến hạm tinh tế, Hàn đại kỹ sư có thể nghĩ cách tự tạo một con thuyền không gian chẳng hạn.

Nhưng ở Hải Lam Tinh, các quốc gia ở đây muốn có phi thuyền để di chuyển đến cùng vùng định cư còn không làm được, muốn bay lên để sánh vai với mặt trời là ý nghĩ vô cùng xa vời.

Có điều không phải không có hy vọng nào, từ khi quyết định muốn rời khỏi Hải Lam Tinh ngay trong phiên bản 1.0, anh đã bắt đầu lục lọi các chi tiết trong trí nhớ, trải qua rất nhiều thời gian ngẫm nghĩ, anh đã thật sự phát hiện vài cơ hội bay lên trời, nhưng phải chờ những sự kiện đó tự nhiên phát sinh thì cơ hội mới xuất hiện.

Thế nên giờ anh thật sự chờ đến lúc cuộc thi mở màn.

“Đến lúc đó, đợt game thủ đầu tiên cơ bản đều đến Level 60, nếu mình không gặp được nghề phụ thích hợp thì hẳn vẫn là Level 70.”

Hàn Tiêu hoàn toàn không hề lo lắng, thực lực của anh đã vượt qua một phiên bản rồi, hơn nữa còn là Boss mẫu, tăng thêm các loại máy móc và kỹ xảo chiến đấu, dù game thủ có phát điên tự tìm đường chết thì anh vẫn có thể một mình diệt sạch cả đoàn bốn ngươi mươi nhẹ nhàng như chơi.

Ngược lại, thực lực của game thủ mạnh lên sẽ khiến các thế lực ngỡ ngàng, coi “Dị Nhân” là kẻ địch lớn nhất, thế cục Hải Lam Tinh sẽ lại thay đổi.

Cuối cùng chỉ có anh vững vàng như núi Thái.

Aurora sợ hãi nấp sau lưng Hella, lần đầu tiên cô bé thấy nhiều người như thế nên bị sợ hãi, rất khó thích ứng được.

“Đây là địa bàn của anh à?” Hella kinh ngạc nhíu mày, cô ta không ngờ ở đây lại có nhiều Dị Nhân như thế, hơn nữa xem ra Hàn Tiêu có sức ảnh hưởng rất lớn trong quần thể Dị Nhân, cô ta thật sự không hiểu nổi điểm này.

Game thủ tự phát vây xem, vì Hàn Tiêu gần đây quá nổi bật, khu Hải Lam Tinh trên diễn đàn thảo luận rầm rộ, game thủ ở khu tị nạn đều muốn nhìn anh thật gần.

Dọc đường đều là game thủ, ánh mắt nóng bỏng từ bốn phương ùa tới, anh có cảm giác như thể đi vi hành… Nếu không có vệ binh mở đường thì anh nghĩ đám game thủ như lang như hổ không chừng đã nhào lên rồi.

Trở lại khu vực cao tầng của khu tị nạn mới an tĩnh lại.

Hàn Tiêu bố trí cho hai cô gái, anh nói: “Hoàng Dự này, anh thu xếp hai phòng cho các cô ấy, từ nay các cô ấy sẽ ở đây…”

Nghĩ một lát, anh sửa lời: “Thôi, một phòng là đủ rồi.”

“Xin mời.” Hoàng Dự giơ tay mời, dẫn hai người rời đi.

Mấy người đi rồi, trong phòng chỉ còn lại mình anh, Hàn Tiêu nằm trên giường nghỉ ngơi một lúc sau đó đóng cửa chính và cửa sổ, khóa mình trong phòng sách, cầm lấy giấy bút ghi lại trọng tâm hành động tiếp theo, xóa rồi lại sửa, sửa rồi lại xóa.

Nếu muốn chuẩn bị rời khỏi hành tinh này thì đương nhiên phải ghi lại những kỳ ngộ trên Hải Lam Tinh, mà còn viết lại tỉ mỉ cơ hội tiến vào tinh tế, thi thoảng bổ sung thêm, đề phòng mình quên mất chi tiết nào đó.

“… Thế nên, mình muốn gắng hết sức kiếm càng nhiều kinh nghiệm trên người game thủ Hải Lam Tinh càng tốt, vì sau khi rời khỏi hành tinh này sẽ tương đương với việc trong một thời gian ngắn không thể tiếp xúc với game thủ nữa, nhưng mình vẫn cần duy trì sức ảnh hưởng nữa, vậy nên phải cố gắng hoàn thiện chủ thành game thủ, bổ sung các chức năng cần thiết, còn phải cung cấp phương tiện giao thông công cộng, sau đó các game thủ hoạt động tại chủ thành sẽ luôn nhớ tới mình… Không thì cứ dựng một pho tượng nhắc họ luôn đi…”

Đốt tờ giấy kín đặc chữ thành tro, không để lại bất cứ manh mối nào. Giờ đã là nửa đêm, Hàn Tiêu đi vào một khu nhà khác, đây là nơi ở anh đặc biệt bố trí cho bốn người Cuồng Đao, đãi ngộ thế này các game thủ khác không hề có.

Trong phòng chỉ còn lại mình Cuồng Đao, hắn vẫn luôn chờ Hàn Tiêu, thấy anh, hắn lập tức vui vẻ bật dậy, bước tới đón người.

“Có mình anh thôi à?” Hàn Tiêu nhìn ngang nhìn dọc, sau đó thiết lập một nhiệm vụ đơn giản với thù lao phong phú rồi ném cho Cuồng Đao.

Cuối cũng lại được phát phúc lợi.

Cuồng Đao mừng rỡ.

Vẫn là đi theo Hắc U Linh có tiền đồ nhất, nội dung nhiệm vụ còn rất thú vị nữa, nhảy múa ca hát là có thể lấy được điểm kinh nghiệm rồi, những nhiệm vụ khác đều chán muốn chết ấy.

Thi đấu chuyên nghiệp sắp diễn ra, Hàn Tiêu cũng chuẩn bị bồi dưỡng mấy game thủ thân cận này, để họ có thể phát huy tốt nhất trong cuộc thi.

Hàn đại kỹ sư vẫn rất hào phóng với người của mình, dù sao các game thủ này cũng giúp anh không ít việc, đồng thời, nếu thành tích của họ nổi bật thì cũng có thể khiến game thủ khác tin rằng đi theo anh mới có lợi được.

Hơn nữa, hiện giờ hạn mức thưởng nhiệm vụ của anh cũng tăng lên, có thể thỏa mãn nhu cầu của càng nhiều game thủ.

[Hạn mức thưởng cao nhất cho nhiệm vụ đơn: 115160 điểm kinh nghiệm]

Tổng hạn mức mỗi ngày là gấp bảy lần hạn mức đơn (cơ bản gấp 5 + 2 điểm độ truyền thuyết), đại khái có khoảng 800000 điểm kinh nghiệm, vô cùng dồi dào, Hàn Tiêu nhìn mà còn thấy thèm nữa là. Nếu có thể tự đưa hạn mức kinh nghiệm cho mình thì tốt rồi, như vậy sợ gì không có kinh nghiệm nữa, đáng tiếc là cách này không dùng được.

“Ôi, vẫn là nhổ lông trên con dê game thủ thôi.”

Dùng một ngày xử lý việc lặt vặt xong, vật tư của Dean cuối cùng cũng tới, ngay sau đó, Hàn Tiêu khóa mình trong phân xưởng, bắt đầu bế quan chế tạo, sửa sang lại thu hoạch của mình.

“Tri thức nâng cao hệ cơ giới của Manh Nha là “Kết nối thần kinh”, đây là tri thức vô cùng quan trọng với hệ cơ giới, làm thay đổi phương thức điều khiển máy móc, chỉ cần biên soạn chương trình cho chip sau đó có thể đọc được tín hiệu mệnh lệnh phát ra từ đại não, tốc độ tư duy còn nhanh hơn nhiều so với nói chuyện hoặc ra hiệu.”

Dùng 8 điểm tiềm năng đẩy “Kết nối thần kinh” lên max level là 5, tri thức cơ bản tăng một bậc tiêu tốn 1 điểm tiềm năng, thăng cấp 2 điểm, theo phương thức này thì càng lúc tiêu hao sẽ càng nhiều, vậy nên Hàn Tiêu mới luôn dự trữ điểm tiềm năng, chỉ đưa vào các tri thức quan trọng.

Việc đầu tiên là tái tạo lại bộ giáp đã bị đánh vỡ, lần này Hàn Tiêu không định phục chế hoàn toàn theo bản vẽ Python – cải tiến, anh muốn sáng tạo tự do trên trụ cột đó rồi tạo ra một bộ đồ chiến đấu càng mạnh mẽ, trong đầu anh đã có sẵn ý tưởng rồi.

Bên cạnh máy tiện chất đống linh kiện và vật tư, Hàn Tiêu đếm đủ số lượng, sau đó xoa tay, cười vẻ đã tính sẵn hết rồi.

“Khởi công.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN