Siêu Trộm Xinh Đẹp Và Tổng Tài Bá Đạo
Chương 7
Trong văn phòng làm việc của Lương Như Ý cố ngồi trên ghê dựa vừa xoay vừa cười khúc khích vui sướng..cô vừa mới trả thù hắn một vố chắc giờ này mặt hắn đang nhăn như khỉ ăn ớt ý…mặc dừ biết sẽ bị hắn trả thù lại hắn sẽ không để cô yên nhưng từ nay về sau cô nhất định phải cho hắn biết cô cũng không dễ gì bị bắt nạt..cô là ai chứ hắn khinh thường cô quá rồi..
Sáng sớm mà đã uống cafe pha muối thì cả ngày hắn sẽ bực mình lắm nhỉ…cô vừa xem báo cáo thư kí vừa đem vào vừa nghĩ đến biểu cảm của hắn khi uống ly cafe muối của cô làm cô bật cười…
Cái gì…phó giám đốc hằng ngày mang bộ mặt nghiêm túc lại cười ngây thơ như vậy sao..cô có nhìn nhầm không chứ..thư kí Mãn Mãn đớ người ra không hiểu mình có nhìn nhầm không nữa..nhưng rõ ràng chị ấy đang cười thật mà…chuyện này mà kể cho mấy người ngoài kia chắc không ai tin..
” Báo cáo của em đây..đã kí hết rồi..”
” Hôm nay chị có chuyện gì vui phải không ạ..”
Mãn mãn rụt rè hỏi không những thấy cô cười mà cách nói chuyện hôm nay của Lương Như Ý cũng nhẹ nhàng hơn thường ngày..
” Không phải chuyện vui gì đâu…chỉ là hôm nay tôi thấy thoải mái trong người..”
” Vậy em đi làm việc tiếp ”
Mãn Mãn bước ra khỏi phòng mà vẫn khó hiểu hôm nay sếp của cô khác với thường ngày khiến cô không thể tiếp nhận nổi..
” Reeeng.. Reeeng.. Reeeng.. ”
Chuông điện thoại bàn phòng Lương Như Ý vang lên
” Alo..phó giám đốc kế hoạch nghe..”
” Cho em 10 phút để pha một ly cafe mới đem vào phòng tôi”
” Cái gì cơ”
Lương Như Ý giật mình nhận ra giọng nói đầu dây bên kia là của Cố Viễn Thành
” Em chỉ có 10 phút thôi”
” tút..tút..tút..”
Lương Như Ý chưa kịp trả lời thì Cố Viễn Thành đã cúp điện thoại..ôi cái giọng bá đạo đó của hắn nghe mà phát ghét cơ chứ người gì đâu mặt đã khó ưa tính lại càng đáng ghét hớn nữa..
” Rầm..”
Lương Như Ý ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại nặng nề..đi pha cafe đen ít đường cho hắn..uống cho lắm cafe đắng vào rồi lại ăn nói khó nghe thế chứ..
Lương Như Ý có thể cảm thấy mọi ánh mặt của tất cả mọi người đang hướng về cô..họ xì xào bàn tán..cũng đúng thôi một buổi sáng cô đã pha cafe cho Tổng Tài hai lần..rất nhiều người muốn được gặp hắn một lần không được vậy mà cô được hắn chiếu cố như vậy làm những đám nhân viên nữ càng nhìn cô bằng ánh mắt đố kỵ
Xong xuôi cô đi thẳng vào phòng Tổng Tài mà không thèm gõ cửa cô đùng đùng bước qua làm anh trợ lý của Cố Viễn Thành cũng phải sợ sệt..
Sao tính khí hai người này lúc nóng giận giống nhau quá vậy..nếu hai người này mà sáp lại một thì người làm công như anh sẽ phải sống như thế nào với tính cách bá đạo gấp đôi đó chứ..trợ lý Hạ lấy khắn chùi hết mồ hôi trên trán..
” Rầm..”
” Cafe của anh đây thưa Tổng Tài”
Lương Như Ý đặt cafe xuống rồi vội vàng quay đi
” Đây là thái độ của nhân viên với cấp trên sao”
Cố Viễn Thành chống tay mặt nghiêm túc nhìn Lương Như Ý chằm chằm cô có thể cảm nhận được luồng khí lạnh ở sau lưng cô
” Anh kêu tôi pha cafe là đang hạ thấp vị trí phó giám đốc của tôi đấy thưa ngài Tổng tài”
” Tôi là cấp trên của em..vậy mà em dám bỏ muối vào cafe”
” À…chắc do tôi nhầm muối với đường..”
Lương Như Ý làm bộ mặt như không biết gì…ai bảo hắn dám bắt nạt cô chứ
” Người người ngoài kia muốn được làm những việc đó cho tôi vậy mà em lại không vui sao”
” Vậy anh đi mà kêu mấy người ngoài đó làm cho anh đi..tôi không hứng thú..”
” Nhưng tôi thích để em làm”
Lời Cố Viễn Thành nói làm Lương Như Ý cứng họng…hắn là cấp trên nên phải nhịn hắn lại biết hết bí mật của cô nữa nên phải nhịn hắn…phải nhịn..phải nhịn..
Lương Như Ý cố trấn an lòng là phải cố gắng hết sức nhịn hắn
” Tối sẽ cố gắng làm hết việc anh giao..thưa Tổng Tài..”
” Tốt lắm..”
Cố Viễn Thành mỉm cười đắc ý…con mèo hoang này dù có cứng đầu thế nào đi nữa hắn cũng sẽ thuần phục được… Chỉ là sớm muộn mà thôi..
Lương Như Ý ra khỏi phòng đóng rầm cửa lại…sao lần nào chỉ cần gặp mặt là cô lại không thể kìm hãm được tính nóng giận cơ chứ…cô bình thường rất là bình tĩnh xử lý tất cả mọi việc lớn nhỏ cơ mà..
Ở một góc cửa trợ lý Hạ lại đang đứng ngớ người ra vì quá bất ngờ..lần đầu tiên có người nói chuyện như vậy với Cố Viễn Thành mà vẫn còn nguyên vẹn trở về…vậy mà Cố Viễn Thành còn vui vẻ khi thấy thái độ của Lương Như Ý như vậy nữa chứ..thật khó hiểu..
Giờ đây cả công ty đang đồn ầm lên vị Tổng Tài dấu mặt lâu nay với Lương Như Ý chắc có gian tình gì đó…thì ra lâu nay cô ta nghiêm túc làm việc không đi đường tắt như người ta là vì cô ta có chỗ dựa lớn đằng sau…tưởng cao thượng lắm thì ra cũng là ôm đùi lớn như cô gái khác..
Lương Như Ý chẳng thèm bận tâm với những con người ngoài kia..khi mà lòng đố kỵ của con người lên đến đỉnh điểm thì họ có thể nói những lời khó nghe biết nhường nào..địa vị tiền tài làm lòng người trở nên hẹp hòi hơn..
Like + bỏ phiếu mình lấy động lực viết tiếp nhé
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!