Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống
Chương 32: Lên đường
Sau 1 hồi loanh quanh khắp nơi tìm kiếm, hỏi nhiều người đi đường thì cuối cùng cũng biết được chi nhánh của công hội.
Đi trên con đường, quẹo qua 2, 3 cua hẻm. Tới 1 căn nhà lớn cao 2 tầng. Cánh cửa gỗ cao khoảng 2m. Cả đám bước vào, Hạo Thiên đi đầu đang bế Thiên Tuyết. Cả đám lại bắt gặp hình ảnh của 1 đám bợm nhậu, cũng lại nhìn nhóm cậu với ánh mắt kinh thường và chế nhạo. Hạo Thiên không thèm quan tâm, phớt lờ bỏ đi. Đi tới bàn tiếp viên, lần này lại là 1 cô gái, mái tóc màu đen bạc dài uốn lượn và bộ đồng phục trong rất bắt mắt. Cô ta cười nói
“Các em cần gì”
“Bảng nhiệm vụ cấp S trở lên ở đâu ạ” Hạo Thiên nói
“Ơ, em đừng có giỡn vậy chứ, với lại em đã là mạo hiểm giả chưa vậy” Cô ta nói
“Em là mạo hiểm giả, tên Hạo Thiên” Hạo Thiên lại nói
“Ừm ừm, em tên là Hạo….. Khoan, em mới nói em tên gì? ” bỗng cô ta nói với vẻ kinh ngạc. Mà sao cái cử chỉ này quen thế nhở.
“Em là Hạo Thiên ” Hạo Thiên lặp lại
“Chờ chị 1 chút” nói rồi, cô ta bỏ đi vào trong
Bấy giờ, mấy tên bợm nhậu ở ngoài lại có mấy tên không biết điều, tiến về phía nhóm Hạo Thiên. Lần này lại là Kiều Hiên ra ngăn cản, mấy tên này lên tiếng
“Này lũ nhóc con, sao không ở nhà bú sữa mẹ mà ra đây làm gì”
Không cần đợi Hạo Thiên ra lệnh nữa, Kiều Hiên lập tức rút dao và rồi tiếng “xoạt” lại vang lên. Đầu của những tên gây chuyện lại rơi xuống. Và có vẻ mấy tên ở đây không biết sợ như ở công hội chính, khi chúng thấy mấy tên này bị rơi đầu, cả đám cùng đứng lên
“Này, muốn chết à”
“Các ngươi lại dám giết bọn họ”
“Lên giết chúng đi anh em”
………..
Nhiều tiếng nói vang lên, toàn là đòi chem chết, giết chết những người nhóm Hạo Thiên. Bỗng, 1 vang động lớn nổi lên, làm cho cả đám đàn ông run rẩy. Và 1 tiếng nói
“Dừng lại hết cho ta”
Rồi người nói xuất hiện trên lầu cùng với cô gái tiếp viên lúc nãy. Là 1 người đàn ông tầm 35, 36 tuổi, mái tóc màu nâu và thân hình cường tráng. Ông ta nhanh chóng bước xuống những bậc thang và đi về phía Hạo Thiên, ông ta nói
“Chào cậu, tôi là hội trưởng ở đây, tên là Lý Tín. Xin lỗi cậu vì sự vô lê lúc nãy”
Các guild mạo hiểm giả thường có rất nhiều hội trưởng, nhưng hội trưởng có quyền lực nhất là guild ở công hội chính, các ở các chi nhánh thì các hội trưởng chỉ có quyền ngang với phó hội trưởng của guild chính.
“Hội trưởng, tại sao ngài lại phải nói xin lỗi những tên nhóc này chứ, rõ ràng chúng đã giết người của ta mà” 1 tên nói
“Câm miệng, ngươi không biết cậu ấy là mạo hiểm giả cấp SSS của công hội chính à” Lý Tín quát
“Cái gì? ” cả đám la lên
“Tên nhóc đó mà là mạo hiểm giả cấp SSS của công hội ư” 1 tên la lên
“Đúng vậy đấy, và các ngươi câm miệng đi nếu không muốn bị giết” Lý Tín lại nói. Cả đám cùng im lặng.
Lý Tín quay sang Hạo Thiên và nói ” vậy, hôm nay cậu đến đây có chuyện gì”
“à, ta muốn hỏi các nhiệm vụ cấp S trở lên ở đây ấy mà” Hạo Thiên nói
“Ca, ca trở thành mạo hiểm giả khi nào thế ạ” Thiên Tuyết ngây thơ nói
“Tiểu Tuyết à, ta đang nói chuyện với hội trưởng mà, muội không thể xen vào như thế biết không” Hạo Thiên ấm áp nói
“Nhưng muội muốn biết” Thiên Tuyết lại nhõng nhẻo nói
“Ta mới làm hồi 2 ngày trước, được chưa” Hạo Thiên trả lời
“Vâng” Thiên Tuyết cười nói
“À, về các nhiệm vụ hạng S, mời cậu lên tầng 2.” Lý Tín nói
“Không cần, tiểu Siêu, lên tầng 2 có bao nhiêu nhiệm vụ lấy hết xuống đây” Hạo Thiên quay sang tiểu Siêu
“Vâng” nói rồi, tiểu Siêu bỏ đi lên tầng 2 vac quay về với trên tay là hơn 20 tờ giấy nhiệm vụ đưa cho Hạo Thiên
Toàn là nhiệm vụ hạng S trở đi. Hạo Thiên cầm trên tay và nói “Ta nhận hết, ngày mai trả nhiệm vụ”
“À vâng,….. Khoan, cậu bảo nhận hết và ngày mai trả, sao có thể làm được chứ” cô tiếp viên nói
“Nguyệt Thu, ta duyệt. Giao nhiệm vụ” Lý Tín nói
“Vâng” Nguyệt Thu nói. Sau đó nhìn Hạo Thiên và nói “đưa thẻ mạo hiểm giả của các cậu cho tôi”
Cả đám xuất thẻ ra đưa cho Nguyệt Thu, cô ta xem sơ qua và trả lại. Hạo Thiên và nhóm nhận nhiệm vụ xong thì rời đi. Bấy giờ, trông công hội bọn bợm nhậu đang nói chuyện với hội trưởng Lý Tín. 1 tên nói
“sao ngài có thể để chúng đi dễ dàng vậy được chứ”
“các ngươi đừng nhìn hắn mới 9, 10 tuổi mà lầm, ta không cách nào dò ra thực lực của chúng cả, chỉ biết được vài tên là từ cấp 150 đến 290 thôi. Còn lại thì hoàn toàn dò không ra. ” Lý Tín thở dài nói
“Cái gì”
“Nếu ta mà không duyệt cho chúng đi sớm thì không chừng hắn nổi điên lên rồi sang bằng nơi này mất” Lý Tín nói rồi bỏ đi
Đám còn lại thì ngơ ngác, không biết nói gì nữa. Không ngờ chúng lại động vào tổ khủng long lớn như vậy.
Quay lại với nhóm Hạo Thiên, bây giờ cậu đang phân công nhiệm vụ thích hợp với từng nhóm 1 và dặn “tách ra làm nhiệm vụ, sáng mai tập trung ở đây”
“Vâng” cả đám nhóc nói, rồi tản ra thành từng nhóm từng nhóm đi thực hiện nhiệm vụ. Còn nhóm Hạo Thiên là cậu và tiểu Siêu. Hạo Thiên xoa đầu Thiên Tuyết nói “bây giờ ta dắt muội về nhà nhé”
“Muội theo huynh không được sao” Thiên Tuyết đáng thương nói
“Không được, lần này thì không được” Hạo Thiên kiên quyêt nói
“Nhưng….”Thiên Tuyết định nói nhưng lại bị tiểu Siêu chen ngang
“Tiểu Tuyết à, muội ở nhà nhé, khi về chúng ta dắt muội đi chơi” rồi xoa đầu cô bé
“Vâng” Thiên Tuyết yểu xìu
Rồi cả 2 dắt Thiên Tuyết về nhà và đi làm nhiệm vụ. Hơn 20 nhiệm vụ thì tiểu Siêu và Hạo Thiên đã giữ hết 14 cái. Cả 2 bắt đầu đi làm nhiệm vụ, hết nữa ngày thì đã làm xong hơn 1 nữa. Trưa, đi kiếm chút gì đó ăn rồi lại đi làm tiếp, tới chiều thì xong xuôi và trở về nhà, lũ nhóc có lẽ còn chưa xong nên không thấy đứa nào ở nhà cả.
Bước tới cổng nhà thì đã xế chiều, Thiên Tuyết đang chơi bóng cùng với mẹ. Hạo Thiên đứng trước cửa, lần này tên lính gác không có chơi ngu nữa, hắn nhanh chóng mở cửa và chào Hạo Thiên. Khi Thiên Tuyết thấy Hạo Thiên và tiểu Siêu trở về thì nhanh chóng chạy lại
“Thiên ca, Siêu ca. 2 huynh về lâu quá”
“Xin lỗi muội nhé” Hạo Thiên cười nói
“Được rồi, 2 đứa vào tắm rửa đi, xong thì mẹ dọn cơm lên ăn” Vương Thiên Nhi cười nói
“Vâng~” cả 2 cùng nói và đi tắm. Tắm xong, cả 2 cùng xuống dưới phòng ăn, lúc này Vương Thiên Nhi đã dọn đồ ăn lên và mọi người đã có mặt đông đủ, Đường Thiên Long, Đường Thiên Bảo, Vương Thiên Nhi, Đường Thiên Tuyết, Đường Hạo Thiên và Đường Siêu, cả nhà 6 người cùng quây quần bên nhau trong buổi cơm. Nói chuyện với nhau, kể về nhiều thứ khi không gặp nhau tạo nên 1 không khí nhộn nhịp, ấm cúng của 1 gia đình. Sau bữa cơm, cả nhà lại quây quần bên nhau, Đường Thiên Long hỏi Hạo Thiên “Hạo nhi, các bạn của con đâu rồi”
“À, bọn họ đi làm nhiệm vụ chưa về” Hạo Thiên nói trong khi đang đùa giỡn với Thiên Tuyết
“Nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ gì mới được”
“Nhiệm vụ của hội mạo hiểm giả ạ, họ đi làm từ sáng rồi, con cũng có làm nhưng xong rồi, con đoán họ tới sáng sẽ về thôi” Hạo Thiên nói
“Cái gì, bọn con vào hội rồi à, khi nào vậy chứ? “
“Ừm, mới 2 ngày trước thôi ạ”
“Vậy các con hạng mấy rồi” Đường Thiên Long thắc mắc hỏi
“nhóm Lâm Phi thì hạng A, nhóm Dạ Thiên Lăng với Băng Liên thì hạng S, lũ nhóc đi cùng con thì hạng SS và con với tiểu Siêu thì hạng SSS ạ” Hạo Thiên trả lời
“Cái gì? ” cả nhà la lên khi nghe Hạo Thiên nói
“Con nói con hạng SSS sao ” Đường Thiên Bảo nói
“Vâng ạ” Hạo Thiên thản nhiên nói
“Mới 2 ngày, mới 2 ngày mà lên hạng SSS rồi, cháu tôi, cháu tôi đúng là thiên tài ngàn năm có 1 mà, hahaha” Đường Thiên Bảo vừa nói vừa cười lớn
“Ông sai rồi ạ, không phải thiên tài, mà là yêu nghiệt” tiểu Siêu phản bác
“Tiểu Siêu nói đúng, yêu nghiệt của tất cả yêu nghiệt” Đường Thiên Long nói rồi cười, cả Vương Thiên Nhi cũng cười 1 cách mừng rỡ
“Mà con làm mạo hiểm giả ở hội nào thế?” Vương Thiên Nhi hỏi
“Ca làm ở công hội Thiên Diệp ạ” Hạo Thiên chưa kịp nói thì Thiên Tuyết đã mở miệng nói trước
“Đúng vậy, con là mạp hiểm giả hội Thiên Diệp ạ” Hạo Thiên cười nói
“Tốt, con làm ta rất tự hào đấy con trai” Đường Thiên Long cười vỗ vai Hạo Thiên
“Thôi, ta phải đi làm việc tiếp đây” rồi Đường Thiên Long bỏ đi
Cả nhà lại tiếp tục nói chuyện, kể về những việc Hạo Thiên và tiểu Siêu đã làm trong thời gian qua, và đương nhiên là có chém gió trong đó, vì cậu đâu thể nào nói rằng cậu đã giết người chứ, vậy là cậu chém gió cho qua chuyện. Nói chuyện cho tới tối, tất cả tản về phòng mình đi ngủ sau nụ hôn và câu chúc ngủ ngon.
Leo lên giường, Hạo Thiên với tiểu Siêu ngủ ngay lập tức, chắc có lẽ ngày nay đã mệt mỏi lắm rồi. Ngủ 1 giấc tới sáng, Hạo Thiên và tiểu Siêu dậy sớm khi mới 6h, cả 2 cùng nhau đi tới công hội Thiên Diệp và đứng trước cửa. Đợi tầm 30p thì cả đám nhóc đã trở lại hết, người chúng có 1 vài vết bẩn và khuôn mặt có vài vết trầy. Hạo Thiên dùng “chữa thương” và giúp chúng làm biến mất những vết trầy đó.
Sau khi đã đến đủ, nhóm cậu mở cửa đi vào hội, trong hội bây giờ còn 1 vài tên bợm nhậu và những tên khác thì nằm ngủ trên bàn, trên mặt đất. Hạo Thiên thấy cảnh này thì không nói gì, đi tới giữa phòng, dậm chân xuông sàn nhà 1 cái và nghe 1 tiếng “rầm”. Mấy tên này bị giật mình, tỉnh ngủ bò lê dậy. 1 vài tên thì tức giận, mở mắt ra tính la lên ai mới làm thì thấy nhóm Hạo Thiên nên im không nói nữa. Nghe chấn động, Lý Tín cũng từ trên lầu chạy xuống, khi hắn chạy xuống thì thấy nhóm Hạo Thiên đang đứng. Hắn tiến lại và hỏi “oh, mới sáng sớm các cậu đến sớm vậy làm gì”
“chào ngài hội trưởng, chúng tôi đến trả nhiệm vụ và nhận phần thưởng cho mình” Hạo Thiên cười ngây thơ như không có chuyện gì
“Vâng, mời các cậu qua đây, và đưa cho tôi vật phẩm trong nhiệm vụ. ” Lý Tín cười nói và đi lại bàn tiếp
Hạo Thiên và lũ nhóc cùng giao ra nhiệm vụ và nhận phần thưởng cho mình. Trước khi đi, Hạo Thiên nói với Lý Tín
“ông nên huấn luyện lũ bợm nhậu này đi, khi cần còn dùng được nếu lỡ có chuyện gì xảy đến.”
Câu nói của Hạo Thiên có ý là chúng quá yếu, không nên giữ chúng lại. Nếu giữ chúng lại thì nên huấn luyện 1 cách đàng hoàng, để còn dùng được khi cần. Và đương nhiên bọn ở đây hiểu ý của Hạo Thiên là như vậy nên rất tức giận nhưng không thể làm được gì cả. Đành nhìn nhóm Hạo Thiên bỏ đi trong sự khinh thường bọn chúng.
Rời khỏi hội, trở về nhà, Hạo Thiên lập tức kêu lũ nhóc đi tắm, bởi chúng quá dơ rồi. Sau khi lũ nhóc tắm xong thì bu lại 1 đám tiếp tục nói chuyện. Hàn Minh Kỳ nói
“Boss, qua nhà tớ chơi không”
“Làm gì, nhà cậu có gì vui à, qua nhà tớ đi Boss” Trần Thống Trung nói
“Vậy nhà cậu có gì vui à” Hàn Minh Kỳ nói
“Đương nhiên là vui hơn nhà cậu rồi” Hàn Minh Kỳ cãi lại
“Thôi thôi, đừng cãi nhau nữa” Hạo Thiên lên tiếng
“Chúng ta bóc phiếu đi, theo thứ tự, sẽ đi tới từng nhà 1. Các cậu thấy sao” Mộc Lâm nói
“Được, vậy đi” Hàn Minh Kỳ và Trần Thống Trung đồng thanh nói
Rồi, Mộc Lâm lấy 1 cái hộp, làm những cái phiếu và bỏ vào trong đấy. Bắt đầu bốc thăm. Sau 5p bốc thăm, cuối cùng cũng có kết quả. Theo thứ tự là
Lưu Vân – Lưu Dạ
Hàn Minh Kỳ
Dạ Hoa – Dạ Thiêng Lăng, Mộ Ngôn – Nhạc Tiểu Mễ ( gia tộc phụ thuộc gia tộc của Dạ gia)
Trần Thống Trung
Mộc Lâm – Mộc Sinh
Lâm Phi – Lâm Băng Liên
Hà Tô Diệp – Lục Chi Ngang ( cùng quê)
Kiều Hiên và những người còn lại nhóm Lâm Phi thì cùng 1 nơi tới đó là khu người nghèo ở 1 thôn cách thủ đô Lasga 150 dặm
Hàn Minh Kỳ mừng rỡ khi thấy cậu hơn Trần Thống Trung. Và chuyến đi bắt đầu sau 1 ngày nữa. Và 1 ngày đó là dành thời gian cho Thiên Tuyết. Cả 1 đó, cả đám dắt Thiên Tuyết đu chơi khắp nơi, nào là khu vui chơi, cửa hàng đồ chơi, shop quần áo, cửa hàng bánh ngọt, cửa hàng gấu bông các loại,….. v.v và mây mây, nói chung là rất nhiều. Tạo nên những kỉ niệm rất vui.
Rồi 1 ngày đó cũng qua đi, đến ngày đi, Thiên Tuyết lại nhõng nhẽo đòi đi theo. Lần này thì Hạo Thiên lại chắc chắn cự tuyệt và đặt 1 giao kèo
“Tiểu Tuyết, khi nào muội lv 100 ta sẽ dắt muội đi chơi khắp nơi trên thế giới này luôn được không.” rồi mỉm cười xoa đầu cô bé
“Thiên ca hứa rồi đấy, móc nghéo đi” Thiên Tuyết khóc nức nở đưa tay ra móc nghẻo
“Được, móc nghẻo” Hạo Thiên cười đưa tay ra móc nghéo với Thiên Tuyết.
Rồi tạm biệt tất cả, cả lũ lên đường tới nhà Lưu Vân và Lưu Dạ. Hạo Thiên lần này đi thuê hẳn 1 chiếc xe điều khiển tự động, lên xe thiết đặt quá trình đi thì xe sẽ tự chạy. Chiếc xe sang trọng màu đen dài, với mẫu mã hiện đại nhất và mới ra gần đây.
Tất cả bước lên chiếc xe và khởi hành tới nhà Lưu Vân, Lưu Dạ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!