Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống - Chương 44: Muốn giết ta, sao?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống


Chương 44: Muốn giết ta, sao?


“DẬY ĐI Ạ!”

Bạch Vũ đứng giữa các giường thét lớn, bọn nhóc giật mình bật dậy

“cái gì vậy”

“có chuyện gì xảy ra”

“aaa, động đất”

“Chuyện gì xảy ra”

……..

Cả đám nhóc loạn cả lên, không biết trời trăng gì cả.

“Hahahaha” Hạo Thiên ngồi trên ghế, cười lăn lộn

Bọn nhóc ngơ ngác không biết có chuyện gì xảy ra. Cả đám gãi đầu, Minh Kỳ hỏi

“Có chuyện gì vậy Boss”

Hạo Thiên chỉ tay về phía Bạch Vũ, cả đám nhìn theo, hiểu có chuyện gì xảy ra liền thở phào. Minh Kỳ xuống giường, tiến lại Bạch Vũ, xoa đầu cậu bé và nói

“Biết rồi mà, nhưng tiểu Vũ này, để tụi anh ngủ thêm tý nữa nhé”

“ư ư..hức….” Bạch Vũ bắt đầu mếu máo muốn khóc, Minh Kỳ vội vàng nói

“Rồi rồi, biết rồi mà. Đi chuẩn bị liền”

Cả đám cấp tốc đi vệ sinh cá nhân, thay đồ mới. Xong xuôi, Hạo Thiên khoác lên 1 chiếc áo trắng chuẩn soái ca và cả đám xuống lầu. Đi ăn chút gì đó.

Bước ra khỏi khách sạn, cả đám bắt đầu tiến ra khỏi thủ đô Kuate, tiến về phía cánh rừng ở đây. Trên đường đi, cả bọn nghe ngóng được rằng, ở thủ đô Kuate này, có 1 khu rừng nổi tiêng với rất nhiều yêu thú hùng mạnh, rừng cây rậm rạp, có lời đồn rằng 1 khi đã bước vào sẽ rất khó lòng mà có đường ra, tên khu rừng đó là Ghosta

Hiện tại, cả lũ đang trên đường tới khu rừng đó, khu rừng mà mọi người nói rằng nó rất đáng sợ. Bên bìa rừng, đã thấy được sự đáng sợ và uy nghi của nó, tối tăm và ẩm thấp. Bắt đầu tiến vào trong, cả lũ cảm thấy như có hàng ngàn cặp mắt đang dõi theo mình. Mới vừa đi được chừng 40m, Hạo Thiên dừng lại, tiến về phía 1 gốc cây, nhổ 1 bụi cỏ có gai màu đỏ đan xen ít xanh đậm rồi quay về phía đám nhóc nói

“Đây là Thần Huyết cỏ, rất hiếm đấy. 1 bụi có giá tới 70 vạn linh tệ đấy”

Nghe tới số tiền lớn, cả đám mắt sáng rực cả lên. Trần Thống Trung lập tức hỏi

“Chúng ta có 1 cây rồi đấy. Thần Huyết cỏ có thể thấy ở đâu vậy Boss.”

“Nó thường mọc dưới những gốc cây to và nơi ẩm ướt. Ta nghĩ trong này rất nhiều vì không ai dám vào đây nên nó không bị ai hái hết” Hạo Thiên trả lời, rồi cất nó đi. “Các ngươi đứng đấy đợi ta”

Hạo Thiên nói, rồi quay lưng bỏ đi.

Lát sau, cậu trở lại với 5 loại cây khác nhau và nói

“Đây là Khí Huyết cỏ, Linh Tê cỏ, Thiên hồn cỏ, Linh Vỹ cỏ và Cửu U Hàn Tuyền”

Giơ từng cây ra và nói tên của nó, Hạo Thiên còn nói thêm

“Đi nếu thấy thì nhớ nhổ và cất đi, phân nhóm ra để hái từng loại cây biết không. Nó rất hiếm đấy, và cũng là những nguyên liệu quan trọng để chế ra thuốc cao cấp”

“Chắc chắn rồi ạ” cả đám nói.

Rồi tiếp tục đi sâu vào trong rừng, đi đến nơi nào thấy các loại cây mà Hạo Thiên nói thì chúng lập tức hái và bỏ vào bao. Bỗng, đang đi thì Hạo Thiên dừng lại

“Có thần thú đang tiến đến, nó đang săn mồi, là 1 con nai con”

“Thần thú? Nó thuộc hệ gì vậy ạ? ” Lâm Phi hỏi

“Ta chưa biết. Mau tìm chỗ nấp đi”

Lập tức, cả đám tìm cho mình 1 chỗ nấp thật kín đáo. Con thần thú đang tới gần, tiếng chân nó chạy lại ngày càng lớn, Hạo Thiên đứng trên nhánh cây cao quan sát, con thần thú có bộ lông màu tím và 2 chiếc răng nhanh dài màu trắng, những chiếc vuốt nhọn và trên đầu là 1 chiếc sừng. Cậu thấy nó phóng tia sét từ chiếc sừng trúng con nai làm nó té ngã xuống đất. Con thần thú nhào lại cắn xé thịt con nai.

Lúc này, Hạo Thiên hạ lệnh. Phóng nhanh về phía con thần thú, đứng trước mặt nó, con thần thú nhìn thấy và gầm lên “Grào”

“Ô, là 1 con sư tử à”

Hạo Thiên cười khinh thường

“Nó cấp mấy vậy Boss” Minh Kỳ hỏi

“Mới chỉ là bán thần thú cấp 405 thôi” Hạo Thiên không hài lòng nói “Nó thuộc lôi hệ. Em với Vũ Ly ai lôi hệ”

Hạo Thiên chỉ tay về phía Bạch Vũ và Vũ Ly nói

“E…Em lôi hệ và hỏa hệ ạ” Nhạc Vũ Ly giơ tay lên

“Tốt, vậy em lấy con bán thần thú này đi” Hạo Thiên nói, vừa mới dứt lời. Cln bán thần thú này xông vào cả đám, gầm lên 1 cách hung hãn

Cả đám né được, Hạo Thiên phi mình lên cao rồi bay lại đá cho con bán thần thú 1 phát trúng ngay bụng nó. Nó rên lên đau đớn

Chứ dừng lại, Hạo Thiên lại tiếp tục phi mình lên, lấy tay kẹp đầu con thú vào giữa và nện nó xuống đất “rầm”

Đất lún xuống, khói bay mịt mù

“khụ khụ” bọn nhóc ho lên vì khói.

Khi làn khói tan đi hết liền lộ ra con thú đang nằm xả lai trên đất, không phải vì nó chết mà vì Hạo Thiên đánh nhẹ quá làm nó ngất đi, miệng sùi bọt mép

“Hừ, thứ không biết điều” Hạo Thiên hừ lạnh

“Boss này, không phải nó chết rồi đấy chứ” Minh Kỳ chọt chọt con thú hỏi

“Chưa đâu, ta nhẹ tay rồi đấy. Nó chỉ bị ngất đi thôi” Hạo Thiên phủi quần áo, tiến lại con thú và hút nó vào không gian hệ “chúng ta tiếp tục đi, khi nào nó tỉnh ta hãy lập kế ước”

Rồi cả đám tiếp tục lên đường, đi sâh thêm vào trong rừng Ghosta, càng vào sâu khu rừng càng tối thêm, sự ẩm thấp càng được cảm nhận 1 cách rõ ràng hơn. Những nhánh cây thì rậm rạp, mà đang đi bọn nhóc cũng không quên tìm xem có thêm loại thảo dược nào không.

Vào sâu hơn, những âm thanh kì quái lại xuất hiện nhiều hơn, những tiếng hú, tiếng gầm gừ, tiếng la….hiện ra 1 cách rõ rệt.

Bên trong khu rừng, nhóm Hạo Thiên đang phóng trên những cái cây, chợt, cả nhóm thấy 1 khoảng trống giữa khu rừng, nơi ánh sáng chiếu vào. Khoảng trống rộng lớn, cả đám đáp xuống đấy và nhìn xung quanh. Rồi, vừa mới đặt chân xuống, từ đằng xa vang lên tiếng cây đổ và tiếng yêu thú gầm gừ. Và tiếng la của những người đang đuổi theo con yêu thú đó.

Cả đám nhanh chóng nấp đi, tìm cho mình 1 chỗ nấp và quan sát 1 cách tốt nhất.

Rồi đám người lạ xuất hiện, ngay giữa khoảng trống, con yêu thú chạy đến đây thì bị bao vây. Con yêu thú bị bao vây bởi 10 người đàn ông tầm 30, 40 tuổi, theo sau là 1 ông lão tầm 6, 7 chục tuổi và 1 cô gái với mái tóc vàng óng ánh, gương mặt xinh đẹp và 1 chiếc váy ngắn lộng lẫy.

Nhìn sơ qua con yêu thú thì nó thuộc hệ hỏa, bộ lông màu trắng và móng vuốt sắc bén, chiếc sừng nhọn hoắc trên đầu, đặc biệt để nhận biết rằng nó hệ hỏa là vì chiếc đuôi của nó, đuôi nó như những ngọn lửa uốn cong, rợn lên như 1 con sóng. Có vẻ như nó là ngựa lửa 1 sừng, gần đến thần thú rồi.

Cả đám nhóc nấp lại quan sát, cô gái tóc vàng la lớn, khuôn mặt dữ tợn khác với vẻ ngoài xinh đẹp kia

“Các ngươi mau lên, mau bắt con yêu thú khốn khiếp đó lại cho ta”

“Tuân lệnh”

“Cháu không cần gấp, cháu xem, chẳng phải nó rấy mệt rồi sao. Chúng ta săn bắt nó 3 ngày rồi, chắc chắn rằng nó không còn sức nữa đâu. Nhất là nó đang trong giai đoạn đột phá thần thú này, nó rất là yếu” Ông lão đứng kế bên, vuốt chòm râu trắng và nói

“Vâng”

Cả 10 tên lao vào, tạo vòng vây vây kín con thú và những đòn đánh liên hoàn vào người con thú, để lại những vết thương làm con thú rên lên đau đớn.

Hạo Thiên nhìn lướt qua những tên đang vây đánh con thú, tất cả đều có lv từ 300 đến 390, còn lão già thì 450,cô gái đi cùng lão thì, ôi thôi, đúng là phế vật, quá yếu, mới chỉ cấp 80 trong khi đã 15 tuổi rồi. Hạo Thiên khinh thường

“Ai đó?” Bỗng nhiên, lão già quát lên, ném về phía bụi gậm 1 cây dao ngắn.

“Ôi ôi, lão già. Xém chút là tiêu rồi đấy biết không” Minh Thi kẹp con dao giữa 2 ngón tay, đi ra từ bụi cây, khuôn mặt khó chịu

Rồi lần lượt, Mộ Phong và Ninh Dịch cũng đi ra từ bụi cây chỗ của Minh Thi. Hạo Thiên biết ngay, là do tên Mộ Phong che giấu khí tức còn quá yếu, về phải răn đe lại chúng thôi

Sau đó, tất cả cùng đi ra, lão già thấy 1 đám nhóc thì khinh thường hừ lạnh

“Hừ, chỉ là 1 đám nhóc con thôi sao”

Mà khoan, nếu là nhóc con thì chắc chắn không dám vào đây. Không bình thường chút nào cả, chúng rốt cuộc là gì?

Ông lão hoài nghi nhìn về phía nhóm Hạo Thiên. Minh Thu khuôn mặt không đổi nhìn lão già nói

“Lão già này, tự nhiên khi không ném con dao làm chi vậy”

“Nhóc con xấc láo, nếu không phải các ngươi lén theo dõi bọn ta thì ta đâu có ném con dao” lão già mắng Minh Thi, khuôn mặt cậu càng thêm khó chịu

“Gia gia, cãi nhau với chúng làm gì, giết chúng đi” Cô cháu gái của lão đứng kế bên nói

“Giết chúng ta? ” Hạo Thiên im lẵng nãy giờ cũng nói

“Là a…..i…..?” Cô gái la lớn, rồi bỗng ngập ngừng “a… ”

Cô ta nhìn Hạo Thiên, nhìn 1 cách say đắm, thậm chí còn chảy dãi nữa. Mắt Hạo Thiên hơi giật, miệng nhếch mép và khinh thường nhìn cô ta. Minh Thi để ý thấy và nói

“Này này, cháu ông bị biến thái à? Tự nhiên nhìn chủ nhân chúng tôi còn chảy dãi, eo ôi, tởm chết đi được”

Cô cháu gái nghe thấy, lật đật lấy tay chùi nước dãi và quát “Ngươi nói ai biến thái, ngươi mới là đồ biến thái! Gia gia, giết hắn cho con, giết tất cả, chừa lại 1 mình thằng nhóc đẹp trai được rồi ạ”

“Được, ta giết chúng cho cháu” vừa dứt lời, lão già xông lên, phi nhanh về phía đám nhóc

“Lùi lại cho ta” Hạo Thiên hét lên, phóng lên đỡ đòn của lão già

“Đùng”

Tiếng 2 nấm đấm chạm vào nhau, vang lên thất thanh. Lão già cười khinh bỉ

“Hahaha, cũng có chút bản lãnh đấy chứ”

“Ô, ta xin không nhận lời khen của sâu bọ” Hạo Thiên quăng lại cho ông ta 1 câu, khiến mặt ông ta đỏ bừng lên vì tức giận

“Xấc xược, nếu không vì cháu ta nhìn thấy ngươi đẹp trai mà giữ lại thì….nãy giờ ngươi chết chắc” lão già nói, giọng nói giận dữ

Hạo Thiên lùi ra sau, “ám long” kĩ năng hệ được xuất ra, hàng ngàn con rồng đen bay ra từ quả cầu của Hạo Thiên và phóng về phía ông ta.

“xoẹt xoẹt xoẹt” tiếng né đòn, chặt đứt và dính đòn liên tiếp vang lên

Khi kết thúc kĩ năng, Hạo Thiên đáp xuống mặt đất và quan sát, bỗng, 1 bóng người phi nhanh ra lao về phía Hạo Thiên

“xoẹt”

Cánh tay áo Hạo Thiên bị cắt rách và để lộ ra cả 1 cánh tay săn chắc và khỏe mạnh. Đặc biệt chú ý nữa là, hình xăm đầu rồng lộ ra trải dài cả cánh tay. Lão già kinh ngạc

“Hình xăm đầu rồng? Không lẽ là….. “

“Không lẽ gì hả lão già? Kinh ngạc cái gì? Ông làm rách cái áo của ta rồi đấy” Hạo Thiên bực tức nói

“Không lẽ ngươi có pet là rồng, mà không thể nào đâu! ” lời vừa nói ra, ông ta lập tức phủ nhận ngay

“Có hay không là việc của ta, liên quan gì?” Hạo Thiên trả lời, lại phóng nhanh về phía lão ta. Lần này, cậu lấy kiếm ra là thanh kanata mà ông thầy Hoắc Triển Bạch đã cho Hạo Thiên, đúng hơn là lão bị lừa

Lão già cũng rút 1 thánh kiếm ra

“Chát chát, keng “

Tiếng kiếm va chạm vào nhau tạo nên những âm thanh chói tai, nhưng có vẻ như tài dùng kiếm của lão già chẳng được bao nhiêu, sau vài nhát, lão ta lãnh chọn những vết chém của Hạo Thiên, còn Hạo Thiên thì không bị sao cả.

“Nhóc con, khá đấy chứ” lão già nói, khuôn mặt đẫm mồ hôi và mệt mỏi

Hạo Thiên không đáp lại, phi nhanh lại ông ta và chém 1 đường kiếm ảo diệu, lão gùa tránh khong được, lãnh chọn cả chiêu kiếm ngay tim, chưa dừng lại, Hạo Thiên thêm 1 chiêu nữa chặt đứng đầu ông ta.

Giải quyết xong lão già, Hạo Thiên quay lưng trở lại chỗ đám nhóc.

“Gia gia, tên khốn khiếp này, ngươi dám giết gia gia ta, ngươi đi chết đi” cháu gái lão giận dữ thét lên, nắm lấy thanh kiếm và lao vào đâm Hạo Thiên. Cậu chẳng thèm quay lại, tiếp tục đi về.

Minh Thi xông lên, né đường kiếm của cô ta và nắm lấy cổ cô, giơ lên cao. Ánh mắt lạnh, hung hãn nhìn cô ta và nói bằng giọng lạnh tanh

“Dám chỉa kiếm vào chủ nhân! Ngươi chết chắc rồi”

“Bỏ ta ra tên súc vật” Cô ta la lên, lần này 10 tên thủ vệ lập tức lao vào Minh Thi, cậu quay qua nhìn, không để ý tới. Tiếp tục nhìn cô ta và rồi

“Crắc”

Cổ cô ta bị bẻ chẹo qua 1 bên, vứt cô ta đi như 1 đống rác, Minh Thi phóng mình lên và đỡ đòn của 10 tên thủ vệ.

“keng keng”

“chát”

“Rầm”

“đùng”

Nhiều âm thanh liên tiếp vang lên, những tên thủ vệ bị đánh bay đi như 1 bao rác bị vứt bỏ. Tất cả bị đánh nằm chết dưới đất, nhưng Minh Thi chừa lại 1 tên còn sống và nói

“Ngươi là người của gia tộc nào? “

“…….”Tên thủ vệ câm họng không nói

“Ồ, không nói đúng không? ” Minh Thi khuôn mặt đe dọa, nham hiểm cười. Cậu giơ nấm đấm lên, định giết luôn tên này thì….

“Thả lỏng ra tiểu Thi” Hạo Thiên nói

Minh Thi nhìn Hạo Thiên 1 hồi, hiểu ý ngay. Cậu vờ lôi tên này đi xung quanh, rồi vỉa điên vấp cậu đá té buông tay ra. Tên thủ vệ thừa cơ chạy thoát.

Trần Thống Trung bên ngoài khó hiểu nói

“Minh Thi, cậu làm nó chạy thoát rồi kìa”

“Ý của chủ nhân mà” Minh Thi cũng bó tay nói

Hạo Thiên nhìn Mộ Phong, Vũ Ly và Bạch Vũ, nói “Làm quen đi, đây là chuyện hết sức bình thuờng đấy”

“Vâng” cả 3 nói

Hạo Thiên bước từng bước về phía lão già lúc nãy, móc ra từ trong mình ông ta 1 tấm lệnh bài, phía trên khắc chữ “Từ”, bên góc lại có thêm chữ “nhị”. Có vẻ như là người của Từ gia và còn là Nhị trưởng lão.

Cậu lại tiếp tục đi về phía con ngựa 1 sừng đang nằm trên đất, Cậu vuốt ve nó, dùng chữa thuơng chữa trị cho nó và đưa nó vào không gian hệ. Hạo Thiên đứng dậy, “hỏa cầu” 1 quả cầu lửa nhỏ xuất hiện, quả cầu bay đến những cái xác đang nằm trên đất, đốt cháy tất cả không chừa lại dấu vết gì.

Khuôn mặt Hạo Thiên trở nên đáng sợ, ánh mắt lạnh lùng, khuôn mặt lạnh như băng

“Muốn giết ta? Để xem ai chết trước? ”

Quay lưng bỏ đi, cả đám nhóc nhanh chóng đuổi theo sau

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN