Sinh Con Xong Ly Hôn - Chương 42
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Sinh Con Xong Ly Hôn


Chương 42



Edit + Beta: Vịt

《Thần Cổ》bởi vì livestream, trước đó nhất định phải khớp xong quy trình, để tránh xuất hiện sự cố livestream, Thẩm Gia Ngôn bận rộn hai ngày, đều chuẩn bị xong. 8h tối thứ 6, livestream đúng giờ bắt đầu.

Trong nhân viên tham gia, Thẩm Gia Ngôn danh khí lớn nhất, nhưng có không ít diễn viên idol nhân khí không tệ, có nhân vật nam hai nguyên bản tới, nhưng nhiều hơn là vì độ bộc quang, mới muốn tham gia tiết mục đang nhân khí này, tích lũy nhân khí, mở rộng danh tiếng, kỳ thực cũng không nghĩ tới muốn thắng.

Trước khi lên sân khấu, cũng đã lọc rất nhiều người, nhiều người quá, người xem không có nhiều thời gian như vậy để xem từng người, cảm thấy không có ý nghĩa thì sẽ không xem tiếp nữa. Còn lại 28 người, bắt đầu livestream tập 1.

Hiện trường đã dựng xong 3 cảnh, theo thứ tự là quán bar, đường phố và trường học. 3 cảnh này chính là lấy từ cảnh tượng nam hai xuất hiện của《Thần Cổ》nguyên bản. Bọn họ 28 người rút thăm, dựa theo cảnh rút được chuẩn bị diễn. Thẩm Gia Ngôn rút được chính là quán bar, cậu đối diện ống kính mở tờ giấy ra, để lộ nội dung mình rút được.

Rút thăm chỉ có thể từng người tới, dưới tình huống không có bất kỳ ai có mặt, tờ giấy đặt ở trong hòm, đảm bảo công bằng công chính.

Đến phiên Thẩm Gia Ngôn ra sân, màn đạn lập tức náo nhiệt lên, lượt view cũng vèo vèo tăng lên.

“Tiểu Ngôn cố lên!”

“Lại quán bar sao tui thấy mấy người rút phải rồi.”

“Thêm Muối nhất định có thể thắng!”

28 người, mỗi người chỉ có 3 phút diễn, thời gian khoảng 1 tiếng. Bình ủy ngồi ở hiện trường, sau khi kết thúc một cảnh, bình luận hiện trường cho điểm.

Thẩm Gia Ngôn rút được đoạn quán bar, trên kịch bản đã xem rất nhiều lần. Nam chính gia đình nghèo khó, lợi dụng thời gian nghỉ hè tìm quán bar đi làm, bởi vậy quen nam hai ở đây hát. Nội dung phim retake đã sửa đổi, cảnh này là bọn họ lần đầu tiên nói chuyện, lúc trước nam chính không cẩn thận đi nhầm phòng thay đồ, thấy được mặt thật của nam hai giả gái, bị kích thích. Nghĩ tới nghĩ lui, rốt cục mấy ngày sau, khua lên dũng khí nói chuyện với nam hai.

Thẩm Gia Ngôn xếp thứ hai ngược từ dưới lên ra sân, lên sân khấu áp cuối, treo khẩu vị người xem.

28 người đều rất ưu tú, không có quá tệ, trong đó có một người tên Trần Vũ diễn tốt nhất. Hắn rút được chính là đường phố, cảnh chia xa cuối cùng, biểu hiện hết sức xuất sắc, mơ hồ diễn ra tinh túy của Tô Minh Hạ nguyên bản, nhận được số điểm cao nhất của bình ủy.

Gần đến giờ Thẩm Gia Ngôn ra sân, bởi vì cảnh này đã sửa đổi, không có nguyên bản làm tham chiếu, mọi người chỉ có thể tự mình suy nghĩ. Mặc dù cách diễn không giống, nhưng mọi người đối với lý giải tâm lý lúc này của nam hai, đều là nhạy cảm, cẩn thận, tự ti, đa nghi. Nam giả nữ, còn là một đồng tính luyến, bị phát hiện tự nhiên trong lòng bất an, sợ bị người ta nói ra. Bình ủy ưu tú cũng đều cho điểm cao.

Thẩm Gia Ngôn đứng ở trên sân, đối mặt với diễn viên tạm thời sắm vai nam chính, trong lòng lại có chút tâm tình khác, so với nhạy cảm tự ti, nam hai mà biên kịch miêu tả cho cậu cảm giác nhiều hơn là, chấp nhất, dũng cảm, nhiệt tình. Cho nên khi lúc nam chính đáp lời với cậu, trong mắt cậu thoáng hiện không phải tự ti đa nghi, mà là khát vọng.

Khát vọng bị nam chính phát hiện, cho dù không chiếm được thừa nhận của nam chính, hắn cũng muốn đánh vỡ hiện trạng, không ngụy trang nữa.

Tô Minh Hạ dưới đài nhìn, trong mắt thâm trầm không biết suy nghĩ cái gì. Tương Đông Xương lại là trong mắt phát sáng, chỉ muốn vỗ tay khen hay. Xem qua nhiều thuyết minh đối với cảnh này của nam hai như vậy, mặc dù không xuất hiện người ưu tú, nhưng chỉ có Thẩm Gia Ngôn để cho hắn có loại cảm giác hai mắt phát sáng.

Không hổ là người mà hắn nhìn trúng.

Màn đạn cũng nháo nhào kích động, xem hiểu thì không nhịn được trầm trồ khen ngợi, xem không hiểu cũng cảm thấy bị dẫn nhập vào cảnh, cảm nhận được kỹ thuật diễn đặc sắc.

Sau khi chấm dứt, Tương Đông Xương và bình ủy tự nhiên cho đánh giá cực cao, Tô Minh Hạ cũng cho điểm cao.

Diễn vừa bắt đầu, liền mở ra trình tự bỏ phiếu, hiện tại Thẩm Gia Ngôn vững vàng chiếm cứ hạng nhất, thứ 2 vẫn là Trần Vũ. Bất quá còn 1 tuần, cho tới 1 đêm trước khi phát sóng tuần sau, bỏ phiếu mới sẽ dừng lại.

Sau khi livestream kết thúc, Weibo cũng mở topic thảo luận. Fans của từng idol tiếp ứng weibo, tất cả đều bận rộn tổ chức bỏ phiếu, lập nhóm bỏ phiếu. Ngay cả Trần Vũ lần đầu tiên lên TV, cũng rất nhanh có weibo tiếp ứng, làm cái tên thứ 2, diễn cũng rất ưu tú, tự nhiên hấp dẫn rất nhiều fans vì hắn cố gắng.

Internet thảo luận khí thế ngất trời, Thẩm Gia Ngôn nhưng không có khẩn trương lắm, cũng không phải bởi vì nguyên nhân mình là “Điều động nội bộ”, cậu vốn đối với bộ điện ảnh này không có cảm giác gì, chỉ cần dốc toàn lực làm, kết quả như thế nào cũng không quan tâm.

Tạ phu nhân ngồi trong nhà, hí hoáy máy tính. Tống Mĩ Hân tới phòng bếp tìm đồ ăn vặt, ôm một đống lớn đồ ngon đang định về phòng, bị Tạ phu nhân gọi lại: “Cháu tới đây xem máy tính giúp bác chút.”

“Xem gì ạ?”

“Tìm chương trình《Thần cổ》cho bác.”

Tống Mĩ Hân vèo vèo tìm cho bà, cũng ngồi xuống theo xem, vừa nhìn chỗ này vậy mà có Thẩm Gia Ngôn.

Xem xong đoạn cut diễn của Thẩm Gia Ngôn, cho dù Tống Mĩ Hân không hiểu diễn xuất cũng cảm thấy tốt, khó trách bình ủy sẽ cho điểm cao! Cô nàng cắn hạt dưa: “Diễn thật tốt!”

“Cháu câm miệng cho bác, đây là kẻ địch của cháu!” Tạ phu nhân dạy dỗ

Tống Mĩ Hân yên lặng cắn hạt dưa, rầu rĩ, cô mới đến, có thể sắp xếp cho cô cấp bậc đừng cao như vậy hay không, còn kẻ địch nữa, cô đơn phương mà thôi.

Sau khi xem xong phía dưới còn có bỏ phiếu, Tạ phu nhân nói: “Bỏ phiếu làm thế nào?”

“Bác bỏ phiếu cho ai ạ?”

“Cháu mặc kệ bác bỏ cho ai, cháu làm xong cho bác là được.”

Tống Mĩ Hân xoạt xoạt làm xong, xem chừng là bà bỏ cho Trần Vũ, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn mà. Nhưng Tạ phu nhân lại bỏ cho Thẩm Gia Ngôn, Tống Mĩ Hân trợn tròn mắt, “Bác bỏ nhầm rồi bác.”

“Cháu biết cái gì, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nếu cậu ta vòng này đã loại, bác liền không xem nữa.”

“……” Nỗ lực như vậy sao.

Thẩm Gia Ngôn hai hôm nay cũng không có lên mạng, một mực xem kịch bản của Mạnh Vân Tinh, càng xem càng thích, xem tới chỗ đặc sắc, hết sức muốn cùng Mạnh Vân Tinh trao đổi tỉ mỉ chút, nhưng không có số điện thoại. Nhưng đột nhiên nghĩ đến Tạ Kế Hiên hẳn là có.

Lúc này Tạ Kế Hiên còn ở trong thư phòng, anh về nhà không làm việc, nhưng đôi khi sẽ nhận được hội nghị tạm thời, dù sao nước ngoài nhiều việc như vậy, thời gian không giống nhau, không làm được về nhà hoàn toàn phải xử lý.

Cũng không biết Tạ Kế Hiên có đồng ý cho hay không, vừa lúc Thẩm Gia Ngôn đói bụng, tới phòng bếp rót chén sữa tươi, nghĩ tới Tạ Kế Hiên không thích uống sữa tươi, liền rót một chén yến mạch. Cầu người dù sao cũng phải tỏ chút thành ý, liền dùng cái này hối lộ đi.

“Anh vẫn bận hả?”

Thẩm Gia Ngôn đóng cửa lại, nhỏ giọng hỏi, Tạ Kế Hiên đang đối mặt với máy tính, nhìn giống như là đang xem gì đó, nhưng mà Thẩm Gia Ngôn đi tới vừa nhìn, hóa ra là đang video, “Xấu hổ quá, tôi không biết anh đang video, tôi đi ngay đây.”

“Không có chuyện gì quan trọng.”

Đối diện là sáng sớm, người nước ngoài mắt đều sắp không mở ra được: “……”

Thẩm Gia Ngôn đưa yến mạch cho anh: “Tôi rót ít yến mạch cho anh.”

Tạ Kế Hiên cầm lấy yến mạch, hướng về phía màn hình uống một ngụm, nói: “Người yêu của tao pha cho.”

“……” Tao điếc sao?

Có vợ rất giỏi ha.

Có gì hay mà khoe, một chén yến mạch, ai chưa từng ăn yến mạch chứ. Người nước ngoài nhìn yến mạch vợ yêu của Tạ Kế Hiên, nuốt ngụm nước miếng, thê lương uống một hớp cafe lạnh.

“Hế lô ~” Người ngoại quốc chỉ nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn lộ ra nửa cánh tay, duỗi đầu chào hỏi.

“Đây là Mike, bạn hợp tác và bạn của tôi.” Tạ Kế Hiên nói với Thẩm Gia Ngôn.

“Xin chào.” Thẩm Gia Ngôn vội vàng lộ mặt, hướng Mike chào hỏi: “Nice to meet you ~”

“Oa a, cậu quả nhiên rất đẹp, Tạ Kế Hiên nói không sai.” Trong mắt người ngoại quốc lộ ra ánh mắt tán thưởng, “Xin chào, tôi là Michael Andrew, cậu gọi tôi là Mike là được.”

Thẩm Gia Ngôn không nghĩ tới hắn sẽ nói tiếng Trung một hơi lưu loát, hiện tại người nước ngoài đều lợi hại vậy sao? Bất quá, rất đẹp là xảy ra chuyện gì?

Đối mặt với ánh mắt chất vấn của Thẩm Gia Ngôn, Tạ Kế Hiên mặt không đổi sắc nói với màn hình: “Mày còn có việc sao?”

Oa a, có vợ không có bạn! Mike nói: “Tao còn muốn nói với Gia Ngôn hai câu.”

Tạ Kế Hiên đối với xưng hô thân mật hắn gọi Gia Ngôn không quá vui, nhưng cũng không có cự tuyệt hắn.

“Chúc mừng các cậu tẩy kiếp liền cành!”

(liền cành: chỉ tình nghĩa vợ chồng)

Xem ra người ngoại quốc này giao tiếp thông thường vẫn ổn, lời cao thâm chút thì không nói được. Thẩm Gia Ngôn cười: “Cám ơn cám ơn.”

Mike cũng không còn buồn ngủ nữa, cười ha hả nói: “Tôi nhất định sẽ tới lễ kết hôn của các cậu, tôi còn sẽ cho tiền!”

Nhập gia tùy tục làm rất tốt!

Mike lợi dụng thời cơ, “Cậu lớn lên rất đẹp, có thể cho tôi số điện thoại của cậu hay không?”

“Bộp”, Thẩm Gia Ngôn còn chưa mở miệng, Tạ Kế Hiên đã khép notebook lại, “Hết pin rồi.”

“……”

Nguồn điện để trang trí sao?

“Đúng rồi.” Thẩm Gia Ngôn nhớ tới mục đích tới của mình: “Anh có số điện thoại của Mạnh Vân Tinh không?” Thẩm Gia Ngôn hết sức muốn thảo luận với Mạnh Vân Tinh chút.

Tạ Kế Hiên vừa nghe, mặt không biểu tình nói: “Mạnh Vân Tinh là ai?”

“……”

“Chính là em trai Mạnh Vân Dương á, bạn tốt của anh.”

Tạ Kế Hiên không có phản ứng gì: “Không nhớ.”

“……”

“Yến mạch uống ngon chứ?” Thẩm Gia Ngôn nói: “Hai bọn mình làm giao dịch nhá?”

Tạ Kế Hiên nổi giận: “Hóa ra cậu pha yến mạch chỉ là vì muốn số điện thoại với tôi sao?”

Thẩm Gia Ngôn sửa lời: “Không có, đây chính là một cốc yến mạch đơn thuần.”

Tạ Kế Hiên đứng lên, hầm hừ rời đi. Đi tới một nửa, lại quay lại cầm yến mạch đi.

“……”

Thẩm Gia Ngôn đi theo anh vào phòng, Tạ Kế Hiên một bộ, tôi tức giận, dỗ cũng không được.

Không phải nói mình rất khoan dung đại lượng sao? Thẩm Gia Ngôn nói: “Tôi chính là muốn bàn kịch bản với Mạnh Vân Tinh chút, cậu ấy viết rất tốt, tôi muốn biết lối suy nghĩ của cậu ấy thế nào.”

Tạ Kế Hiên cởi quần áo muốn đi tắm. Thẩm Gia Ngôn nói: “Tôi đi xả nước cho anh nhé.”

Tạ Kế Hiên nói: “Tôi không cần xả nước.”

Thẩm Gia Ngôn hỏi: “Vậy anh cần gì?”

Tạ Kế Hiên nhìn chằm chằm cậu: “Cơm tối ăn quá nhiều, không còn sức tắm.”

“……”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN