Sinh Con Xong Ly Hôn - Chương 44
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Sinh Con Xong Ly Hôn


Chương 44



Edit + Beta: Vịt

Tạ Kế Hiên lúc này ở nước ngoài, hình như ở trong phòng làm việc, sau lưng là cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy kiến trúc cao lớn phía sau.

Tạ Kế Hiên nói: “Chuyện Thẩm Khởi Minh tôi đã biết rồi, cậu yên tâm, tôi sẽ giải quyết, bọn họ không tổn thương được cậu.”

Cảm động chứ? Tạ Kế Hiên lặng lẽ nhìn tờ bản thảo bên cạnh một cái, trên đó viết mấy câu, là tuyệt kỹ tán gái mà Mike nói với anh, nói là chỉ cần nói ra khỏi miệng không quan tâm ai cũng sẽ cảm động. Hai tay anh đan chéo, đang đợi Thẩm Gia Ngôn sùng bái nhìn anh.

“Đây là đương nhiên đi, tôi nhưng là nghệ sĩ của Tân Nguyên, hồi đó lúc ký hợp đồng, các anh bảo đảm có thể xử lý tốt bất kỳ tin tức tiêu cực nào cho tôi.” Thẩm Gia Ngôn giải quyết việc chung nói, vừa nhắc tới công việc, trong mắt không có nửa điểm ôn tình.

“……”

Đã nói là không giống.

Thẩm Gia Ngôn nhìn Tạ Kế Hiên trong màn ảnh dừng hình, hồi lâu không động đậy, còn tưởng là tín hiệu không tốt, cầm lấy điện thoại lắc lắc, “Tín hiệu của anh không tốt sao?”

Tạ đại tổng tài bị đả kích tới đứt “tín hiệu” rốt cục khôi phục đường truyền, âm thanh có chút khổ sở: “Rất tốt.”

“Anh bao giờ thì về?”

Nhớ tôi rồi sao? Tạ Kế Hiên “tín hiệu” đầy đủ, đang muốn mở miệng, nghe Thẩm Gia Ngôn nói tiếp: “Nhiều hơn một người một phần sức lực, có thể sớm giải quyết xong vấn đề chút.”

Ngài tổng tài lại một lần nữa mất tín hiệu.

Sau khi trò chuyện video kết thúc, điện thoại của Thẩm Gia Ngôn tới một tin nhắn, là Tạ Kế Hiên gửi cho cậu, không biết nghĩ thông suốt thế nào, cho cậu số điện thoại của Mạnh Vân Tinh.

Thẩm Gia Ngôn vui vẻ một hồi, thấy Mạnh Vân Tinh hẳn đã tan học, gọi điện thoại cho y.

Sau khi tỏ rõ mình là Thẩm Gia Ngôn, đối diện lập tức không âm thanh, Thẩm Gia Ngôn còn tưởng rằng y không nghe rõ, đang định lặp lại, đầu kia đột nhiên phát tiếng thét chói tai, dọa Thẩm Gia Ngôn giật mình. Bất quá Mạnh Vân Tinh rất khắc chế, lập tức ngăn hành động điên rồ của mình lại.

“Nam thần, thật sự là anh sao nam thần!”

Không đợi Thẩm Gia Ngôn nói chuyện, y kích động lại nói: “Nam thần, em biết anh vô tội, mọi người chúng em đều tin anh! Anh nhất định phải kiên trì!”

Thẩm Gia Ngôn có chút cảm động, cười nói: “Tôi không sao, không có yếu ớt như cậu nghĩ.”

“Tốt quá.” Mạnh Vân Tinh thở phào nhẹ nhõm, không biết nam thần có thấy chuyện yêu cầu cậu rút lui khỏi《Thần cổ》hay không, nếu như không thấy, hi vọng vĩnh viễn đừng nhìn thấy. Kỳ thực giới fans của Thẩm Gia Ngôn, phần lớn mọi người không tin, người đi đường cho dù bị dẫn theo tiết tấu cũng sẽ không rảnh rỗi không có chuyện gì xoát topic gì đó đi.

Lấy kinh nghiệm của y mà nhìn, tuyệt đối là có người ở sau lưng giở trò quỷ.

Mạnh Vân Tinh vừa nghe nói Thẩm Gia Ngôn nghĩ tán gẫu về kịch bản của y, cực kỳ tích cực, có hỏi tất đáp, hai người nói chuyện nửa giờ, Thẩm Gia Ngôn mới cúp điện thoại.

Kết quả lại lên mạng liền thấy được topic hot bảo cậu rút lui khỏi《Thần cổ》, Thẩm Gia Ngôn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, luận về bỏ đá xuống giếng, giới giải trí quả thực là level sách giáo khoa. Mấy người này ước gì cậu gục xuống đừng dậy nữa.

Bất quá, cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình, Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy Thôi Chính Khâm forward Weibo bác bỏ tin đồn của website chính thức còn ấn like.

Thôi Chính Khâm: Tôi tin anh Thẩm.

Thôi Chính Khâm hồi đó còn là một tiểu mập mạp hiện tại giảm cân thành công, debut cũng vô cùng thành công, năm ngoái cầm giải người mới, năm nay một bài《Nghịch hành》triệt để hot. Hiện tại cũng là ca sĩ đang hot có nhân khí, không sợ bị liên lụy tới y, thực sự làm cảm động Thẩm Gia Ngôn.

Thẩm Gia Ngôn sợ liên lụy y, vội vàng gọi điện thoại cho Mạnh Giản Minh, Mạnh Giản Minh lại nói mình đã cảnh cáo, nhưng Thôi Chính Khâm vẫn lén lút forward weibo. Đã forward thì không thể xóa nữa, nếu không càng bôi càng đen, cũng chỉ có thể mặc y làm vậy.

Loại hành động không nghe lời này đối với công ty quản lý mà nói là tối kỵ, Thẩm Gia Ngôn vội vàng thay Thôi Chính Khâm nói giúp, nhưng Mạnh Giản Minh không dừng lại: “Tôi sẽ nhìn mà làm.”

Người ta nói tới nước này cậu không thể chen miệng nữa. Thẩm Gia Ngôn thầm nghĩ thảm rồi, lại gọi điện thoại cho Thôi Chính Khâm, đâu đoán được thằng nhóc này hoàn toàn không để ở trong lòng, lúc này còn có tâm tư ôm ghi ta hát hò chứ.

“Anh Thẩm, em viết một ca khúc, anh nghe một chút.”

Vừa nói vừa gảy ghi ta hát, Thẩm Gia Ngôn ban đầu còn muốn càm ràm y hai câu, không nghĩ tới càng nghe càng nhập thần, nghe liền không tự chủ được ở trong đầu tuần hoàn, cả bài hát giai điệu đẹp, một lần liền lọt tai.

“Hay!”

Thôi Chính Khâm cười đắc ý, “Tối qua lúc đi ngủ linh cảm xuất hiện viết ra, hôm nay đã viết lời xong. Anh không phải sắp diễn phim sao, xem xem bài này của em có thích hợp làm nhạc nền hoặc bài chủ đề gì đó hay không.”

Hiện tại vẫn không biết có thể diễn hay không, nhưng Thẩm Gia Ngôn cho y đảm bảo: “Được, anh dự định sớm chút.”

Vốn muốn khuyên hai câu, cuối cùng vẫn là quyết định không nói. Nếu là bạn bè, tiếp nhận là được rồi, nói những cái khác liền khách khí.

Thẩm Khởi Minh bên kia càng ngày càng quá đáng, ngay cả Dương Mạn Cầm cũng chen chân vào, đối diện ống kính phỏng vấn rơi nước mắt: “Mẹ biết mẹ kém hơn mẹ ruột của con, nhưng nhìn trên phần mẹ nấu cơm cho con từ nhỏ, quay về thăm mẹ chút đi.”

Sau khi từ nhà ông ngoại về, Thẩm Gia Ngôn cấp 3 ở lại trường học, đại học lại ở túc xá, ăn cơm mà Dương Mạn Cầm nấu chắc được túi gạo? Thật không biết xấu hổ nói hươu nói vượn, mặc dù là giả, nhưng thế nhân đồng tình kẻ yếu là bản năng, netizen lại thích làm Thượng Đế, có loại thích góp náo nhiệt chạy theo hướng gió còn thật sự mang theo tiết tấu.

Ngày thứ hai, Thẩm Gia Ngôn rốt cuộc gọi được cho Thẩm Khởi Minh.

Thẩm Khởi Minh khẩu khí cực kỳ cương quyết, tìm không ra một chút hòa ái dễ gần lần trước.

“Cha, con dù gì cũng là ruột thịt của cha, cha muốn phá hủy con sao?”

Thẩm Khởi Minh hừ cười: “Tao lời hay ho nói hết rồi mày bây giờ mới biết hối hận?”

“Muộn rồi!”

Thẩm Gia Ngôn rất tức giận, không cần thiết ầm ĩ với ông ta: “Cha rốt cuộc muốn thế nào?”

“Tao chỉ là muốn cho mọi người đều nhìn thấy rõ bộ mặt thật của mày, không hiếu kính cha mẹ chính là loại kết cục này!” Thẩm Khởi Minh chính là lúc đắc ý, biết Thẩm Gia Ngôn phải cầu xin ông ta, một chút không buông tha người.

“Nói như vậy cha là tuyệt đối không lùi bước?”

Thẩm Khởi Minh xùy 1 tiếng: “Mày muốn uy hiếp tao?”

“Con sẽ không uy hiếp cha.”

Thẩm Gia Ngôn bình tĩnh, “Đã không giải quyết riêng tư được, làm ầm ĩ tới bên ngoài, kết quả đối với ai cũng không tốt, cha nhưng nghĩ quá tốt đẹp rồi.”

Thẩm Khởi Minh hiện tại không sợ trời không sợ đất, ông ta đã chiếm ưu thế, uy hiếp của Thẩm Gia Ngôn đối với ông ta mà nói không quan trọng gì, “Tao muốn xem xem mày còn có thể tẩy trắng thế nào.”

Thẩm Khởi Minh để điện thoại xuống, Thẩm Thừa Vũ ghé tới, cười nói: “Cha, anh ta cầu xin tha thứ?”

Thẩm Khởi Minh hừ lạnh: “Vẫn cố chống đỡ đấy.”

“Mặc kệ nó đi.” Dương Mạn Cầm cầm lấy túi xách nhãn hiệu nổi tiếng vừa mua, trên mặt trang điểm tinh xảo, cười nói: “Đừng quan tâm nó nữa, chúng ta ra ngoài ăn cơm.” Nhà hàng tối nay tới ăn cơm, Dương Mạn Cầm nhìn trúng đã lâu, chẳng qua là quá đắt, hơn nữa rất khó xếp hàng, liền từ bỏ. Nhưng bọn họ bây giờ có tiền, đặt phòng bao đã không thành vấn đề.

Lúc bọn họ đang ăn cơm, một phương tiện truyền thông tin tức giải trí cực kỳ nổi tiếng nào đó công bố một video, tên là: Tìm hiểu “Người cha tốt” Thẩm Khởi Minh của Thẩm Gia Ngôn.

Mở video ra, phóng viên để xác minh hình tượng người cha tốt của Thẩm Khởi Minh, đặc biệt phỏng vấn hàng xóm xung quanh Thẩm gia, thậm chí còn có giáo viên, bạn học của Thẩm Gia Ngôn. Nhà truyền thông này từ trước đến giờ nổi tiếng dùng công bằng công chính, tuân theo lý đưa tin sự thật, ở trong giới đứng vững gót chân.

Cho nên mọi người đều cực kỳ tín nhiệm.

Người phỏng vấn đều được làm mờ.

Phóng viên hỏi bà cụ đang nhặt rau: “Bà biết Thẩm Khởi Minh chứ, ông ấy là người cha tốt sao?”

Bà cụ gật đầu: “Tốt lắm.”

“Đối với con ruột ông ta tốt, đối với Tiểu Ngôn không tốt.”

Phóng viên lại hỏi: “Thẩm Gia Ngôn không phải con ruột ông ấy sao?”

“Đúng thế, hắn ta chướng mắt, chỉ thích con út, con lớn lúc từ nhà ông ngoại về đều không cần, làm hại ông Triệu, chính là ông ngoại của Tiểu Ngôn, suýt chút nữa chạy đến công ty hắn ta làm ầm ĩ, hắn ta mới để cho vào cửa.”

Vị này là giáo viên cấp 3 của Thẩm Gia Ngôn. Vị giáo viên này vẫn nhớ cậu, hiện tại Thẩm Gia Ngôn ngày nhà giáo vẫn biết quay về thăm giáo viên tiểu học.

Phóng viên hỏi bà Thẩm Khởi Minh như thế nào, cô giáo cực kỳ kinh ngạc: “Cha của Thẩm Gia Ngôn còn sống?”

“Tôi còn tưởng đã mất rồi chứ, tới giờ chưa từng thấy hắn đi họp phụ huynh, gọi điện thoại đều là ông ngoại Thẩm Gia Ngôn nhận, thằng nhóc này thân thế khá đáng thương, tôi ấn tượng vẫn rất khắc sâu đấy.”

Bạn học cấp 3 của Thẩm Gia Ngôn: “Thẩm Gia Ngôn một mực ở ký túc, nghỉ đông và nghỉ hè đi làm, không về nhà ăn cơm.” Hắn lặng lẽ nói: “Mẹ kế của cậu ấy không thích cậu ấy về nhà, có lần tôi tới nhà cậu ấy tìm cậu ấy, mẹ kế cậu ấy nghe nói tôi tới tìm Thẩm Gia Ngôn ngay cả cửa cũng không cho tôi vào!”

Hàng xóm nghe phóng viên hỏi Dương Mạn Cầm đối tốt với Thẩm Gia Ngôn hay không, giống như nghe được chuyện cười gì đó: “Vợ Thẩm Khởi Minh không thích con riêng còn có ai không biết sao, bọn tôi chả ai không biết.”

Một người nói cha mẹ Thẩm gia không tốt, có thể là đang nói dối, nhưng hỏi nhiều người như vậy, đều nói như vậy đó chính là sự thật.

Hơn nữa, cái này còn không phải khiến người ta kinh ngạc, có người biết chuyện vạch trần nói: “Vợ ông ta chết chưa được 3 tháng đã dẫn Dương Mạn Cầm vào cửa, tôi tận mắt nhìn thấy, buổi tối tới, không dám ban ngày tới, lúc vào cửa bụng Dương Mạn Cầm ít nhất 7 tháng rồi. Sau đó chưa tới 2 tháng, tôi ở trong hành lang gặp Dương Mạn Cầm ôm con.”

Người nọ vẻ mặt tự ngươi lĩnh hội. Lời tiếp theo không cần nói mọi người đều rõ ràng.

Người xem video đều sợ ngây người.

Còn có đánh mặt kích thích hơn sao??

Má nó cái nội dung phim ngoại tình, tiểu tam từng bước ngược đãi con riêng a!

Sau khi video công bố, rất nhanh trên mạng đã có người bới ra thông tin thẻ căn cước của Thẩm Thừa Vũ, xóa đi những cái khác, chỉ để lại tên họ và ngày sinh, ngày sinh thể hiện, cách mẹ Thẩm Gia Ngôn qua đời không tới 3 tháng……

Cái này giống như kích phát hiệu hứng domino, lần lượt có người bới ra chuyện khác của Thẩm gia, đều xác nhận lời mọi người nói trong video.

Lúc Thẩm Thừa Vũ cơm no rượu say muốn lên mạng hồi vị một chút thảm trạng của Thẩm Gia Ngôn, mở ra vừa nhìn, điện thoại không cầm chắc, rơi “rầm” trên mặt đất.

“Sao thế?” Dương Mạn Cầm cười: “Rơi vỡ không sao, vừa lúc có thể đổi điện thoại.”

Thẩm Thừa Vũ sắc mặt kinh hoảng: “Xảy ra chuyện rồi, mọi người mau lên mạng xem xem.”

“Có thể xảy ra chuyện gì.” Thẩm Khởi Minh lau lau miệng, không thèm để ý liền cầm điện thoại của Thẩm Thừa Vũ nhìn, lúc này sợ tới ngây ngốc.

Đối tượng thảo phạt của netizen trong nháy mắt đổi người, cứ như vậy chỉ trong chốc lát, Thẩm Khởi Minh bị bới ra quần lót cũng không chừa, ngay cả chuyện ở công ty làm giả sổ sách bị sa thải cũng bị bới ra. Rất nhiều người hết sức tức giận bị dắt mũi, quay đầu lại, lại tập trung hỏa lực vào trên người Thẩm Khởi Minh, hung hăng nổ.

Chuyện Thẩm Khởi Minh làm cũng quả thật đổi mới tam quan của mọi người, vô sỉ đều không thể dùng để hình dung ông ta, tự nhiên trở thành đối tượng thảo phạt của mọi người.

Thẩm Gia Ngôn nhìn điện thoại di động, sắc mặt sa sầm, cậu cũng không biết Thẩm Khởi Minh hóa ra đã sớm ngoại tình, ông ta đâu chỉ có lỗi với cậu, người có lỗi hơn là mẹ cậu!

Tạ Kế Hiên lấy di động từ trong tay cậu ra, “Đừng xem nữa, ông ta sẽ trả giá lớn về chuyện mình làm.”

“Những cái này đều là anh tra ra?”

Tạ Kế Hiên gật đầu: “Ừm, tốn chút thời gian, lại đả thông quan hệ, nếu không sẽ không kéo thời gian dài như vậy.” Anh quan sát sắc mặt Thẩm Gia Ngôn: “Cậu sẽ tức giận sao, tự tiện công bố chuyện gia đình các cậu ra ngoài như vậy.”

Thẩm Gia Ngôn đâu sẽ oán Tạ Kế Hiên, đây đều là vì tốt cho cậu, cậu còn phải nói tiếng cảm ơn đấy.

Nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn dáng vẻ dè dặt của Tạ Kế Hiên, Thẩm Gia Ngôn không khỏi nổi lên tâm đùa giỡn: “Nếu tôi nói phải?”

Tạ Kế Hiên lập tức nói: “Kỳ thực mọi chuyện đều là thư ký Hoàng làm, không liên quan tới tôi.”

“……”

Thư ký Hoàng phía sau há miệng, văn kiện trong ngực rớt xuống đất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN