Sinh Con Xong Ly Hôn - Chương 76
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Sinh Con Xong Ly Hôn


Chương 76



Edit + Beta: Vịt

Tạ Kính Đông trợn tròn mắt, cứng tại chỗ, miệng mở rộng, một câu cũng không nói ra được.

Nhất định là đang cố ý chọc giận ông. Tạ Kính Đông không tin.

Rõ ràng hai mươi mấy năm cũng không ly hôn, sao có thể đột nhiên đã nghĩ thông suốt, nhất định là đang gạt ông. Tạ Kính Đông ổn định tâm thần, nhìn Tạ phu nhân, muốn tìm chút dấu vết nói dối, nhưng trên mặt Tạ phu nhân, không có chút dáng vẻ dao động nào, vẻ mặt hết sức kiên định, điều này làm cho Tạ Kính Đông rất không dễ dàng trì hoãn được trái tim lại căng thẳng.

Sao có thể!

Tạ phu nhân thấy ông ta không động đậy, nhắc nhở: “Ký đi, tôi còn có việc.” Cháu trai bảo bối vẫn chờ bà về dỗ đấy, nói đến chuyện này Tạ phu nhân liền tức giận, đều tại Tạ Kính Đông, đột nhiên muốn ly hôn với bà, để cho con trai con dâu nhận ra không đúng, ngừng du lịch về nhà, thời gian bà độc chiếm cháu trai cứ như vậy kết thúc. Không thể chọn thời gian khác sao!

Tối qua suy nghĩ cả ngày, bà hạ quyết tâm, Thẩm Gia Ngôn nói đúng. Bản thân bà nhẫn nhịn thành quen, cảm thấy không có gì, nhưng đối với con trai mà nói, lại là quẻ gây trở ngại vĩnh viễn.

Ly hôn, bà giải thoát, con trai cũng vậy.

Là lúc kết thúc tất cả.

Thật sự muốn ly? Tạ Kính Đông cắn răng, “Bà nhưng nghĩ hay lắm, hai chúng ta cũng không phải nói ly thì ly, ký đơn ly hôn một đống lớn chuyện phải ứng phó, không phải đơn giản như bà nghĩ.” Khí thế quyết tuyệt lúc trước một đi không quay lại, Tạ Kính Đông nằm mơ cũng không nghĩ đến, Tạ phu nhân vậy mà thật sự đồng ý ly hôn.

Ông ta bất ngờ, rối loạn địa thế.

“Tôi nghĩ rõ ràng hơn ông, nếu không cũng sẽ không thời gian dài như vậy cũng không ly hôn với ông.” Tạ phu nhân hết sức trấn định: “Ông không phải vì chân ái kiên trì muốn ly sao, hiện tại tốt rồi buông tay thành toàn cho các ông, chữ tôi đã ký, ông nhanh ký đi, còn có gì do dự chứ.”

Tạ Kính Đông bị chặn á khẩu không trả lời được, ký không được mà không ký cũng không xong, Đường Kính bên cạnh lại tâm động. Mụ đều không biết bao nhiêu lần nằm mơ tới một màn này, chỉ cần Tạ Kính Đông ký bên trên, mụ có thể trở thành Tạ phu nhân. Chỉ là 3 chữ này, mụ nghe đã cảm thấy hạnh phúc gấp đôi.

Đường Kính không nhịn được: “Kính Đông, nếu không —”

“Em ngậm miệng!” Tạ Kính Đông đột nhiên nổi cáu, không dám cáu với Tạ phu nhân, chỉ có thể dồn hết hỏa khí trên người dời lên người Đường Kính, “Em biết cái gì, bọn họ khẳng định sau lưng có âm mưu gì, sao có thể dễ dàng đáp ứng ly hôn như vậy.”

Tạ Kính Đông nói: “Tôi phải suy nghĩ thật kỹ, tôi không thể tin tưởng các người.”

“Còn muốn nghĩ cái gì chứ? Đơn ly hôn không phải ông vạch ra sao, tôi đều đồng ý rồi, ông còn có gì để nói.”

Tạ Kính Đông hồi đó vì dọa Tạ phu nhân, cho thấy quyết tâm muốn ly hôn của mình, đơn ly hôn tìm luật sư nổi tiếng, cố đạt được công bằng. Đâu nghĩ tới sẽ vác đá đập lên chân mình chứ, nếu quả thực muốn ly, ông ta mới sẽ không ngu như vậy!

“Ai biết các người có thủ đoạn nham hiểm gì —”

“Ông không ký cũng được.” Tạ Kế Hiên đã sớm nhìn thấu tiểu tâm tư của ông ta, “Chúng ta gặp ở tòa án.”

Mắt thấy con ruột thật sự ra tay, Tạ Kính Đông biết sợ, nhưng tuyệt đối không mở miệng chịu thua, chỉ có thể cứng rắn chịu.

Chuyện này xong rồi, Tạ phu nhân thật sâu thở phào, đã bao nhiêu năm, vết sẹo bị bà dằn xuống đáy lòng che dấu rốt cục bị vạch trần rồi, bà như trút được gánh nặng, sống thoải mái, người đều cảm thấy trẻ ra mấy tuổi.

Bà sớm nên làm vậy.

“Cám ơn.” Tạ phu nhân trịnh trọng nói cám ơn với Thẩm Gia Ngôn, “Là một câu nói của cháu nhắc nhở ta.” Tiếng cám ơn này bà nhất định phải nói một tiếng, những lời này của Thẩm Gia Ngôn, là mấu chốt quyết định của bà.

Thẩm Gia Ngôn không ngờ tới Tạ phu nhân sẽ nói như vậy, cười cười nói: “Bác đừng cám ơn cháu, cháu cái gì cũng không làm.”

Đây là Thẩm Gia Ngôn lần đầu tiên nghe Tạ phu nhân trịnh trọng nói cám ơn với cậu như vậy, có chút mới lạ, tâm tình rất không tệ.

Tạ phu nhân gật gật đầu, khẳng định: “Cháu thật sự là con dâu tốt.”

“……”

Tâm tình rất không tệ bị những lời này thu hồi.

“Chuyện trước kia là ta có lỗi với cháu.” Tạ phu nhân ho khan một tiếng, mặt có chút nóng lên: “Bác chỉ có một đứa con trai bảo bối như vậy, chỉ sợ nó bị người lừa, ngàn phòng vạn phòng không nghĩ tới nó trốn bác lén kết hôn, thật sự không giống chuyện nó làm, bác khi đó nghi ngờ nó bị người hạ độc.”

“……”

Bị cháu sao?

“Xin lỗi.”

Tạ phu nhân vậy mà nói xin lỗi với cậu sao? Thẩm Gia Ngôn thật sợ mình nghe lầm. “Bác đừng nói như vậy, chúng cháu cũng có không đúng, hiểu nhau là được rồi.”

Tạ phu nhân gật gật đầu, Thẩm Gia Ngôn thật sự sợ bà lại nói một câu con dâu tốt, vội vàng nói: “Chuyện đã xong, chúng ta về nhà đi.”

Sau khi về đến nhà, Tạ phu nhân kéo Tạ Kế Hiên qua lặng lẽ nói chuyện, sau khi như nọ như kia thì thầm một hồi mới coi như nói xong, Thẩm Gia Ngôn còn tưởng hai người đang nói chuyện ly hôn. Cậu trước tiên đi xem Bảo Bảo, nhóc con vẫn đang ngủ, khuôn mặt ú thịt ngủ tới hồng hào, đang ngủ đấy, còn ngậm ngón tay, Thẩm Gia Ngôn bất đắc dĩ cười cười, lấy ra.

Nhóc con bập miệng nhỏ hai cái, tiếp tục ngủ say sưa, Thẩm Gia Ngôn đắp kín chăn, lặng lẽ ra ngoài đóng cửa lại.

Hành lý mang về vẫn chưa thu dọn, Tạ Kế Hiên từ trong trang viên mang về mấy bình rượu nho, hôm nay đúng lúc dùng để ăn mừng. Lúc ăn cơm xong, Tạ Kế Hiên mở một chai ra, rót cho mọi người.

Tạ phu nhân thưởng thức trước, gật đầu: “Không tệ, mùi vị nồng đậm, ngon miệng hợp ý.”

Tạ Kế Hiên đứng lên, “Hôm nay chúc mẹ đại nhân thoát ly biển khổ.”

Tạ phu nhân cười, nhiều năm như vậy, bà đã sớm không biết khổ là mùi vị gì, nhưng hôm nay bà biết ngọt là mùi vị gì. Ba người chạm cốc, một hơi uống cạn toàn bộ.

Rượu này quả thật dễ uống, nhưng tác dụng về sau chậm, Thẩm Gia Ngôn không dám uống nhiều, nhưng lúc này, Tạ phu nhân liên tiếp muốn cụng ly với cậu, cậu chỉ có thể không cự tuyệt, bồi vị thái thái nhà giàu vừa ly hôn này uống sảng khoái.

Vốn tưởng hai chén xuống Tạ phu nhân đã không chịu được, không nghĩ tới còn uống rất được, ngược lại Thẩm Gia Ngôn không chịu nổi trước.

Uống tiếp sẽ say quá độ, Thẩm Gia Ngôn lắc đầu cự tuyệt, ăn hai món, cơn buồn ngủ say rượu liền lên. Lúc này, Thẩm Gia Ngôn vẫn chưa muốn lên giường, làm ổ trên sofa xem TV, nhìn nhìn mơ màng nhắm mắt lại.

Phía sau đột nhiên nghe thấy tiếng đối thoại, “Vali này có ngăn kép sao?”

“Hẳn là không có.”

Giống như là âm thanh của Tạ phu nhân nói: “Con đần quá, đồ vật như đơn ly hôn nó sao sẽ đặt trong vali chứ, khẳng định giấu ở nhà.”

Giọng nam trầm thấp dễ nghe: “Con tìm rồi không có.”

“Phòng của Bảo Bảo.”

“Không thể nào ở đó.”

Giọng nữ không tin: “Sao con biết?”

“Mẹ không phải tìm rồi sao?”

“…… Sao con biết mẹ tìm rồi?”

Giọng nam thở dài, “Phòng Bảo Bảo có giám sát.”

“…………”

Đối thoại xa hơn Thẩm Gia Ngôn không biết nữa, hôm sau lúc tỉnh lại trên giường, Tạ Kế Hiên đã đi làm.

Dưới lầu đã làm xong điểm tâm, Thẩm Gia Ngôn lúc nhàn hạ ở nhà ăn, đầu bếp đều sẽ làm rất thịnh soạn. Thẩm Gia Ngôn vừa xuống lầu đã thấy Tạ phu nhân đang ngẩn người, thấy cậu xuống lầu, chào hỏi liền không nói chuyện nữa, kỳ quặc nhìn chằm chằm TV.

Loại tình huống đối phương tự mình lúng túng này làm cho Thẩm Gia Ngôn không hiểu. Lúc ăn cơm trưa cũng lúng túng không ngẩng đầu lên nhìn cậu. Thẩm Gia Ngôn nghĩ lại một hồi lâu, chẳng lẽ tối qua uống rượu say làm chuyện gì không hay?

Cậu lại không tiện trực tiếp hỏi, chỉ có thể chờ Tạ Kế Hiên về hỏi.

Mở ra không đợi Tạ Kế Hiên về, cậu đã biết tại sao. Lúc Thẩm Gia Ngôn nghịch điện thoại, tay trượt mở giám sát ra, liền nhìn thấy Tạ phu nhân ở trong phòng Bảo Bảo, đứng không được ngồi cũng không xong, có phải ngẩng đầu nhìn phía trên hay không, Thẩm Gia Ngôn không cẩn thận đối diện tầm mắt.

Mặc dù cũng không biết Thẩm Gia Ngôn đang nhìn, Tạ phu nhân vẫn là có chút quẫn bách. Thẩm Gia Ngôn cuối cùng biết tại sao hôm nay không khí lúng túng như vậy, hóa ra Tạ phu nhân đây là phát hiện giám sát, đang nhớ lại chuyện mang thai thứ 2 mà mình nói với Bảo Bảo lúc trước đi.

Thẩm Gia Ngôn bất đắc dĩ cười.

Tạ phu nhân có lẽ đang nghĩ, cậu rốt cuộc phát hiện ra chuyện mình làm hay không.

Cậu làm người tốt đến cùng đi, buổi tối lúc ăn cơm, Thẩm Gia Ngôn thuận miệng nói: “Lúc chúng ta đi chơi giám sát ở phòng Bảo Bảo không xem được, không phát sinh chuyện gì chứ?”

Tạ phu nhân chợt ngẩng đầu, Tạ Kế Hiên cũng nhìn sang, Thẩm Gia Ngôn lặng lẽ dùng nhãn sắc với anh.

Tạ Kế Hiên lập tức hiểu, “Em không nói anh còn quên mất, có muốn tìm người xem không.”

“Không cần, có thể là vấn đề tín hiệu đấy.”

Tạ phu nhân âm thầm thở phào, bà cũng không muốn trở thành mẹ chồng đáng ghét, kiểu trưởng bối có độc ép con dâu sinh con trong mắt Thẩm Gia Ngôn. Hiện tại cháu trai bảo bối đã đủ bà thương, nói muốn cháu gái cũng chỉ bất quá là mong đợi nhỏ cao hứng của bà thôi, sẽ không thật sự muốn Thẩm Gia Ngôn sinh.

Đó chính là không nhìn thấy chuyện bà làm sao? Tạ phu nhân lén vui, lại tinh thần phấn chấn ngồi thẳng, khôi phục tự tin. Sau khi vào bàn vẫn luôn không lên tiếng, lúc này, vội vàng kêu hai người ăn cơm.

Thẩm Gia Ngôn nhìn bà vui vẻ, cũng thở phào nhẹ nhõm, cùng Tạ Kế Hiên đối mắt, rốt cục có thể ăn cơm thành thật.

Lúc ngủ Thẩm Gia Ngôn nghĩ, “Anh thích con gái không?”

Tạ Kế Hiên nói: “Con trai con gái anh đều thích.” Chỉ cần là em sinh.

Thẩm Gia Ngôn cũng nghĩ như vậy, con gái đáng yêu ai không thích chứ, cậu trước kia đã muốn, tương lai sau khi kết hôn, có năng lực liền muốn con gái song toàn, anh trai em gái không còn gì tốt hơn, như vậy anh trai có thể chăm sóc em gái. Nhưng tới phiên mình, ý nghĩ lại không tốt đẹp như vậy.

Cậu một người đàn ông, hiện tại còn thích ứng được với cái từ sản phu này rồi a.

Lúc cậu đang tưởng tượng, Tạ Kế Hiên một cái vén chăn cậu lên. Thẩm Gia Ngôn tức giận, người này sao thế, hai hôm nay có phải phát bệnh hay không, động tí là trình diễn bá đạo tổng tài, là xem bá tổng nhiều sao?

“Anh làm gì?” Thẩm Gia Ngôn đề phòng.

“Thực hiện trách nhiệm của người chồng.”

“……”

Mắt thấy Tạ Kế Hiên nhào tới, Thẩm Gia Ngôn không phục tư thế bá tổng này của anh, nhấc chân đạp tới.

Chỉ nghe Tạ Kế Hiên “Ưm” một tiếng, che nơi nào đó cứ như vậy ngã xuống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN