Sinh Ra Đã Ở Thế Giới Game
Hai Cô Vợ Rơi Từ "Hư Cấu" Xuống!
-Biến… biến thái!!!
-Nhá aaaaa!!!
Số Bách Thế thì cũng xem như đen đủi vừa gì. Bản thân cậu chỉ vừa mặc [Nữ Sinh Cute] chơi có một giây thì đột nhiên trong phòng không biết từ đâu bay ra một thiếu nữ xinh đẹp vô cùng. Mái tóc thiếu nữ vàng óng hai bím mảnh, ngực to, mông nở, eo gọn, đùi thon hoàn mỹ, đặc biệt là đôi tất chân màu trắng huyền thoại đó thật là khiến người không nhịn nổi nước miếng.
Quyến rũ hơn thì đó chính gương mặt trông hơi ngố của nàng, nhìn thôi cũng đã hiểu là một thiếu nữ ngây thơ nhưng thật chất lại vô số tội khi khiến biết bao nhiêu nam nhân phải say đắm, muốn được che chở nàng suốt cuộc đời.
Nàng này sau một buổi sớm sắn quái, vừa về nhà bước vào phòng thì thấy cậu đang nhúng nhảy trên giường, ngón tay chỉ chỉ, õng ẹo cùng nụ cươi bê đê tự sướng khinh khủng, chẳng khác gì bọn hentai đang làm xiếc hài. Không những thế mà cậu còn là người hoàn toàn xa lạ trong mắt nàng, đúng hơn là một kẻ đột nhập.
Tất cả cộng dồn lại đã khiến nàng sợ hãi đến độ té ngay trên mặt sàn gỗ, giữa hai chân liền có một dòng nước ấm xối xả chảy ra, ướt nhẹp một vùng.
-Fak!
Quá rùng mình khi có người lạ đột ngột xông vào phòng, Bách Thế lập tức tháo xuống trang bị “Nữ Sinh Cute” bỏ vào trong kho đồ, đôi mắt nhanh lẹ giương xuống nhìn thiếu nữ. Thế rồi ngay khi thấy thiếu nữ xinh đẹp xấp xỉ tuổi mình nhưng lại trông có vẻ rất nhát gan, dễ thương đến độ tè ra quần, cậu liền cảm thấy tốt lên trong lòng, thầm nghĩ đối phó bé cưng này sẽ rất dễ.
Cậu lập tức nhảy xuống giường, dũng mãnh đứng trước mặt thiếu nữ nói.
-Em gái, em về lúc nào sao không nói cho anh biết để anh ra tiếp đón?
What? Em gái? Có khi nào… ôi thật vãi liềm, hóa ra cậu lại tưởng nhầm thiếu nữ trước mặt này là em gái ngày xưa của cậu trong khi rõ ràng nhìn hai người éo có một điểm gì giống nhau. Đúng là… chịu thua với độ hút cần của cậu, éo tả nỗi độ óc của nó được ấy chứ.
Hay phải chăng cậu đang đùa người?
-Á aaaa!!!
Bất quá khi thiếu nữ tận mắt nhìn trực diện cái vòi voi khá bự cùng hai viên ngọc châu lủng lẳng giữa háng cậu, nàng đã tức thì thét lên trong sự xấu hổ tột cùng, nó dẫn đến cú sốc nặng khiến ngất lịm đi ngay sau đó.
-Này, tiểu Mị, tiểu Mị, em sao vậy?
Nhìn “em gái” ngất lịm, Bách Thế hoảng lên, bất chấp gió lạnh luồng qua háng, cậu nhanh chóng ngồi xuống đỡ lấy thiếu nữ vào lòng sờ sờ, vỗ vỗ, hít hà hương thơm thiếu nữ thuần khiết trên người nàng.
Cũng nhờ vậy, cậu bây giờ mới phát hiện hóa ra mình chưa mặc quần áo, hèn gì em ấy thấy nấm của mình bự quá nên mới xỉu. Thiệt là… ngại quá đi à…
-Dâm tặc!
-Ngươi làm gì tiểu thư nhà ta rồi!
Bất ngờ cũng ngay chính lúc này, từ ngoài phòng, một thiếu nữ xinh đẹp khác bước vào, nhưng mà khác với thiếu nữ tóc vàng có bộ mặt sợ hãi, nhút nhát thì thiếu nữ này lại có khuôn mặt tối sầm, sát khí quanh người lượn lờ, u ám, mãnh liệt nhìn về phía Bách Thế dạm hỏi.
-À thì ra là hầu gái của em gái ta. Em gái ta ngất rồi, cô lại xem thế nào, giúp ta khiến em ấy tỉnh lại với.
Bách Thế vẫn cứ tỉnh như ruồi nói, gương mặt cậu cũng lộ vẻ quan tâm sâu sắc như thật, tựa như đây đúng là em gái cậu chứ không phải ai khác.
Quả không hổ danh là “Bậc Thầy Giả Ngu” trong truyền thuyết.
Nhưng cũng không thể trách cậu vì đây là tình huống bắt buộc. Để tẩu thoát an toàn, suông sẽ mà không làm ai bị thương, hay hù dọa hai thiếu nữ xinh đẹp tựa hoa này sợ vỡ mật thì cậu phải làm vậy.
-Ta thiến!
Nhưng mà dĩ nhiên thiếu nữ có mái tó đen màu gỗ mun rất suông mượt, óng ả này không ngốc để tin lời cậu. Nàng ta trừng mắt dữ với cậu, trong tay cũng lập tức xuất hiện một cây kéo bằng bạc to lớn.
Tiếp đó từng tiếp “cạp cạp” vang lên từ cây kéo trong tay nàng khiến cậu chỉ nghe thôi mà vòi rồng đã teo, bi như muốn rụng từng viên từng viên lăn lóc trên sàn.
Đứng trước tình thế khó xử này, cậu cũng chỉ còn biết thở dài một hơi, tự hiểu bản thân đến lúc phải nghiêm túc. Cậu buông thiếu nữ tóc vàng ra, đặt nàng nhẹ nhàng trên mặt sàn rồi đứng dậy, đôi mắt sắt bén nhưng đầy nghiêm chỉnh nhìn thiếu nữ tóc đen, nói.
-Tiểu Mị, là em có phải không?
Thôi lạy, thua!
-Em cái đầu nhà ngươi ấy, chết đi!
Điên tiết người lên với thằng biến thái, lưu manh, tên bệnh hoạn thích ở chuồng trước mặt những thiếu nữ ngây thơ là quá đủ rồi, thiếu nữ tóc đen cầm mạnh kéo trong tay, vì tình thế đang quá giận nên lao thẳng một mạch đâm vào người Bách Thế mà quên đi việc sử dụng chiêu thức sẽ giúp nàng giết cậu dễ hơn.
-Vụt.
Nhưng mà tất nhiên với lv 18, các chỉ số còn chưa đến 2000, sức mạnh chưa đạt 1300 của thiếu nữ thì không thể đánh trúng Bách Thế được. Cậu chỉ là lựa đúng thời điểm cây kéo đi đến liền chuyển một nhịp bước chân để né tránh, thuận tiện đảo vòng ra sau thiếu nữ, hai tay lợi dụng cơ hội ôm chặt nàng vào lòng, à không, nhầm, phải nói là khóa hành động của nàng lại mới đúng.
Bách Thế sau khi hưởng thụ ngửi mùi thơm trên đầu nàng, cảm nhận cơ thể mềm mại, nhẵn mịn thơm ngát của nàng liền nói.
-Được rồi, xem như tôi sai, nhưng mà các vị cũng phải từ từ để tôi chuộc lỗi chứ. Làm gì dữ vậy, bộ muốn ăn thịt người ta sao?
-Biến thái, thả ta ra, tên bệnh hoạn!
Thiếu nữ ban đầu tức thì tức thật, nhưng hiện giờ bị hắn ôm chặt người thế này, lần đầu tiên được zai chạm người một cách thân mật, thiếu nữ thuần khiết, trong trắng như nàng tất nhiên không thể kiềm nén được sự xấu hổ cùng nhục nhã trên gương mặt. Sức lực trong người nàng cũng tự dưng biến mất hết, tựa như một cô gái bình thường, yếu đuối chứ không phải thiếu nữ với thiên phú cao ngất ngưỡng là x92 các chỉ số cộng thêm.
Điều đó khiến câu nói của thiếu nữ mặc dù có nghĩa là lạnh lùng nhưng âm giọng lại mềm yếu, mắc cỡ, có một sức hút đặc biệt khiến Bách Thế ngẩn người trong giây lát. Đầu nấm ở giữa háng cậu cũng lột xác hóa thành cự long, đâm chọt một đường nóng hổi vào cặp mông đàn hồi của thiếu nữ.
Làm thiếu nữ bật thét.
-Nhá! Ngươi làm gì ta vậy, nóng quá, mau lấy thứ vũ khí đó của ngươi ra đi!
Nói là vậy nhưng tay thiếu nữ cũng nhanh lẹ luồng ra sau, nắm chặt lấy vật cứng nóng.
“Oh shệt!”
Bị bàn tay mềm, nhỏ nhắn chạm vào bộ phận đang ở thời kỳ sung mãn vì hưng phấn, Bách Thế… thôi tiêu rồi, cứ đà này cậu sẽ phọt ra mất, phọt ra cái thứ nhầy nhụa, trắng tinh vào tay thiếu nữ mất.
Cậu cố kìm nén, giọng điệu cứ như vừa bị người thúc mạnh vào bụng một cú đau đớn, nói.
-Cô gì ơi, cái đó là cây hàng của tôi, làm ơn buông ra có được không? Tôi… tôi sắp đến giới hạn rồi đó.
– Ai không biết đó là vũ khí của ngươi chứ? Nếu ta buông ra rồi ngươi dùng nó đâm ta thì sao? Ta không buông đâu, ngươi thả ta ra trước ta mới buông.
Thiếu nữ ngây thơ trả lời, nàng ta từ đầu đến cuối đến cuối đều tưởng rằng đó là vũ khí của Bách Thế, cậu dùng nó để uy hiếp nàng.
Ừ thì đúng là vũ khí của Bách Thế, bất quá nó là vũ khí dạng thịt chỉ dùng để đi vệ sinh và sản xuất em bé với nữ nhân thôi, chứ nào có thể giết người được a.
-Được được, tôi buông, tôi sẽ buông.
Bách Thế thừa nhận bản thân có chút vô sỉ, ngáo cần, thích giỡn nhưng mà tuyệt đối không phải kẻ hạ lưu, đê tiện hay dâm tặc, mặc dù cậu mê gái thấy mẹ, nhất là gái xinh hệt như hai thiếu nữ này. Bởi vậy cậu liền hạ mình, chủ động buông thiếu nữ trước.
Được cậu trả tự do, thiếu nữ dù đỏ mặt như gấc nhưng tất nhiên vẫn còn tức giận, nàng nhếch miệng cười quay ra sau, chuẩn bị thịt hắn.
-Cái… cái…
Bất quá thì khi tận mắt nhìn thấy bản thân đang cầm cái của quý nóng hổi, to lớn của hắn mà rõ ràng chỉ vài giây trước nó yếu xìu, nhỏ bé, tuyệt không thể hình dung cùng một vật. Nàng liền như hiểu ra điều gì đó mà mặt nhanh lẹ đỏ lên như máu, mắt đen trợn tròn lên, đỉnh đầu còn bốc ra khói trắng rồi…
-Bịch!
Thiếu nữ ngã xuống bất tỉnh, bàn tay cũng vô lực buông cây nấm huyền thoại ra, thế nhưng là lại rất xảo hợp, ngón trỏ của nàng trước khi rơi tự do liền lướt qua đầu nấm một phát.
-Fak!
Một cú ra chiêu chết người, đầu nấm của Bách Thế đã không thể chịu được đả kích nên liền phun ra một chất nhầy nhụa dính lên hẳn vách nhà.
-Kimochi…
Không gì phê hơn một câu sung sướng sau cảm giác phê người. Vài giây sau cậu bình tĩnh, gương mặt có chút khó nói nên lời liếc nhìn hai thiếu nữ.
-Haizzz, may cho mấy cưng là anh rất tỉnh và đẹp trai, không thì xác định threesome nhé.
Tự hào một câu tự luyến bản thân là người tốt, cậu liền chạy vào nhà tắm cọ rửa thân thể, dứt bỏ trang phục rách rưới, thay bộ quần áo [Nữ Sinhh Cute] vào người cho tươm tất.
Về bộ trạng phục này, thiếu nữ tóc vàng cũng đã lỡ thấy rồi, vả lại cậu cũng chẳng còn quần áo nào ngon zai để mặc trừ phi cậu phá vỡ thông tin ảo mặc đồ vượt cấp, do vậy nên cậu chỉ đành làm một hồi biến thái. Khi nào ra chợ mua quần áo sẽ thay ngay.
Chải đầu, vút keo, cạo râu, cắt tóc cho bóng bẫy xinh zai đâu đó, cậu bế hai thiếu nữ lên giường nằm, đắp chăn đàng hoàng cho hai người. Tiếp đó cậu dọn dẹp nhà cửa, lau dọn mớ chất thải trắng đục của cậu cùng nước thánh của thiếu nữ tóc vàng và xuống bếp nấu nướng một bữa đạm mạc buổi chiều tối cho cả ba người.
Xong xuôi hết thảy, cậu ra ghế ngồi xuống, chờ đợi thời gian trôi qua, hai người thức tỉnh để hỏi thân phận họ, tại sao họ ở trong ngôi nhà, cha mẹ cậu đâu,…
Cậu chờ, cậu chờ, cậu chờ, chờ… cho đến khi trời tối, bên tai cậu bắt đầu loáng thoáng những âm thanh nói chuyện của hai thiếu nữ.
-Tiểu thư, chúng ta thật sự phải làm vậy sao? Hay là để em giết chết hắn đi, như vậy chúng ta đều không cần phải làm điều đó.
-Không được! Nhất định không được. Gia tộc Frescita chúng ta trước nay nói được làm được. Gia tộc đã quy định như thế thì chúng ta phải nghiêm chỉnh chấp hành… dù là… chúng ta đã không còn mang họ Frescita nữa.
-Nhưng mà thưa tiểu thư, tên này rất đáng ghét, hắn còn biến thái, dâm tiện, hắn… hắn còn làm như thế với chúng ta, tội đáng chết ngàn lần thế mà chúng ta còn phải… với hắn ư?
-Hu hu, ta cũng không muốn đâu, nhưng quy định gia tộc đã vậy, hắn đã khiến chúng ta xấu hổ tột độ đến ngất đi, hắn phải chịu trách nhiệm.
-Tiểu thư, nếu người đã không muốn hay là để một mình em thôi, tiểu thư còn có…
-Không được, ta đường đường là thứ nữ Frescita, ta nếu không thực hiện được quy định thì sẽ làm mất mặt gia tộc Frescita đó.
-Tiểu thư, người thật sự đồng ý ư?
-U oa oa oa…, ta tất nhiên không đồng ý rồi, nhìn hắn biến thái mặc đồ nữ ngủ trong tư thế dạng háng cả hai chân kìa, nhìn là đủ thấy kinh tởm rồi, nhưng mà không làm không được. Ta ghét hắn lắm, u oa oa oa…
-Em cũng ghét hắn nữa mà. A, em có ý này thưa tiểu thư. Hay là chúng ta cắt cái vật xấu xí, nóng hổi của hắn đi, vậy là ổn thỏa rồi…
-Holy shịt, các cô tính làm gì tôi!
Nghe đến những lời này, Bách Thế cũng éo ngu giả ngủ nữa, cậu vùng mình tỉnh dậy, hai tay cấp tốc che đi hạ bộ mà kinh hoảng nói.
Hai thiếu nữ xinh đẹp nay đã thay một bộ quần áo mới, rạng rỡ váy đẹp, tất đen, tất trắng trông rất xinh tươi, ngon ăn. Hai nàng đều đồng lúc nhìn hắn mà khinh bỉ, sau đó thì vẻ mặt lại trông vừa chán trường, tội nghiệp, rưng rưng, rồi lại đau buồn vô cùng.
Bách Thế thấy thế cũng nhục chí giỡn, cậu chỉnh sửa dáng vẻ chỉnh tề, nghiêm túc nói.
-Thật lòng xin lỗi các quý cô xinh đẹp khi tôi tự ý đột nhập vào nhà mà không được sự đồng ý của các cô.
-Xin được tự giới thiệu, tôi tên Bách Thế, từng là chủ nhân của ngôi nhà các cô đang sở hữu. Không biết hai quý cô có thể cho tôi biết danh tính để dễ bề nói chuyện?
Thiếu nữ tóc vàng ấp úng liếc hắn vài lần rồi thành thật nói.
-Ta tên Miu, còn em ấy tên là Yumi, chúng ta đều thuộc dòng tộc Frescita ở kinh thành.
Giới thiệu xong tên tuổi của bản thân và thiếu nữ tóc đen, thiếu nữ tóc vàng bỗng chốc đỏ mặt, cuối người rồi cố hết sức hét lên nói.
-Hy vọng ngươi từ nay đối xử tốt với chúng ta!
“Quách đờ héo?” kinh ngạc đến trợn mắt trắng dã lên, Bách Thế hỏi.
-Đối xử tốt gì? Mong hai quý tiểu thư hãy nói rõ cho tôi biết.
-Hừ, ngươi còn định giả ngốc ư?
Thiếu nữ tóc đen, Yumi lập tức tối sẩm mặt mặt mũi, hầm hừ nói.
Bách Thế nghe thế liền như muốn quỳ lạy. Má không nói gì thì làm sao con biết, đã thế còn kêu con giả ngốc là sao? Đậy là sự thật? Really?
Bách Thế ra vẻ lịch thiệp nói.
-Thật sự là tôi không hiểu gì cả, mong hai tiểu thư mở rộng kiến thức giúp tôi.
-Ngươi giả dối, khắp Lam Huyền quốc này ai mà không biết kẻ có thể khiến thành viên thuộc dòng tộc Frescita cảm thấy xấu hổ tột độ thì sẽ trở thành vợ hoặc chồng của thành viên đó. Ngươi đã khiến ta với tiểu thư xấu hổ đến ngất đi, ngươi chính là chồng của hai chúng ta rồi, ngươi còn giả bộ không biết sao? Thật tức chết mà, ta sẽ giết ngươi!
Yumi tức giận đến khuôn mặt biến thành nửa đen, nửa đỏ, cơ thế cũng sắp lao đến cắn hắn một ngụm thì thiếu nữ tóc vàng, Miu vội ngăn cản nàng lại.
Miu ngây ngô ấp úng, dễ thương đến cực điểm mà xấu hổ nói lớn như dùng hết sức lực để đưa dũng khí lên cao, hét.
-Tóm lại ngươi đã trở thành anh yêu của chúng ta rồi đó, ngươi nghe rõ chưa hả tên biến thái!
“Fak!” Bách Thế nghe xong hai người nói liền đứng hình, trong đầu không ngừng tự hỏi “cái éo gì xảy ra thế này, đây là đùa? Really? Bố lạy!”
“Đù, bị người làm cho xấu hổ liền lấy người đó! Đù mé cái gia tộc hài cả vãi chưởng, thế này thì thật dễ dàng cho mấy thanh niên F.A rồi còn gì. Họ chỉ cần cởi chuồng rồi phơi chim trước mặt người gia tộc Frescita liền có vợ, có chồng? Đùa bố?”
“Không, làm gì có chuyện phi lý như vậy. Chắc có lẽ là thấy ta đẹp zai, khoai to, cơ thể chín tỷ múi nên yêu thích, giả bộ bịa ra câu chuyện để gạt ta trở thành chống a. Mà nói không chừng cả hai đều bị thằng nào làm có chửa rồi, giờ bắt ta làm thanh niên của năm, đổ ngàn cái vỏ đây mà”.
“Á à, hai con yêu nữ này thật là gian quá đi, quỷ hà…”.
Cái đầu đất của “Bậc Thầy Suy Diễn” Bách Thế nghĩ là vậy, nhưng trên thực tế thì đúng là dòng tộc danh giá Frescita có tập tục sẽ lấy người khiến họ cảm thấy xấu hổ tột độ.
Tất nhiên, việc làm một thành viên gia tộc Frescita xấu hổ là một chuyện hết sức khó khăn, thậm chí còn là việc dường như không thể vì ai trong dòng tộc Frescita đều có tính cách lạnh băng vô cùng, diễn hài còn chẳng thể khiến họ buồn cười chứ đừng nói đến việc xấu hổ chỉ vì thấy chim, thấy vếu. Nghe lời Bách Thế đem chim ra khoe trước mặt họ thì chỉ có nước bị cắt hoặc nhồi đất sét vào chứ chẳng đùa.
Miu bị trục xuất khỏi gia tộc, không còn là thành viên Frescita nữa cũng là vì nàng so với con cháu khác đều yếu đuối hơn hẳn, dễ xấu hổ nên đã bị đuổi để giữ gìn thanh danh dòng tộc Frescita. Còn Yumi là hầu gái từ nhỏ của Miu, Miu bị đuổi thì nàng cũng nguyện ý rời đi cùng Miu, phục vụ Miu suốt đời, nàng đáng lẽ không cần theo điều lệ dòng tộc Frescita nhưng vì Miu, nàng đành chấp nhận.
Bách Thế bỗng dưng có được hai người vợ xinh đẹp như vậy mà còn không biết mừng, nắm tay hai nàng dắt vào động phòng hoa chúc, thay vào đó lại ra vẻ nghi ngờ, nghĩ ngợi lung tung đủ kiểu. Đúng thật là…
Làm ơn có ai đó đưa tôi con dao, thiến mợ cái thằng này đi cho rồi, sống chi cho chật đất vậy chứ hả?!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!