Sinh Ra Đã Ở Thế Giới Game - Lỗi Nghiêm Trọng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Sinh Ra Đã Ở Thế Giới Game


Lỗi Nghiêm Trọng



Mong mọi người đọc qua những dòng nội dụng cơ bản này trước khi bắt đầu truyện. Pleases…

Giới thiệu đôi chút về truyện:

1.LƯU Ý: thế giới này ảo vãi cả đá, Ảo đừng hỏi.

2.Không gian trong truyện:

Tạm thời sẽ giống như Trái Đất nhưng có sự khác biệt về diện tích.

3.Thế giới trong truyện: Có 2 điểm đặc biệt cần lưu ý.

Thứ nhất.

Thế giới này hệt như trong Game nhưng không phải Game. Nghĩa là: đánh quái, quái chết rồi thì sau một đoạn thời gian sẽ hồi sinh, còn người chết là chết luôn. Giết quái tất nhiên rơi đồ, tiền. Ở trong thành, thôn, trấn,… quái không vào được, có khu vực an toàn, cổng dịch chuyển,… có kho chứa đồ, con người có trang bị,…

Tất cả đều có bảng nhân vật, trang bị,… chứ không phải một mình main.

Thứ hai.

Mọi thứ trong thế giới này đều được tính bằng chỉ số. Nhớ đó, tính bằng chỉ số.

4.Bối cảnh xã hội trong truyện:

Hệt như Trái Đất, nhưng phân theo giàu nghèo và mạnh yếu.

Ví dụ: Thằng A mạnh, nó sẽ mở được chức năng xây nhà tường. Còn thằng B yếu, nó chỉ xây được nhà lá, sống trong hang động :v

OK, chúng ta bắt đầu truyện thôi!.

——-

Thế giới này có 9 mảnh đại lục lớn tương ứng với 9 chủng tộc, được phân chia trên bản đồ theo dạng vòng tròn bắt đầu từ trái qua phải.

Nhân tộc: con người.

Thú Nhân tộc: con người có thêm tai và đuôi thú trông rất dễ thương.

Thú tộc: thú biết nói chuyện, múa mấy tay chân đủ kiểu. Nhìn có lúc trông khôi hài khó đỡ, cũng có lúc sợ hết cả hồn.

Yêu Tinh tộc: chủng tộc được đồn đại là xấu nhất. Trông giống người nhưng xấu dị hợm, có tai hơi dài và nhọn.

Tinh Linh tộc: chủng tộc được đồn đại là xinh đẹp nhất thế giới. Giống người, có tai dài hơn chút xíu và nhòn nhọn.

Người Lùn tộc: giống người nhưng chiều cao tối đa của người trưởng thành chỉ 1m5.

Mãnh Nhân tộc: trái ngược với người lùn, thân thể cao to lực lưỡng. Chiều cao giới hạn đạt được là 5m.

Tiên tộc: cơ thể nhỏ như chim sẻ, có cánh bay lượn trên bầu trời.

Cuối cùng, Ma tộc: đủ loại hình dạng, xung quanh thường bốc lên một loại khí màu đen đen.

Tuy nhiên vào một ngày của 3000 năm trước, Ma tộc xuất hiện Ma Thiên Tử vĩ đại nhất lịch sử Ma tộc, bắt đầu khơi mào chiến tranh xâm lấn các lục địa. Ma tộc thế mạnh khó đỡ, 8 chủng tộc khác mặc dù liên kết nhau chống đại địch nhưng vẫn thất thủ, dẫn đến chỉ trong ngắn ngủi 100 năm Ma tộc đã chiếm lĩnh một nửa bản đồ thế giới, một nửa bản đồ còn lại là sự hợp lực chung sống của liên minh 8 chủng tộc còn lại.

Ma Thiên Tử chết già nhưng con cháu hắn cũng mạnh khác thường nên liên minh 8 chủng tộc sau rất nhiều năm vẫn không thể giành lại được lãnh địa. Bản đồ thế giới cứ thế được cân bằng cho đến hiện tại, 3000 năm sau.

Tại một vùng thôn quê của liên minh, nơi có rất nhiều Nhân tộc sinh sống. Ở ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng của đôi vợ chồng xấp xỉ 30 tuổi đã từng có một thời uy danh lừng lẫy khắp nơi, hôm nay tại đây có một sinh mạng mới được đón chào.

Đó là một bé trai dễ thương, bụ bẫm nhưng quái lạ là cậu bé trai này khi vừa lọt lòng liền đã trợn tròn mắt lên nhìn cha mẹ và cả bà đỡ đẻ trong phòng, kiểu như là nó đang đếch biết chuyện quái gì đang diễn ra đối với nó.

-Vú vú, ma ma.

Rất may là chỉ ngay sau đó, khi cậu bé liếc mắt đến một cặp đồi tuyết trắng được dính ở giữa ngực mẹ cậu, cậu liền trở thành một đứa trẻ bình thường, ngoan ngoãn với một đôi mắt vô cùng sáng, sáng đến mức mà hình như có chút điều gì đó không tốt nhưng thôi cũng kệ. Cậu đói bụng nên liền đã muốn uống sữa rồi.

Thoáng một cái bú sữa thôi, thời gian vậy mà đã 6 năm trôi qua. Cậu bé ngày xưa từng đói khát sữa mẹ, vừa uống vừa xoa bóp liên hồi khiến cha cậu tức đến sôi máu, giang tay đánh bành bạch vào mông cậu nhưng cậu chẳng hề có phản ứng, bú vẫn bú, nắn vẫn cứ nắn nay đã được 6 tuổi, tên Bách Thế, gương mặt giống cha giống mẹ nên đẹp trai hơn người bình thường một tẹo.

Cậu lúc này sau khi đọc hết kho sách gần ngàn quyển được cha mẹ cậu sưu tập hơn 20 năm liền trèo lên một cây to cách nhà không xa. Cậu ngồi trên cành lớn, dựa lưng vào thân cây mà bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời cậu.

-Á đù, thế ta rốt cuộc là thằng éo nào nhỉ?

Mặc dù có chút hư cấu nhưng Bách Thế tin rằng bản thân cậu dường như không phải thằng nhóc 6 tuổi đang ngồi nơi này mà đã từng là một ai đó, chẳng qua cậu không thể nhớ ra.

Suy nghĩ thêm một lúc lâu không có kết quả, cậu quyết định.

-Thôi kệ bà nó đi, giờ lo Bách Thế trước, từ từ tính sau.

Tiếp đó cậu động ý niệm, mở bảng thông tin nhân vật của bản thân ra.

“Trạng thái nhân vật.

Tên: Bách Thế lv 10.

Tuổi: 6.

Chủng tộc: Nhân tộc.

Tầng lớp: thích là gì thì là nấy, éo ai quản được.

Hệ: toàn năng.

Máu: Vô hạn.

Mana: Vô hạn.

Thể lực: Vô hạn.

Thanh đói: không bao giờ đói.

Thanh khát: không bao giờ khát.

Kinh nghiệm lên cấp: 0/100.

Danh hiệu: không.

Danh hiệu ẩn: Kẻ Tự Do.

Danh hiệu trời cho: Thằng Mặt Phò, Hack Nhé Con Chó!

Chỉ số nhân vật.

Sức mạnh: Vô hạn.

Lực công kích: Vô hạn.

Lực phòng thủ: Vô hạn.

Nhanh nhẹn: Vô hạn.

Sức mạnh công phá của chiêu thức: Vô hạn.

Sức mạnh bộc phá của pháp thuật: Vô hạn.

Miễn nhiễm toàn bộ hiệu ứng bất lợi.

Danh vọng: 5.

Tất cả các chỉ số được tăng lên dưới dạng x1000

Nhân vật đã được lv 10, mở khóa thông tin:

Đạt lv 100 để hình thành bảng thông tin ảo, giả heo ăn thịt cám.

Mở khóa bảng công năng.

Bảng nhiệm vụ đã mở”.

Nhìn bảng thông tin trước mặt, Bách Thế chán nản nói.

-Hack con bà nó rồi, đánh đấm cái éo gì nữa. Giờ chẳng lẽ phành háng ra nằm cho đến chết?

Ở thế giới này, muốn tăng lên mọi thông tin, chỉ số của cơ thể đều phải đi giết quái hoặc nỗ lực luyện tập thường xuyên. Các chỉ số của Bách Thế từ khi sinh ra vốn đã khác người, tất cả đều ở max cấp độ một cách hư cấu vãi cả linh hồn, khiến cậu bây giờ có một cảm giác chán nản, chẳng biết làm gì cho vui khi không cần thiết phải bỏ mạng ra để giết quái, chặt cây, đốn củi như mọi người hòng tăng lên sức chỉ số cơ thể.

-Mà thanh máu vô hạn rồi, sợ là chết già còn éo được nữa ấy chứ.

Con người chỉ chết khi thanh máu quay về số 0. Bách Thế có máu vô hạn, có khi tới già cậu thật sự không chết được.

-Đã thế các chỉ số tăng lên còn được x1000. Đây là sự thật ư?

Đối với người thường, một chỉ số tăng lên sẽ chỉ được x1, x2, x3, x4, x5,… người tài x10, x11, x12,… người giỏi x30, x31, x32,… mãi cho đến những người được lựa chọn là anh hùng với tiềm năng vô biên sẽ có x100. Ấy vậy mà cậu lại được x1000, không những thế các thông tin chỉ số cũng đã max vô hạn, không cần tăng thêm.

Đây quả thật là một sinh linh lỗi của thế giới.

-Làm ơn có ai đó xinh đẹp hơn cả tiên nữ hãy đứng ra đây đái vào mặt tớ và nói với tớ rằng, tất cả chỉ là một giấc mơ thôi, tỉnh lại đi thằng óc.

-Ế… có cái gì nè.

Đang ôm đầu kêu gào vì bản thân quá bá đạo, dường như là bất tử, đánh mãi éo chết, kinh khủng thế ai dám chơi, Bách Thế bỗng thấy ba dòng thông tin vừa mới xuất hiện ở cuối hàng liền sáng mắt lên.

-Đù, lên lv 100 sẽ có bảng thông tin ảo để cho ta cày cuốc nè. Oh ye, quá đã, quá sướng.

Cảm tưởng đến cảm giác hưng phấn khi được cày cuốc, được nhìn chỉ số bản thân ngày một tăng lên nhờ sự nỗ lực tập luyện, chiến đấu quái thú của bản thân khi cậu có bản thông tin ảo khiến Bách Thế rất vui mừng, cậu không ngừng hú dài, gào thét, đẩy mông, cọ cọ thằng nhỏ vào nhánh cây không ngừng một cách thật là kimochi.

Vài giây sau, cậu nhìn tiếp dòng “mở khóa bảng công năng” chợt hiện lên vẻ nghi hoặc. Cậu nhớ là ở trong sách vở của cha mẹ có ghi mỗi một sinh linh bao gồm cả cậu chỉ có duy nhất 8 bảng và một vài bảng khác khi đạt các cấp độ cao.

Bảng nhân vật: nơi hiện chỉ số nhân vật và cho phép cộng điểm khi lên lv.

Bảng lớp nhân vật: có 5 lớp chính và một lớp trời phú.

Người Thường, những người không có gì để khen ngợi.

Đấu Sĩ, những người đánh theo dạng vật lý cận chiến.

Thuật Sĩ, những người có khả khả năng triệu hồi.

Pháp Sư, những người dùng pháp thuật tấn công.

Nghệ Nhân, những người có bộ não bay bổng, tư tưởng khó đỡ và tạo ra những tác phẩm vĩ đại.

Và Anh Hùng, những người mang trong mình sức mạnh vô biên và thường có hai lớp trở lên.

Bảng trang bị: nơi hiện những thứ nhân vật đang mặc trên người, có thể lấy ra, thêm vào.

Kho chứa đồ: nơi lưu giữ đồ đạc và tiền bạc.

Bảng năng lực và chiêu thức: nơi lưu giữ, nâng cấp, trao đổi,… các năng lực, chiêu thức thu nhặt được khi học tập hoặc săn quái.

Bảng nhiệm vụ: tùy thuộc vào thiên phú trời cho, nhân vật sẽ có thể tiếp thu những nhiệm vụ kỳ lạ do thiên nhiên ban tặng trong phạm vi x mét.

Bảng nghề nghiệp trời phú: mỗi nhân vật sinh ra đều sẽ có một nghề nghiệp riêng tựa như câu cá, làm nông, thợ hồ,… khi nhân vật làm đúng ghề, kinh nghiệm và tiền bác sẽ được thưởng cao hơn.

Bảng xây dựng: cho phép nhân vật xây các loại nhà, chuồng,…

Nhưng làm gì có bảng công năng?

-Mở bảng công năng.

Không nghĩ nhiều, Bách Thế mở bảng ra để kiểm chứng. Xuất hiện trong mắt cậu là một bảng có nhiều khu chức năng.

“Cường hóa.

Chế đồ.

Thẩm định.

Luyện thuốc.

Giả kim thuật.

Nấu nướng.

May mặc.

Nghệ Nhân”.

-Á đù, thì ra cái này là một bảng cho phép ta có được toàn bộ các loại nghề nghiệp người khác có và cả người khác không có a. Ngon. Vậy là hết chán rồi, hố ỳe.

Tại sinh linh khác, ở bảng nghề nghiệp trời phú họ chỉ có thể trở thành thợ rèn, may may, y sư, luyện thuốc,… một loại nghề nghiệp duy nhất. Còn Bách Thế lại có năm nghề nghiệp, mỗi nghề lại đều đã bao hàm dường như tất cả các nghề nghiệp khác.

Điều này mặc dù có đậm tính chất ảo lòi nhưng cậu lại rất vui vì “có việc làm, thú vui để làm” còn hơn là cái quái gì cũng vô hạn như thông tin chết tiệt của cậu, nhìn cũng chả biết làm gì, ngán đến tận cổ.

-Thử xem bên trong thế lào đây.

Quyết định, Bách Thế bắt đầu mở khu cường hóa ra đầu tiên.

“Hướng dẫn sử dụng:

Dùng giả kim thuật để tạo ra đá cường hóa, đá tiến lv, đá tiến cấp và đá tiến sao.

Đá cường hóa dùng để nâng cấp dụng cụ lên chỉ số +.

Đá tiến lv dùng để giúp dụng cụ tăng lên lv sử dụng, chỉ số vì thế cũng tăng theo.

Đá tiến cấp dùng để nâng phẩm chất của dụng cụ từ thấp đến cao.

Đá tiến sao dùng để tăng sao của trang bị”.

-Hình như… cái này không có ai có thì phải? Đù, ngon.

Đọc cả ngàn quyển sách có liên quan đến mọi thứ trên thế giới đang sống, Bách Thế chưa thấy có ghi chép về loại nghề nghiệp cường hóa này, dường như chỉ có mình cậu là ngươi duy nhất có nghề nghiệp này mà thôi.

Tiếp theo, cậu mở khu chế đồ.

“Hướng dẫn sử dụng trước khi dùng: Nhìn công thức, bỏ nguyên liệu, chế thành. Lưu ý: có thể thêm công thức vào.

Chế quần áo.

Chế trang sức.

Chế vũ khí.

Chế dụng cụ.

Chế đồ tự sáng tạo”.

Ở khu này, đại khái Bách Thế muốn chế một vật gì đó thì sẽ cần nguyên liệu theo yêu cầu.

Bách Thế qua khu thẩm định.

“Hướng dẫn: muốn tạo chỉ số cho đồ vật, bỏ vào đây”.

Khu này cần tốn tiền, quần áo không có chỉ số thì chỉ cần bỏ vào, đập một phát sẽ ra chỉ số một cách ngẫu nhiên. Tất nhiên nguyên liệu tạo ra quần áo có đẳng cấp cao, chỉ số sẽ lớn.

Bách Thế lại qua khu luyện thuốc.

Ở khu này cũng giống khu chế đồ. Bách Thế muốn chế thuốc thì cần nguyên liệu tương ứng.

Cuối cùng, cậu nhìn xem khu giả kim thuật, ba khu còn lại quá dễ hiểu nên cũng không cần xem.

“Miễn là kim loại, bóp đến chảy ra nước.

Hướng dẫn: muốn tạo ra loại đá nào thì dựa vào bảng công thức làm sẽ ra y xì”

-Bắt đầu thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rồi đóa nhoa.

Gian xảo nhướng nhướng mày thích thú, Bách Thế thu lại hết các bản nãy giờ.

Sau đó cậu mở bảng kho đồ ra. Nhìn vào đồ đạc phế phẩm, rác rưởi và số tiền 954 đồng 774 xu rất nghèo nàn của bản thân mà không khỏi lắc đầu.

-À đúng rồi, ta vừa lên cấp 10 nên bảng nhiệm vụ đã mở. Thử kiếm xem có nhiệm vụ nào đạt được lượng lớn kinh nghiệm không.

Vì một tương lai có bảng thông tin ảo để tự sướng, Bách Thế dẹp bảng kho đồ, lấy bảng nhiệm vụ chỉ xuất hiện khi đạt lv 10 xem.

“Nhiệm vụ xung quanh có thể nhận trong phạm vi bán kính 100km.

Đốt nhà (chưa nhận). Phần thưởng 10 kinh nghiệm.

Đuổi bầy heo rừng (chưa nhận). Phần thường 20 kinh nghiệm.

Chặt 100 cây xẹng (chưa nhận). Phần thường 50 kinh nghiệm

Lấy mật ong của tổ ong vòi vẻ (chưa nhận). Phần thưởng 10 kinh nghiệm

Thu thập 10 chiếc răng năng của sói ca cao (chưa nhận). Phần thường 100 kinh nghiệm

Nhiệm vụ dành riêng cho bạn.

Cưới vợ (còn con nít, không thể nhận). Phần thường là cặp nhẫn Vĩnh Hằng Chi Tâm có thể ngăn cản mọi hiệu ứng bất lợi cho người đeo.

Có con (con do vợ bạn đẻ, không phải bạn đẻ, đừng ngu mà lầm tưởng). Phần thưởng là một chiếc nôi 7 sao siêu bền, kèm theo miếng tả lót hút ẩm vô hạn, không lo phải thay tả.

Tiêu diệt Ma Đế hiện tại. Phần thưởng: trực tiếp lên lv 100”.

-Ố hồ, ra là vậy à…

Đọc đến đây, Bách Thế bỗng nở một nụ cười vô cùng tà dị. Xem ra cậu đã biết việc kế tiếp bản thân nên làm đó là gì.

-Ra là mày chốn ở đây à. Mau xuống đây luyện tập thằng trời đánh, nhanh lên!

Đúng lúc này, cha của cậu, Bách Cái sau một lúc tìm tòi thằng con mất nết để tiếp tục dạy khả năng chiến đấu cùng kiếm đạo cho nó nhưng không thấy đâu, nay phát hiện Bách Thế núp lùm trên cây liền giận quát lên, khí thế là hừng hực.

-Bịch.

Một cái hạ cánh của Bách Thế khiến cái cây hắn vừa ngồi chỉ có 1500 máu liền biến mất, để lại một bó củi nằm dưới đất.

Cậu ta cười nhạt nhìn Bách Cái cách cậu 3m, nói.

-Ông già, cũng đến lúc con nên cho cha thấy, những đường kiếm của cha cùi bắp như thế nào.

Dứt lời, trong tay cậu liền xuất hiện một nhánh củi khô dài nhỏ chừng 30cm, có độ bền chỉ 1, tức là va chạm 1 lần sẽ gãy.

-Á hà, đường kiếm cùi bắp hả con? Thế mấy ngày nay cha cho con ăn kiếm chưa đủ để con tự hiểu ra năng lực của mình à?

Nén giận, cực kỳ nén giận, Bách Cái lấy từ trong túi đồ ra một thanh kiếm gỗ có độ bền là 10 cầm trong tay.

Bách Thế lần đầu có chút mỉm mai nói với cha.

-Lúc đó chỉ là con đùa thôi, lần này sẽ không như vậy đâu. Cha nên đánh hết mình thì hơn, không thì khi thua lại bị người nhìn thấy, đến lúc đó có mà bị chê cười đến nhám mặt cha ạ.

-Á à con giai, thế mày định thịt cha mày thế nào chỉ bằng một nhánh củi đụng vào cũng gãy thế con. Chưa kể tay chân con vụng về, luyện cả năng cũng chưa thành một đường kiếm hoàn chỉnh thì đánh thế nào hả con. Hay con định tiếp tục ăn bánh năm bàn tay vào mông nhỉ?

Bách Cái đang cố nhịn cảm xúc muốn đè thằng con lếu láo này xuống quất vào mông nó vài phát nói.

Thình lình cũng đúng lúc này Bách Thế bỗng chuyển mắt lạnh nhìn vào Bách Cái, khiến Bách Cái không tự chủ được rùng mình một cách vô cùng khó hiểu, cứ tựa như là bị một Thánh Kỵ Sĩ lv 70 nhìn trúng vậy, không, dường như còn mạnh hơn, khủng khiếp hơn rất nhiều.

-Nó bị đụng vào thì đúng là sẽ gãy, nhưng cha à, như vậy cũng đã đủ rồi.

-Vụt!

Bách Thế vừa dứt lời thì cũng là lúc cậu dịch chuyển, biến mất ngay ở trước mặt của người cha lão luyện từng được người đời tung hô là Bạch Kỵ Sĩ với nhiều thành tích về mặt kiếm đạo và kỹ năng chiến đấu thuộc hạng bậc nhất kinh đô.

-Không cần tìm. Con vào nhà nghỉ ngơi một chút đây.

Chưa đến 1 giây, trong khi Bách Cái còn chưa kịp làm ra phản ứng gì thì giọng Bách Thế đã vang lên ở ngay phía sau Bách Cái.

Tiếp đó, cậu ném nhánh cây đã gãy làm đôi đi, hai chân đi nhanh đến căn nhà nhỏ để gặp mẹ yêu của cậu nói chuyện vui vẻ, thay cho lời từ biệt mà cậu chắc chắn sẽ không dám nói cho mẹ cậu nghe nếu cậu muốn được bình yên rời đi.

-Soạt.

-Rắc.

Cậu vừa đi cũng là lúc quần áo và thanh kiếm gỗ trong tay cha cậu Bách Cái, một bị rách te tua thành nhiều mảnh rơi xuống đất, một bị gãy làm 8, 9 khúc nhỏ rơi liên tiếp xuống đất.

Bách Cái ngày hôm nay, ngay lúc này, sửng người một hồi lâu, lâu đến nỗi mà khi con trai của mình bỏ nhà ra đi sau đó không lâu, tìm đường đến Ma tộc tiêu diệt Ma Đế cũng chưa hồi phục tinh thần.

Giờ nghĩ lại, cái cây mà thằng con của mình vừa làm cho biến mất hình như có đến 100 máu, vậy sao nó có đủ năng lực để làm cái cây chết đi chỉ trong một lần nhảy xuống?

Chiêu thức vừa rồi nó thi triển là gì? Tốc độ vì sao nhanh thế? Còn sức mạnh nữa? Nó lv bao nhiêu, có phải con ta không?

Bách Thế, cậu cứ như vậy bất ngờ rời đi không một lời từ biệt khiến cả nhà ba người gồm cha, mẹ và em gái cậu đều kinh hãi sắc mặt, ngày qua ngày đều tìm kiếm cậu khắp nơi, thậm chí cũng đã nhiều lần cùng binh lính tiến sâu vào những nơi nguy hiểm nhưng đều tay không đi về cùng với rất nhiều người chết.

Kể từ đó cuộc tìm kiếm cậu chấm dứt, cậu đã được mọi người cho là đã chết, vĩnh viễn không thể quay trở về.

Thời gian tấm thoát trôi qua hai năm. Tại khu rừng của rồng Á Liệt Sơn Lâm, có một vị cao nhân ẩn thế đạt lv 80 đã nhìn thấy ngoài bìa rừng có rất nhiều rồng chết, không lâu sau đó thì thấy một con rồng đen to lớn mang theo một cậu bé bay lên bầu trời và biến mất.

Tiếp đó ba năm sau. Tại Ma Giới, Ma Đế hùng mạnh nhất Ma Giới lâm thời không ngờ bị một kẻ đeo mặt nạ, ăn mặc quần áo rách nát đến thảm thương giết ngay tại cung điện, trước mặt hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn binh lính cùng những đại tướng quân mạnh mẽ nhất Ma tộc thời bấy giờ, nhưng chẳng một ai có thể làm được bất cứ điều gì khác ngoài sự sợ hãi trong lòng và đứng nhìn.

Ma Đế, người mạnh nhất Ma tộc chết chỉ trong nửa giây mà không kịp kháng cự, vậy họ làm được gì? Họ không hề muốn bản thân giống như vài vạn Ma tộc ở bên ngoài kia, nằm chết trên đất lạnh.

Ngày định mệnh khủng hoảng hôm đó, Ma tộc tưởng cừng như đã sắp bị diệt, nhưng rồi lại không, người bí ẩn đeo mặt nạ khi giết xong Ma Đế liền chỉ cười như điên như dại, sau đó cưỡi hắc long rời đi về phương trời xa, biến mất.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua ba năm. Bách Thế nay đã là một thiếu niên cường tráng, thân thể cao khỏe với 1m78, cùng gương mặt khá anh tuấn, dễ nhìn. Cậu sau gần 9 năm thẳng tiến một đường tiêu diệt Ma Đế và lấy được bảng thông tin ảo để trải nghiệm nay đã quay trở về bên mái ấm gia đình thân thương của mình.

Tiếc là… nhà cậu tuy vẫn nguyên vẹn như ngày nào ở Ô Lạp thôn nhưng cha, mẹ cùng em gái cậu đã không còn ở, bỏ lại ngôi nhà trống rỗng, cô đơn một mình.

Điều đó khiến cậu chợt ngây người lên.

-Á… đu… đờ heo, fack…!!!

Từ đây, hành trình bẩn bựa, nhơ nhớt, nhây nhụa, nheo nhẻo của cậu cũng bắt đầu cùng với dàn harem bất đắc dĩ.

Còn “bất đắc dĩ” như thế nào, tất cả từ từ sẽ rõ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN