Sinh Tồn Sân Thi Đấu - Chương 14: Trận Doanh Kinh Khủng Của Địch Nhân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
290


Sinh Tồn Sân Thi Đấu


Chương 14: Trận Doanh Kinh Khủng Của Địch Nhân


Vào buổi tối, Công viên Thanh Mai cũng sống động như bao công viên khác ở Trung Quốc.

Âm nhạc hòa quyện trong công viên.

Sở Ca đang đi trên bãi cỏ, bên cạnh vỉa hè có một đôi tình nhân đang ngồi trên băng ghế, và nhiều người dân đang đi bộ.

Gấu Trúc Nhỏ, Thỏ Hoang, Cua, Dê Trắng, Gấu Nâu(Search từ khóa “Gấu Teddy” để biết thêm thông tin chi tiết) đang đi theo phía sau hắn, còn những Sinh Tồn Giả khác thì vẫn ở chỗ cũ, không dám hành động.

Mượn cảnh ban đêm, nhìn sơ qua thì cũng chỉ cảm thấy bọn hắn như con chó con mèo mà thôi.

Cua thì lại càng không thể nào mà có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Nếu không nhìn kỹ, căn bản không thấy được hắn.

“Lão đại, phía trước có một con Chó khá là to! Cẩn thận một chút! “

Gấu Trúc Nhỏ thấp giọng kêu lên, Sở Ca nhìn lại, tức giận nói: “Cũng chỉ là một con Husky mà thôi, có gì phải sợ? “

Nói xong, Sở Ca quay đầu hướng, chầm chậm chạy về một hướng khác.

Bọn “người” kia cũng vội vàng đuổi theo đi.

“Giả bộ! Ta còn tưởng rằng ngươi không sợ chứ. “

Gấu Nâu xem thường nói, con Ấu Sư này cũng chỉ biết giả bộ, nhưng mà khuôn mặt vừa nãy cũng có chút dễ thương đi!

Gấu Trúc Nhỏ vuốt mông ngựa nói: “Lão đại thông minh, chó Husky là loại nhát gan, nhưng cũng rất hung ác. Tiểu nha đầu ngươi làm sao biết được? “

Gấu Nâu lập tức Counter(phản đòn): “Ngươi thân là Gấu Trúc lại nhát gan như vậy, đã thế lại còn không biết xấu hổ đi nói ta? Nếu ta là Gấu Trúc thì ra cũng sẽ không sợ bất cứ loài chó nào. “

Gấu Trúc nhìn thì có vẻ đáng yêu chất phác, nhưng thực ra rất mạnh. Lực cắn cứ phải gọi là”hàng khủng”, móng vuốt thì sắc bén như là dao giải phẫu. Nó cũng rất dễ nổi giận khi bảo vệ con cái, sự hung dữ của nó không thua kém những con gấu lớn.

“Phì, lão tử cũng chỉ là Gấu Trúc Nhỏ mới sinh ra, cây trúc cũng chưa từng gặm qua bao giờ. ” Gấu Trúc Nhỏ khẽ nói ra.

Chẳng biết tại sao, khi Sở Ca nghe được thanh âm của Gấu Trúc, liền liên tưởng đến hình ảnh một con Gấu Trúc mập mạp đáng yêu chảy nước miếng.

“Bây giờ là cơ hội tốt, bọn hắn đối với ta mà nói hầu như là không có uy hiếp. Ta có thể giết chết tất cả ngoại trừ Gấu Trúc. Mà con Gấu Trúc lại nhát như chuột, chỉ cần uy hiếp thoáng một phát, có lẽ nó cũng không dám phản kháng. Giữ lại cho hắn một mạng, nói không chừng còn có thể giúp ta diễn tiếp. “

Ánh mắt Sở Ca lập loè, bắt đầu suy tính kế hoạch săn giết.

Lúc này, Gấu Trúc Nhỏ bỗng nhiên uốn éo cái mông chạy đến chỗ một cái cây lùn, chỗ đó có một cái hố xi-măng. Hắn trực tiếp ở bên trong cuồn cuộn, hình tượng trở nên xấu xí, không còn đáng yêu Gấu Trúc nữa.

Một lúc sau hắn mới trở lại, trên đường còn vô tìn dẫm lên Cua, Cua vô ý thức phản kháng, Cua kẹp chặt hắn một cái, Gấu Trúc hét thảm lên.

“Ta……Mụ Nội Ngươiiiiiiiiiii……”

Gấu Trúc giận dữ hét lên, trong âm thanh của hắn còn mang theo một tia khóc nức nở.

Sở Ca im lặng.

Nếu các ngươi có thể sống sót trong lần Cạnh Tranh Sinh Tồn lần này thì quả thực là quá vô lý đi!

Một người đàn ông trung niên đang chạy bộ thì nghe âm thanh kì lạ(do lão chưa thấy tiếng Gấu Trúc kêu bao giờ) liền chạy về phía của bọn “người” Sở Ca, Sở Ca lập tức mang theo những đồng bạn trốn đi.

“Ơ! A! Công viên Thanh Mai có nuôi Dê sao? “

Trung niên nam tử nhìn qua Bạch Dương, vẻ mặt nghi hoặc.

Về phần các khác Sinh Tồn Giả khác, hắn nhận lầm là con Mèo, con Chó.

Hắn lắc đầu, đeo tai nghe lên, tiếp tục chạy bộ. Vừa nghĩ tới đêm Ước Hội ngày mai, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười giống như là Trư ca (Bát Giới).

“Trẻ khỏe không cố gắng, ông chủ liền bi thương! Cố gắng cố gắng, cố gắng nữa! “

Hắn thấp giọng tự động viên chính mình, sau đó liền chạy nhanh hơn.

Bên kia.

“Đám người” Sở Ca đám đi dọc theo bụi cỏ, trên đường đi chỉ cần gặp được chó cớ lớn, bọn hắn liền sẽ tránh xa.

“Hồng trần trên đôi cánh tay, họa đời em trong phút giây, từ ngày thơ..ấy còn ngủ mơ đến khi em thờ ơ……”

“Khi em đi anh dùng thay thế là điếu thuốc lá và cà phê…Những buổi tiệc không đường về, và những tin nhắn giờ đã trễ…Anh như món đồ thất lạc, không có nơi trả về. Nhưng nếu không mất sẽ không tìm, thường thì đời là thế…”

“Gió khẽ bên tai kể chuyện cũ trên phố quen/ Về kỷ niệm ngày xưa nay, vừa đủ nhớ vừa đủ quên/

Vị Mặn đắng trên đầu môi một cảm giác khó gọi tên…”

“Hello Hello, can you hear me…as i scream your name. Hello hello, do you need me…before i fade away. This is the pleace that i call home, to find what i become……”

Những điệu nhạc vũ ở khắp các quảng trường từ bốn phương tám hướng lao đến như muốn đục thẳng màng nhĩ của bọn “người” Sở Ca.

Thỏ Hoang kêu rên nói: “Sao có thể ầm ĩ đến cái mức này cơ chứ!”

Trước kia, khi còn ở trong hình dạng con người hắn đã cảm thấy rất ồn ào, nhưng không nghĩ là tới khi trở thành động vật, chỉ có thể sử dụng cụm từ “tạc thiên tạc địa” để hình dung.

Hơn nữa, càng muộn thì những âm hưởng kia lại càng lớn hơn, như thể bọn nghiện game đang bật Max Volume để đi PK cho nó máu lửa.

“Đừng có tỏ ra như vậy, về sau khi ngươi già rồi thì cũng sẽ như họ mà thôi. ” Cua lạnh lùng nói.

Sở Ca cảm thấy đầu óc của nó hình như có vấn đề.

“Cẩn thận, phía trước có mùi rất kinh dị! “

Gấu Nâu bỗng nhiên kêu lên, đám “người” Sở Ca dừng bước lại.

Bọn hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy bụi cỏ cách đó 10m có chút rung động, một con vật có màu trắng đen giao nhau hiện ra.

Bốn chân nks ngắn, bộ lông trên thân có hai màu trắng và đen, cái đuôi thì rất lớn, lại giơ lên như cây chổi.

Sở Ca tập trung nhìn vào, đây không phải Chồn Hôi ư?

“Đó là cái đồ chơi gì? Cũng là Sinh Tồn Giả sao? “

Gấu Trúc Nhỏ khẩn trương nói, cái con Chồn Hôi kia có thân hình còn lớn hơn hắn, làm hắn sợ đến mức xuýt nữa “quấn ra đài”.

Các Sinh Tồn Giả khác cũng nghiêm túc hẳn lên.

Chồn Hôi vừa nhìn thấy bọn hắn, mắt sáng lên như thể thấy được vàng, trực tiếp đến gần.

Điều này làm cho Gấu Trúc Nhỏ rất sợ hãi, mà không chỉ có Gấu Trúc mà tất cả đều run rẩy lui về phía sau.

Nhưng Sở Ca không lui lại mà chân trước uốn lượn, chuẩn bị vào trạng thái tấn công.

Vừa vặn có thể mượn cơ hội này để tẩy trắng thân phận của mình.

Chỉ cần hắn đánh một trận ác liệt với Chồn Hôi thì những Sinh Tồn Giả khác cũng sẽ không còn nghi ngờ hắn là người bí mật nữa.

Tuy con Chồn Hôi này có thân thể lớn hơn hắn, nhưng hắn có Tốc Độ Liệp Báo nên hắn cũng sẽ không sợ.

“Các huynh đệ, đừng động thủ! Ta là người bí mật, là người phe các ngươi! “

Chồn Hôi bỗng nhiên dừng lại, há miệng kêu lên, thanh âm có chút bén nhọn.

Sở Ca cùng các Sinh Tồn Giả sửng sốt.

Người bí mật?

Gấu Trúc Nhỏ nhanh chóng lấy lại tinh thần, mắng: “Ngươi nghĩ rằng chúng ta là kẻ ngốc ư, nào có người bí mật nào tự làm sáng thân phận của mình! “

Sở Ca kinh ngạc nhìn về phía Gấu Trúc Nhỏ.

Mập mạp này rất thông minh, phản ứng cũng rất nhanh.

Phải cẩn thận! Bởi vì rất có thể kà hắn chỉ giả vờ là một kẻ nhát gan!

Con Gấu Trúc có được khả năng là “Bì Phu Cường Hóa” nên cũng không được tính là yếu.

Nội tâm Sở Ca bắt đầu cảnh giác, quyết định về sau nhất định phải cẩn thận với Gấu Trúc.

“Chẳng lẽ ngươi không sợ ở trong số chúng ta cũng sẽ xí người bí mật sao? ” Gấu Nâu khẽ nói, nàng trốn ở sau lưng Sở Ca, không dám tiến lên một bước.

Chồn Hôi nóng nảy, nói: “Bên này có một tên lão luyện, hắn là Sói Hoanh sắp trưởng thành. Hồi trưa nay hắn đã phát hiện ta là người bí mật, còn một người bí mật nữa đã bị hắn cắn chết! “

Sói sắp trưởng thành!

Sở Ca cùng các Sinh Tồn Giả khác kinh hãi.

Sói thật là một loài hung tàn, muốn đối phó với Sói quả thực là không dễ dàng.

Nếu như Sở Ca và Gấu Trúc Nhỏ trưởng thành, có thể nó là không sợ Sói. Nhưng hiện tại, chỉ cần nghe xong bọn hắn liền khẩn trương lên, Gấu Trúc Nhỏ lại càng sợ tới mức lạnh run.

“Ngươi nói cho chúng ta biết một chút, trận doanh bên địch có những loài vật nào? ” Sở Ca nhìn chằm chằm Chồn Hôi nói ra, tùy thời phòng bị gia hỏa này đánh rắm.

Chồn Hôi toàn thân khẽ run rẩy, nói: “Có Chuột, Nhện, Mãng Xà, Chó Sục (Chó Pitbull Mĩ), Gà, Chim Sẻ, Dơi, Rùa Đen, Mèo, Heo, ta và con Sói Hoang kia.”

Đám người Sở Ca im lặng.

Cua ngã lăn ra trên cỏ, dãy đành đạch sùi bọt mép….

“Đã xong……Đã xong…… Game khó như cấp độ Chaos trong Cytus2 rồi! “

Toàn thân Gấu Nâu run rẩy, tuyệt vọng nói ra.

Sở Ca thừa cơ hội này để quan sát bọn hắn.

Như vậy xem ra, Gấu Nâu và Cua hẳn không phải là người bí mật.

Thỏ Hoang, Dê Trắng không nói nhiều lắm, nhưng giờ phút này cũng sợ tới mức phát run.

Về phần Gấu Trúc Nhỏ, rất có thể là hắn đang diễn kịch, không thể hoàn toàn tin tưởng.

“Chó Sục (Chó Pitbull)……là…là cai loài chó chiến…chó…chó không biết đau đó sao? ” Gấu Trúc Nhỏ nuốt một ngụm nước bọt, cẩn thận mà hỏi.

(*) Chó Sục( Chó Pit Bull): Chó sục Pit Bull Mỹ hay còn gọi với những cái tên là American Pit Bull Terrier hay Pit Bull tiếng Anh gọi là chó Pit Bull Terrier Mỹ. là một giống chó có nguồn gốc từ Mỹ. Đây là một giống chó cở trung bình và có nguồn gốc từ dòng chó chọi. Chúng cũng là một trong những giống chó khá phổ biến trên thế giới trong thời gian gần đây, tuy nhiên, ở một số nước, chúng bị cấm nuôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN