Sinh Tồn Sân Thi Đấu
Chương 19: Cuộc cạnh tranh của những người bí mật!
Ánh mắt Sở Ca lấp lánh, nhìn chằm chằm Mèo Quýt, trong lòng chấn động.
Trận doanh bọn hắn, trừ hắn ra, còn có Rắn Thúy Lục, Gấu Trúc, hai con Chuột, con Cừu Trắng, con Cua, Bồ Câu Trắng, Gấu Nâu, Thỏ Hoang, Mèo Quýt, Kền Kền.
Hắn thấy, chỉ có Kền Kền là có lực uy hiếp, Gấu Trúc nhỏ đã đứng về phía hắn, còn những Sinh Tồn Giả khác đều là đám kém cỏi, không chịu nổi một kích.
Nhưng bây giờ, Mèo Quýt lại lại cho hắn một cảm giác cao thâm khó dò.
Lúc mới gặp, Mèo Quýt rất biết ẩn mình, thậm chí có chút nhát gan, đối mặt với đồng đội cũng không dám nhiều lời.
Lúc này nhìn lại, Mèo Quýt nhỏ đã biến thành dáng vẻ chân chính của loại mèo.
“Ta nói ta không phải người bí ẩn, ngươi có tin không?” Sở Ca cười mà không cười hỏi, mọi lúc đều chuẩn bị tấn công.
Mèo Quýt nhỏ dừng lại, ngồi chồm hổm trên mặt đất, vừa liếm vuốt mèo, vừa cười nói: “Đừng khẩn trương, ta cũng là người bí ẩn.”
“Ta vẫn luôn quan sát. Trừ ngươi, Kền Kền cũng là người bí mật. Ta đã biết người bí mật ở phe kia là Chó Sục, Sói Xám, điều này chỉ rõ một quy lật, chính là người bí mật ở hai bên đều là những thành viên chủ lực.”
Sở Ca nhíu mày, càng thêm cảnh giác.
Hắn đã biết Gấu Trúc nhỏ là người bí mật, hiện tại Mèo Quýt nhỏ còn nói mình và Kền Kền cũng là người bí mật.
Nếu nói tất cả 4 người đều là nằm vùng, tuyệt đối là có người nói láo.
Hắn tin tưởng trực giác của mình, trước đó Gấu Trúc nhỏ đã vì hắn liều mạng, không giống như đang lừa gạt.
Mèo Quýt nhỏ vừa xuất hiện đã muốn gây nhiễu loạn phán đoán của hắn, ắt hẳn có dụng ý.
“Ồ? Có đúng không? Vậy ngươi đã liên lạc với Kền Kền?”
Sở Ca cười hỏi, hắn giấu đi thái độ của mình, muốn tìm ra được ẩn ý.
“Không sai, hắn đã đi tìm ta.”
Lúc này, tiếng của Kền Kền truyền đến, Sở Ca quay đầu lại liền nhìn thấy Kền Kền từ trên trời hạ xuống, đậu trên ngọn cây, lạnh lùng nhìn hắn.
Mèo Quýt nhỏ cười nói: “ Năng lực sinh tồn của ta cũng là [Lv2], loại nọc độc, nếu bị ta cắn sẽ tê liệt trong nháy mắt.”
Nói xong, hắn lộ ra hai chiếc ranh năng nhỏ, ở dưới ánh trăng tỏa ra sắc lạnh.
“Chúng ta nhất định phải đoàn kết, Chó Sục đã đem thành viên trận doanh địch giết hơn một nửa, chỉ còn con Nhện, con Dơi, Chồn Hôi, Sói xám còn sống.” Kền Kền nhìn Sở Ca cùng Mèo Quýt nhỏ nói ra, ánh mắt đạm mạc, khiến cho mọi người khó có thể phân biệt được hắn có nói dối hay không.
Sở Ca không khỏi nhíu mày.
Nói như vậy, bọn hắn đang rơi vào thế yếu.
Hôi Lang cùng chó Chó Sục cũng không phải loại lương thiện.
Nhất là Chó Sục, nghe ý tứ của Kền Kền tên này so với Hôi Lang còn hung tàn hơn.
“Rắn Thúy Thanh và hai Con Chuột bên chúng ta đều bị ngươi giết?” Mèo Quýt nhỏ nhìn về phía Kền Kền cười hỏi, nụ cười của hắn toát ra vẻ âm lãnh.
Kền Kền từ chối cho ý kiến, nhìn bọn hắn, chờ đợi ý kiến của bọn hắn.
Sở Ca vẫn một mực quan sát, muốn nhìn ra được người nào đang nói láo.
Mèo Quýt nhỏ lắc đầu, nói: “Ta biết Chó Sục ở đâu, chúng ta trước tiên hợp tác, làm thịt hắn.”
Sở Ca cười hỏi: “Ngươi biết?”
Mèo Quýt nhỏ gật đầu, nói: “Hắn trốn ở phía sau một chỗ trên phố hàng rong. Lúc trước ta thấy hắn bị một đám chó lang thang vây công, bản thân bị trọng thương, đang ở đó dưỡng thương.”
Vừa nói ra, Sở Ca bỗng nhiên nhào về phía hắn.
Khoảng cách không đến 3 mét, Sở Ca chỉ cần dậm chân đã đem hắn ngã nhào xuống đất.
Hình thể của Mèo Quýt so với hắn nhỏ hơn một chút, sức mạnh cơ bản không thể chống cự lại với hắn.
Hắn há mồm cắn vào cổ Mèo Quýt nhỏ, Mèo Quýt nhỏ cả kinh kêu lên: “Chờ một chút! Ngươi muốn giết đồng đội? Ngươi là heo sao?”
Kền Kền đứng trên ngọn cây, lạnh lùng quan sát không nói gì.
Sở Ca vẫn duy trì động tác, khiến Mèo Quýt nhỏ không thể cắn ngược lại, hắn dung ánh mắt lạnh băng liếc nhìn Mèo Quýt nhỏ, muốn xác định lại một thoáng.
Trong lòng Mèo Quýt hốt hoảng, nhanh chóng nói: “Ngươi có thể suy nghĩ một chút hay không, nếu như ta là người bí mật thì ngu gì mà ngả bài với các ngươi, muốn chết?”
Răng rắc!
Sở Ca cắn đứt cần cổ của hắn.
Trong nháy mắt sự sống của Mèo Quýt đã chấm dứt.
“Đinh! Ngươi thành công săn giết một kẻ địch, thu được 100 Điểm Sinh Tồn.”
“Bởi vì Sinh tồn Giả này trong nhiệm vụ đã giết được ba tên kẻ địch, ngươi nhận được một nửa ban thưởng, chúc mừng ngươi nhận được 150 Điểm Sinh Tồn. ”
Giọng nữ lạnh lùng vang lên trong đầu Sở Ca, hắn không khỏi cảm thấy vui vẻ.
Không có giết lầm!
Mặt khác, hắn lại nhận được được ban thưởng là một nửa số Điểm Sinh Tồn của đối phương, đây là đang bức Sinh tồn Giả khiêu chiến với cường giả sao!
Mèo Quýt nhỏ này có thể giết được ba tên Sinh tồn Giả?
Ghê gớm.
Hắn lập tức há mồm, quay đầu nhìn về phía Kền Kền.
“Quả nhiên, lúc trước là ngươi giả vờ. Ngươi hết sức thông minh, làm sao ngươi biết được là hắn đang diễn trò?” Kền Kền nhìn xuống Sở Ca hỏi.
Sở Ca bình tĩnh, “Khứu giác của chó thật không đơn giản, hắn có thể nhìn ra được. Chó Sục cũng sẽ phát hiện ra, dưới tình huống như vậy, chó Sục còn không di chuyển? Rõ ràng là có bẫy, huống hồ ta đã biết người bí mật khác là ai.”
Kền Kền không có ra tay, ngược lại để hắn càng thêm vững tin tên này cũng là nằm vùng.
“Ta biết tên Gấu Trúc kia là nằm vùng, bất quá ta nhìn thấy chó đặc biệt đem mèo quýt, dê trắng, thỏ hoang, rắn thúy thanh, hai con chuột tập trung lại, ta liền tương kế tựu kế, không ngờ ngươi so với ta nghĩ còn thông minh hơn, trực tiếp phá đi kế hoạch của hắn, vừa rồi ta không có nhúng tay, nhường cho người thuận lợi thu được tích phân sinh tồn, hiện tại ngươi nên tin ta chứ?” Kền Kền nhìn chằm chằm Sở Ca nghiêm túc nói.
Sở Ca gật đầu, Mèo Quýt nhỏ không phải nằm vùng, vậy chỉ còn lại ba người bọn hắn.
Kền Kền bỗng nhiên thở dài, nói: “Chó Pit Bull ngoài thân thể khỏe mạnh, hắn còn có một loại năng lực sinh tồn, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta muốn cùng ngươi hợp tác.”
Với năng lực và kinh nghiệm của hắn, hẳn có thể lựa chọn hành động một mình, nhưng vì tận sức tranh giành tích phân sinh tồn của mình, lúc này trong lòng hắn có chút không chắc chắn.
“Loại năng lực sinh tồn gì?” Sở Ca hỏi.
Lúc này, trong công viên truyền đến tiếng chó sủa liên tiếp.
Kền Kền đáp, “Hắn có thể thống lĩnh chó hoang.”
Cái gì!
Sở Ca trừng to mắt, không thể bảo trì được bình tĩnh.
Như này thì còn chơi cái mịa gì nữa chứ?
Bên trong công viên Thanh Mai chó hoang nhiều hay ít?
Chỉ cần nghĩ tới là hắn liền cảm thấy tê dại cả đầu.
“Ta có thể bay, có thể an toàn sinh tồn qua nhiệm vụ lần này, nhưng ta không can tâm, ngươi cảm thấy tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?” Kền Kền hỏi.
Sở Ca nhíu mày, lâm vào trầm tư.
Chờ chút!
Chó Pit Bull mạnh mẽ như thế, Sói Xám chẳng phải là không đấu lại hắn?
Sói Xám rõ ràng có ngạo khí, khẳng định muốn thu hoạch thật nhiều tích phân sinh tồn,
Nhất thời trong lòng Sở Ca đã có một kế hoạch.
Hắn mở miệng hói: “Ngươi có biết Sói Xám đang tránh ở đâu không?”
Trong nháy mắt Kền Kền đã hiểu rõ suy nghĩ của hắn, cười nói: “Ta đi tìm hắn, ngươi cứ tự cầu nhiều phúc đi, chó Pit Bull tới.”
Nói xong, hắn vỗ cánh bay đi.
Sở Ca động dung, hắn đã ngửi được mùi của đám chó hoang.
Lúc này hắn quay người chạy trốn.
Nhưng khi vừa lao ra rừng cây hắn liền dừng lại.
Ở quảng trường phía trước, từng con chó hoang lớn nhỏ khác nhau phân bố theo hình quạt, ngồi chồm hổm trên mặt đất, lè lưỡi nhìn hắn.
Tất cả có 17 con, ánh mắt chúng nó thoạt nhìn có vẻ đói khát.
Rừng cây bên cạnh cũng xuất hiện từng con chó hoang.
Hắn bị chặn lại!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!