Sổ Tay Trùng Sinh - Chương 133: Dám tranh giành đàn ông với chị? (II)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Sổ Tay Trùng Sinh


Chương 133: Dám tranh giành đàn ông với chị? (II)


Đã muốn đi bảo vệ người đàn ông của mình, Đồng Đồng đương nhiên muốn trang điểm một phen.

Hôm đó cô đi học cũng không tập trung, trong đầu chỉ nghĩ mình nên ăn mặc, trang điểm thế nào, anh Úy Ương nói tối sẽ về đón cô đi, nói cách khác, cô chỉ có không đến hai tiếng để chuẩn bị?

Nên mặc cái gì đây… Là chiến hữu của anh Úy Ương, vậy nên tuổi chắc sẽ không chênh lệch lắm, nhưng lại lớn hơn cô không ít đi? Đã như vậy, cô trang điểm sao cho trẻ trung năng động là được nhỉ? Vừa khéo cô cũng am hiểu! Tuổi này mà không biết làm thì quả thực rất có lỗi với ông trời!

Thế là đợi đến khi Úy Ương về nhà, liền thấy Đồng Đồng ăn diện, trang điểm xinh đẹp nhào vào lòng mình như một con bươm bướm.

Nói là ăn diện thì hơi quá, bởi vì Đồng Đồng cũng không mặc quần áo gì cầu kỳ, cô chỉ mặc sơmi trắng, bên dưới là quần đùi mà thôi. Nhưng chỉ như vậy cũng đã vô cùng trẻ trung xinh đẹp.

Quần đùi là quần cạp cao, áo sơmi cô bỏ vào quần một phần, quần đùi phô ra vòng eo thon nhỏ của cô, đôi chân dài trắng trẻo cũng được phô ra triệt để.

Tuy Đồng Đồng không cao bằng Lục Tiểu Lâm, nhưng chân vẫn dài như cô ấy, chân cô săn chắc chứ không nhão nhoẹt, thon dài thẳng tắp, hơn nữa là trắng mịn như sữa. Áo sơmi trắng rất mỏng, tay áo được cô xắn lên, không cài hai nút trên cùng, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp.

Dưới chân cô mang một đôi giày bạt, dây giày thắt nơ gọn gàng, mái tóc dài được cô uốn giả lọn to, mang đến một cảm giác trẻ trung, quyến rũ không nói nên lời.

Quan trong nhất là, Đồng Đồng chưa từng trang điểm, nhưng hôm nay lại trang điểm!

Đôi mắt cô được đánh phấn đen, khiến cho đôi mắt vốn to càng thêm sáng ngời có thần, lông mi dài được chuốt mascara, cong cong như một cây quạt nhỏ, hai má cô đánh khối, trên môi bôi một lớp son, cực kỳ xinh đẹp!

Úy Ương nhìn đến ngây người. Anh mở miệng nửa ngày cũng không nói ra lời, được Đồng Đồng nhắc nhở mới lấy lại tinh thần.

Hoàn hồn xong, câu nói đầu tiên của anh chính là: “Tối nay không đi nữa.” Anh tuyệt đối sẽ không cho tên đàn ông khác thấy cô xinh đẹp như thế!

Đồng Đồng sửng sốt mím miệng rồi nói: “Không được, người ta đã chuẩn bị xong rồi, sao anh có thể lật lọng?” Cô đã phiền não vô cùng, không biết nên mặc quần áo gì, váy dài, váy ngắn, lễ phục, sườn xám, tây trang… đều thử qua một lần, bây giờ còn ném ở trên giường đấy, kết quả anh lại nói với cô là không đi?

“Không đi.” Úy Ương gật đầu, kéo Đồng Đồng vào lòng, trán tựa trán cô, cũng không quản có người khác ở nhà không.

“Em thật đẹp, anh không muốn để những người khác nhìn thấy.”

Lời ngon tiếng ngọt…”Vậy anh nói xem, nữ chiến hữu kia có xinh đẹp hơn em không?” Dù cho cô rất tin tưởng với vẻ ngoài của mình, nhưng cô vẫn muốn Úy Ương tự nói.

“Không có, em là đẹp nhất.” Úy Ương không chút do dự nói, hoàn toàn không hoài nghi vì sao mình không nói mà cô lại biết có nữ. Dù sao bé con nhà anh luôn thông minh, biết cũng không có gì lạ.

“Vậy là tốt rồi, em muốn đi!” Đồng Đồng nắm tay anh, “Dùng bề ngoài và tuổi trẻ nghiền chết cô ta! Để cô ta biết không phải ai cũng có thể vọng tưởng!”

Đối phương nếu hiểu lí lẽ thì tốt, sau này cô cũng không cần để ý anh sẽ đi tụ họp, nhưng nếu đối phương cùng một loại với hai chị em Khổng gia và Trần Ấu Thuần… Vậy thì cũng đừng trách cô! Tiểu tam là phải bóp chết từ ngọn nguồn, ai quan tâm có phải người tốt hay không!

Úy Ương cười khẽ, vuốt ve đôi má của cô: “Ghen à?”

“Đương nhiên!” Đồng Đồng không chút ngại ngùng thừa nhận, còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Hôm qua anh ấp úng như vậy đã nói lên hôm nay có nữ. Nếu một người bình thường không có ý gì với anh, anh sẽ không khó xử như vậy. Anh khó xử, vậy đã nói lên đối phương có ý đồ với anh, em là “chính thê”, đương nhiên phải ra oai phủ đầu! Nếu không danh tiếng của em trong giang hồ sẽ thế nào? Người ta sẽ nói em ngay cả tình địch cũng không trị được, sau này còn ai sợ em?” Mắt nhìn của cô rất xa đấy, người trong đại viện đều sợ cô, chuyện đó không phải là không có lý do. Nếu ai chọc đến cô, tuyệt đối sẽ chết không dễ nhìn.

“Bé con nhà anh thật thông minh.” Úy Ương hôn lên má cô một cái, nhìn đồng hồ. “Giờ đi nha?”

“Dạ!”

Nói là tụ họp… Nhưng không phải ở KV hoặc Pub, mà là khách sạn == Đồng Đồng vừa thấy cái thương hiệu Đồng thị kia, thiếu chút nữa là hộc máu, nhiều nơi như vậy, sao cứ phải chọn khách sạn thuộc sở hữu của Đồng thị?

Đồng Đồng ngựa quen đường cũ vào phòng bao đã đặt, hình như mọi người đã đến đông đủ, không ai ngờ Úy Ương sẽ dẫn theo người khác nên chỉ để lại một ghế ngồi.

Úy Ương đang muốn gọi bồi bàn mang thêm một cái, Đồng Đồng lại cự tuyệt, cô để anh ngồi trên ghế, sau đó không chút xấu hổ đặt mông lên đùi anh, đôi mắt có thần nhìn những người xung quanh.

Người không nhiều lắm, chỉ có bảy người, tính cả cô và anh Úy Ương cũng chưa đến mười người. Trong đó có năm nam, hai nữ.

Đương nhiên đàn ông không phải là tình địch của cô, cho nên Đồng Đồng chỉ nhìn qua thôi, quan trọng là hai người phụ nữ còn lại.

Một người mặc quân trang, tóc chải cẩn thận tỉ mỉ, còn trang điểm tinh xảo, diện mạo trung bình, không tính là đẹp.

Một người mặc váy dài màu xanh da trời, tóc dài thẳng, ngũ quan đẹp hơn người kia một chút, nhưng vẫn không đủ đẹp để Đồng Đồng nổi lên cảnh giác.

Lúc này, hai người đều dùng ánh mắt ẩn ẩn đưa tình nhìn Úy Ương.

Cái quái gì thế này?! Vì sao tình địch không chỉ có một người?

Vì sao đàn ông nhà cô lại nhiều hoa đào như vậy?! Nghĩ đến đây, Đồng Đồng khó chịu véo Úy Ương một cái.

Mà anh đúng là biết giả bộ, cô véo anh mạnh như vậy, anh còn bình tĩnh nắm tay cô lại không cho làm loạn, trên mặt lãnh đạm, không có biểu hiện thất thố gì.

Có phải là anh dùng cái mặt than này đi lừa gạt thiếu nữ khắp nơi không?!

Úy Ương nắm tay cô, lạnh nhạt giới thiệu với những chiến hữu đang há hốc miệng: “Bạn gái của tôi, Đồng Đồng.”

Anh không lo những người này sẽ lan truyền chuyện này đi, bởi vì dù sao bọn họ cũng sẽ không bao giờ có quan hệ gì với hai nhà Đồng Úy.

Hơn nữa… Nếu thật sự truyền ra cũng tốt, ít nhất anh cũng không cần lén lút nữa.

“Hi, chào mọi người, em là Đồng Đồng, Đồng trong thời thơ ấu.” Đồng Đồng nhếch môi cười.

Cô vốn đã xinh đẹp, vừa cười liền giống một tiểu tiên nữ khiến những người ở đây choáng váng.

Ai mà chưa từng thấy mỹ nữ, trên TV đâu đâu cũng thấy.

Nhưng xinh đẹp cả người tràn đầy sức sống như Đồng Đồng thì quả thật rất hiếm thấy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN