Sợ Yêu
Chương 36
Hiểu Phú Đằng đã đứng ở cổng, có lẽ ông cũng rất hồi hộp, con gái ông mà tất nhiên là lo lắng rồi.
”Chào hai ông bà, mời vào.” Hiểu Phú Đằng hơi cúi người nói.
Mạc Quân Thần đưa cho ông mấy túi quà cười nói:” Con có chút quà, bác nhận đi ạ.”
”Cảm ơn con.”
Bố mẹ anh vui vẻ,chào ông ấy rồi đi vào nhà, cô và anh đi phía sau nhận đủ ánh mắt thâm thúy của ông.
Mẹ Hiểu Linh Hy cũng đến, bà có vẻ không được vui, cô nhớ rõ chính bà ấy là người ban đầu bảo cô tránh xa Mạc Quân Thần.
Giang Uyên vẫn nở nụ cười:” Mời mọi người ngồi.”
”Cảm ơn.”
Trác Nhiên rót trà cho từng người, Giang Uyên cầm chén trà lên nhấp một ngụm nói:” Mọi người nếm thử trà đi.”
”Vâng, hôm nay tôi đến đây cũng là bàn chuyện của hai đứa.”
Mạc Quân Thần rất nghiêm túc ngồi nghe, anh cũng không muốn bị mất điểm.
Anh vốn muốn một mình tới, nhưng mẹ anh khá truyền thống nên nhất quyết đi, anh cũng không cản được.
Nói chuyện một hồi, Giang Uyên kéo cô ra một góc nói chuyện, cô biết thế nào cũng vậy mà.
”Con dùng cái thai để ép cậu ta à?”
”Nhìn có vẻ không giống lắm, con và cậu ta yêu nhau?”
”Con có yêu cậu ta không?”
Yêu? Cô có yêu anh không? Tại sao đến bây giờ cô mới nhớ đến điều này.
Cô nói:” Hay nghĩ về anh ấy, quan tâm anh ấy, khó chịu khi có người con gái khác ở bên anh ấy, muốn anh ấy chỉ quan tâm một mình mình, vậy có phải yêu không?”
”Hừm, hết thuốc chữa rồi, vậy cậu ta có yêu con không.”
”Con…” Anh vẫn nghĩ cô là Hiểu Linh Hy, cô cúng không biết nên nói sao bây giờ.
Giang Uyên vuốt tóc cô, cời dịu dàng:” Con của mẹ lớn rồi, biết suy nghĩ không nông nổi nữa, cậu ta yêu con, mẹ có thể nhìn từ ánh mắt cậu ta, nhưng con nhớ để ý, đàn ông thành công rất hay ngoại tình, lại nhiều đàn bà bám theo, như bố con vậy.”
”Vâng.”
Lễ kết hôn của cô và anh tổ chức vào đúng ngày cô tròn mười chín tuổi, cũng không biết anh nói gì với Giang Uyên mà bà hoàn toàn loại bỏ thành kiến ban đầu với anh.
Về nhà cũng đã là tối muộn, mẹ anh như lời lúc chiều liền bắt anh sang phòng khác ngủ, bà sẽ ngủ cùng Trác Nhiên khiến cho Mạc Quân Thần trằn chọc không ngủ được.
Đêm đến, ánh trăng vàng dịu nhẹ chiếu qua cửa kính, một dáng người cao lớn trèo qua cửa số đi vào phòng, Trác Nhiên buồn cười nhưng vẫn vờ ngủ, cô không ngờ Mạc Quân Thần lại có lúc ấu trĩ cỡ này.
Anh rón rén mở cửa phòng cô ra rồi bế mẹ anh về phòng với bố anh, rồi nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh cô. Cơ thể anh ấm áp xoay người cô ôm vào lòng, còn hít hà hương thơm mát trên người cô.
Cô khẽ nghe thấy tiếng anh chửi thầm:” Sao lại như kẻ biến thái thế này.”
”Phì.” Cô không nhịn được khẽ cười ra tiếng.
Anh hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mặt dày hỏi:” Ngủ đi.”
”Ngủ thì sao xem được biến thái.”
”Biến thái cũng là chồng em.”
7auf
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!