Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé - Chương 15: Chương 15:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé


Chương 15: Chương 15:


Sau khi Lục Dĩ Thành và Lục Tư Nghiên rời đi, Giang Nhược Kiều bắt đầu bận rộn.
 
Cô còn khá hiểu Tưởng Diên, không phải em gái hay em họ thì đó nhất định là người quen của anh ta. Nếu không với tính cách của Tưởng Diên nhất định sẽ không kéo cô vào chơi cùng với tổ đội thân thiết của anh ta, càng không chủ động giới thiệu với bọn họ đây là “em gái” của mình. Mà nếu là người quen thì trong thời đại thông tin này, chắc chắn người này cũng sẽ để lại dấu vết trên công cụ xã giao của Tưởng Diên.
 
Có câu nói quả không sai, ‘khi người phụ nữ trở nên nghiêm túc sẽ hóa thân thành Sherlock Holmes’.”
 
Thật ra, Giang Dĩ Kiều không quá để ý mấy đến chuyện “ngoại tình” này. Bởi nếu chuyện này xảy ra thì kết quả của nó chỉ có một, đó chính là chia tay.
 
Với lại, gã đàn ông đã “ngoại tình” cũng không đáng để cô phải hao hết tâm tư giữ thể diện khi chia tay.
 
Bây giờ cô chỉ muốn chứng thực một việc, đó là giữa Tưởng Diên có mối quan hệ gì với cô “em gái” kia. Như thế thì cô mới có thể nghĩ ra bước tiếp theo nên làm gì mới được.
 
Là sao chứ không phải trăng.
 
Cô không chơi game nên cũng không cần thiết phải tải trò chơi về rồi đi khắp nơi tìm ra người này.
 
Trong vòng bạn bè của Tưởng Diên, cô cũng không thấy được sự tương tác của những người không phải bạn bè của mình.
 
Vì thế cô chuyển sang lướt Weibo.
 
Weibo của Tưởng Diên không khác gì tài khoản ảo.
 
Rất ít lượt follow, ngay cả anh ta cũng chẳng mấy khi đăng gì lên đó, bình thường anh ta chỉ đăng lại những bài của cô, chứ không sôi nổi chút nào.
 
Giang Nhược Kiều vẫn rất kiên nhẫn lướt cho bằng hết, không hề để sót bất cứ chia sẻ bình luận nào. Cuối cùng, cô cũng tìm ra một dấu vết khả nghi, đó là lượt “thích” của một bài đăng nào đó vào hai năm trước.
 
Lượt “Thích” đó là của một chủ tài khoản có tên “Là ngôi sao đó”.
 
Mặc dù hiện tại trên Weibo vẫn chưa cập nhật lịch sử khách truy cập trang cá nhân, nhưng trước giờ Giang Nhược Kiều vẫn luôn thận trọng. Cô dứt khoát chuyển sang nick phụ, bấy giờ nhấp vào để xem Weibo của người này.
 

“Là ngôi sao đó” là một nữ sinh rất trẻ.
 
Số lượng người theo dõi cũng không nhiều, nhưng cô ta lại rất thích chia sẻ sinh hoạt hàng ngày của mình lên đây.
 
Giang Nhược Kiều lướt xem toàn bộ trang Weibo đó của cô ta, cuối cùng tìm ra được ba thông tin hữu ích.
 
Thứ nhất, cô gái này là một người rất có tiền, có lẽ là một cô chiêu lá ngọc cành vàng.
 
Thứ hai, có một số bài đăng trên Weibo của cô ta gắn định vị là ở Danh Môn Hoa Phủ, vừa khéo cùng một khu biệt thự với Tưởng Diên. Thật đúng là trùng hợp.
 
Thứ ba là hiện giờ cô ta đang ở trên đảo. 
 
Mấy hôm nay, nữ sinh này đăng Weibo rất cần mẫn, định vị của mấy bài đăng đều là ở cùng một khu nào đó trên đảo.
 
Có cần phải trùng hợp đến thế không?
 
Quan trọng hơn là, lúc cô ta ăn món gà hấp nước dừa vào hai ngày trước, đã chụp ảnh một bàn ăn, trong bức ảnh đó có một bàn tay bị lọt vào ống kính. Giang Nhược Kiều vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra đó chính là tay của Tưởng Diên. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Còn có vào cuối năm ngoái, cô ta đã đăng một bức ảnh chụp pháo hoa, trong bức ảnh ghép đó có một tấm xuất hiện bóng lưng của một người.
 
Người đó vẫn là Tưởng Diên.
 
Xem ra người này chính là cô “em gái” mà Tưởng Diên dẫn vào trò chơi.
 
Có lẽ chuyện hôm nay Lục Dĩ Thành còn có chưa nói ra, chắc chính là việc cô “em gái” này cũng ở trên đảo.
 
Thậm chí Giang Nhược Kiều còn không bỏ sót một dòng bình luận phía dưới nào.
 
Phải mất gần hai tiếng đồng hồ, cô mới biết cô gái đó tên là Khả Tinh, năm nay mới mười tám tuổi và đang chuẩn bị đi du học. Nhưng người lớn trong nhà rất lo lắng cho cô ta nên lần này cô ta ở lại học trong nước, thành tích thi đại học cũng không tồi, nhận được thông báo trúng tuyển của một trường đại học ở Bắc Kinh.

 
Tâm tư của cô gái nhỏ này rất tinh tế, có mấy lần nửa đêm đăng Weibo, trong lời lẽ câu từ mang chút buồn bã lại ngọt ngào. Giang Nhược Kiều liếc mắt một cái là có thể biết trái tim của cô ấy đã thuộc về một người, thầm yêu đơn phương. Có lẽ là do ấn tượng ban đầu nên trực giác mách bảo với cô rằng, người mà Khả Tinh thích có đến tám phần là Tưởng Diên. 
 
Thiếu nữ mộng mơ luôn lãng mạn, nhất là tình yêu thầm kín không có kết quả này, đến ngay cả Giang Nhược Kiều sau khi đọc xong cũng kìm lòng không đậu cảm thán một câu ‘Lòng này ai tỏ’.
 
Thật xứng đôi biết bao!
 
Hoàn cảnh gia đình của cả hai chắc cũng môn đăng hộ đối, dù sao họ đều ở cùng một khu biệt thự, giờ lại đi du lịch cùng nhau. Đây nhất định là người lớn trong nhà tổ chức, có thể đi chơi cùng nhau thì thực lực của ba mẹ đôi bên cũng phải tương đương.
 
Khả Tinh cũng đăng ảnh tự sướng và ảnh người khác chụp cho mình lên mạng. Tuy vẻ ngoài không đẹp đến mức khiến người khác trầm trồ nhưng nhìn khái quát rất hài hòa, trong sáng nhưng không mất đi vẻ duyên dáng, còn ngoại hình của Tưởng Diên rất nổi bật. Hai người họ đứng cạnh nhau trông chàng trai cao lớn đẹp trai, còn cô gái như chim nhỏ nép người.
 
Nếu Giang Nhược Kiều nói cô không buồn bã thì đó là giả.
 
Chỉ có điều cảm giác buồn bã này quá nhỏ bé.
 
Buồn thì có tác dụng gì chứ?
 
Có thể đổi thành tiền không? Ngoài việc khiến cô trông yếu đuối và đáng thương ra, còn có ích gì hả?
 
Giang Nhược Kiều đã trải qua hai ba mối tình, cô đối xử với Tưởng Diên cũng giống như hai người bạn trai trước đó. Cô thật sự thích bọn họ, nếu không thích mà chỉ nhìn điều kiện thì yêu đương hẹn hò cũng rất tẻ nhạt và vô vị. Mà hiện giờ, cô cũng không cách nào nghĩ tới chuyện kết hôn xa vời kia, cô còn trẻ dĩ nhiên muốn hưởng thụ niềm vui do tình yêu mang lại rồi. Nhưng nếu nói cô yêu rất sâu đậm thì thật sự hơi khoa trương.
 
Bạn thân cô từng nói, nếu thật sự rất thích, rất thích một người sẽ không thể nào chia tay trong hòa bình như thế được.
 
Mỗi một mối tình khắc cốt ghi tâm đến cuối cùng khi chia tay, nhất định sẽ đau thấu tâm can. Có lẽ sẽ có người ban đầu là chết lặng hoặc cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng theo thời gian dần trôi qua, những ký ức đó sẽ dần ùa về trong tim.
 
Thế nhưng Giang Nhược Kiều ấy à, cô không có.
 
Đa số các cặp đôi thật sự từng yêu nhau khi chia tay đều hạ quyết tâm cả đời này không qua lại, phải vạch rõ giới hạn với người này mãi mãi.

 
Bạn thân cô nói, thật ra Giang Nhược Kiều chưa từng thật lòng thích ai.
 
Giang Nhược Kiều không tin, chẳng qua cô chín chắn mà thôi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Lẽ nào cứ phải yêu đương nồng nhiệt, đến lúc chia tay thân xác rã rời, trằn trọc mất ngủ mới được hả?
 
Tại sao phải giày vò bản thân như thế chứ? Dù sao, cô thấy mình như vậy cũng khá tốt.
 
Bên này, Giang Nhược Kiều vẫn đang lên kế hoạch phải chia tay ra sao.
 
Thì ở hải đảo bên đây, mặt trời lặn xuống phía Tây, Tưởng Diên đi dạo cùng mẹ. Hai mẹ con hiếm khi mới có thời gian nhàn nhã như vậy. Cảnh sắc của đảo đẹp không sao tả xiết, giây phút này, ánh chiều tà chiếu rọi khắp mảnh đất rộng lớn. Họ đi trên con đường nhỏ dải đá cuội, còn có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ lên bờ đá, bóng dừa lao xao, làn nước trong vắt cùng cát trắng trông vô cùng khoan khoái.
 
Năm nay, mẹ Tưởng đã hơn bốn mươi, mái tóc mềm mại được vén lên, bà ấy mặc một chiếc váy dài màu xanh biếc. Năm tháng đã in dấu lên gương mặt bà ấy, nhưng mẹ Tưởng vẫn rất thong dong, khí chất nổi bật.
 
Khi hai người họ đến một chỗ, mẹ Tưởng dừng bước rồi chỉ vào một resort cách đó không xa, trong mắt mang nỗi nhớ nhung da diết: “Nhiều năm trước kia, ba con đưa mẹ tới đây dạo, ông ấy cũng từng nói rằng muốn xây dựng một resort trên mảnh đất đó.”
 
Tưởng Diên thu lại ý cười trên mặt.
 
Anh ta cũng không nhìn theo hướng đó.
 
Mấy năm nay, anh ta coi như đã nếm đủ tình người ấm lạnh. Cuộc đời này của Tưởng Diên có thể coi năm mười tuổi là ngã rẽ lớn. Trước năm mười tuổi, anh ta là con trai duy nhất của doanh nhân Tưởng Văn Viễn. Một tay ông ấy đã xây dựng lên vương quốc kinh doanh của chính mình, sự nghiệp mỹ mãn, vợ chồng hòa thuận, con trai thông minh lanh lợi. Đáng tiếc là xu hướng của thương trường thay đổi chóng mặt, thực lực của Tưởng Văn Viễn không đủ thâm sâu, gia cảnh cũng không bằng người khác. Mãi đến khi trời đất đảo điên, gần như ông ấy không kịp trở tay, chỉ đành nhìn cơ nghiệp sụp đổ.
 
Tưởng Văn Viễn cũng mất trong một vụ tai nạn ngoài ý muốn. Sau khi ông ấy qua đời, Tưởng Thị chia năm xẻ bảy, về sau đành xin phá sản.
 
Sau năm mười tuổi, gia đình Tưởng Diên tan vỡ, người ba anh ta kính yêu và sùng bái cũng đã không còn.
 
Mấy năm nay, Tưởng Diên cũng không muốn nhớ lại những chuyện trước kia, không muốn nghe mẹ kể năm đó ba phong độ ngời ngời như thế nào.
 
Họ nên chấp nhận sự thật trước mắt.
 
Mẹ Tưởng thở dài: “Mấy năm nay, rất ít khi mẹ mơ thấy ông ấy. Bây giờ con đã lên đại học, trưởng thành rồi, mẹ cũng không can thiệp nhiều vào chuyện của con. Chỉ có điều, A Diên, con đừng quên ba con, ba con yêu con nhất đấy. Con cũng đừng trách ông ấy, mẹ nghĩ ông ấy còn muốn nhìn thấy con trưởng thành hơn ai hết.”
 
“Mẹ đừng nói nữa.” Tưởng Diên ngắt lời bà ấy: “Mẹ, con biết mẹ không hề vui vẻ, hay là mẹ từ chức đi?”

 
Sau khi nhà họ Tưởng sụp đổ, mẹ Tưởng cũng không suy sụp. Bà ấy còn có con trai, đúng lúc này một người bạn thân trước kia của bà ấy đang thiếu trợ lý nên gọi điện cho bà ấy, hỏi bà có đồng ý không.
 
Thời hai người họ còn đi học, mẹ Tưởng luôn là người nổi bật nhất nhưng bây giờ lại phải làm trợ lý cho người bạn kém coi hơn mình mọi mặt. Mẹ Tưởng cũng do dự rất lâu, nhưng bà ấy vẫn đồng ý, chỉ vì bà ấy không muốn rời khỏi cái giới này. Làm trợ lý cho bà Lâm, bà ấy còn có thể đi theo bà Lâm tiếp cận được với những tin tức mà người bình thường không biết được. Lúc nào, bà ấy cũng có thể giữ được sự nhạy bén, hơn nữa tiền lương bà Lâm trả cũng rất cao, mẹ Tưởng có thể cho con trai mình cuộc sống tốt hơn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Bà Lâm cho phép mẹ Tưởng sống ở biệt thự của nhà họ Lâm, bà ấy có phòng riêng của mình, con trai cũng có thể sống ở đó.
 
Bà ấy không mong con trai rời khỏi giới này.
 
Mẹ Tưởng cũng không hy vọng con trai trở thành kẻ tầm thường trong biển người mênh mông.
 
Cho nên, bà ấy để con trai hòa nhập với gia đình họ Lâm, xem thử ngày thường hai người thừa kế của nhà họ ăn nói như thế nào, đối nhân xử thế ra sao. Mẹ Tưởng không tiêu một đồng tiền lương hàng tháng nào cho mình cả. Bà sẽ mua quần áo hàng hiệu xa xỉ không bắt mắt cho con trai. Mỗi lần bà ấy ra ngoài mua đồ gì đó cho bà Lâm, bà sẽ kêu con trai đi cùng, để anh ta thấy thế nào mới gọi là vung tiền như rác. Bà ấy rất cần công việc này, bởi vì chỉ có ở lại đây, đối với người ngoài hay những người không rõ sự tình, Tưởng Diên vẫn sẽ là con trai độc đinh cao cao tại thượng của nhà họ Tưởng.
 
Tuy nhiên, bà ấy sẽ không để con trai biết được suy nghĩ này của mình..
 
Trong mắt con trai và người ngoài, bà ấy chỉ là một bà mẹ tốt, hết lòng vì con cái.
 
“Từ chức?” Mẹ Tưởng mỉm cười lắc đầu: “Mẹ ở nhà họ Lâm mười năm, đã quen rồi. Hơn nữa, nếu từ chức thì hai mẹ con ta sẽ ở đâu đây? A Diên, con yên tâm, mẹ sẽ không trở thành gánh nặng của con đâu, mẹ sẽ dốc hết sức tiết kiệm tiền cho con, sau này đỡ đần con thành gia lập nghiệp.”
 
Tưởng Diên cũng không biết nên nói gì cho phải.
 
Nhưng những gì mẹ nói rất có lý, dù sao bà ấy cũng đã ở nhà họ Lâm mười năm, đã quen với cuộc sống ở đây rồi. Nếu sau khi từ chức, hai mẹ con họ phải ra ngoài thuê phòng, chưa chắc mẹ đã có thể thích ứng.
 
Mẹ Tưởng định nhắc tới Lâm Khả Tinh, chẳng qua lời vừa tới bên môi đã nuốt trở lại.
 
Vẫn chưa tới lúc.
 
Bà ấy mong con trai cũng giống như chồng mình vậy, sẽ tái hiện được những ngày tháng huy hoàng rực rỡ trước kia.
 
Bà ấy biết con trai có năng khiếu hơn ai hết, Tưởng Diên có đủ năng lực và tài hoa. Nếu nói con trai là một con dao thì bây giờ nó chính là một con dao vẫn chưa được mở vỏ.
 
Vẫn đang rèn giũa.
Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN