Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà
Chương 33: Vòng loại thứ hai
Edit by tytydauphu on wattpad
Vòng loại thứ 2 Crowson Show.
Sau Ngụy Diễn, Vu Cẩn là người tiếp theo tiến vào đánh giá.
Cậu còn chưa vào cửa, giám khảo Huyết Cáp đã đùa vui một câu: “Âm thầm quan sát tuyển thủ sắp đến.”
Ứng Tương Tương ngẩng đầu: “Âm thầm quan sát gì cơ……”
Trên màn hình giả lập, hình ảnh Vu Cẩn trong buổi đánh giá đầu tiên hiện ra — Ứng Tương Tương sững sờ một lúc mới thấy được người đang ở đâu, ngay sau đó phụt một tiếng bật cười.
Sau boongke, lọn tóc hơi lộ ra một chút, lúc tiếng súng vang lên lại lập tức rụt về.
“Nguyện vọng lần này của tuyển thủ Vu lần này là phụ trợ,” Huyết Cáp lật tư liệu, mặt hướng màn hình giải thích: “Kiểm tra lý thuyết nhiều hơn thực hành, vậy làm bài trước đi.”
Vu Cẩn đến gần, chớp mắt ánh sáng lóa mắt trên sân khấu lọt vào tầm nhìn.
Camera bắt được biểu tình mờ mịt của cậu, lúc vào sân vẫn còn ngoái nhìn ghế tuyển thủ ở phía sau……
“Đừng lo lắng quá.” Ứng Tương Tương ôn nhu cổ vũ.
Vu Cẩn lập tức hoàn hồn, nhét banner tiếp ứng vào ví tiền, chào các giám khảo rồi đứng ở trước bảng đề thi.
5 phút, 100 câu hỏi lựa chọn đề, bất kể là đọc đề nhanh, kiến thức hay suy luận logic đều yêu cầu cực cao.
Trên ghế giám khảo, Ứng Tương Tương đang nghiêng người nói chuyện với Huyết Cáp, lúc quay đầu lại thì trợn mắt kinh ngạc: “20 đề đầu tiên đúng hết?”
Trong màn hình phóng đại, tay Vu Cẩn không lúc nào rời khỏi bảng câu hỏi, thậm chí có mấy lần còn nhấn luôn đáp án khi câu hỏi vừa xuất hiện.
“Cô nhìn mắt cậu ấy,” Huyết Cáp quan sát một chút rồi mở miệng, thân là cựu trinh sát của chương trình thoát hiểm, thứ ông từng thấy nhiều hơn Ứng Tương Tương rất nhiều: “Đầu tiên xem đáp án rồi mới xem đề, kỹ xảo vô cùng kỳ diệu. Lúc suy nghĩ, mắt nhìn lên bên trái, bên trong có cả những câu hỏi thường thức.”
Ứng Tương Tương lập tức thông suốt. Là một diễn viên nổi tiếng, phân tích biểu cảm gương mặt cũng là một môn bắt buộc trong chương trình học của cô: “Mắt hướng lên bên trái…… nghĩa là cậu ấy đang nhớ lại.”
Huyết Cáp gật đầu, bất đắc dĩ: “Nếu tôi đoán không nhầm, lúc trước tuyển thủ Vu rất có thể không biết gì về vị trí phụ trợ. Nhưng hiện tại cậu ấy đã làm được 60 đề mà vẫn duy trì thành tích đáp đúng 100%. Hẳn là nhờ trí nhớ ngắn hạn.”
Ứng Tương Tương mở to hai mắt, thán phục: “…… rất lợi hại. Ta thấy, tuyển thủ Vu là một trong những tuyển thủ hiểu cách thi nhất. Tôi rất tò mò, muốn thi đánh giá vị trí phụ trợ cần phải đọc bao nhiêu quyển sách tham khảo?”
Huyết Cáp trả lời: “6 quyển, và 1 bộ video thực hành.”
5 phút nháy mắt trôi qua.
Lúc đồng hồ đếm ngược dừng lại, trong chớp mắt Vu Cẩn còn tưởng rằng mình đang thi đại học…… Trước khi ký hợp đồng làm học viên, cậu xác thật vừa hoàn thành kỳ thi đại học.
Huyết Cáp thần sắc phức tạp tuyên bố kết quả của cậu, sau đó là kiểm tra thực hành — vẫn như cũ đạt điểm tối đã.
Đánh giá chỉ còn lại một mục cuối cùng.
Vu Cẩn chọn một khẩu súng thuận tay nhất, đi vào trường bắn.
Bên ngoài trường bắn, Ứng Tương Tương tấm tắc bảo lạ: “Thay vì nói là đầu cơ trục lợi — không bằng bảo đây cũng là một phần thực lực. Nhưng mà hình thức vòng loại lần này phức tạp, chỉ sợ sẽ có chênh lệch rất lớn với kiến thức lý thuyết của Tiểu Vu.”
Huyết Cáp nhún vai: “Chưa biết được. Tuy show thoát hiểm thuộc loại chương trình hành động, nhưng ghi nhớ cũng là một loại tài năng. Còn nhớ cậu ấy làm cách nào ra khỏi khu nhiệt độ cao ở vòng trước không?”
Ứng Tương Tương nghĩ tới, cực kỳ cảm khái.
10 phút sau, Vu Cẩn đi ra từ trường bắn. Trên mặt Huyết Cáp lần đầu lộ ra nụ cười hài lòng.
So với một tuyển thủ vừa xuất hiện đã thi đấu như thần, ông càng đánh giá cao tiến bộ sử dụng súng của Vu Cẩn hơn — so với trung bình 5 điểm hồi đầu, tiến bộ này thật sự khiến người nghe sợ hãi, đã vượt qua mức 7 điểm trạng thái tĩnh hợp lệ.
“Tiểu Vu,” Cuối cùng Huyết Cáp đóng dấu lên phiếu đánh giá, trả lại cho Vu Cẩn: “Tài năng chiến đấu của cậu không phải tốt nhất, nhưng cậu là tuyển thủ đặc biệt nhất tôi từng thấy. Tiếp tục cố gắng, và –“
Vu Cẩn vui sướng ngẩng đầu lắng nghe.
Huyết Cáp bổ sung: “Trở về cảm ơn thầy dạy bắn súng của cậu, người đó giúp cậu đốt cháy rất nhiều giai đoạn.”
Ánh mắt Vu Cẩn nhảy nhót, mi mắt cong cong.
Sau khi rời khỏi phòng đánh giá, Vu Cẩn đụng phải Bạc Truyền Hỏa đang dặm lại phấn ở cửa, đón chút ánh sáng mỏng manh ở hậu trường, sau màn che thình lình nhảy ra một gương mặt trang điểm thật dày.
Vu Cẩn: “!!!”
Bạc Truyền Hỏa lập tức giải thích: “Lần trước tôi từng nói, trường đấu ngầm rất tối, đến lúc đó ống kính nhất định sẽ phải bổ sung ánh sáng. Trang điểm trước khi vào sân một chút, nhìn qua không khác mặt mộc là bao. Ấy Tiểu Vu đừng chạy, giúp nhau chút đi, để tôi kẻ mắt cho cậu……”
Bạc Truyền Hỏa một tay cầm bút kẻ mắt, một tay cầm gậy selfie, bộ dáng như chiến sĩ sắp ra trận.
Vu Cẩn vội vàng từ chối: “Cảm ơn tiền bối, không, không cần không cần……”
Mắt đào hoa của Bạc Truyền Hỏa hơi nheo lại, cuối cùng đành buông bút kẻ mắt xuống: “Thôi được rồi, Tiểu Vu ở đây chờ tôi.”
15 phút sau, Bạc Truyền Hỏa thong thả ung dung vén màn đi ra. Lúc này đã có mấy tuyển thủ cấp A đang tụ tập ở hậu trường, Bạc Truyền Hỏa liếc mắt một cái liền thấy Vu Cẩn đang đứng cạnh Tá Y.
Hắn làm như rất thân thiết mà chen vào, dạt dào đắc ý: “Ây da, không phát huy được phong độ tốt nhất — sao lại chỉ được có 96 thôi chứ?! Sơ suất quá, nếu mà ôn tập thêm cả đêm thì đã lấy được điểm tuyệt đối rồi……”
Caesar ngồi xổm một bên bật dậy, không ít tuyển thủ đều dồn dập liếc sang bên này —
Biểu đạt phẫn hận của quần chúng đối với học biểu(1)!
* Học biểu: chỉ những người không ôn tập gì, thi xong luôn nói mình không làm được bài nhưng kết quả lại thuộc top điểm cao.
Lúc Bạc Truyền Hỏa nói chuyện, ánh mắt cố ý vô tình nhìn vào Tá Y.
Trong 4 học viên của Bạch Nguyệt Quang, điểm đánh giá lần 1 của Tá Y cao nhất –94 điểm, là người có khả năng được ưu tiên chọn đồng đội nhất, nẫng đi Vu Cẩn.
Điểm chiến thuật ở 2 vị trí đột kích và bắn tỉa được cho cao hơn lý thuyết, đòi hỏi phải tích lũy lâu dài. 2 người cùng vào nghề nhiều năm, trong ngắn hạn không thể tiến bộ vượt bậc.
Mình được 96 điểm — chắc chắn áp Tá Y một bậc.
Mắt đào hoa của Bạc Truyền Hỏa nheo thành mắt hồ ly, nhìn sang Vu Cẩn như thể muốn nói cậu chắc chắn nằm trong tay tôi.
Tổ đội thôi mà, đâu phải trắng trợn tạo CP, chỉ cần 2 người xuất hiện trong cùng một khung hình, mấy trăm account marketing ở bên ngoài lúc nào cũng sẵn sàng bắt gió bắt bóng —
“Tiểu Vu,” Bạc Truyền Hỏa biểu đạt sự quan tâm đối với đồng đội tương lai: “Đánh giá lần thế nào? Tiến bộ lớn chứ?”
Vu Cẩn chớp chớp mắt, khiêm tốn đáp: “Tôi thi kém, chỉ được 97.”
“Không sao, ca mang theo cậu –” Bạc Truyền Hỏa khựng lại, mắt đào hoa trợn tròn, tròng mắt muốn rớt ra:
“– Cậu nói cái gì?!!”
Caesar thưởng thức biểu tình của tên dở hơi kia một lúc rồi hắc hắc mở miệng: “Lý thuyết tối đa, thực hành tối đa. Mục tiêu tĩnh bị kém 3 điểm. 97, không nhầm đâu! Tiểu Vu đúng là thi kém!”
Mấy tiếng sau.
Trước các phòng thi đánh giá, dòng người thật dài đã kiểm tra xong.
Chính thức phân đội từ cấp S.
Ngụy Diễn nhất nhất tuân theo tác phong của R Code, từ chối chọn đồng đội, một người một súng bước vào thang máy, biến mất ở bên cạnh trường đấu.
Bức màn bên ngoài tòa kiến trúc dùng cho vòng loại lần hai cuối cũng cũng được vén lên.
– – một khối lập phương phủ bạc diện tích 7 héc-ta.
Vu Cẩn nhìn chằm chằm vào khối lập phương nổi trên mặt đất.
Đường ray thang máy được làm từ cùng một chất liệu với vỏ ngoài trường đấu, trơn tru bóng loáng. Dựa theo phong cách càng tiết kiệm càng tốt của Crowson, nếu chỉ dùng tạm để đưa tuyển thủ đến cửa vào thì rất có thể làm ẩu giống mọi lần.
Trừ khi —
Bản thân đường ray là một phần của trường đấu.
Đổi cách nói khác, trong trường đấu rất có thể phủ kín những đường ray kim loại như vậy.
Vu Cẩn nhanh chóng nhớ lại từ khóa liên quan đến Công nghệ Elravie — vận chuyển, điều hành.
Phía sau có mấy tuyển thủ thì thầm to nhỏ.
“Người của R Code đều không cần đồng đội à? Thật lợi hại, không biết bình thường bọn họ huấn luyện chiến đội như thế nào?”
“Chiến đội bên đó đánh theo đội hình song C, không cần phối hợp, hai người tự đánh riêng vẫn thắng……”
Vu Cẩn còn đang hóng thì đã bị trợ lý gọi đi chọn đồng đội.
97 điểm đứng đầu cấp A, trong tất cả các học viên cũng chỉ xếp sau Ngụy Diễn.
Lúc thấy Vu Cẩn bước lên trước cả Bạc Truyền Hỏa, không ít học viên đều kinh ngạc.
Trên sân bỗng ồn ào, thậm chí có người còn hỏi đạo diễn có phải thay đổi quy tắc hay không, vì sao không lên theo thứ tự điểm, ngay cả khi số “97” chói lọi được chiếu trên màn hình, tiếng bàn tán vẫn chưa ngừng lại.
Trợ lý phụ trách hiện trường cảm khái: “Bên dưới có rất nhiều người không phục.”
Vu Cẩn nhận ba lô vật tư, phấn chấn nói: “Tôi sẽ tiếp tục cố gắng!”
Biên đạo vỗ vỗ vai của cậu: “Tâm thái tốt, không tệ!”
Khu lựa chọn đồng đội, Bạc Truyền Hỏa ở dưới đài nhảy lên, nhìn Vu Cẩn bằng ánh mắt u oán. Nhưng mà Vu Cẩn bỏ qua hắn, chọn ra 3 học viên của Bạch Nguyệt Quang.
4 người lập đội xong, sau đó kiểm tra khoang cứu nạn một chút, cuối cùng trước ánh mắt của tất cả học viên khác bước vào thang máy nối với trường đấu..
Cánh cửa màu bạc từ từ khép lại, thang máy giống một chiếc hộp kim loại chật chội ngăn cản tất cả mọi cảm quan. Theo thang máy di chuyển xuống dưới mặt đất, tiếng ồn ào bên trên nhanh chóng rút đi.
Bên ngoài thang máy, linh kiện kim loại phát ra tiếng va chạm rất nhỏ, trong bóng tối chỉ có ánh sáng mỏng manh phía trên trần thang, chiếu đến vách tường nhợt nhạt.
Bên trong phòng phát sóng của Crowson Show.
Trên màn hình trực tiếp, chớp mắt khi Vu Cẩn xuất hiện, vô số bình luận, làn đạn lập tức chen chúc lao đến.
“Tiểu Vu a a a a a!! Ma ma rốt cuộc cũng chờ được con!! Ma ma rất đau lòng vì con!! — vừa rồi nghe giải thích quy tắc, suýt nữa bị dọa cho không dám mở TV xem con nữa!! Oa oa con không thi nữa mà về với ma ma được không!”
Huyết Cáp lấy ra làn đạn này, ha ha cười: “Yên tâm, ekip đã tri kỷ chuẩn bị cảnh báo năng lượng cao trước cho mọi người, nhấn vào góc phải bên dưới màn hình để lựa chọn camera cá nhân ( NC-17), làn đạn hộ thể ( R), bộ lọc ánh sáng xanh ( PG-13), chế độ dành cho trẻ em ( G) — nhưng đương nhiên, chúng ta có thể bảo đảm tuyển thủ không nhận được một trong những đãi ngộ này.”
* Đậu: tui chẳng hiểu bác Huyết Cáp nói gì
Ứng Tương Tương ngồi bên cạnh gật đầu: “Dũng cảm, không sợ hãi, cũng là một trong những phẩm chất quan trọng của tuyển thủ Crowson Show.”
Làn đạn lại nhanh chóng bay lên.
#Tôi muốn xem Tiểu Vu đóng phim thần tượng, kết quả cậu ấy lại tham gia show khủng bố
#Tiến lên Bạch Nguyệt Quang — trước khi chuyển sang chế độ trẻ em, tôi sẽ thêm một lần CALL
#Tôi yêu Crowson Show, hiện tại bạn gái tôi và mèo đều đang run rẩy rúc trong lòng tôi
Trong màn hình, thang máy rốt cuộc dừng lại.
Ứng Tương Tương nhìn đội hình, bình luận: “Tá Y C vị bắn tỉa, số phiếu cao, thiên phú tốt, phong độ ổn định. Còn Văn Lân, tôi nhớ hai người họ đều là lần thứ 2 tham gia Crowson Show, mục tiêu đánh sâu vào vị trí xuất đạo. Tiểu Vu ở vị trí phụ trợ, lựa chọn đúng quy củ. Caesar…… hẳn không tính là người mới.”
Huyết Cáp gật đầu: “Dự bị đột kích của Bạch Nguyệt Quang.”
Ứng Tương Tương mỉm cười: “Cấu hình đội rất hợp lý. Không biết nhóm học viên của Bạch Nguyệt Quang có thể phát hiện ra ngay hay không –“
Màn hình bỗng nhiên chấn động, thang máy rung lên, xa xa truyền đến tiếng vang nặng nề.
“Ngụy Diễn đã gặp mấy thứ kia.” Ánh mắt Ứng Tương Tương sáng lên: “Sau đây chúng ta cùng hướng ống kính về phía Giải trí R Code……”
Trường đấu vòng loại Crowson Show.
Khối lập phương kim loại lập lòe dưới ánh mặt trời, sau đó như thể bị tín hiệu nào đó kích hoạt.
Tiếng kêu của sinh vật chưa biết tên truyền đến từ dưới lòng đất.
Dưới bề mặt kim loại, những khối lập phương nhỏ hơn mấy lần chậm rãi nhúc nhích, giống như lớp tế bào dày đặc trên bề mặt da, màng tế bào là vách tường trắng bệch, chất liên kết là các đường ray, lúc này đang sống lại dưới sự điều hành của trung khu thần kinh —
Flycam từ từ đảo qua, quay được khung cảnh khiến da đầu tê rần.
Cuối cùng hiện lên một dòng tiêu đề thẳng đứng bên cạnh màn hình:
“Vòng loại thứ hai, Công nghệ Elravie tài trợ — Tế bào, Mê cung và Bộ cánh vẩy(2) cải tiến.”
(2) Bộ cánh vẩy: tên khoa học là Lepidoptera, là bộ côn trùng gồm bướm (bướm ngày, bươm bướm) và ngài (bướm đêm)
Trong trường đấu.
Tiểu đội Bạch Nguyệt Quang vừa bước ra khỏi thang máy, đang cảnh giác nhìn về phía bốn phía.
– ———
Đậu: Dạo này không được tỉnh táo lắm, người cứ quay quay, suy nghĩ không trôi chảy, gõ chữ cũng bị nhầm nhiều nên tốc độ giảm hẳn. Lần này có vẻ nặng hơn những lần trước. Có lẽ nên đi khám xem sao
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!