Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà - Chương 75: Ghép đội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
48


Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà


Chương 75: Ghép đội


Edit by tytydauphu on wattpad

7 giờ sáng, tại nhà ăn của căn cứ Crowson.

Tá Y cầm khay đồ ăn và dao nĩa, lấy giúp Văn Lân đôi đũa rồi ngồi xuống bàn, tinh thần sảng khoái.

Hai người là bạn nối khố 2 kỳ Crowson Show liên tiếp, 1 năm trước Tá Y còn loay hoay “Nơi này đụng vai một lần”, “Nơi kia đưa mic cho A Lân, chờ người xem thét chói tai rồi mới quay lại”, 1 năm sau đã quen tay quen chân.

Hai đầu bàn ăn.

Caesar hiển nhiên đến trễ, Vu Cẩn mang đôi mắt mờ mịt không có tiêu cự, dường như bị cái gì đả kích, đang máy móc đút từng hạt ngô vào miệng. Văn Lân thích thú nhìn Vu Cẩn.

Tá Y ho nhẹ một tiếng, gõ gõ mặt bàn.

Vu Cẩn theo bản năng vặn dây cót, động tác nhanh hơn.

Tá Y lập tức trấn an: “Ăn từ từ, show này tuy nghèo nhưng nhiều ngô lắm.”

Sau đó cảm khái: “Vào thời điểm này năm trước…… anh Tá Y của cậu cũng lo lắng lắm. Chính thức thành tuyển thủ thoát hiểm, tham gia chương trình giao lưu —— mẹ nó giao lưu! Nhưng Tiểu Vu đừng lo lắng quá, việc này trước lạ sau quen, tạo CP mà thôi, không phải tuyển thủ Vệ kia có ý đồ với cậu, không sao đâu, không tổn thương tình cảm!”

Vu Cẩn bị nghẹn, phun ra một ngụm bắp. Tối hôm qua rõ ràng ngủ không ngon, hai mắt thiếu hơi ngấn nước, lọn tóc mềm rằm rạp xuống, hai lỗ tai cảnh giác dựng thẳng lên.

Lúc này chỉ cần chỗ sâu trong não hơi nhúc nhích, Vu Cẩn sẽ cầm ngay roi nhỏ vù vù cảnh cáo.

Không được nghĩ vớ vẩn!

Đồ não hư!

Tá Y tiếp tục vỗ ngực: “Kể cả có ý với Tiểu Vu, không phải còn có 3 bọn tôi theo dõi đó sao?!”

Vu Cẩn gục đầu xuống, cơm nước xong, theo đồng đội đến trường quay lớn của Crowson.

8 giờ sáng là hết hạn bỏ phiếu cho chương trình giao lưu của Crowson show, khi tuyển thủ tiến vào hậu trường trang điểm, cổng bỏ phiếu đã đóng.

Caesar đi vào, đĩnh đạc ngồi xuống bên cạnh Vu Cẩn, thình lình bị Bạc Truyện Hỏa nhìn bằng ánh mắt hình viên đạn.

Caesar không khách khí trừng lại: “Tên dở hơi kia hôm nay uống nhầm thuốc à?”

Tiểu đội Bạch Nguyệt Quang cùng mang vẻ mặt phức tạp: “……”

Caesar vỗ đùi: “Tiểu Vu, anh còn chưa ra mắt, lần đầu tiên ghép CP quý giá đã cho cậu, sau này nhớ đến anh đó. Hề hề, ghép đội với Tiểu Vu, sáng nay bước chân ra khỏi cửa đã thấy thoáng cả đầu óc ——”

Tá Y nhìn hắn bằng ánh mắt lo ngại, Vu Cẩn muốn nói lại thôi.

Hai vị cố vấn đến trường quay trước khi PD xuất hiện. Từ lúc nhập thu, Ứng Tương Tương đã đổi sang mặc váy dài cùng kiểu trang điểm tone nâu trà sữa, nháy mắt đã thu hút sự chú ý của đám thẳng nam.

Mắt Vu Cẩn tròn xoe, một lát sau rốt cuộc yên lòng.

Cố vấn Ứng rất đẹp…… Biết thưởng thức mỹ nữ, vậy là mình vẫn bình thường! Nhất định là hôm qua quá mệt nên mới mơ linh tinh!!

Trên sân khấu đang chỉnh đèn, Ứng Tương Tương tùy ý búi mái tóc dài lên, đám tuyển thủ lập tức như bão tố.

“Thả lỏng, đừng rụt rè. Người xem sẽ ăn thịt cậu chắc? Tiểu Bạc kẻ mắt hơi đậm, hậu kỳ có bộ lọc rồi, lấy khăn tẩy trang lau bớt đi. Minh Nghiêu đừng lo lắng, còn Tiểu Vu,” Ứng Tương Tương cười khúc khích: “Kỳ trước nhảy ca khúc chủ đề khúc khá tốt, đừng sợ, chỉ là mấy trò chơi nhỏ thôi.”

“Ghép CP để đáp ứng nhu cầu của người xem thôi mà. Hơn nữa show của chúng ta là chương trình đứng đắn, không phải kiểu hẹn hò yêu đương thần tốc trong 1 tuần.”

Ứng Tương Tương có kinh nghiệm phong phú, thuần thục dùng show của đài khác để đe dọa: “Show bên kia phải ở chung phòng tình nhân 1 tháng, cùng nhau nấu cơm, cùng nuôi thú cưng, hôn chúc ngủ ngon đúng giờ mỗi ngày, còn phải viết nhật ký yêu đương ngọt ngấy.”

Cả đám tuyển thủ lập tức sởn tóc gáy.

Huyết Cáp chợt nhớ tới: “Có 1 lần, khoảng 4-5 năm trước. Show hẹn hò thần tốc bắt tay với show thoát hiểm nào đó. Tôi nhớ có 2 tuyển thủ đánh nhau trong phòng tình nhân, ngày nào cũng ăn mì gói, dao thớt lò vi sóng chưa chạm vào lấy một lần, vào ngày cuối cùng mới phát huy công dụng. 2 tuyển thủ trình diễn trận chiến tay đôi tiêu chuẩn với dụng cụ nhà bếp ngay trước ống kính……”

“……” Ứng Tương Tương: Cái gì thẳng nam xem rác rưởi tổng nghệ!

Dưới sân khấu, Tá Y xoa xoa da gà nổi đầy tay: “Nếu Caesar ở đó với cộng sự, có khi dỡ cả ván cửa ấy nhỉ?”

Caesar: “?? Nói cái đếch gì thế?”

Văn Lân cười tủm tỉm gật đầu. Não Vu Cẩn bắt đầu bay xa: Cùng nhau nấu cơm cùng nhau nuôi thỏ cưng…… Hôn ngủ ngon……

Vu Cẩn đè lại lọn tóc đang lắc lư.

Đúng lúc này, 5-6 trợ lý vây quanh PD tiến vào: “Xếp hàng trước, tôi đọc tên thì tiến lên ghép đội. Tả Bạc Đường, Minh Nghiêu, lấy số ở bên trái, đội này không có gì phải lo, ổn.”

“Vu Cẩn, Vệ Thời.”

Caesar sửng sốt, bùng nổ ngay tại chỗ: “Cái gì? Tiểu Vu không cùng đội với tôi à? Tên kia là ai? Vậy tôi chung đội với ai ——”

Bạc Truyền Hỏa gào loạn trong kênh liên lạc: “Anh hhh! Em có thể giết hắn luôn không? CP đầu tiên trên màn ảnh sao lại trêu ngươi em thế này ——”

Bạc Phúc Thủy lạnh nhạt: “Nhóc con, chưa ra mắt thì không có nhân quyền. Ngoan.”

Trên sân khấu.

Vu Cẩn bước lên bậc thang ngược ánh đèn sân khấu, Vệ Thời giữa đám đông như Moses tách đôi biển, khẽ gật đầu với cậu, cùng đứng sóng vai.

Chùm sáng mang theo bụi mỏng đáp trên bờ vai dày rộng của người đàn ông như tuyết mịn, Vu Cẩn cố kìm chế không thể hiện ra là quen biết nhau, nhưng bởi vì trong lòng có quỷ nên cả người đều cứng đờ.

Không, nhất định là vì mình lên cấp tiểu đệ quá nhanh! Còn dùng não quá độ ——

Vệ Thời bỗng nghiêng người, cúi đầu: “Ngủ không ngon à? Đau đầu sao?”

Giọng người đàn ông hơi trầm khàn, đường nét khuôn mặt sắc nét dưới ánh đèn, uy nghiêm lạnh lùng.

Lúc nhíu mày cúi người, bờ vai rộng lớn cản đi ánh sáng trên sân khấu, đặt Vu Cẩn vào trong bóng tối. Sống lưng thẳng tắp như lưỡi dao cắt ngang ánh sáng, sắc bén chói mắt, để lộ đầu nhọn.

—— Đẹp trai đến nghẹt thở.

Vu Cẩn: “!!!” Giữ não giữ não a a a!

Đại ca vốn dĩ đã đẹp trai rồi! Không được để cảnh trong mơ điều khiển khiếu thẩm mỹ! Cũng không được thò lại gần cọ cọ vì đại ca đẹp trau! Mày là tiểu đệ phải biết giữ mặt mũi nha!!

Trong đầu Vu Cẩn đang chiến đấu loạn xạ, PD ở dưới sân khấu quát ầm lên, kháng nghị của Caesar, Bạc Truyền Hỏa và Tóc đỏ đều bị vùi dập.

Lúc này hầu hết tuyển thủ đều đang hóng hớt, ngay cả song C Tỉnh Nghi cũng đang duỗi cổ hóng ở trên sân khấu, chỉ có một góc bên này là yên tĩnh.

Vệ Thời nâng tay lên, ngón tay với khớp xương rõ ràng đặt trên trán Vu Cẩn kiểm tra, sau đó đầu ngón tay đầy vết chai xuyên qua tóc mái mềm mại nhẹ nhàng xoa ấn huyệt thái dương của thiếu niên.

Truyện bán chạy nhất《 Hẹn hò với idol nổi tiếng 》 được xuất bản bởi nhà xuất bản giải trí Phù Không Thành năm 3017  —— “Chương 3: Dùng ánh mắt dịu dàng âu yếm để khiêu khích người ấy!”

Đồng tử của người đàn ông thâm thúy không hút ánh sáng, vốn không giỏi biểu đạt cảm xúc nên hơi mang tính uy hiếp khi ánh mắt bộc lộ cảm xúc.

Hô hấp của Vu Cẩn lập tức cứng lại, nháy mắt biến thành chim cút.

Dưới khí thế của lão đại, Vu Cẩn cảm thấy vô cùng áp lực, buộc phải giải thích: “Tối hôm qua thỏ con…..”

Vệ Thời lạnh như băng nói: “Mua lồng sắt.”

Vu Cẩn nhanh chóng bảo vệ thỏ ca: “Thỏ con rất ngoan! Bình thường ngủ không động đậy gì, nhiều nhất chỉ cọ cọ gối ——”

Vẻ mặt Vệ Thời hơi thay đổi, chậm rãi nói: “Cậu ôm nó ngủ?”

Áp lực trong không khí tăng vọt.

Vu Cẩn ngẩn ngơ, vội vàng bổ sung: “Tôi ngủ không chiếm diện tích mà! Cũng rất ngoan!”

Ngón tay đang nhẹ nhàng xoa huyệt thái dương khựng lại.

Vu Cẩn nhanh chóng quơ chân múa tay mô tả: “Như vậy nè, gối đầu —— to thế này này, tôi ngủ bên trái, bất động không xoay người, cũng không đè lên thỏ! Thỏ con cũng biết tự nhảy đến chỗ thoải mái để nằm……”

Vệ Thời: “Bất động, không xoay người?”

Vu Cẩn gật gật đầu.

“Lần sau tôi sẽ kiểm tra.” Vệ Thời nhàn nhạt nói.

Vu Cẩn ngẩn ngơ.

Kiểm tra…… Kiểm tra bằng cách nào? Khoan, ngủ không ngon vì thỏ ca chỉ chiếm một chút xíu thôi, còn lại thật ra là……

Người đàn ông nhướng mày, độ ấm từ lòng bàn tay tỏa ra nóng rực, làm Vu Cẩn cọ cọ lùi về phía sau. Vệ Thời rút lại bàn tay xuyên qua mái tóc mềm, thấp giọng hỏi: “Không muốn, hửm?”

Hormone mạnh mẽ trùm lên.

Đại não của Vu Cẩn khực một cái, chính thức mất hồn.

Dưới sân khấu. Caesar đang thoải thuận với Bạc Truyền Hỏa tiện thể chửi bậy: “Không cho chạm vào ông”, “Ai mẹ nó muốn chạm vào?”, “Không phải thằng cháu mày vote thì ai?”, “Bố đây thà ghép với PD chứ không bao giờ vote cho mày”……

Tóc đỏ cũng bắt đầu gào lên: “Tại sao? Không phải CP Nhị Ngốc được 2 triệu phiếu sao? Tại sao tôi lại chung đội với vũ khí hình người này?? Không phải Vi Cân được 12 triệu phiếu sao? Tôi còn bị chính Ngụy Diễn loại ——”

Biên đạo mất kiên nhẫn giải thích: “Khải Bạc có số phiếu cao hơn, cậu cũng không thể chơi 3P với họ, đúng không? Mà, cậu nói Vi Cân nào……”

Vệ Thời khẽ ấn xuống mái tóc mềm một cái.

Vu Cẩn: “…… A.”

Vệ Thời: “Khởi động lại.”

Mọi người vui vẻ ăn dưa xong, quay đầu lại thì thấy Vệ Thời nghiêm túc, còn Vu Cẩn đang trong trạng thái xuất thần.

PD bị tiếng ồn ào làm cho chóng mặt, chỉ bút laser lên sân khấu, đang định hướng dẫn hai người một chút, nhìn được một lúc thì bỗng nhiên nhướng mày: “Đội của Tiểu Vu cũng không tệ, không khí tốt. Được!”

Tuyển thủ Trác Mã đang hóng lập tức muốn noi gương, nhưng nghiên cứu một lúc lâu vẫn không ngộ ra cái gì, quay sang hỏi Tần Kim Bảo: “Đội trưởng, không khí của đội này là thế nào vậy? Có thấy hai người nói chuyện với nhau đâu.”

Tần Kim Bảo rung đùi đắc ý: “Cậu thì hiểu cái gì! Không có mắt nhìn!”

Trong nửa tiếng, 20 tuyển thủ theo thứ tự ghép đội thành công được đưa tới hậu trường chuẩn bị trang điểm.

10 đội được tách làm đôi, trước khi đi Bạc Truyền Hỏa đắp một cái mặt nạ, vẫn cạc cạc chửi Caesar, tinh chất chảy xuống cổ, thuận tay mát xa để tránh hình thành nếp nhăn ở cổ; song C Tỉnh Nghi trong có vẻ vui, rõ ràng không lo lắng về dộ ăn ý; Ngụy Diễn thì không thèm liếc cộng sự Tóc đỏ lấy một cái ——

Ánh mắt vẫn luôn dán chặt trên người Vệ Thời.

Dưới sân khấu, nhân viên ăn dưa sôi nổi bàn tán.

“Đây là tình địch của Vi Cân hả? Đột nhiên thấy hưng phấn quá….. Năm nay dưa sai thật!”

“Còn phải xem Tiểu Vu đã, cậu ấy nhìn tuyển thủ Vệ làm gì nhỉ? Bọn họ quen nhau từ trước sao?”

“Không biết nữa….. chắc là không quen đâu. Lúc trước PD từng nói bỏ lỡ Vương Chiêu Quân, sau đó còn kiểm tra các cảnh quay bằng AI nhận dạng khuôn mặt, tuyển thủ Vệ này không chỉ có cảm giác tồn tại thấp mà còn hoàn toàn vô hình! Mà lúc hai người gặp nhau lần đầu tiên cũng không hề giương cung bạt kiếm! Đến vị vũ khí hình người kia cũng phải tức giận vì Tiểu Vu bị người khác cướp đi mất! Ai nha nếu muốn nhân sinh thú vị hơn, lôi đình nhai thượng một mạt lục*!”

* 雷霆崖上一抹绿: Cầu cao nhân đi ngang qua trợ giúp

“Được rồi được rồi, cần gì biết có quen hay không, người xem thích xem loại kịch bản này là được, dọn dẹp chuẩn bị vị trí máy quay đi……”

10 tiếng sau.

Trường quay Crowson Show, phe vé tăng giá gấp đôi cũng không ngăn được sự cuồng nhiệt của fan, trên khán đài ồn ào như thủy triều, vô số biển tiếp ứng sáng lên.

Đèn giữa sân khấu sáng rực.

Tiếng cổ vũ bùng lên cực điểm, màn hình giả lập hình tròn hơi đung đưa, sau đó ngọn lửa xuất hiện, súng Shotgun, lá bài The World, lửa hiến tế lần lượt hiện lên, tiếp theo là Caesar cùng Bạc Truyện Hỏa theo chùm sáng đi lên sân khấu.

Sau đó là song C Tỉnh Nghi, Ngụy Diễn Tóc đỏ, Vu Cẩn và ——

Trong bóng tối, Vệ Thời nhướng mày.

Lần đầu tiên cả hai cùng bước vào thang nâng.

Bệ thang nhỏ hẹp đến mức có thể đụng vào khuỷu tay đối phương. Tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài xuyên qua sân khấu dày nặng, ầm ầm bên tai, nhưng  gần nhất vẫn là tiếng tim đập của đối phương.

Vệ Thời: “Đi?”

Vu Cẩn cong cong đôi mắt, cố đè bớt sự vui sướng trong lòng, gật đầu: “Cùng nhau.”

Thang được nâng lên, màn che đột ngột mở ra.

Hai người sóng vai bước ra.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN