Sói Con Của Lãnh Thiếu - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Sói Con Của Lãnh Thiếu


Chương 17


Chiếc Lamborghini Huracan LP610-4 2018 màu đen dừng lại một biệt thự sang trọng. Cửa xe mở ra, đập vào mắt mọi người là thân hình và khuôn mặt đẹp như được điêu khắc của Lãnh Thiên Long. Anh bước xuống, vòng qua bên kia để mở cửa cho Hàn Linh Hương. Cô cầm tay thon dài của Lãnh Thiên Long bước ra. Lãnh Thiên Long ngang nhiên ôm eo thon thả của cô sát vào người rồi sải bước trên thảm đỏ đi vào cửa chính. Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thấy Lãnh Thiên Long và cô bước vào thì không khí bỗng chốc trở nên im lặng. Hai người là tâm điểm để mọi người chú ý. Nữ nhân nhìn anh bằng ánh mắt say đắm mê muội, nam nhân thì nhìn cô bằng con mắt đói khát thèm thuồng. Anh thấy những ánh mắt đấy liền trở nên khó chịu, đen mặt nhíu mày lại. Anh ôm eo cô chặt hơn để cho lũ động vật hoang đó biết, miếng mồi này là của anh. Lemon đang nói chuyện thì thấy anh liền đi đến. Hắn ta giọng điệu vui vẻ chào anh:

– “Hoan nghênh, hoan nghênh Long Lão Đại đến.”

Anh nhếch môi, một tay đút vào túi quần, một tay ôm eo cô. Bây giờ hắn mới để ý đến người phụ nữ bên cạnh anh. Cô gái này sao lại có vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành đến vậy, làm cho bất kì đàn ông nào nhìn qua cũng phải thèm khát không thôi. Người đẹp nào hắn cũng đã gặp qua nhưng chưa bao giờ gặp người nào đẹp như vậy. Hắn nghĩ chắc cũng là con mồi để Lãnh Thiên Long chơi thôi, liền trưng cái ánh mắt dò xét từ trên xuống dưới nhìn cô. Ánh mắt hắn tò mò hỏi:

– “Long lão đại, xin hỏi quý cô này là?”

Tên bồi bàn bưng ba ly rượu vang đỏ đi về phía anh, anh nhận ly rượu uống một hớp rồi chuyển tầm mắt về Lemon, nhíu mày nhìn ông ta lạnh giọng nói:

– ” Đây là vợ của tôi, là người phụ nữ của đời tôi.”

Lãnh Thiên Long cố ý nói lớn để cho tất cả những tên cẩn nam không còn để ý đến Linh Hương của anh. Từ nãy giờ, anh như muốn điên lên, móc mắt từng tên đó ra. Lemon nghe anh nói vậy liền nhìn cô mỉm cười cung kính, giọng chuộc lỗi nói:

– ” Thì ra là Phu Nhân Lãnh, Lemon ta xin lỗi vì đã thất lễ.”

Nghe Lemon nói vậy cô nhếch môi rồi lạnh lùng gật đầu nói:

– “Không sao đâu.”

Hắn thở dài, nâng ly rượu uống hết rồi xin phép đi mất. Anh và cô đi đến chỗ ngồi đã được sắp xếp. Bữa tiệc bắt đầu, Lemon đi lên cầm micro lịch sự nói:

– “Lemon tôi xin cảm ơn mọi người đã tham gia bữa tiệc nhỏ này. Lý do hôm nay tôi tổ chức bữa tiệc này là muốn cảm tất cả anh em trong giới đã giúp đỡ tôi và tôi xin thông báo bắt đầu từ hôm nay bang Wolf ở bên Mĩ thuộc về bang Lemon.”

Advertisement / Quảng cáo

Những người có mặt ở đây nghe hắn ta nói vậy liền xì ra xì vào. Ai ai cũng không ngờ, hắn có thể thâu tóm được bang lớn thứ 2 của thế giới hắc đạo này. Hắn chưa kịp nâng ly rượu chúc mừng thì một đám người tầm hơm trăm tên áo đen đi vào. Người đi đầu không ai khác là Lan Chi. Lemon thấy vậy liền nói:

– “Các người là ai?”

Lan Chi vẫy tay cho thuộc hạ bao vây rồi cười nói:

– “Haha, hay lắm Lemon, ai cho mày cái gan nói bang Wolf thuộc về mày?”

Cố Gia, Đoàn Gia, các nhân vật máu mặt trong giới nghe vậy liền hoang mang xì xào. Có người nói nhỏ “Lẽ nào đây là lão đại bang Wolf sao?” Lemon thấy vậy liền rút tờ giấy trong người ra đắc ý nói:

– ” Mọi người nhìn tờ giấy này, Lemon tôi nói có sách mách có chứng, mực đen dấu đỏ đàng hoàng thì Lemon tôi mới dám nói.”

Lúc này, Tần Lã Minh đi từ ngoài vào vừa nói vừa vỗ tay:

*bốp bốp* -” Lâu rồi không gặp, Lemon.”

Lemon nhìn thấy Tần Lã Minh liền vui vẻ hớn hở nói:

– “Tần Thiếu, người đến rồi.”

Tần Lã Minh đi đến chỗ ngồi được sắp xếp. Alex đứng bên cạnh Lan Chi nhìn Lemon cầm tờ giấy đó vẫn như một con rối bị lôi ra trêu đùa liền ôm bụng cười nói:

– “Haha Lemon ơi là Lemon, sao mày ngu vậy. Mày có biết đọc chữ không?”

Advertisement / Quảng cáo

Hắn nghe Alex nói vậy liền tức điên lên cầm tờ giấy đọc lại. Đọc đến gần cuối hắn thẫn thờ lùi lại. Hắn vừa lùi vừa lắc đầu liên tục nói:

– “Không…. không…. không thể nào”

Hắn cầm súng lao như điên về phía Tần Lã Minh hét lên:

– “Con chó, mày dám lừa tao.”

Hắn chưa kịp bóp cò thì Lan Chi đã tặng cho hắn một phát vào chân một phát vào bả vai bên phải. Hắn khuỵu xuống, Tần Lã Minh nâng cằm hắn lên nói:

– “Lemon, không phải tao lừa mày mà do mày quá ngu.” Nói xong anh rút súng bắn vào bả vai bên trái của hắn rồi lạnh giọng nói:

– “Phát này dành cho mày có ý đồ ám sát Lão Đại của tao mà không thành.”

Tần Lã Minh tặng cho hắn phát nữa vào đùi bên trái rồi nói:

– “Phát này tao trả thù cho 50 người của bang Wolf.”

Bắn một phát nữa vào đùi bên phải cùa Lemon, Tần Lã Minh nói:

– “Phát cuối cùng dành cho mày, to gan dám cướp lô hàng cùa bang tao.”

Tần Lã Minh vứt súng xuống đất rồi nhận khăn của thuộc hạ lau tay

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN