Sói Con Của Lãnh Thiếu
Chương 24
Chiều nay, bữa tiệc được tổ chức ở khách sạn Damer. Tất cả các bang phái lớn nhỏ được Trums mời đều đã có mặt. Còn Lãnh Thiên Long và Hàn Linh Hương chưa thấy đâu. Hai bang phái to lớn này luôn luôn là người đến muộn nhất. Một đám thuộc hạ của cả hai đứng hai bên mở đường cho Lão Đại của mình. Lãnh Thiên Long khí thế ngút trời, đúng là Đế Vương có khác. Trên người khoác lên bộ vest màu đen, khuôn mặt anh tuấn trông thật oai phong. Khí thế của Hàn Linh Hương cũng không thua kém gì Lãnh Thiên Long. Mặc dù là phụ nữ nhưng trên người cô tỏa ra khí thế không sợ trời sợ đất. Cô khoác một bộ vest nữ trắng, dù mặc vest nhưng vẫn không thể che giấu được đường cong nghiêng nước nghiêng thành của cô.
Lãnh Thiên Long đưa tay qua ôm eo cô tiến vào trong. Tất cả mọi sự chú ý đều được đặt lên người cô và anh. Những người có mặt ở đây đều không thể giấu được cặp mặt tò mò. Tuy Italy là nơi tụ tập những bang phái không to lắm nhưng có tiếng tàn bạo và nguy hiểm nhất. Nhưng khi bọn họ thấy một đám người từ thủ lĩnh cho đến thuộc hạ đầy sát khí, trong lòng họ vừa lo vừa sợ. Chợt họ nhìn thấy đằng sau cô là Tần Lã Minh và Alex. Một người đàn ông đứng cạnh Trums hỏi
– “Lẽ nào cô gái kia à Lão Đại bang Wolf.”
Trums quay lại nhìn thấy cô rồi nói
– ” Đúng, cô gái đó chính là Lão Đại bang Wolf.” Mọi người có mặt nghe vậy liền không tin vào mắt mình, họ không ngờ Lão Đại bang Wolf lại đẹp đến khuynh nước khuynh thành. Trums đi tới trước mặt hai người cung kính cười chào
– “Lãnh Lão Đại, Hàn Lão Đại.”
Hàn Linh Hương mặt lạnh lùng gật đầu. Trums đưa cả hai vào chỗ ngồi đã được sắp xếp. Bang anh và bang cô ngồi ngang hàng nhau. Anh kéo ghế cho cô ngồi rồi tự kéo ghế ngồi xuống luôn không thèm ngồi cái chỗ đã được sắp xếp
Bữa tiệc bắt đầu, Trums bước lên sân khấu, thuộc hạ đưa mic cho ông.
– ” Xin cảm ơn tất cả mọi người đã đến dự sinh thần của con gái tôi… Cherry.”
Ông vừa nói xong, một cô bé tầm 17 tuổi, có mái tóc ánh kim, mắt xanh ngọc bước ra. Cherry mặc chiếc váy xòe bồng bềnh màu hồng nhạt do nhà thiết kế hoàng gia nổi tiếng JT.
– “Cảm ơn mọi người đã đến sinh thần 17 tuổi của tôi. Bữa tiệc xin được phép bắt đầu. Chúc mọi người vui vẻ.”
Nói xong, Cherry đi thẳng xuống chỗ Hàn Linh Hương, cô bé nhào vào ôm cô.
– “Huhu em nhớ chị quá, hơn 1 năm rồi mới gặp lại.”
Lãnh Thiên Long thấy cô bé ôm vợ mình liền kéo Hàn Linh Hương về phía mình. Cherry nhăn mặt lại
– “Sao chú kéo chị tôi.”
– “Vợ tôi lẽ nào nào tôi không được kéo.” Anh lạnh lùng nhìn Cherry nói
– “Cái gì? Vợ chú?” Cherry không tin vào tai mình liền cau mày nhìn Lãnh Thiên Long nói.
– “Này nha, chú đừng có thấy chị tôi xinh mà nhận vơ là vợ chú.”
Lãnh Thiên Long tức giận đen xì mặt lại không nói nổi con nhóc này. Hàn Linh Hương giơ tay búng chán Cherry, cô bé đau nhăn nhó mặt lại, giở giọng giận dỗi ra
– “Chị sao chị búng trán em?”
Cô kéo Cherry ngồi xuống
– “Em thấy anh ta già lắm sao mà gọi bằng chú.”
Cherry nhìn Lãnh Thiên Long từ trên xuống dưới rồi vuốt cằm như bà cụ non nói
– “Nhìn cũng đẹp trai nhưng so với chị thì anh ta già thật.”
Nói xong Cherry còn nháy mắt lè lưỡi với Lãnh Thiên Long. Anh tức giận không thể đánh con nhóc này. Hàn Linh Hương thấy bộ mặt của anh liền cười. Không ngờ anh lại ghen tuông với một đứa trẻ. Chợt có cảm giác có người đang đi tới, cô quay đầu lại thì thấy một cô gái cũng xinh. Cô nhìn từ trên xuống dưới ba vòng nảy nở nhưng đều là hàng nhái, khuôn mặt xinh đẹp nhưng toàn chỉnh sửa. Ả ta đi qua cô mùi nước hoa nồng nặc. Ả cầm ly rượu vang đi đến chỗ Lãnh Thiên Long cười nói
– “Long, anh cũng tới sao? Tới mà cũng không nói với người ta một câu.”
– “Tôi đi đâu? Làm gì cũng phải báo cáo sao?” Miệng nói nhưng mắt anh vẫn để trên người cô, không thèm liếc ả lấy một. Ả ta trơ trẽ ngả người khoác tay Lãnh Thiên Long. Anh đen mặt lại tức giận gằn giọng nói
– “Buông ra.”
Vừa nói anh vừa ẩn ả ta ra rồi cởi bỏ khoác vest ra rồi vứt xuống đất. Nhìn thấy cảnh ả ta khoác tay anh tự nhiên trái tim cô đau thắt lại, trong lòng thì tức giận. Tần Lã Minh nhận ra ả ta liền đi đến ghé sát tai cô nói
– “Lão đại, cô ta là Step Momen con gái của Some.”
Hàn Linh Hương nhếch môi nói
– ” Chưa tìm chó cũng tự mò tới.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!