Sói Con Của Lãnh Thiếu
Chương 36
– “Long, anh tuyệt đối đừng bao giờ phản bội hay bỏ rơi em nhé. Vì em ghét cảm giác bị bỏ rơi, bị phản bội.”
Lãnh Thiên Long yêu thương ôm Hàn Linh Hương sát vào lồng ngực, nhỏ nhẹ vào tai cô.
– “Cả đời này Lãnh Thiên Long anh chỉ yêu duy nhất một người đó chính là Hàn Linh Hương em. Anh sẽ bảo vệ em cả đời này, sẽ không bao giờ bỏ rơi hay phản bội em.”
Nói xong anh dịu dàng đặt lên trán cô nụ hôn chứng tỏ tình yêu anh dành cho cô không hề xen lẫn tia dục vọng. Lời tuyên bố của anh làm cho trái tim cô rung động, cô từ từ mở mắt nhìn khuôn mặt anh, bây giờ không còn khuôn mặt lạnh lùng tàn khốc nữa thay vào đó là khuôn mặt sủng nỉnh yêu chiều. Anh biết khi cô nói câu đó cô đã chấp nhận tình cảm của anh, anh cúi xuống đặt lên môi cô nụ hôn không dịu dàng, không kỹ xảo có chút vụng vêc nhưng lại làm cho Hàn Linh Hương hạnh phúc. Cô biết từ trước đến nay Lãnh Thiên Long chưa từng tiếp xúc thân mật với người khác giới trừ mẹ anh ra.
Dựa vào lồng ngực anh thật thoải mái, chưa đầy 5 phút cô đã thiếp ngủ đi. Anh yêu thương nhìn cô nằm trong lồng ngực mình chìm vào giấc ngủ say.
– —————————————–
Ánh sáng mặt trời chói chang rọi qua cửa sổ chiếu thẳng lên hai thân thể trần truồng đang quấn lấy nhau trên chiếc giường to lớn. Lãnh Thiên Long đã thức dậy từ sớm nhưng vì lưu luyến thân thể này nên khônh muốn rời giường. Ánh nắng chói quá khiến cô thức giấc, cô ngước lên nhìn thấy khuôn mặt trẻ con của Lãnh Thiên Long. Cô tin chắc chắn từ trước đến nay chưa có ai nhìn thấy bộ mặt này của Lãnh Thiên Long mất.
Chợt điện thoại anh rung lên. Là Đại Nam gọi, anh với lấy bắt máy nghe
– “Có chuyện gì?”
– “Alo, Lão Đại, đã bắt được Thẩm Nhược Nam và Lâm Lan Ngọc rồi. Bây giờ tiếp theo nên làm gì ạ?”
– “Giải về trụ sở.”
– “Vâng.”
Hàn Linh Hương nghe rất rõ cuộc đối thoại giữa anh và Đại Nam. Cô không ngờ anh lại thay cô tìm bọn họ.
– “Bắt được rồi sao?”
Anh gật đầu nói, trong giọng nói có chút sủng nịnh
– “Ừm, bắt về cho em chơi đùa.”
Nghe anh nói vậy cô liền cười rồi vươn lên đặt nụ hôn lên má anh, cười nói
– “Vậy chúng ta đi thăm Linh Chi rồi xử bọn chúng nha.”
Anh cười gật đầu rồi cùng cô dậy đi vscn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!