Sóng gió qua đi~và em sẽ lại yêu anh!
Chương 4
Sau 1 hồi ngồi trên xe hơn thì nó cũng về đến nhà nó uể oải bước vào nhà:
-Chào mừng tiểu thư trở về ông bà chủ đã đi Thailand chơi vài hôm rồi cô chủ(Bác Lê là quản gia lâu năm của nhà nó mấy chục năm nay rồi nó cx coi bác như là 1 người thân trong gia đình của mình).
-Bác đừng gọi con là tiểu thư cứ gọi con là Lục Anh là được rồi-nó mỉm cười với bác đây có lẽ là nụ cười đầu tiên trong trang cuộc đời mới của nó.
-Ừm, thôi cháu đi nghỉ đi bác cũng chuẩn bị đồng phục ở trường mới cho cháu rồi.
-Dạ,cháu cảm ơn bác.Thôi cháu lên nghỉ trước ạ.
Trở về phòng cũng không có mấy thay đổi,không khí vẫn ảm đạm,cô đơn,lẻ bóng như hồi nào.Nó lại khóc vì nhớ về quá khứ đó nó không thể nguôi đi những đau khổ.Đúng,thời gian đi du học nó cũng muốn quên đi nhưng những trang bìa,tạp chí nói về anh cũng rất nhiều làm nó không thể khuôi nguôi được nỗi đau trong tim nó.Khóc nhiều quá đến lúc thiếp lúc nào cũng không hay.Sáng hôm sau:
-Cốc…cốc.Tiểu thư dậy đi học-Cô hầu gái lên tiếng.
-Dạ,chị xuống nhà trước đi tôi thay đồ rồi lát xuống sau-nó đáp.Sau đó nó lười nhác mới lết được xác vào vệ sinh cá nhân.Hôm nay nó mặc chiếc áo sơ mi trắng của trường The Sart kèm 1 chiếc quần jean rách đôi chỗ(nó không thích mặc váy bởi vận động không thoải mái)kèm đôi giày thể thao trắng tóc cột lên gọn gàng trông nó giờ càng lạnh lùng hơn.Nó đi 1 chiếc xe moto đen trắng làm cho nó càng thêm ngầu hơn bao giờ hết.
To be continued…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!