Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao? - Chương 21: Cảnh Giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
912


Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao?


Chương 21: Cảnh Giới


Thả trôi ý thức, Long muốn chìm đắm trong cảm giác này mãi. Nhưng chắc chắn là không thể nào, hắn còn phải luyện tập nhiều. Nhất là khống chế mỗi lần dùng tinh thần lực, làm sao hiệu quả nhất mà lại ít tiêu hao nhất. Trận đấu hồi trưa khiến Long nhìn ra bản thân sai sót, quá nhiều sai sót. Về phần thân thủ khi đánh thì Long hiện nay hơi khó để nhận ra sai sót hay phải cải thiện sao, tất cả đều là do Long ứng biến và phản xạ cơ thể. Tạm thời khá khó để nâng cao nhưng khả năng nắm bắt chiến cuộc thì có thể tăng. Nói gì thì nói, chỗ dựa lớn nhất của Long hiện tại là tri thức cuốn sách, tạm chưa thể đụng. Còn lại là Cửu Thức và tinh thần lực. Cửu Thức khi dùng sẽ có dung động khá thu hút, không thể dùng thường xuyên. Còn lại là tinh thần lực. Đa dụng hết sức, nhưng độ khó để thuần thục cũng cực kì cao. Long mới luyện tập 1 tuần thôi, nên kết quả như vậy cũng đã là rất giỏi rồi.

Đưa ý thức quay lại cơ thể, sau 2 giờ Long đã hồi phục được khoảng 6 7 phần. Thả tinh thần ra xung quanh, phạm vi 1m quanh bản thân, có lẽ vì quá mỏng nên chỉ quan sát như mắt thường, chưa tới mức nhìn rõ con kiến đang bò như mấy đại hiệp trong truyện. Long tính toán, với cường độ này thì có thể duy trì liên tục được khoảng 5 giờ liên tiếp thì sẽ cạn 6 7 phần vừa hồi phục. Nếu đầy đủ 10 phần chắc có thể duy trì lên thành 8 giờ.

Long tăng dần phạm vi cảm ứng, giữ nguyên cường độ. “Ừm, khi đánh nhau thì như này là ổn. Còn nếu đi dò xét hay tìm kiếm thì gia tăng thêm. Thử xem hiện giờ max tầm là bao nhiều nào” Long tăng phạm vi đến hết tầm. Khoảng bán kính 100m là khá căng rồi, tiêu tốn tinh thần lực khá nhiều. Muốn lên nữa thì sẽ rất nhanh cạn, phạm vi 100m hắn cũng chỉ duy trì được khoảng 15, 20 phút.

– A, cái đéo gì thế?

Khi đang quan sát, Long thấy mấy đoàn khói trắng toát ra từ ao sen làng Hoàng. Giống như ao sen rất lạnh vậy, khói trắng toả ra giống như khí lạnh, nhưng Long không cảm giác được chút nhiệt độ nào toả ra từ đó. Long đọc truyện cũng nhiều nhưng vụ này hắn cũng chịu, không thể đoán mò hay liên tưởng tới cái gì cả. Khi Long rút tinh thần tản ra ở các chỗ khác, tập trung lại phía cái ao thì đoàn khói đó lại biến mất, thay vào đó là hình ảnh trong suốt của 1 thứ gì đó hình người, trôi nổi trên mặt ao. Long gia tăng cường độ tinh thần, tiến sát lại phần đầu của thứ đó. Nó cũng có gương mặt của người. Là của 1 người đàn ông. Khi tiến sát tới gần mắt của thứ hình người đó, mắt của nó bỗng mở ra, trợn trừng lên nhìn về phía ý thức của Long, như là nó thực sự nhìn thấy vậy. Long cũng hơi giật mình vì mắt nó đột ngột mở lớn ra. Đôi mắt màu xám vô hồn. Nhưng rồi khi thấy nó ngoài nhìn ra cũng không có hành động gì thì Long mới bình tĩnh lại, quan sát nó chi tiết hơn. Ánh mắt nó thuỷ chung vẫn dõi theo ý thức của Long. Long ngoài có thể phân biệt nó và mặt nước ra thì cũng không có nhìn được gì khác ngoài đôi mắt xám đục kia.

Long cũng không chắc nó có phải là linh hồn thể như truyện linh dị hay nói hay không, nếu đúng thì tại sao nó lại trôi nổi trên mặt ao? Và vì sao nó không cử động được? Càng ngày Long càng nôn nóng dung hợp với cuốn sách. Long rút tinh thần lực về. Quan sát thêm cũng vậy, hắn không nhìn ra thêm được gì nữa.

Sau đó Long tiếp tục thí nghiệm thêm về tầm cảm nhận của ý thức. Từ các thử nghiệm về cảm ứng bằng tinh thần lực, Long rút ra kết luận là hình ảnh cảm ứng được như 1 bức ảnh kĩ thuật số vậy. Các pixel là ý thức của Long. Mật độ pixel càng cao thì ảnh càng rõ nét, trái lại dung lượng sẽ cao hơn.

Xong rồi Long lại tiến hành luyện tập khống chế các viên đạn tinh thần, tránh lãng phí tinh thần lực như hồi trưa.

16h45

Hoàng đi học về, 2 thằng lại rủ nhau qua nhà ông Tùng luyện võ. Ở đây Long và Hoàng đều được ông chỉ dạy các thế võ của quân đội và phương pháp luyện tập. Ông chủ yếu bắt mấy thằng rèn sức bền, sức chịu đựng và độ dẻo dai của cơ thể. Ông bảo khi đủ 17 tuổi rồi hãy rèn luyện sức mạnh cơ bắp. Long có hỏi ông Tùng về việc luyện tập Cửu Thức, nhưng ông bảo luyện Cửu Thức là dựa vào mỗi người. Có người Linh là Lửa, phải ở gần nơi nhiệt độ cao, có người Linh là kiếm, cần luyện kiếm và nghiên cứu kiếm thức, nhưng có người Linh là con sâu, ăn ngủ thôi cũng có thể phát triển. Của Long là Rồng, chắc chắn sẽ phải chiến đầu và gian khổ hơn người khác trên con đường tu luyện Cửu Thức.

– Sức mạnh luôn phải trả giá bằng máu và mồ hôi.

Đó là lời ông Tùng nói. Long cũng hiểu sâu sắc câu nói đó, vì kiếp trước, cũng đã bao phen máu đổ, Long mới có được bản lĩnh như bây giờ. Chỉ trong vài năm, từ 1 thư sinh trở thành sát thủ, từ 1 người dân lương thiện dấn thân vào thế giới ngầm, không dễ dàng gì để sinh tồn.

Địa Ngục Tam Quyền của Long, về uy lực Long không đánh giá được chính xác vì bản thân hắn cũng chưa sử dụng ngoài đời lần nào, nhưng hắn đã diễn luyện trong thế giới linh hồn rất nhiều lần, vì vận dụng là tinh thần lực nên sau mỗi lần luyện, dù chỉ đánh 3 quyền 3 lần là cạn đáy nhưng Long biết nếu thi triển ra ngoài, 1 quyền phá sụp 1 căn nhà cũng có thể. Đó là Long chưa diễn luyện, mà chỉ áng chừng.

Mà Cửu Thức cũng rất kì diệu, dưới sự dẫn dắt của Cửu Quyết, uy lực của Cửu Thức không hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân người thi triển mà 1 phần lực lượng là mượn từ Khí Thiên Địa. Nếu uy lực là 10 phần, thì phần Khí này sẽ chiếm 3 phần uy lực. Tất nhiên, có thể tăng lên bằng các phương pháp cảm ứng Thiên Địa như tu chân, tu tinh (tinh thần lực của ma pháp sư phương tây), hoặc tiến hoá dị năng. Hay loại bỏ hoàn toàn Khí Thiên Địa, tập trung vào tự thân thực lực. Nhưng số người đi theo con đường này rất hiếm, trong 1 số trường hợp, nơi ít Khí Thiên Địa thì họ sẽ mạnh hơn người luyện Cửu Thức thông thường.

Hệ thống tu luyện của Nam Thiên Môn không giống tu chân Trung Quốc hay dị năng, ma pháp mà thành 1 hệ thống riêng biệt, độc nhất. Nam Thiên Môn tu là Linh. Cửu Quyết giống như người dẫn lỗi cho người luyện tới với Linh, cách tu luyện sẽ do mỗi người tự ngộ ra khi dung hợp với Linh, dựa trên Cửu Quyết. Cửu Thức là cách phát huy chiến lực của Linh. Tất nhiên, cũng sẽ có trường hợp đặc biệt không phải Cửu. Nhưng là số ít. Vì là hệ thống tu luyện riêng nên phương pháp tu luyện của Nam Thiên Môn sẽ khá hoàn hảo. Thử nghĩ, nếu không hoàn hảo, nếu khuyết thiếu, liệu có tồn tại được hơn 4000 năm theo suốt chiều dài đất nước? Từng có thời kì 1000 năm bị phương Bắc đô hộ. Cũng chỉ vì đó là thời kì khuyết thiếu nhân lực, Trung Quốc người đông thế mạnh, Nam Thiên Môn lại không thể chính diện chống lại, nếu không sẽ dẫn tới sự tấn công của cả giới tu chân Trung Quốc. Nên đành nín nhịn truyền thừa, duy trì Nam Thiên Môn đợi ngày quật khởi.

1 hệ thống tu luyện hoàn hảo, phải đủ 4 yếu tố: thân thể – tu vi – linh hồn – tinh thần. Cửu Thức giúp phát triển thân thể và tu vi, Linh hồn theo quá trình phát triển của Linh, tinh thần sẽ được Cửu Quyết ôn dưỡng. Và Nam Thiên Môn phân chia tu vi theo Thức, hay gọi Tầng cũng vậy, do tu vi tăng tiền theo Cửu Thức, mỗi lên 1 cảnh giới sẽ đủ điều kiện thi triển thêm 1 thức. Dù biết trước cả Cửu Thức của mình là gì nhưng chưa đủ tu vi thì không đủ năng lực thi triển. Như game vậy, biết phái mình có skill gì nhưng chưa đủ cấp thì làm sao học?

Trường hợp của Long là ngoại lệ, Linh của Long tu luyện chỉ chia ra 3 cấp bậc lớn, ứng với 3 cái đầu, không phải 9 cấp bậc. Nên Long mỗi lần tấn cấp cảnh giới sẽ khó hơn người ta rất nhiều. Nhưng đổi lại là mỗi lần lên hắn lại có luôn 3 skill. Địa Ngục Tam Quyền của Long chính là 3 quyền thuần luyện thể. Mạnh yếu phụ thuộc vào cơ thể. Hiện nay vì thiếu nơi luyện tập nên Long không thể luyện, chỉ có thể diễn bằng tinh thần lực, dù kiểu diễn này cũng giúp tinh thần lực tiến triển nhưng không nhiều bằng cảm ngộ Cửu Quyết. Long thấy các nhân vật xuyên không thật là sướng, hầu như ai trùng sinh cũng có sẵn nơi luyện tập, không phải phía sau núi thì là luyện võ đường, hoặc là khu rừng gần đó, có khi còn có cả 1 bờ biển riêng cơ. Và lúc nào cũng chỉ có mình anh luyện tập. Thỉnh thoảng còn gặp kì ngộ ngay tại sau núi ấy. Long khá là ghen tị. Đất Hưng Yên này, núi không, sông không, rừng không. Kiếm đâu ra? Thời hiện đại, đất chật người đông, dù là nông thôn thì cũng chả tìm đâu ra chỗ trống vắng bí mật mà luyện tập. Có mỗi nhà ông Tùng tương đối được thì vướng ông cu Hoàng, và luyện tập cũng không nhẹ nhàng như gym hay võ thuật bình thường, tiếng nổ ầm ầm là nhất định có, không động tới hàng xóm là chuyện không tưởng. Long về khoản này bế tắc, chắc đợi dung hợp cuốn sách rồi dò xem có phương pháp nào không thôi.

“3 đêm nữa thôi, rồi mọi chuyện sẽ được giải quyết”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN