Streamer Kinh Dị Đến Từ Địa Ngục
Chương 13: Tiếng cười chói tai, bén nhọn, cuồng vọng lại kiêu ngạo
Dịch: Hoàng Hi Bình
Mặc dù đây mới là lần đầu tiên Giang Dã livestream, nhưng khán giả trong room livestream đã ở bên hắn suốt một đêm.
Một đêm này đầu tiên là sự kiện mặt quỷ, sau đó là cuộc gọi thứ hai của Tiểu Nhụy.
Nhưng từ đầu đến cuối, Giang Dã chưa bao giờ giận dữ như hiện nay.
Khán giả trong room livestream và Tiểu Nhụy đều bị sự hung hăng của hắn doạ sợ, bất quá khi bọn họ cẩn thận nhìn về phía chiếc gương, liền phát hiện thì ra ở phía sau Tiểu Nhụy bỗng dưng xuất hiện một người.
Là A Ngọc!
Ở trên tay của A Ngọc vẫn đang cầm một con dao gọt trái cây!
Con dao gọt trái cây đã giơ lên, nếu như không phải Giang Dã đột nhiên tiếng hét lên, con dao kia rất có thể đã đâm vào Tiểu Nhụy!
Trong nháy mắt đó, Thanh Thanh bèn đứng thẳng lên.
Bộ mặt của cô ta dữ tợn cực độ, hai mắt, lỗ mũi, lỗ tai đều đang chảy máu.
A Ngọc vội lui lại, sắc mặt trắng bệch nhìn Thanh Thanh, nói: “Cút ngay, mày cút ngay cho tao!”
“A Ngọc, cậu muốn làm gì?!”
Lúc nhìn thấy cây dao trên tay của A Ngọc, Tiểu Nhụy cũng sợ hãi.
Nhưng A Ngọc bỗng chốc toàn thân co quắp, lập tức ngã trên mặt đất.
Tiểu Nhụy chạy tới, vội vàng gọi: “A Ngọc tỉnh lại đi, A Ngọc cậu làm sao vậy?”
“Còn định giả vờ đến khi nào?”
Tiếng quát lạnh lùng của Giang Dã lại vang lên, trên mặt đất A Ngọc vẫn đang co quắp.
“Trên mạng có câu nói rất nổi tiếng là, quỷ tuy đáng sợ, nhưng lòng người càng đáng sợ hơn. Lúc Tiểu Nhụy nói với tao, người chết đầu tiên là Thanh Thanh thì tao đã cảm thấy khó hiểu, vì sao người chết lại là cô ta. Nghĩ thế nào đi chăng nữa, người bị hại phải là A Ngọc mới đúng.”
“Nhưng sau đó tao đã hiểu, mày đang hiến tế, nhưng mày hiến tế có lựa chọn. Mà Thanh Thanh và Tiểu Linh các hoàn toàn không có lựa chọn, tao nghĩ khi hai người giao dịch cùng vật kia, chắc đều lựa chọn biến thành người đẹp nhất, đúng không?”
“Thanh Thanh vốn đã rất đẹp, cho nên quá trình đẹp nhất cũng nhanh nhất, cũng trở thành kẻ chết nhanh nhất. Chắc chỉ khoảng hai ngày nữa chính là Tiểu Linh, còn như A Ngọc mày chắc cũng sẽ chết, nhưng có liên hệ với vật kia nên dù chết, cũng sẽ là rất lâu sau này.”
Lời của Giang Dã khiến cho toàn bộ khán giả trong room livestream cũng không dám tin tưởng, ngay cả Tiểu Nhụy cũng cực kỳ khó tin nhìn Giang Dã.
“Anh Streamer, ý của anh là nói, chuyện này là do A Ngọc… một tay sắp đặt?”
“Không thể nào, nào có người lòng dạ thâm độc như thế, cô ta đang giao dịch với quỷ sao?”
“Thật vô lý, 4 nữ sinh quan hệ tốt như vậy, A Ngọc sao lại độc ác đến vậy?”
Giang Dã không nói gì, mà là ánh mắt nhìn chòng chọc vào A Ngọc vẫn co giật trên mặt đất.
“Tiểu Nhụy, mang theo chiếc gương đồng kia đi đến thôn của A Ngọc. Chiếc gương đồng này tuyệt đối là cấm vật của thôn, đưa nó giao cho thôn thôn trường, rồi nói cho hắn biết, A Ngọc lén chạy vào từ đường đánh cắp chiếc gương đồng này. Anh nghĩ nếu cái thôn có quan niệm dòng tộc nặng nề biết được chuyện này, thì việc A Ngọc xông vào ăn trộm gương đồng làm bậy, là tội lỗi không thể tha thứ!”
Giang Dã vừa nói đến đây, A Ngọc đột nhiên hung dữ gào thét: “Mày câm miệng cho tao, chuyện này có quan hệ gì với mày? Tại sao lại xen vào việc của người khác, tại sao?”
“Bởi vì Tiểu Nhụy trở thành khán giả của tao, tìm kiếm sự trợ giúp của tao, nên đương nhiên là phải bảo vệ cô ấy.” Giang Dã lạnh nhạt trả lời.
A Ngọc cắn chặt răng, âm thanh cứ như từ vết nứt phát ra.
“Mày cho rằng ả ta là người tốt? Bọn nó đều là người tốt? Đúng, không sai, là tao chạy vào từ đường mời bà cô, bà cô cũng giống như toa đều là người số khổ. Lúc trẻ bà cô cũng vì mặt mũi không đẹp, bị người khác cười nhạo. Sau đó bà cô rốt cục dựa vào năng lực của mình dần dần tạo nên uy vọng ở trong thôn, nhưng vì bà cô là phụ nữ nên dù chết cũng không được vào từ đường, cũng không được phép chôn cất ở phần mộ tổ tiên trên núi!”
“Sau đó những người đứng đầu của gia tộc bảo bà cô là tai tinh sớm muộn sẽ gây họa trong thôn. Vì vậy người trong thôn bèn treo bà cô lên xà nhà. Khi chôn cất, còn nhét trấu đầy miệng của bà cô. Cho nên bà cô mới âm hồn bất tán, khi tao vào vào từ đường nhìn thấy tao giống bà cô, bị người ta cười nhạo, cho nên mới giúp tao!”
“Tiểu Nhụy, mày để tay lên ngực tự hỏi chúng tao cùng phòng trong nhiều năm như vậy, mày chưa từng cười nhạo dáng vóc, mặt mũi của tao sao? Mày không cần chối, tao biết bọn mày khi ở bên tao cũng chỉ làm bộ mà thôi! Bọn mày vốn không muốn làm bạn với tao, chỉ vì ở chung với tao mới có thể khiến chúng mày nổi bật sự ưu tú, xinh đẹp của mình!”
“Chỉ cần các người còn tồn tại, cho tới bây giờ không có ai chú ý đến tao!”
Lời này của A Ngọc, vẻ mặt cực kỳ vặn vẹo.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô ta đã không còn sợ hãi nhìn về phía Thanh Thanh, cười lạnh nói: “Còn mày nữa, mày là đáng chết nhất. Rõ ràng tao từng nói tao thích Ngô Thần, vì sao… vì sao mày còn làm bạn gái của anh ấy! Mày chính là một cái con điếm, hồ ly tinh!”
“Mày cho rằng biến thành quỷ là có thể làm được gì tao? Ha ha ha, nằm mơ đi! Bà cô chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn mày hại tao, mày mỗi ngày cũng chỉ có thể trốn giường của tao, ngay cả năng lực tới gần tao cũng không có… Ha ha ha!”
Lời nói của A Ngọc, bén nhọn lại chói tai, kiêu ngạo cuồng vọng đến cực điểm.
Sau khi điên cuồng cười to, cô ta cũng ác độc nhìn Giang Dã, nói: “Thằng chó xen vào việc của người khác, quỷ giết người có quan hệ gì đến tao. Tuy cái gương là do tao mang tới, nhưng tao thật sự không biết trong gương có quỷ nha.”
Nói xong câu đó, A Ngọc đắc ý nhếch môi cười.
Room livestream trong nhìn gương mặt ác độc kia, vô số người đều nổi điên: “Mẹ kiếp, Học viện mỹ thuật Lục Dương đúng không, mày tên là Tố Lâm Ngọc chứ gì, chờ đó ông đây giờ sẽ qua đó xé nát mặt của mày!”
“Không thể chịu nổi, trên đời này sao lại có thể có ả đàn bà không biết xấu hổ như vậy. Rõ ràng là chính cô ta đố kị người khác, tự ti sau đó tâm lý vặn vẹo, lại tạt toàn bộ nước bẩn lên người khác!”
“Tức chết tôi rồi, Streamer… Nhanh xử ả ta!”
Giang Dã lắc đầu đáp: “Rất xin lỗi, chuyện của người sống tôi không quản được. Tiểu Nhụy em nên cám ơn bà bà của mình, không có bà ấy, bà cô Lâm Trại của ả ta sớm đã giết chết Tiểu Linh và em.”
Hắn vừa nói xong, Tiểu Nhụy lập tức ngây dại.
Sắc mặt của A Ngọc căng cứng, kinh ngạc nói: “Mày nói cái gì? Mày đang nói bậy cái gì đó!”
“Tao không nhìn thấy bất kỳ cô hồn dã quỷ nào trong phòng và chiếc gương đồng này.”
Giang Dã lạnh nhạt nói xong, Thanh Thanh đột nhiên chuyển động.
Thân ảnh của cô ta lao vào cơ thể của A Ngọc gần như ngay lập tức, thân thể của ả ta cứng đờ, tiếp đó vồ lấy chiếc gương đồng, sau đó chạy hết tốc lực ra ngoài.
Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, Tiểu Nhụy vẫn còn ngây ngốc ngay tại chỗ.
“Tiểu Nhụy, mau đi theo ả ta, làm gì cũng đều phải trả giá rất lớn. Chuyện của người sống anh không quản được, nhưng vẫn có người quản được.”
Giang Dã nói xong, Tiểu Nhụy bèn đuổi theo.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!