Sự giá lạnh của băng tuyết - Chương 1: Trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Sự giá lạnh của băng tuyết


Chương 1: Trở về


Tại sân bay khung cảnh vô cùng náo nhiệt bởi sự xuất hiện của hai cô gái xinh đẹp nhưng toát lên vẻ lạnh lùng. Đó chẳng ai khác là Hiểu Di và Hiểu Thanh.

Cô và nhỏ mặc lên người một chiếc váy màu đen ôm sát cơ thể tôn lên làn da trắng không tì vết và đường cong hoàn mĩ của mình, tay mỗi người kéo một cái vali.
Một người thốt lên :

-Woa… thiên thần kìa.

-Hai cô ấy đẹp quá.( người khác tiếp lời)

– Hứ, thẩm mĩ chứ gì.( một người ganh tị nói)

– Xấu quắc còn không đẹp bằng tôi. ( tự tin nhỉ)

– Bla…..bla…..

Nhiều lời bàn tán vang lên khen có, chê có ,ganh tị có, tụi cô không quan tâm, đi về phía chiếc xe màu đen sang trọng. Bước xuống xe là quản gia nhà cô, ông nở nụ cười chào hai cô.

-Chào mừng hai tiểu thư trở về.

Cô trả lời:

– Dạ, chào quản gia, ông vẫn khỏe chứ ạ.

Quản gia cười đáp:

– Ta vẫn khỏe còn hai đứa thế nào?

Nhỏ nũng nịu nói:

– Dạ tụi con vẫn khỏe, mà bây giờ con đói bụng rồi mình mau trở về nhà đi ạ.

Ông lấy hành lí của tụi nó để vào cốp xe rồi cùng lên xe trở về nhà.

Một lúc sau, chiếc xe dừng trước một căn nhà nguy nga, tráng lệ, hai cô cùng ông quản gia bước xuống xe.

Ba mẹ cô ngồi trong nhà chờ hai đứa con gái của mình. Nhưng chưa thấy bóng dáng hai cô đâu thì đã nghe thấy tiếng nhỏ lảnh lót vang lên:

– Ba mẹ ơi hai chị em con về rồi.

Ba mẹ cô không cần nhìn cũng biết là ai vì chỉ có nhỏ mới nghe tiếng chứ không thấy hình.

Cô và nhỏ đi vào ôm chầm lấy ba mẹ. Nhỏ nói:

– Nhớ ba mẹ quá đi.

Ba cô trêu :

-Có nhớ thiệt không đó.

– Dạ thiệt.( nhỏ vừa nói vừa gật đầu lia lịa như gà mổ thóc)

Nhìn hành động của nhỏ mọi người phá lên cười.

Sau khi cười xong mẹ cô quan tâm hỏi han hai đứa con của mình:

– Hai đứa sống có tốt không, có ăn uống đầy đủ không, có ngủ đủ giấc không, ……..

– Mẹ à, mẹ hỏi từ từ thôi, mẹ hỏi nhiều quá sao tụi con trả lời được.

– Tụi con vẫn sống tốt ạ, mẹ đừng lo.

Nghe vậy, bà an tâm rồi quay sang quản gia nói :

– Bác mau chuẩn bị đồ ăn cho tụi nó đi.

Quản gia gật đầu lui xuống.

Bà nói với hai cô:

– Hai đứa mau lên phòng tắm rửa rồi xuống đây ăn cơm.

Hai cô vâng lời đi lên phòng và kéo theo cái vali của mình.

Sau khi tắm xong hai cô xuống nhà dùng bữa với ba mẹ. Ngồi vào bàn ăn mẹ cô gắp thức ăn cho tụi cô đến đầy cả chén và bắt hai người phải ăn hết. Hic … khổ thật mà bộ mẹ muốn hai cô biến thành heo à.

Ba cô lặng nãy giờ mới lên tiếng:

– Hai đứa có muốn vào công ty ba làm việc không?

Hai cô trả lời:

– Dạ không thưa ba, tụi con muốn tự mình tìm việc làm.

– Vậy có khó khăn gì hai đứa cứ nói với cha.

– Dạ tụi con biết rồi, ba mẹ mau dùng bữa đi ạ.

Ăn xong hai đứa nó xin phép ba mẹ đi trung tâm thương mại mua một số thứ cần thiết.

Hai cô nhờ bác tài xế chở đi, đến nơi cô và nhỏ bước vào thì nhận được nhiều ánh mắt đang nhìn mình và xì xầm to nhỏ cái gì đó.

Không quan tâm hai cô đi chọn quần áo, cô chọn cho mình một chiếc váy màu đen, trông rất đẹp.
Còn nhỏ cũng giống cô nhưng kiểu dáng chiếc váy khác.
Xong rồi hai cô dắt tay nhau ra quầy tính tiền và trở về nhà.

Đến nhà hai cô thấy ba mẹ ngồi ở phòng khách xem ti vi. Tụi cô lên tiếng:

– Ba mẹ, tụi con xin phép lên phòng.

Ba mẹ cô mỉm cười gật đầu rồi tiếp tục xem ti vi.Sau khi lên phòng cô và nhỏ nằm phịch xuống chiếc giường thân yêu đánh một giấc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN