Sự lựa chọn - Khởi đầu buồn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Sự lựa chọn


Khởi đầu buồn


“I’m a Bad Liar, Bad Liar.
Now you know, now you know
I’m a Bad Liar, Bad Liar
Now you know, you’re free to go”

– Linh ơi, em đang nghe gì đó?
Cô gỡ tai nghe ra, mỉm cười nhẹ với người bạn đồng hành trong xe lửa.
– Không có gì, chỉ là một bài hát của nhóm Imagine Dragons.
– Em thích nhóm đó lắm à?
– Không hẳn thế, em nghe nhóm này trên radio vài lần nên tải vài bài hát về. – Cô muốn đổi sang chủ đề khác – Anh nghĩ sao về Luxia, mình có khả năng ký hợp đồng với họ không?
– Anh không muốn nói trước điều gì nhưng anh tin thế. Bài giới thiệu của em về sản phẩm của mình có vẻ rất thuyết phục họ.
Cô lại mỉm cười.
– Anh muốn nghe câu trả lời của em thật lòng hay lịch sự?
– Cái gì? Em có hai câu trả lời cho một lời khen của anh à?
– Ừa, anh là sếp của em. Nếu em muốn lấy lòng anh, em sẽ nói: Cám ơn anh, tất cả cũng nhờ anh chỉ bảo. Nhưng nếu anh muốn em nói ra suy nghĩ của mình, em sẽ nói: Cám ơn anh, tất cả đều nhờ vào công sức của mọi người, không có họ, em với anh sẽ không có cơ hội ở đây.
– A, kẹt nha, thế nào về nước là anh sẽ bị đòi nợ cho xem.
Cô nhìn sếp mình, lắc đầu cười.
– Này tại sao em lại muốn đến Boston? Em có người quen ở đấy à?
– Không hẳn là quen. Em chỉ định đi hỏi thăm tin tức một người bạn.
– Chà, để em phải lặn lội đường xa thế này, hẳn là bạn trai phải không?
– Nói là bạn trai cũng không đúng, đã 10 năm rồi chúng em không gặp nhau.
– 10 năm? Em vẫn chờ đợi anh ta à?
– Không, chúng em chia tay nhau lâu rồi. Tất cả chỉ là quá khứ thôi.
– Vậy từ đó em có hẹn với ai không?
Cô đưa mắt nhìn sếp dò xét.
– Anh chưa có vợ phải không? Tại sao?
– Tại anh muốn tập trung cho sự nghiệp trước. Đời còn dài mà cơ hội thì không chờ mình.
– Em cũng vậy. Chừng nào em được như anh, em sẽ nghĩ đến chuyện lấy chồng.
Cô cười mỉm, quay mặt đi nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài trời nắng chang chang, như cái nắng oi bức ở Việt Nam mình. Bóng cô gái hiện lên cửa kính khác hẳn hình ảnh cô học trò ngày xưa. Thời gian trôi qua lẹ thât. Mới đó đã 10 năm rồi. Với cô, mọi thứ cứ như hôm qua.

Tất cả bắt đầu từ một đêm âm nhạc Gala đầy sôi động và náo nhiệt. Lớp trẻ kéo đến chật cứng Trung tâm hội nghị quốc gia chỉ để được nhìn thần tượng của mình, được cùng nhau hát hò, nhảy múa với tiếng nhạc chói tai. Linh đến đó với vài người ban. Người đông chen lấn khiến cô lạc mất nhóm. Quá nhiều người, cô không thể di chuyển được. Bỗng cô cảm thấy như ai đó đang chạm vào mình. Ai đó cố ý ôm chặt lấy cô từ sau lưng. Một bàn tay đang sờ mó khắp người cô.
– Buông tôi ra, ngươi đang làm gì vậy?
Cô cố vùng vẫy thoát ra. Tiếng hét của cô hòa lẫn với tiếng la ó của đám đông. Không ai để ý chuyện gì đang xảy ra với cô.
– Thả tôi ra, làm ơn thả tôi ra.
Nước mắt cô dàn dụa. Hai tay cố chống cự trong tuyệt vọng.
– DỪNG TAY LẠI.
Trong khoảnh khắc, bàn tay nọ bỗng thả lõng cô ra. Cô vội vùng chạy bằng hết sức mình, lao ra khỏi đám đông. Cô chỉ biết chạy thật xa, không dám quay đầu lại. Cô bỏ lại đằng sau mình tiếng hò hét theo tiếng nhạc inh ỏi. Cô không muốn ai biết chuyện này. Nỗi xấu hổ pha lẫn sự giận dữ xâm chiếm cả người cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN