Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)
Chương 73 Công Chúa Trong Tin Đồn
Li _ Chào mọi người!
Li đẹp gái trong lời đồn bồng 1 em cún cưng trong lòng.
Tau mắt sáng rỡ, lòng nhộn nhịp yêu thích
_ Chó kìa!!
Can _ Tau có vẻ thích đv quá nhỉ?
Li _ Ko đc đâu. Bé cún này kị người chạm vào mình lắm!! Tay bị cắn đến nỗi cả 2 tay toàn dấu răng ko này, thấy ko.
Li để 2 tay toàn dấu răng của mình cho mọi người xem. Thế nhưng kì lạ hơn là cún bông tự động phi lên bàn
Nhìn trên bàn ăn đến lại gần chỗ Aqua. Aqua đã ăn no xong cũng bò lại gần cún bông, cả 2 chơi đùa với nhau làm cả bọn trố con mắt. Chơi đùa xong lại lăn ra ngủ trưa cùng nhau, Aqua nằm đè lên cún bông hệt 1 cái gối.
Nhìn cả 2 lúc này thật bình yên bít bao, bất giác mọi người lại mỉm cười mong rằng họ cứ vô tu hệt như 1 đứa trẻ như thế mãi.
_____________________
Đêm tới ——
Li bồng cún bông về phòng sau bữa tối. Họ biến hình như kẹo như vầy có vẻ khá tốt vì đây là những lúc đủ 14 người ăn tối cùng nhau.
Swam định bước vào phòng mình ngủ thì cô đã bị North tóm cổ lại
Swam _ Ngủ ngon nhe mọi người.
North _ Đi đâu??
Swam _ Ơ, tớ đi… Ngủ!!
North _ Mơ đi, ngày mai là bắt đầu khóa học rồi. Cậu phải thức khuya ôn bài cho tớ kẻo ngày mai lại phá rối mọi người khác vì ko hỉu bài.
North 1 mạch lôi cô vào phòng cậu. Mặc cho Swam kêu cứu.
Li đặt cún bông trên giường mình sau đó cậu bứoc vào nhà tắm. Khi tắm cậu phải lấy 1 dải băng bịt mắt mình lại, dù là thân hình nữ giới của chính cậu nhưng cậu cũng thấy tội lỗi lắm.
Ào!! Ào!!
Bỗng tiếng cún kêu rên rỉ làm cho Li đang thư thái cũng phải lật đật chạy ra nhà tắm và thay quần áo nhanh nhưng khổ nỗi cậu ko thấy đường nên ko bít quần áo mình để ở đâu cả. Cậu đành tháo băng bịt mắt ra và ….
Li _ Á aaaa!! Cơ thể mình đã trở về rồi! Tưởng đời này hết làm con trai rồi chứ !! Phải mặc áo nhanh ra xem chuyện gì mới đc …?
Li bước ra khỏi phòng tắm, mắt trú tâm vào chiếc giường của mình. Trên giường của cậu ko phải là chú cún đáng yêu nữa mà là Capri và hiện tại cô ấy đang ko mặc quần áo. Thân thể nhỏ nhắn trắng ngần làm cho cả cơ thể cậu nóng ran. Chết trân đc 1 lúc, cậu lập tức đem chăn đấp cho cô và phóng bạc mạng ra khỏi phòng để tâm trí hết hoản loạn. Bước vào căn phòng của cô, cảm giác càng tội lỗi chồng chất vào đầu cậu, vớ nhanh bộ quần áo của cô. Cậu lập lững đứng trước cửa phòng mình xem có nên vào hay ko..??
Li _ Bình tĩnh Li… Mày mới 15, ko đc phạm tội.
Nhớ lại cơ thể trần trụi của cô. Cậu khụy xuống sàn nhà, gục mặt xuống che đi khuôn mặt đỏ bừng.
Li _ Mẹ ơi, con xin lỗi!! Sao này con ko thể lấy ai khác ngoài cô ấy làm vợ đc nữa rồi. Con yêu mất rồi!!
Li lưỡng lự có nên vào phòng mặc áo che Capri ko. Dù sao sau này cũng là vợ chồng với nhau, với lại cậu cũng từng là 1 ” Phụ Nữ ” như cô mà.
Vir đi ngang qua cậu.
Vir _ Cậu làm gì ở đây thế Li??
Li _ Cảm ơn, cậu là cứu tinh của tớ!!
Li bật dậy cầm lấy bả vai Vir lắc mạnh.
Vir _ Sao vậy??
Li _ Cậu vào phòng tớ.. Giúp tớ… Mặc quần áo cho… Capri nhé!!
Li mặc ngượng nghịu nhờ vả Vir. Vir cũng tạm hỉu chuyện gì nên nhận lời.
….
Vir _ Xong rồi, tớ đi nhé!!
Li _ Cảm ơn cậu!!
Li bước vào phòng mình. Nhìn Capri thì mặt xuất hiện vài vệt hồng. Cậu ngồi trên giường, tay vút nhẹ mặt cô và cười dịu dàng chợt cơ thể cậu nhói đau cả lên.
Li _ Cơ thể mình… Sao nó lại có cảm xúc như ko muốn chấp nhận cô ấy!?
Trong lòng cậu yêu cô nhưng lại rất sợ cô, sợ cô làm đau mình. Cảm giác như bị hành hạ, chịu đựng giam cầm cay đắng cầu tình yêu của cô nhưng ko thể . Ráng dịu bớt cơn đau, cậu chỉnh chăn cho cô, chú ý đến đôi vòng chân hệt cùm chân.
Li _ Hình như lúc cô ấy biến thành cún con cũng có mang đôi vòng chân này thì phải. Nó hoá lớn nhỏ theo kích thước cơ thể cô ấy à?
Li thử xem chiếc cùm của cô thì cậu phát hiện rằng, chiếc cùm này ko thể tháo ra.
Li _ Cái vòng thật kì lạ!!
Li rời phòng mình đi đâu ko bít.
________________________
Hình như cũng có khá nhiều người thức khuya ôn bài, tinh thần ham học mà.
Cốc cốc!!
Scor mở cửa ra, ngước cổ lên nhìn Pis, mặt lạnh tanh nhưng ko có vẻ gì là khó chịu và tức giận.
Scor _ Chuyện gì??
Pis _ Đúng như tớ đoán, cậu quả nhiên vẫn còn thức giấc!! Cho cậu cái này!!
Pis cúi xuống để cho mình ngang tầm với Scor. Đưa cho cô 1 ly sôcôla nóng.
Pis cười dịu _ Dạo này trời trở lạnh, có nó sẽ giúp cho cậu ấm người đấy!
Scor nghi hoặc _ Tại sao?
Pis tròn mắt, tay trái ngãi đầu.
Pis _ À, cảm ơn!!
Scor _ Việc gì??
Pis _ Về chuyện trưa nay… Cậu đã giúp tớ ! Cậu nhận nhé!!
Scor _ Tôi chả làm gì cả ??
Pis _ Ừm, đã làm phiền cậu rồi. Cũng lỡ pha rồi nên cậu uống nhé!!
Scor nhận lấy ly sôcôla _ Ừ !!
Khi Pis vừa mới xoay người thì đã bị kéo vô phòng Scor. Từ lúc nào mà cơ thể Scor đã cao hơn hẳn Pis, còn Pis đã nhỏ bé lại trông thấy.
Pis _ Scor.. Cậu… Cậu sao thế??
Scor _ Tôi chưa nói chuyện xong ai cho phép cậu đi!!
Đây có phải là lần đầu tiên Scor nói nhiều với Pis ko nhỉ? Nhận ra cậu nên muốn gần gũi sao??
Pis hiện tại đang áp mặt lên tường nên ko thể thấy mặt của Scor đc nên Pis càng dễ hoang mang.
Scor vén mái tóc bạch kim dài đến bả vai kia lên. Nhìn sau gáy của cậu, đúng là 1 cái bớt nhỏ màu xanh xinh đẹp của năm xưa. Đây là cái bớt hay hình xăm vì nó đẹp quá. Pis bị vén tóc lên nhìn nên đâm ra phản ứng kịch liệt.
Pis _ Buông tớ ra!!
Scor cũng nghe lời buông Pis ra, cậu 1 mặt đỏ ửng hơi tóc, mắt rưng ngấn lệ vì vừa bị khi dễ đang định chạy ra phòng thì bị Scor túm lại cổ áo thùng thình của mình.
Pis _ Cậu lại muốn gì chứ??
Scor đưa cho Pis cái ly rỗng và đóng cửa. Pis nhìn vào ly, cậu ấy đã uống hết khi nào.
Scor ngã phịch xuống giường, mắt khép hờ. Tự nhủ với mình, mình ko thể gần cậu ấy đc nữa.
Pis lơ lửng lên mây, chấp tay xin lỗi.
Pis _ Mẹ ơi, con đi yêu 1 người con trai mất rồi. Hu!!
_____________________
Vir ngồi trên chiếc xích đu trên sân thượng, cả người ngẩn ngơ ngắm sao. Nhớ lại lúc cô thay áo cho Tau và Capri. Cả 2 người họ đều có vết bớt trên người. Những cái bớt kì lạ theo hình dạng và màu sắc khác nhau, nhưng chúng vẫn rất đẹp, tuyệt và kì bí. Vir vén lên chiếc váy ngắn của mình. Nhìn vết bớt đỏ rực mê người kì lạ mà lòng thao thức.
Vir _ Mình là ai?? Họ là ai?? Mai này mọi người sẽ ra sao??
Fuan đang ở sau lưng cô nghe cô thì thầm mà cô ko hề hay bít. Chỉ liếc nhìn cô 1 cách đượm buồn. Cậu mong cô sẽ mãi ko nhớ lại. Kiếp này mong cô sẽ sống quên đi mọi đau khổ nhưng thật sự ko thể rồi …. !!
___________________
Ari đi dạo quanh ktx vào buổi tối thì bắt gặp 1 người con của ban mai đang ngồi ưu sầu ở trên cây cao.
Ari _ Cậu làm gì thế??
Gemi _ À.. Tôi chỉ đang ngắm sao thôi!!
Ari _Cậu đang buồn, có tâm sự??
Gemi _ Cậu thật tinh ý!!
Ari _ Tôi có thể nghe chứ??
Gemi _Đc thôi, nếu cậu ko thấy phiền. Chuyện là… Viên kẹo đã hết công dụng…. và mặt tôi đã trở lại… Như cũ rồi!!
Ari nhẹ nhíu mày _ Truớc giờ chả thấy cậu để tâm chuyện này mà.
Gemi _ Đúng vậy, nhưng giờ tôi rất để tâm đấy. Tôi lại muốn mình hoàn hảo như xưa, có như thế tôi mới cảm thấy mình có tư cách đứng bên ngoài khác.
Ari _ Bên người yêu sao??
Gemi _ Cậu đoán giỏi đấy! Mà thôi, chỉ là mong muốn nhất thời của tôi thôi vì từ 1 mĩ nam thành 1 kẻ xấu xí nên tôi có phần hơi tiếc nuối đó mà.
Gemi nhảy cuống khỏi cái cây, xoay bước rời đi. Nhưng khi nghe lời Ari nói làm cậu khựng chân lại.
Ari _ Nếu tôi nói…. Tôi có thể giúp cậu thì sao??
Gemi _ Ha, cái gì cơ!! Ma pháp của cậu đâu thể đc chứ?
Ari _ Tôi hỏi lại!! Cậu muốn ko??
Gemi nhìn thái độ kiên định của Ari thì hơi khựng người. Cô có thể giúp cậu sao…?? Nếu thành công thì cậu có thể đứng bên cạnh bông hoa tuyệt mĩ kia chứ. Cậu đủ tư cách đứng cạnh cô ko?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!