Sự Ngọt Ngào Cuối Cùng - Chương 15 : Ngày đầu đi làm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Sự Ngọt Ngào Cuối Cùng


Chương 15 : Ngày đầu đi làm


Chiếc xe hơi sang trọng dừng lại trước cửa công ty, tiểu A đã đứng đợi sẵn ngoài sảnh để nghênh đón . Doãn Tư Thần cùng Lạc Hy bước xuống xe , tiến thẳng vào sảnh công ty. Đội ngũ nhân viên vừa nhìn thấy 2 người , vội càng cúi đầu:

“Doãn chủ tịch, phu nhân buổi sáng tốt lành!” Âm thanh đồng loạt khiến Lạc Hy có chút giật mình.

“Mọi người không cần làm vậy đâu, mau về làm việc đi.”

Họ vẫn đứng im tại chỗ không hề nhúc nhích , ánh mắt hướng về phía Doãn Tư Thần. Lạc Hy nhận thấy sự khác thường trong ánh mắt của họ nên khẽ kéo nhẹ tay áo của anh ra hiệu, Doãn Tư Thần nhìn tiểu A ko nói gì. Cậu nhận được hiệu lệnh, cất giọng vang:

“Tất cả giải tán, 30 phút nữa họp.”

Tất cả nhanh chóng giải tán để chuẩn bị cho cuộc họp. Anh vội kéo tay cô lên van phòng mình. Phòng làm việc của anh rất rộng, chiếm trọn tầng cao nhất của toà nhà, đầy đủ tiện nghi, có hẳn 1 phòng ngủ sanh trọng ko kém gì khách sạn 5 sao. Vừa đến nơi, Lạc Hy vội rút tay khỏi bàn tay to lớn của anh, dùng ánh mắt căm hận nhìn:

“Lần sau anh có thể nhẹ nhàng một chút được ko? Xương của toi sắp gãy rồi.” Vừa nói co vừa xoa bàn tay nhỏ nhắn đỏ ửng .

Doãn Tư Thần vờ như không nghe thấy gì, ngồi xuống ghế làm việc , thư thái mở tài liệu ra đọc một cách chăm chú. Thực chất anh đã muốn đưa cô lên đây là vì bản thân không chịu nổi mọi ánh nhìn đang đổ dồn về phía cô, các nhân viên nam trong công ty ai cũng nhìn cô với ánh mắt thèm muốn làm anh ko kìm được cảm xúc. Vẻ đẹp của cô chỉ có thể cho một mình anh ngắm sao có thể chia sẻ cho bất cứ ai. Lạc Hy thấy lời nói của mình bị ngó lơ, quyết không bỏ qua, lao đến phía anh đập mạnh xuống bàn:

“Doãn Tư Thần , anh phải chịu trách nhiệm với vết thương này.”

Ánh mắt anh rời khỏi đống tài liệu, nhìn trực diện vào mắt cô. Lạc Hy bị anh nhìn như vậy có chút lúng túng nhưng cũng cương quyết nhìn lại anh.

“Em muốn tôi chịu trách nhiệm thế nào?”

“Anh phải làm cho nó không còn xưng nữa, cứ thế này tôi không làm việc được.”

“Ồ! Vậy sao?” Bàn tay anh chạm vào tay cô di chuyển đến chỗ vết thương rồi lên phía trên. Lạc Hy nhận thấy được sự khác thường ở anh vội hét lớn, cơ thể giãy dụa thoát khỏi vòng tay anh:

“Á….biến thái….”

Có vẻ như ông trời không thương cô cho lắm nên đã khiến cho đôi giày cao gót của cô dẫm vào chân ghế của anh và thế là toàn thân cô ngã nhoài về phía trước, rồi cảnh tiếp theo ai cũng có thể đoán ra, môi của anh và cô chạm vào nhau. Bởi cú ngã đột ngột khiến hai mắt cô mở to nhìn sát mắt anh. Cả hai đều vì nụ hôn bất ngờ mà đứng hình trong giây lát . Nhưng đó chỉ là phút ban đầu, Doãn Tư Thần anh trước nay là người rất biết lợi dụng cơ hội, thấy cô đã dần có phản ứng, anh vội ôm sát vòng eo thon mềm mại của cô tiếp tục nụ hôn đó.

“Chủ tịch, đến giờ đi họp rồi!” Tiểu A xông thẳng vào phòng cắt ngang giây phút hoan lạc của hai người.

Lạc Hy mặt đỏ tía tai, trực tiếp đẩy anh ra , chạy thẳng ra ngoài. Nụ hôn vừa rồi bị cắt ngang khiến anh mặt mày tối sầm, ánh mắt xoẹt ánh lửa nhìn tiểu A. Thấy mình vừa làm sai một việc quan trọng liền nhanh chóng rút lui.

“Tôi không nhìn thấy gì cả, à! Đúng rồi, phòng tài chính của tôi ,chủ tịch ,xin phép.”

Doãn Tư Thần vẫn cảm thấy tiếc nuối khi chưa cảm nhận được hết nụ hôn vừa rồi, trong đầu hiện lên một ý nghĩ… Tên tiểu A này nhất định phải diệt tận gốc, không được để nó đẻ trứng nếu không sau này không biết đi phá hoại tình cảm của người ta như thế nào. Nhất định không để nó lấy vợ.
—————-

Tại phòng họp hội đồng
Tất cả mọi người đều đã đông đủ bao gồm Lạc Hy. Doãn Tư Thần vẫn chưa đến nên cuộc họp vẫn chưa được bắt đầu. Mọi người vẫn đang nói chuyện rôm rả. Cửa phòng mở ra , anh bước vào, không gian đang ồn ào bỗng trở nên tĩnh lặng tất cả đều đứng dậy chào. Bắt đầu cuộc họp, Doãn Tư Thần chân vắt chéo, nghiêm giọng nói:

“Cuộc họp ngày hôm nay, tôi muốn thông báo với mọi người một việc. Mọi người đã biết người bên tay phải tôi đây chính là phu nhân của tập đoàn chúng ta. Hôm nay tôi đưa cô ấy đến công ty là để chính thức ngồi vào ghế tổng thư ký còn trống mà từ trước đến giờ chưa ai có thể làm được. Mọi người từ từ làm quen.”

Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang khắp phòng, mọi mắt đều hướng về phía cô. Lạc Hy đứng dậy , gương mặt tươi tắn rạng rỡ:

“Tôi là Triệu Lạc Hy, đây là lần đầu tôi làm việc ở một vị trí quan trọng như thế này nên sau này mong mọi người chỉ giáo nhiều hơn.”

Hội đồng nhân viên, ai cũng lần lượt đứng lên giới thiệu với cô, thái độ vô cùng hòa nhã không hề có chút thành kiến nào.

“Phu nhân cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giúp lòng giúp cô.”

“Đúng vậy, công việc này của cô cũng hơi nặng nhọc, đọc biệt là phải làm việc theo ý chủ tịch. Thấy phu nhân xinh đẹp như vậy chắc chủ tịch không nỡ sai nhiều việc cho cô đâu!”

Tiếng cười nói sảng khoái của mọi người khiến Lạc Hy phần nào bớt đi lo lắng cho ngày đầu tiên. Có thể hợp tác thật tốt với mọi người thì chắc cũng sẽ phải học hỏi nhiều thêm. Nhưng ít nhất mọi người rất quý cô.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN