Sự Ngọt Ngào Cuối Cùng - Chương 8: Em là vợ tôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Sự Ngọt Ngào Cuối Cùng


Chương 8: Em là vợ tôi


Đoàn xe dừng lại trước cổng ngôi biệt thự, Lạc Hy xách váy bước xuống xe, ngắm nhìn 4 phía , ánh mắt đảo nhìn xung quanh hoá ra anh sống ở khu cao cấp . Mỗi tấc đất ở đây chính là giá trên trời vậy nên vẫn chưa có nhiều người sinh sống . Biểu cảm của cô chợt dừng lại bởi giọng nói của Tiểu A :
” thiếu phu nhân – mời”
Nhìn theo hướng chỉ tay của cậu , Lạc Hy hết sức kinh ngạc , đây là nhà anh sao! Cô không tin vào chính mắt mình , nó giống như một toà lâu đài nguy nga , tráng lệ, vô cùng rộng lớn . Lúc trước mặc dù biết anh là chủ tịch của một tập đoàn nổi tiếng toàn cầu nhưng ko ngờ rằng anh lại lắm tiền đến như vậy , toà nhà này ít nhất cũng phải đến chục triệu đô. Từ nay cô sẽ sống ở ngôi biệt thự này sao! Sống như một cô công chúa .
“Chủ tịch đang đợi ở trong thưa thiếu phu nhân” tiểu A nhận thấy được ánh mắt ngưỡng mộ của cô nên giúp cô bình tĩnh lại.
“Ukm” Lạc Hy kìm nén cảm xúc bước vào nhà.
Tiểu A giúp cô mở cánh cửa to lớn ấy ra, người làm trong nhà xếp thành hai hàng trang trọng vang lên:
“Cung nghênh thiếu phu nhân “
Cô mỉm cười nhẹ nhàng, đưa mắt nhìn anh, bỗng chốc tim trở nên loạn nhịp. Anh ngồi ung dung trên ghế sofa, chân vắt chéo, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn cô. Trên người mặc bộ phục màu đen, bên ngoài khoác chiếc áo choàng quý tộc Anh gắn hình con chim vàng làm toát lên vẻ anh tuấn chính trực. Lúc này, anh giống như một vị đế vương cao ngạo tràn đầy quyền lực , một tay che trời . Gương mặt vô cùng hoàn mỹ ấy khiến anh trở thành tiêu chuẩn hình tượng của hàng triệu cô gái bao gồm cả cô.
“Lại đây” Giọng nói nhẹ nhàng khiến cô có chút bất ngờ , nó không giống như lần đầu cô gặp anh.
Lạc Hy gật đầu bước đến ngồi cạnh anh, gương mặt đỏ ửng ko dám nhìn thẳng vào đôi mắt mị hoặc ấy . Vừa ngồi xuống, trợ lý của anh đặt hai tờ giấy lên mặt bàn rồi lui lại phía sau. Đó chính là giấy Kết Hôn , trên đó có ghi tên của anh và cô khiến bản thân có chút do dự chưa dám ký, bởi một khi đã ký, cô sẽ trở thành vợ người ta không còn là một cô gái tự do theo đuổi giấc mơ của bản thân. Thấy được sự thẫn thờ, lo âu của cô , Doãn Tư Thần cất giọng chất vấn:
“Sao vậy, ko kí”
Lạc Hy giật mình, chân tay có phần hơi lúng túng lắp bắp nói:
“Không… Không ,tôi ký”
“Không cần phải căng thẳng, ký giấy kết hôn chứ không phải kí giấy nhận xác”
“Tôi… Không có”
“vậy thì kí đi! Doãn Tư Thần thúc giục cô bởi anh còn có một cuộc họp cổ đông quan trọng sẽ bắt đầu trong 30 phút nữa.
“Ờ….dc”. Lạc Hy cầm cây bút đặt xuống tờ giấy, hít một hơi thật sâu ký tên “lạc hy”. Tờ giấy nhanh chóng được tiểu A cất đi, không khí lúc này vô cùng ngột ngạt. Doãn tư thần bỗng dưng đưa tay đến trước mặt cô cất giọng nói:
“Đưa tay…”
Cô lúc này mới định hình được thì ra anh muốn đeo nhẫn cưới cho cô. Chiếc nhẫn vô cùng đẹp, đường nét tinh xảo, chính giữa gắn một viên kim cương được nghệ nhân khắc hình trái tim biểu tượng cho hôn nhân hạnh phúc vĩnh cửu . Chiếc nhẫn đeo trên tay cô hoàn mỹ. Bây giờ đến lượt cô đeo cho anh, bàn tay anh to lớn có vài phần thô ráp nhưng lại vô cùng ấm áp, cô đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của anh rồi nhanh chóng bỏ tay ra . Anh nhếch miệng cười:
“Được rồi, giờ tôi còn phải đi họp, em ở nhà từ từ làm quen. Tối nay tôi sẽ về sớm. À ! Tôi muốn nhắc em rằng từ giờ… Em chính là vợ tôi” Doãn Tư Thần nở nụ cười yêu nghiệt rồi cùng trợ lý ra ngoài.
Cô ngơ ngác nhìn anh rời đi, vẫn chưa hoàn hồn sau câu nói của anh. Anh nói cô là vợ anh, nói tối nay sẽ về sớm, những lời đó khiến lòng cô có chút mong đợi anh về. Lúc này hai người trung niên mặc trang phục quản gia, cung kính chào cô:
“Chào thiếu phu nhân, tôi là Trương tổng quản phụ trách quản lí nữ hầu trong nhà , người có thể gọi tôi là thím Trương .”
Bà nở nụ cười thân thiện với cô, từ lúc biết thiếu gia sẽ kết hôn trong đầu bà đã nảy ra vô số câu hỏi về cô. Bởi trước đó bà đã gặp qua rất nhiều người phụ nữ luôn quấn quít với anh, Nhưng thật sự khi tận mắt nhìn thấy cô, bà lại cảm thấy rất quý mến. Nó khác hẳn với tính khí của những kẻ hám tiền ngoài kia. Người đàn ông trung niên còn lại cũng lên tiếng chào hỏi cô:
” Thiếu phu nhân, tôi là Hà quản gia , Phụ trách toàn bộ người người làm nam và những công vụ chính trong nhà. Nếu thiếu phu nhân cần gì có thể nói cho tôi. Ông cũng như bà ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thích cô .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN