Sư Phụ, Không Cần A - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
315


Sư Phụ, Không Cần A


Chương 16


Trước mắt hắc ám làmcho khác cảm giác càng thêm sâu sắc, ta cảm nhận được hương vị tình dụcdày đặc tràn ngập ở trong không khí, ta nghe được chính mình thanh âm ma sát mút vào nhục bổng, ta nghe được tiếng “phốc phốc” Ngọc tiêu ở trong tiểu huyệt rút ra chọc vào, ta nghe được mật dịch không ngừng leng keng rơi xuống chén sứ, ta nghe được chính mình ở trạng thái kích tình muốnquát to lại bị nhục bổng chặn ngang cổ họng nên đành ô ô, ta cũng ngheđược, bên người tiếng thở dốc ồ ồ của nam nhân khi ra sức rút ra chọcvào… Ta giống một tiểu oa nhi chân chính dâm đãng, cầm trong tay Ngọctiêu lạnh lẽo đùa bỡn chính mình, dùng cái miệng nhỏ nhắn ra sức nuốtliếm láp sư phụ, ta bị lạc vào cái thế giới tràn ngập tình dục không thể tự kềm chế. Trong cơ thể mãnh thú đang không ngừng ma sát va chạm dầndần xoay quanh, ngưng tụ, ta nổi điên rút ra chọc vào, mút vào, đem hếtthảy tưởng tượng thành bộ dáng sư phụ đối với ta. Muốn tới … Trân châukhiến cho tê dại trải rộng toàn bộ cơ thể, tiểu huyệt cũng gắt gao runrẩy, ta ngừng thở, dùng sức an ủi chính mình, nhục bổng trong miệng thừa dịp lúc này hung hăng đứng vững trong cổ họng, làm cho trong đầu ta ông một tiếng nổ vang.

“Ô… Ô ô ô” đến. Hạ thể phun ra xuất một hồirồi lại một hồi chất lỏng, theo Ngọc tiêu cơ hồ là giống dòng nước chảyvào chén sứ. Bị ngăn chặn bên miệng không thể kêu to, ta cơ hồ muốn hítthở không thông cùng cao trào run rẩy. Thân thể giống như sắp chết hunghăng co rúm, đầu ngón chân hung hăng cuộn lại, hai chân treo ở vòng sắtcũng lay động, cổ họng cũng bị hung hăng đè ép. Nhục bổng đột nhiên trởnên phình to lại cứng, hung hăng run run, bên người nam nhân phát ra thở dốc kịch liệt, đem nhục bổng rút ra, nhất ba lại nhất ba chất lỏng tinh ngọt phun ra cái miệng nhỏ nhắn và trên khuôn mặt. Bàn tay to nắm haimá, lấy ngón tay vuốt ve môi, đem chất lỏng không ngừng cho vào trongmiệng. “Tiểu yêu tinh, mau ăn nhanh, đem những gì ta đưa cho ngươi toànbộ nuốt hết luôn!”

Thân thể đã không còn khí lực lại phải động,ta thở hổn hển đem tinh ngọt chất lỏng nuốt vào bụng, còn chưa nuốt tớichất lỏng dọc theo khóe miệng. Giống như có cái gì không đúng, ta nghĩnhư vậy, sau đó tất cả đều mơ hồ.

Thời điểm tỉnh lại, bản thânnằm trong tơ lụa mềm mại. Nghĩ đến hết thảy vừa rồi, đầu óc oanh mộttiếng kêu gào ── vừa rồi thanh âm không phải sư phụ . Nghĩ như vậy, tâmta lập tức bị cái gì kéo lấy, tay hơi hơi run rẩy, lỗ tai cũng bởi vìquá độ sợ hãi mà ong ong. Ta không có mở mắt ra, đầu óc lại chuyển động, nếu như hắn có thể dễ dàng tiến vào lại không phát ra âm thanh, kia hẳn là sư phụ ngầm đồng ý, bọn họ trơ mắt nhìn ta bị nam nhân khác đùa bỡn, là vì cái gì?

Thân thể một trận rét run… Này thật là chưa từngnghĩ tới chuyện này bao giờ. Cảm giác tuyệt vọng mà bị ruồng bỏ mãnhliệt bao phủ dưới đáy lòng, cô đơn tích lũy, tâm không khỏi sinh đau…Làm sao bây giờ? Muốn chất vấn sao? Muốn làm bộ như không biết sao? Muốn ngầm đồng ý sao?

“Tỉnh?” Là thanh âm của sư phụ Ôn Nhai. Ta cắnchặt môi dưới, chậm rãi mở to mắt, dường như vừa thấy biểu tình ôn nhutrên mặt sư phụ, hai hàng nước mắt thuận thế mà rơi…

“Gặp ác mộng ?”

“Không có…” Ta nghẹn nghẹn cái mũi, nói “Sư phụ, vừa rồi, vừa rồi có phải hay không có người khác ở đây?”

Nói vừa mới xong, sư phụ lập tức mặt mày âm trầm “Như thế nào? Nằm mơ đều mơ thấy bị nam nhân khác đùa bỡn?”

“Rõ ràng nghe thấy được thanh âm người khác…” Ta lấy ngón tay chống giường ngồi lên, lập tức cảm thấy một cỗ toàn tâm đau.

“Tê…”

“Như thế nào tay ngươi lại bị đứt, ngươi đứa nhỏ này!” Ôn Nhai sư phụ bấtđắc dĩ thở dài, không nói hai lời xoay người đi ra ngoài. Chỉ chốc látliền lấy đến đây một cái hòm thuốc. Hắn trầm mặc không nói cầm tay talên, đem vết máu lau, lại lấy ra thuốc mỡ lạnh lẽo mà thơm ngát. Ta ngồi lẳng lặng ở chỗ kia, ánh mắt vẫn dừng ở trên người hắn, lúc nhìn vàokhoảng không, không thể che giấu kích động, ánh mắt chứa dấu vết đaulòng, thời điểm cúi người rịt thuốc chuyên chú nhìn như vậy, lông minồng đậm run nhè nhẹ, tâm tình liền như vậy dần dần bình ổn xuống. “Sưphụ, các ngươi sẽ không rời đi Tê Nhi đi?”

Sư phụ không có ngẩng đầu, nhẹ nhàng thổi thổi trong lòng bàn tay vài đạo đột nhiên ngừng lại, nói “Sẽ không “

“Sư phụ, các ngươi sẽ không chán ghét Tê Nhi đi?”

“Sẽ không!”

“Có thể trơ mắt nhìn Tê Nhi bị người khác khi dễ hay không?” Hắn yên lặngmột chút, ngẩng đầu lên là Thanh Phong Minh Nguyệt*, mỉm cười, “Sẽkhông.”

*:làm bạn với gió trăng (chỉ người thanh cao)

“Vậy là tốt rồi.” ta lẳng lặng nhìn mặt sư phụ, còn thật sự nói, “Ta cuối cùng tin tưởng ngươi, còn có…”

“Cái gì?”

Ta cười vươn tay ra, “Không cần rịt thuốc, ngày mai Tê Nhi sẽ tốt thôi.”

“Sư phụ thật khờ, ngay cả điều này đều đã quên ” Dứt lời, vuốt nhẹ sống mũi ta, cầm hòm thuốc đi ra ngoài. Ta ngồi ở trong thạch thất trên giườngấm áp, liếc mắt một cái thoáng nhìn tơ lụa trắng noãn trên giường tháp,vài dấu vết đỏ tươi, đó là vừa rồi đặt tay lên trên lưu lại. Ta đem chăn ngăn, đem vết máu che khuất.

Đêm càng khuya, những bó đuốc trong tẩm cung đã tắt, chỉ còn lại đèn tường phát ra ánh sáng leo lét. Haitay phân biệt bị cái màn giường buộc ở hai bên, ta ngồi chồm hỗm ở giữagiường, nhẹ nhàng thở dốc. Toàn thân hư hư ma ma, nhưng là mồ hôi lấmtấm trên da thịt, ngọn đèn lóng lánh phát ra ánh sáng dục vọng. Giốngnhư trong lòng bị đốt cháy, toàn thân nóng lên, dục vọng tê dại từ bụngnhỏ lan tràn tới toàn thân, tiểu huyệt không nhịn được co rút lại, chảyxuôi xuất mật dịch sóng sánh. Giống như muốn, tưởng tượng bị hung hăngxỏ xuyên qua, tưởng bọn họ cắn nụ hoa hung hăng hút, ta cắn chặt haimôi, thấp giọng khinh ngâm. Cảm giác chính mình lập tức sẽ bởi vì hưkhông mà tử điệu…

“Hỏi lại một lần, tiểu Tê Nhi, muốn sao?” Tangẩng đầu, hai mắt hơi hơi rưng rưng, đến nỗi tầm mắt đều mơ hồ. Trướcmắt sư phụ Ôn Nhai ung dung ngồi ở bên giường, kia biểu tình không rõràng lắm, như là cười khẽ trông lại hướng ta. Ta cắn môi, sợ hé miệngliền rên rỉ ra, lại sợ nói ra lời khẩn cầu dâm đãng nói hắn đối đãi ta.

“Không hổ là công chúa Đang Thịnh, không sai…” Hắn cầm trong tay câyquạt nhẹ nhàng khép lại, cười nói, gia tăng điểm khảo nghiệm với côngchúa.

Ta quay mặt qua chỗ khác, nhắm mắt nhẹ nhàng thở dốc. Trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, “Không thể khuất phục như vậy…”, “Ô…” Một cái vật thể bóng loáng xẹt qua làn da, ta run rẩy mở ra hai mắt.Nam nhân che mặt! Một, hai, ba, bốn… Bốn nam nhân che mặt, giờ phút nàyđang tham lam liếm hôn cơ thể của ta.

“Không cần! Sư phụ cứu ta…” thân thể bọn họ đều trần trụi là màu đồng, cả người tản ra hơi thở namtử xa lạ mà nguy hiểm. Một đôi bàn tay to thô ráp vuốt ve thân thể trắng nõn ấu hoạt của ta, cứng rắn màu đồng cùng non nớt trắng nõn hình thành hình ảnh đối lập, làm cho ta theo trong lòng run rẩy thật sâu. Bàn tayto cứng rắn, còn mang theo nét cứng rắn doluyện võ sinh ra, ma lệ vuốtve sinh ra một loại đau đớn khuây khoả. Thân thể bị nam nhân khí lực lớn chặt chẽ khống chế, bọn họ rên rỉ liếm hôn cơ thể ta.

A, hơi thở nam tính lướt qua vành tai làm ta hết sức mẫn cảm. Hai chân ngồi chồmhỗm bị hai người cứng rắn tách ra, cánh tay ta giãy giụa mưu toan thoátkhỏi kiềm chế, nhưng không cách nào lay động mảy may. Một người tách rahai chân, cúi đầu hướng hai chân hôn tới.

“A…” Hai vú đồng thờibị hai nam nhân hung hăng mút vào, thân thể bị nước miếng tẩm ướt, phátra tư tư thanh âm. Không cần… Không cần… “A!” một tay vuốt ve tvànhtai, một tay hướng cúc huyệt, chỉ miệng huyệt nhẹ nhàng nhu động, dẫnphát từng trận tê dại… Nha… Hắn cắn xương quai xanh mẫn cảm…

“Không được … Sư phụ…” Ta giương mắt nhìn về phía sư phụ, hi vọng hắn có thể cứu ta “Xuy…” Sư phụ dùng cây quạt nhẹ nhàng gõ lòng bàn tay, cườinói, “Tê Nhi, thừa nhận chính mình là nữ nhân dâm đãng khó lắm sao? Chỉcần ngươi trả lời sư phụ một câu, sư phụ liền tự mình thỏa mãn ngươi.”

“Ta… Không phải…” “A a…” Giữa hai chân nam nhân ra sức cắn hút tiểuhuyệt, hung hăng mút vào. Nước rỉ ra từ miệng nhỏ đều bị hắn nuốtsạch.Huyệt thịt giống bị hấp đi. Tê dại khoái cảm gắt gao nhéo huyệtthịt, làm cho ta nhịn không được hét rầm lêm. Nghe được ta phát ra âmthanh, nam nhân dưới thân càng thêm ra sức mút vào, hai tay đem trânchâu khẽ búng, lấy ngón giữa dùng đại lực xoa nắn trân châu. “Khôngcần… Ô… Muốn tới … Ân…” Thế nhưng bị bốn cái nam nhân xa lạ đùa bỡn đếncao trào… Ở trước mặt sư phụ bị đùa bỡn cao trào , ta chết lặng cắn môidưới, không cho chính mình lại phát ra thanh âm ngâm nga. Môi bị cắnnát, máu ấm áp theo môi dưới chảy xuống

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN