Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng! - Chương 159
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!


Chương 159



Chuyện này, cuối cùng vẫn phải kinh động đến Phong Thanh Dương.

Hoặc là nói, cuối cùng hắn không thể ngồi yên mà không để ý tới nữa.

Có tin tức Thiên Âm liên quan tới Ma tộc, một người truyền giả, vạn người truyền thực. Cho tới bây giờ, từ trưởng lão cho tới đệ tử của Thái A, cũng đã nhận định Thiên Âm đến Thái A với mưu đồ bất chính.

Hơn nữa sau khi trải qua chuyện của Bạch Dao, mặc dù có Trọng Hoa bảo đảm, nhưng mọi người vẫn không nhịn được muốn trừng phạt.

Thiên Âm cảm thấy áp lực đồng thời, cũng là nản lòng thoái chí.

Lòng người, là thứ phức tạp nhất khó hiểu nhất trên đời này. Nhưng cách một tầng mỏng da người, thật ra thì trái tim đó yếu ớt không chịu nổi bất kỳ lời đồn đại.

Ngày thứ hai, thời điểm Phong Thanh Dương tự mình mang người đi tới điện Cửu Trọng bắt người, ngay cả là Trọng Hoa, cũng chỉ có thể lặng lẽ nhìn Thiên Âm theo các nàng rời đi.

Chỉ cần hắn còn là Tiên Tôn Thái A, còn là Trọng Hoa, nàng còn là Thiên Âm, là đệ tử Thái A. Giới quy của tiên môn, chính là trói buộc.

Phong Thanh Dương nói: \”Tôn thượng, Thiên Âm là đệ tử của ngài, cũng là một trong chúng đệ tử ở Thái A, nên đối xử như nhau, xin tôn thượng, không nên làm khó mọi người.\”

Lúc Thiên Âm đi, quay đầu lại nhìn Trọng Hoa một cái, gương mặt mang theo vẻ cầu xin: \”Sư phụ, lần này, ngài không cần lo con.\”

Trọng Hoa không có lên tiếng.

Thời điểm Thiên Âm theo đệ tử Điện Chấp Pháp đi ra điện Cửu Trọng, Hồng Trang đứng thẳng dưới gốc cây hòe nhìn Thiên Âm, sắc mặt nàng tái nhợt, nhu nhược giống như cành liễu trong gió. Trong phút chốc, hai người lướt qua nhau, Thiên Âm nghe được tiếng cười cực kì thấp của nàng .

Cười rất hả hê.

Thiên Âm đột nhiên rất muốn xoay người lại xé nát tiếng cười của nàng ta, nhịn xuống rồi. Nàng biết phần tâm tư này của mình cũng chỉ là người đang bị nhục mà sinh oán giận, là nàng cảm giác mình oan uổng, trong cảm xúc kích động sinh ra hận đời muốn hủy diệt tất cả.

Nàng chịu phạt, Hồng Trang vui mừng, hoàn toàn hợp tình hợp lý.

Nhưng sau một câu nói của Hồng Trang, lại làm cho lý trí của nàng hoàn toàn biến mất.

Nàng nói: \”Phương Diệc Nhiên là ta thả ra, còn có Bạch Dao đó, vốn đã trốn, cũng là ta tìm người nói cho nàng biết ngươi và Phương Diệc Nhiên bị xử tử, nàng mới chạy về. Về phần Huyền Tề, không biết hắn có chết ở bên ngoài không. . . . . .\”

\”Hồng Trang! !\”

Đệ tử Điện Chấp Pháp không có phát giác được giữa hai người đó đã trao đổi trong nháy mắt, lại thấy Thiên Âm giận tím mặt, đột nhiên làm khó dễ, một mũi tên bắn thủng ngực Hồng Trang!

Không có máu toác ra, nhưng ngực Hồng Trang, nơi trúng tên, từ từ nhẹ nhàng bị xói mòn.

Hồng Trang dường như cũng không có nghĩ đến nàng sẽ thống hạ sát thủ, nét cười lạnh ở bờ môi vẫn chưa tàn, đã cứng đờ.

Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho mọi người cũng ứng phó không kịp, Phong Thanh Dương như một trận gió vọt tới trước mặt Hồng Trang, dùng tiên khí che chở nàng, ngăn cản Tiễn Khí ăn mòn thân thể Hồng Trang. Hắn thở dài một hơi, quay đầu nhìn về Thiên Âm thì lãnh khốc vô tình: \”Tàn sát đồng môn, tội thêm một bậc! Dẫn đi, cạo tiên cốt, hóa

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN