Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng! - Chương 176
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!


Chương 176



Thiên Âm hào hứng mang Thiếu Niên xinh đẹp vào phòng trúc, Trọng Hoa chỉ nâng mắt lên nhạt nhìn lướt qua, liền tự nhiên lấy ra gốc cây nhỏ được hắn nuôi dưỡng mà ngắm nhìn.

Thiên Tuyết đang nằm ở bên cạnh hắn, chắp lấy tay áo của hắn, vừa thấy Thiên Âm liền vui mừng kêu một tiếng “Thiên Âm, tỷ tỷ” vừa thấy phía sau nàng là Hoa Tưởng Dung, vẻ mặt thay đổi, trong nháy mắt xù lông lên!

Nó chỉ vào Thiên Âm, tiếng kêu này có thể nói là tê tâm liệt phế gọi khàn cả giọng: \”Thiên Âm tỷ tỷ ngươi mau đuổi hắn ra ngoài!\”

Thiên Âm nhàn nhạt lắc đầu: \”Người ta không ngại ngàn dặm xa xôi đi tìm thê tử, lương thiện như ta, ngay cả một cơ hội cũng không thể không cho . Tuyết Tuyết, chuyện của chính ngươi, tự mình xử lý.\”

Thiên Tuyết vừa nghe, trong nháy mắt vứt lại tự tôn, khóc thì thầm, sau đó đột nhiên xông vào trong ngực Trọng Hoa tìm kiếm bảo vệ: \”Sư phụ Trọng Hoa, người mau mau giúp ta đuổi hồ ly tinh này ra ngoài đi!\”

Thiếu niên kia là ai ? Thiên Tuyết nhận ra.

Hắn chính là Yêu Tôn, Hoa Tưởng Dung.

Thiên Âm một tay nhấc nó ra ngoài, hai tay ném cho Hoa Tưởng Dung đang đợi nhận, nói: \”Nếu Tuyết Tuyết là bạn lâu năm, thì nhanh chóng tìm chỗ ngồi an tĩnh hẻo lánh chuyện tình cảm đi, chớ ở trong nhà nhiễu sư phụ ta thanh tĩnh.\”

Sau khi bọn họ đi, Trọng Hoa vẫn vùi đầu không nói. Ngón tay thon dài trơn bòng lau chùi mỗi một lá cây trên cành mai. Đã có một vài nụ hoa sắp sửa nở rộ, ẩn chứa hương thơm.

Thiên Âm đứng ở bên cạnh hắn, lẳng lặng nhìn hắn hồi lâu, kêu: \”Sư phụ?\”

Ngón tay Trọng Hoa cứng đờ, không để ý tới.

Thiên Âm lại kêu: \”Sư phụ.\”

Còn chưa để ý tới.

Thiên Âm một tiếng lại một tiếng, gọi vô số lần, rốt cuộc Trọng Hoa cũng phản ứng. Hắn bỗng chốc đứng dậy, như có chút buồn phiền: \”Vi sư ở đây.\”

Thiên Âm cười đưa tay dắt tay áo của hắn, Trọng Hoa lui ra một bước, kéo khoảng cách giữa hai người ra, trầm giọng hỏi: \”Ngươi thật sự là đệ tử của ta?\”

Hô hấp của Thiên Âm ngừng lại: \”Là thật.\”

\”Ta và ngươi chỉ là sư đồ?\”

Thiên Âm im lặng.

Hồi lâu, Trọng Hoa nói: \”Vậy thì làm sư đồ thôi.\”

Nói xong, vòng qua nàng đi ra khỏi phòng.

Thiên Âm giật mình, đuổi theo: \”Sư phụ, con dẫn người trở về thôi! Sau khi trở về lại nghĩ biện pháp chữa thương cho người! Sư phụ người đừng đi ——!\”

**

Thái A, điện Lưu Vân.

Phong Thanh Dương cung kính đứng bên cạnh hồ sen, nhìn bóng dáng trong ao kia, thở dài lại thán.

\”Sư thúc, các đại tiên môn trong Tiên giới đã phái người tiến về phía các nơi trong Lục giới tìm kiếm Tôn thượng, nhưng đến nay vẫn không có tin tức. Ngày trước bởi vì chuyện Thần Đãng Sơn, Thiên Âm mất tích, Mặc Tử Tụ lại bắt đầu cử binh tấn công Tiên giới, Tiên giới cũng là không rảnh lo chuyện khác, không bao lâu sau, sợ là tất cả người của các giới tìm kiếm Tôn thượng sẽ bị triệu hồi tới để ngăn cản Ma tộc. Sư thúc, Tôn thượng mệnh thạch đã bể, phái nhiều người hơn nữa tìm kiếm cũng uổng công. Tôn thượng người, thật còn sống không?\”

Lưu Quang nằm ở trên thuyền nhỏ, nhắm mắt giả vờ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN