Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng! - Chương 186: Công Chúa Ma Tộc.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!


Chương 186: Công Chúa Ma Tộc.



\”Đệ tử bổn tôn?\”Trọng Hoa nhàn nhạt nhìn Thiên Âm một cái, âm thanh như không hề bậntâm: \”Đệ tử bổn tôn chỉ có Thiên Nam và Đông Phương, khi nào từng có nữđệ tử.\”

Lúc này hắn một thân trường bào màu bạc, Thần Quang phủ lên hắn thêm một tầng ánh sáng mềm mại, nhưng vẻ mặt kia, lại giống như tượng đá mãi mãi không biến đổi, cả người lộ ra vô tình.

Lưu Quang nghe vậy, quét mắt nhìn đám người Lam Duyệt một, khóe môi vẽra nụ cười châm biếm: \”Bổn tọa sớm biết các ngươi không phải là đồ gìtốt, lại dám tự mình sửa đổi trí nhớ của hắn.\” Nói qua lạnh lùng liếcnhìn Trọng Hoa: \”Trọng Hoa, ngươi có thể còn sống, không phải là bởi vìnhững người trong Tiên giới chăm sóc, là bởi vì ngươi có một đồ đệ tốtcam nguyện dùng tánh mạng tới cứu vớt ngươi! Hôm nay lúc này, ngươi lạihờ hững mặc kệ sống chết của nàng, bổn tọa vì nàng cảm thấy trái timbăng giá! Cũng vì Trọng Hoa ngươi, cảm thấy xấu hổ!\”

Trọng Hoa chăm chú nhìn Thiên Âm trong ngực của Mặc Tử Tụ, chân mày nhíu lại.

Mắt thấy huyết sắc trên mặt Thiên Âm từng chút từng chút một mất đi,trong lòng Mặc Tử Tụ lo lắng, quát lạnh: \”Nhiều lời vô ích, hôm nay bổntôn không tin, ai có thể ngăn cản ta!\”

Hắn đang muốn ra tay, chân trời một hơi thở mạnh mẽ cuốn tới, một bóngdáng màu đen đơn bạc liền hiện thân, trong thời gian ngắn đến trước mặtmọi người.

Người tới thiếu niên có tư thế, trên mi tâm là Hoa U sáu cánh đen tối kì dị. Đôi mắt đen thon dài quét qua mọi người, vẻ mặt tựa như đang nhiễmbệnh, nở cụ cười yếu ớt: \”Rất náo nhiệt!\”

Tất cả mọi người chần chờ không chừng, không biết Minh vương của Minh giới chặn đường ngay lúc này là có ý gì.

Minh vương rất khách khí lấy ra vũ khí của mình, một cây trường tiên.

Hắn hỏi đám người Lam Duyệt: \”Muốn đánh nhau sao? Bổn vương hiện đang rãnh rỗi, theo đến cùng.\”

Một bên Vô Tư tức giận nói: \”Minh Vương Điện hạ, xưa nay ngươi và Tiêngiới không xâm phạm lẫn nhau, hôm nay tùy tiện nhúng tay vào chuyện nhịgiới tiên ma, đến tột cùng muốn như thế nào?\”

Minh vương vẫn rất khách khí như cũ, ưu nhã quất roi tới: \”Nhìn thấy các người ỷ đông ức hiếp người khác thôi.\”

Đám người Vô Tư tránh đi, có chút ứng phó không kịp, Mặc Tử Tụ bắt đượckhe hở mọi người đang hoảng loạn, mang theo Thiên Âm nhanh chóng rờikhỏi Băng Vực.

Ngoài ý muốn duy nhất, Trọng Hoa rõ ràng có cơ hội có thể ngăn hắn lại, nhưng hắn không có làm như vậy.

Lưu Quang và Minh vương liên thủ chống lại đám người Trọng Hoa, sau nửakhắc đồng hồ, Mặc Tử Tụ đã sớm biến mất, đánh đánh, có lẽ hai bên đềucảm thấy đánh không có ý nghĩa, rất nhanh liền lui ra hai bên.

Trước khi Minh vương đi, thật sâu ngắm nhìn Trọng Hoa, trên mặt thiếuniên cười như không cười: \”Trọng Hoa, sáu ngàn năm trước ngươi lừa gạtnàng, hôm nay phụ bạc nàng, tương lai ngươi cũng đừng hối hận.\”

Dứt lời hắn và Lưu Quang nghênh ngang rời đi, để lại cho mọi người tràn ngập trong mờ mịt nghi ngờ.

Sáu ngàn năm trước, Thiên Âm chưa ra đời, Trọng Hoa chỉ là thiếu niên, tại sao lừa gạt?

Đám người Vô Tư và Lam Duyệt chỉ cảm thấy lời này của Minh vương thật là buồn cười.

Trọng Hoa không nhìn ra là đang suy nghĩ chuyện gì, lúc này ánh mắt củahắn đang bị cây trâm làm bằng trúc rơi trong tuyết hấp dẫn.

Đó là một cây trâm bình thường, không hoa lệ không xinh đẹp, được làmrất đơn giản, mặt ngoài bị mài mượt mà bóng loáng. Trọng Hoa nghiêngngười nhặt lên, nhìn hồi lâu, cuối cùng thu vào trong ngực. Ngược lạihỏi Vô Tư: \”Nơi này là chỗ ở của ai? Vì sao ngươi phải giết đứa bé kia?\”

Nụ cười của Vô Tư rõ ràng rất miễn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN