Sư Tôn, Người Về Rồi... - Chương 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
203


Sư Tôn, Người Về Rồi...


Chương 21


Bây giờ y đang ở Loan thành, cũng là một thành trì bậc nhất, nhưng nơi này nguy hiểm hơn đại đa số thành trì còn lại, vì đây là một thành trì với vô số ma tu, đây là phân bộ của Huyết Hà Thiên – một trong tam đại cung phủ của Đại Lục Khương Thác.

Tuy hơi nguy hiểm một chút, nhưng Quân Tịch Ly vẫn ngụy trang mình thành một ma tu, như bao ma tu khác.

Thật ra ma tu và linh tu không mấy khác nhau, khác nhau là thứ họ hấp thu để chuyển hóa thành lực lượng mà thôi, nhưng những ma khí (không chính tông) mà ma tu hấp thụ lại quá tạp nham và bạo động, dần dần cũng sẽ khiến những ma tu có chứa ma khí đó bực bội, khó chịu, mà nếu bực bội và khó chịu thì sẽ khiến họ sinh ra ý niệm khát máu, tu vi càng cao dục vọng khát máu càng khó khống chế, cuối cùng chỉ có giết chóc và tử vong mới khiến họ bình ổn cảm xúc, tiếc là bình ổn cũng không được mấy ngày thì sự khát máu trong người lại càng tăng, cuối cùng người có thể giữ được chính tâm của mình chẳng có mấy ai.

-Khách quan, ngài muốn mua gì?

Chủ sạp hàng cẩn thận hỏi vị khách quan toàn thân khí thế âm u lạnh lẽo trước mặt.Tuy vị khách quan này không có ma khí và sát khí vờn quanh như bao ma tu khác, nhưng sự lạnh lẽo và âm u như mới bò ra từ Địa Ngục này thật sự làm chủ sạp kinh sợ thật sâu.

-Viên linh hạch này bán thế nào?

Quân Tịch Ly chỉ vào viên linh hạch màu máu kia, lạnh lẽo hỏi.Khi còn là Ngọc Minh Ly, việc diễn kịch với y chỉ là cơm bữa, ma ma của y còn nói đùa nếu Ngọc gia phá sản thì y có thể vào ngành giải trí mà làm diễn viên, bởi vì bà thấy y thật sự diễn xuất không thua một ảnh đế.

-Viên Hỏa linh này …… dạ , 3 viên linh thạch trung phẩm ạ.

Chủ sạp thấy Quân Tịch Ly có vẻ không kiên nhẫn, thức thời không nói dài dòng mà báo ngay giá.

Quân Tịch Ly cũng không cò kè mặc cả ( thực chất là không để tâm) , đưa linh thạch ra.

Linh thạch không có thuộc tính, linh tu có linh căn nào đều có thể hấp thụ, nhưng linh hạch lại khác, mỗi một linh hạch đều có một hoặc nhiều thuộc tính , cũng chỉ có những linh tu có linh căn tương ứng mới hấp thụ được, nếu không linh lực sẽ hỗn loạn, nghịch chuyển.

Nhưng mà viên linh hạch y mua này cũng không thật sự là linh hạch, tên chính xác của nó là Huyết Tán, một loại cây không có hình dáng cụ thể, luôn ở thể lỏng nhưng lại cứng như kim cương , chỉ sinh trưởng ở trong huyệt mộ hoặc những nơi có máu tươi, bởi vì thức ăn của nó là máu, bình thường Huyết Tán không màu không mùi, trong suốt đến khó nhận ra , nhưng toàn thân Huyết Tán đều vô cùng nhạy cảm với máu tươi của con người , khi xung quanh có máu nó sẽ dần chuyển sang màu đỏ, máu càng nhiều màu sắc càng đỏ hơn.

Mà bây giờ màu sắc của nó đỏ tươi như vậy, hẳn là xung quanh mới có người chết, máu còn chưa khô nên Huyết Tán cảm nhận được.

Cất Huyết Tán vào trong một hộp ngọc, Quân Tịch Ly theo la bàn trong tay mà đi về hướng đông.

La bàn đến trước một ngôi miếu hoang trên núi thì bất động, Quân Tịch Ly ngước nhìn ngôi miếu hoang vắng đến không thể hoang vắng hơn nữa , núi này theo sử tích ghi lại thì hình như là tên Thánh Vu, ở đây thờ một vu thần với thuật nguyền rủa cực kỳ lợi hại, nhưng vị Vu thần này không phải người ác, năm xưa khi yêu thú tấn công vào Loan thành bà đã dùng tia sinh mệnh cuối cùng của mình nguyền rủa những yêu thú tàn bạo đó, đến giờ nguyền rủa tuy đã yếu ớt nhưng yêu thú và yêu tu vẫn chưa tìm được cách giải, một phần sức mạnh và sinh mệnh của yêu thú và yêu tu vẫn bị lời nguyền phong ấn.

Mà núi này nhờ vị Vu thần đó đã bình yên, nhưng vài trăm năm sau ma tu của Huyết Hà Thiên giành được nơi này từ tay linh tu, xây dựng phân bộ ở trong thành và ra lệnh bỏ hoang miếu thờ này , không được cúng bái hay sửa chữa.

Giờ cũng chỉ có vài người dân bản địa của Loan thành nhớ ơn vị Vu thần khiến người ta vừa kính vừa sợ này thôi.

Quân Tịch Ly đẩy cánh cửa cũ kỹ bước vào, bên trong là một đứa bé khoảng 7 tuổi đang cuộn tròn người ngủ, gương mặt tinh xảo nhưng anh khí bừng bừng, không một chút âm nhu.

Đôi mày kiếm sắc bén lạnh lẽo, đôi môi nho nhỏ hồng hào, mi mắt vừa dài vừa cong vút như chiếc quạt nhỏ, đường nét trên khuôn mặt tuy trẻ con nhưng không che được sự cứng rắn và lạnh lẽo, mái tóc màu trắng xóa như của người già, không phải màu bạch kim như của y, mà là màu trắng xóa.

Bên cạnh còn có một con mèo nhỏ màu trắng không một tạp chất, cực kỳ xinh đẹp và cute.

***

Linh Lan Hoa : Người ta thương tâm quá độ một đêm bạc đầu đó, còn không phải tại ai kia nói không giữ lời sao?

Quân Tịch Ly : Ồ, ta phải vào luân hồi không thể quay lại còn không phải tại ai kia?!

Linh Lan Hoa : Không phải đâu mà…. đừng hiểu lầm a…

Phong Vô Nhiên : Hahaha….. ta đã được lên sàn! *bắn pháo hoa, tung bông, nhảy tưng tưng, cười toe toét *

Quân Tịch Ly : …. *che mặt * Ta không quen người điên điên khùng khùng này.

Linh Lan Hoa : * thuộc tính mẹ kế online * Được lên sàn cũng không thể quên ngươi không những mất trí nhớ mà còn biến nhỏ rồi nha~

Linh Lan Hoa : À, còn có thực lực cũng về không rồi.

Phong Vô Nhiên :……..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN