Sự trả thù của Ác Qủy
Chương 26 :
Nó về nhà là lúc mọi người đang ăn cơm tối với nhau còn nó thì mua 1 phần pizza lớn để tối ăn . Cô thấy nó đang lủi thủi lên lầu thì nói :
– Jelly cậu mau ngồi đây ăn cơm đi , nay Alice với tớ nấu cơm ngon lắm đấy !! _ Cô nói rồi kéo nó ngồi vào ghế
– Đúng rồi á ! Nay tao vô nấu hơi bị tuyệt đấy , ăn thử đi _ Nhỏ gắp miếng thịt bò vô chén nó
– À thôi !!! Tao không ăn , mày biết tính tao rồi mà _ Nó đứng dậy xách đồ lên nhà ( Pizza á nha mà bả bỏ vô bọc đen đấy mừ )
– Em ngồi vào ăn đi , đừng để đút giống hồi trưa nữa _ Cậu nói rồi cười , nó thì đỏ mặt nhưng thôi làm vẻ bơ đi mà sống
– Hihi cám ơn anh nha !!! Nhưng em không cần đâu , xớ _ Nó nói rồi lên lầu
– Nè , Jelly bị gì mà chưa thấy ăn cơm nhà bao giờ vậy _ Cô ngồi xuống hỏi nhỏ
– Nó không thích ăn cơm nhà đặc biệt là cháo rất rất căm thù món đó . lạ ở chỗ là ăn ngoài không à ở bên Paris thì khác nó ở nhà tự nấu cơm mà ăn , mẹ nó thì ít ở nhà vì công việc _ Nhỏ nói mà cậu với cô đều đù ra
– Làm gì mặt 2 người đù vậy ? _ Nhỏ nhìn 2 người nói
– À … à… không có gì chỉ thấy hơi hơi khác người thôi _ Cậu nói
– Mà anh Nguyên làm gì mà tắm lâu vậy ? _ Cô nói rồi lên lầu
– Để anh lên coi xem _ Cậu đứng dậy lên lầu thì thấy hắn và nó đang đối mặt với nhau ( tất nhiên cảnh này anh ấy sẽ đứng chỗ khác mà xem ac đang nói chuyện )
Nó thì đang đi thì lỡ đụng vào hắn nên cũng ngỏ lời ” Xin lỗi ” nhưng hắn cứ nhìn chằm chằm vào nó
– Em uống bia ? _ hắn khoanh tay hỏi nó
– Sao anh biết _ Nó nhìn hắn mặt ngây thơ
– Đừng đùa ngay trước mặt tôi _ Hắn cúi xuống gần tai nó nói rồi nhếch 1 nụ cười nham hiểm
– Buồn cười _ Nó mở cửa và bước vào phòng
Hắn thì cũng đi xuống dưới nhà thì cậu bước ra từ đằng sau hù hắn làm hắn muốn đánh thằng bạn thân khốn nạn. Vô phòng điều đầu tiên nó vô tủ lấy cái quần jean sọc ngắn màu trắng với cái áo thun tay dài màu trắng và bước vào phòng tắm
Sau 1 hồi sấy tóc nó mở máy tính lên vào phần mềm âm nhạc vì công việc nó để bữa khác làm
” Cốc…..cốc…..cốc “
Nó ra mở cửa thì thấy cô đang đứng trước cửa cầm 1 ly cà phê đen lạnh
– Giờ trễ rồi cậu tìm mình có gì không ? _ Nó hỏi
– Mình vào phòng nói chuyện được không ? _ Nhỏ nói rồi nhìn nó
– Thôi phòng mình bừa bộn lắm ( Phòng chế này bao sạch lun nhưng nói zậy để khỏi vô ) , cậu nói gì thì nói đi _ Nó đóng cửa phòng mình rồi nói chuyện với nhỏ
– Mình mang cà phê tới đây cho cậu nè _ Cô đưa cà phê cho nó
– À cám ơn nha _ Nó nhận lấy rồi khuấy đều lên
– Tên thật của cậu là Nguyễn Ngọc Ánh đúng không ? _ Cô hỏi
Nó dừng hoạt động khuấy ly cà phê đó
– Sao cậu biết _ Nó hỏi
– Cậu nhớ mình chứ , người bạn hồi xưa của cậu nè _ Cô rung động cầm tay nó
– Tớ biết cậu từ khi Alice giới thiệu nên cậu đừng lo là tớ mất trí nhớ không nhớ ra cậu _ Nó nói rồi định vào phòng
– Vậy tại sao cậu luôn lạnh lùng và xa lánh bọn mình _ Nhỏ nói trong nước mắt
– Tạm thời thì mình không thể thành 1 người như xưa , có gì thì để mai mốt mọi chuyện ổn định thì mình sẽ tâm sự . Giờ cũng trễ rồi mai chúng ta còn đi học nên cậu cũng ngủ sớm đi _ Nó mở cửa và bước vào phòng
” Tao không ngờ mày lại ra nông nỗi như vậy không lẽ tại vụ án mấy năm trước còn thay đổi kính ngữ với tao nữa chứ . Tao nhất định sẽ giúp mày trả lại công bằng Ánh à ” .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!