Sự trả thù của Ác Qủy - Chương 29 :
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Sự trả thù của Ác Qủy


Chương 29 :


Bước vào là 1 hàng nhân viên tiếp đón nồng hậu ” Chào thiếu gia ” , nó thì cáu hắn :
– Tui nhiều quần áo rồi vô đây chi vậy ? _ Nó hỏi hắn
– Vì tôi thấy em chả có 1 cái váy nào cả !! _ Hắn vừa đi vừa nói
– Tui không thích nên không mua , chứ sao anh lại mua cho tui chi ? _ Nó cầm cái quần jean đen lên
– Không được mua quần jean _ Hắn quay qua nhìn nó
– Nực cười , anh cho người khác đi tui đi về _ Nó nói rồi bỏ mặc đi thì ngay lúc đó có 1 bàn tay nắm lại
– Buông ra tui thấy có vẻ anh rất khoái chí khi nắm tay tôi thì phải _ Nó cười nhếch môi
– Tôi nói trước là tôi sẽ chọn cho em bộ váy thích hợp để em có thể đi nhận giải _ Hắn đẩy nó ngồi xuống ghế làm mấy cô nhân viên cũng phải mắc cười
Trong vòng 30′ đồng hồ thì chả có cái nào hắn ưa cả vì nó thử những bộ hắn đưa vào thay cũng cảm thấy máu đang điên lên rồi .
– Thay bộ này đi , tôi thấy nó hợp với em lắm đấy ! _ Hắn đưa cho nó bộ váy liền đen
” Làm như tôi là đồ chơi vậy á chời :)) “
Nó bước ra với dáng người thon thả để lộ đôi chân dài trắng nõn
– Được chưa !!! Nè làm gì mà nhìn giữ vậy hả _ Nó hơ tay ngay trước mặt hắn
– Được rồi lấy bộ đồ đi _ Hắn đứng dậy đi về hướng quầy tính tiền , nó thì vô trong thay lại mặc đồng phục
—————————————
– Mẹ à !!! Em ấy lớn hơn và dễ thương hơn hồi nhỏ đấy _ Người chàng trai ấy đang nói chuyện đt với 1 người phụ nữ
– Nó quậy lắm đấy !! Lo mà kiểm soát em con đi , mẹ cứ tưởng con đi du học về sẽ quên hết rồi chứ ! _ Người phụ nữ trong máy cười nói
– Mẹ cứ yên tâm , con sẽ luôn theo dõi em ấy _ Người con trai ấy nói
– Mẹ cũng muốn qua lắm nhưng còn CTY không thể nào qua đó giải thích cho em con được
– Mà hình như em ấy có bạn trai hay sao á mẹ ?
– GÌ ??? Con nói thật sao !!! _ Người phụ nữ trong đó không mấy phần ngạc nhiên
– Thôi có gì con nói sau giờ con đi coi trường cái đã _ Cúp máy anh bước đi thong thả xem quanh trường
——————————————-
Nó và hắn chạy về nhà thì chả thấy ai nên đường ai nấy đi về phòng của mình. Nó về phòng mở cái giỏ ra bên trong đựng 1 cái váy mà hắn mua cho
” Cũng đẹp đấy chứ ! Không quá tệ như mình nghĩ . Mà tại sao anh ta quan tâm tới mình vậy chứ ??? ” vẻ trầm ngâm ngồi suy nghĩ cũng chẳng ra được đáp án nào , haizzzz
Nó đứng dậy và qua phòng hắn rõ cửa thì nghe hắn đang nói chuyện với ai đó
– Anh tìm được người đó chưa ? _ Giọng hắn
-“………..”
– Được rồi sao ? Vậy người đó đang đâu ?
-“………..”
– Đợi tôi khoảng 30′ nữa đi
– “….”
– Tôi sẽ tới đó , cảm ơn
Đứng ngoài nó thấy có 1 cái gì đó đáng nghi ngờ thì chợt nhớ tới 30′ mà hắn nói trong đt , liền quay lại phòng mình tắm rửa xong và khoác lên bộ đồ đen toàn bộ : quần jeans đen , áo thun đen với cái áo khoác jacket đen , đội thêm cái nón đen , khẩu trang đen mà nó luôn có kết hợp đôi giày jordan đen .
Bước xuống nhà thì thấy hắn đang chuẩn bị leo lên xe và đi, nó thì cũng xuống gara lấy con mô tô của mình và đi đằng sau hắn . Hắn thì vẫn không hề biết có người đang đi theo mình . Sau 1 hồi lái xe thì cuối cùng cũng đến nhưng nơi đó lại là 1 quán cà phê ít người, hắn bước vào nơi 1 người đàn ông đang đợi .
Nó cũng chọn cái chỗ ngồi gần hắn đó là ngồi sau hắn mà nghe chuyện ( Bà tám có 1-0-2 )
– Anh tìm được tìm người đó rồi hả ? _ Hắn vừa uống ly cà phê mang ra và nói
– Ờ người đó nhỏ hơn anh 1 tuổi , tên là Trần Đức Huy
– Gia thế như thế nào ?
– Kha khá , hằng ngày luôn làm tại nhà hàng Jonsion . 1 nhà hàng khá nổi tiếng trong thành phố
– Cám ơn , giờ anh có thể đi
– Nếu có việc gì thì cứ gọi tôi
Nó thì nghe hết mọi chuyện , rút đt ra gọi cho 1 người
– Theo dõi cho tôi người tên Trần Đức Huy đang làm tại nhà hàng Jonsion. Nên nhớ theo dõi anh ta thật kĩ không được bại lộ _ Cúp máy nó liếc đằng sau mình thì đã thấy hắn đã đi ra khỏi quán
– Hù !!! _1 cô gái làm cho nó thoáng giật mình
– Cô là….. _ Nó thấy quen quen
– Người mà bữa bạn đã cứu mình khỏi bọn con gái đánh ghen đấy _ Cô gái kéo ghế ngồi đối diện với nó
– Sao cô lại ở đây _ Nó tháo cái khổ trang ra
– Mình là chủ quán này , mà sao cậu mặc đen từ trên xuống dưới vậy ???_ Cô gái nhìn nó
– Không có việc gì đâu , mà you bao nhiêu tuổi nhìn như vậy chắc không phải bằng tuổi tôi đâu _ Nó uống ly nước trên bàn
– Năm nay me 18t _ Cô gái ấy cười nói
“Phù”
– Vậy mà kêu bằng cậu vs mình á hả chời @@@@_ Nó ngạc nhiên
– Đùa thôi , bọn hồi sáng cũng không biết chị 18t . Chị mới về VN ngày hôm kia nhưng bước vào tụi nó đã vậy nên chị cũng theo hùa vui thôi
– Chị cũng thật là làm tôi mệt đứt hơi thở với bọn dơ bẩn kia
– Gọi chị đi em gái ạ
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN