Sự Trả Thù Của Ánh Trăng - Chương 45: Cuộc Sống Ở Nhà Họ Vũ Hoàng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Sự Trả Thù Của Ánh Trăng


Chương 45: Cuộc Sống Ở Nhà Họ Vũ Hoàng


Sáng hôm sau, nó từ trên lầu bước xuống nhà

-Thiên Anh xuống rồi sao ? Chào con ! Tới đây ăn sáng với ta nhé !_Vũ chủ tịch vừa nhìn thấy nó đã lên tiếng, câu nói đó đáng lẽ ra là con cái nói với ba mẹ mới đúng, nhưng đối với Moon Thiên Anh thì khác

-Mà Thiên Anh, Hoàng Phước à ! Hôm nay ta nhận được tin tức của tập đoàn Y.A.M điều ta sang Malaixia để xử lí việc vài ngày, ta không thể không đi nhưng ta lại chưa bù đắp được gì cho hai con cả, ta…xin lỗi…

-Ông đi đi !_nó buông ra một câu nhẹ tênh, lệnh điều động chủ tịch Vũ Hạ đó là do nó đưa ra, nó muốn ông ta rời khỏi đây vài ngày để nó tiện điều tra mẹ con Hạnh Thoa

Nó không nói gì chỉ lẳng lặng kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt lơ đễnh lướt qua mọi thứ khiến không gian dường như im lặng cho đến khi dì Chiêu Huyền mang phần ăn sáng của nó ra đặt lên bàn

-Đại tiểu thư, mời cô ăn sáng ạ !

-Cảm ơn dì !_nó đáp rồi mở nắp đậy phần ăn của mình ra

Bữa sáng của nó là sanwich, bò bít tết, bánh mì bơ trứng hình hoa hồng, mứt dâu tây và trà hoa cúc. Nó xem rồi đậy nắp lại như cũ, nó nhìn anh Kan, anh nhanh chóng hiểu ý rời bàn ăn đi xuống bếp pha cho nó 1 ly sữa nóng và mang lên, nó cầm ly sữa lên uống một cách chậm rãi, không biết từ khi nào mà thói quen bữa sáng của nó là uống sữa nóng, dù công việc nhiều hay bị bệnh nó vẫn uống sữa chứ không chịu ăn sáng. Mẹ con ả Mina từ nãy đến giờ nhìn nó mà tức không chịu nổi, ả lên tiếng

-Ba à, chị ấy xem ba không bằng một người hầu nữa đó ! Ba chịu được sao ?

-Đúng rồi đó anh ! Con cái không biết tôn trọng người lớn như vậy mà anh không nhắc nhở con sao ? Cả người mẹ như em nó cũng không thèm chào nữa là…_Hạnh Thoa chăm thêm vài câu

-Thứ nhất tôi không phải con bà ! Đừng có hoang tưởng như thế. Thứ hai, tôi không phải chị cô, đừng nhận bừa lung tung như người thiểu năng ! Thứ ba, tôi làm gì, nói gì là quyền của tôi. Các người không có tư cách xen vào !_nó ngắt ngang lời Hạnh Thoa

-Ba…ba à, ba thấy chưa ? Chị ta xem mẹ không ra gì, còn nói con là đứa thiểu năng nữa đó !_Mina bày trò mách lẻo thêm cái thói nhõng nhẽo của tiểu thư

-Con đủ rồi Mỹ Ly ! Con có thể đừng gây sự với chị con không ?_ba nó nghiêm nghị

-Anh à, con bé như vậy thì phải dạy lại rồi, từ nhỏ con bé đã không có mẹ dạy dỗ thì bây giờ em là mẹ nó em sẽ dạy nó giúp anh !_Hạnh Thoa nói, miệng mụ ta hiện rõ nụ cười xảo quyệt

“Àooooooo..” nửa ly sữa nóng còn lại trong ly nó đang uống dở tạt thẳng vào mặt mụ Hạnh Thoa. Nó rút trong túi ra một cái khăn lụa màu thiên thanh lau tay rồi ném vào mặt mụ ta

-Dạy dỗ tôi ? Căn bản là bà không thể !_nó bước thẳng ra ngoài cửa bỏ lại trong nhà mụ Hạnh Thoa và ả Mina đang liếc xéo nó không thương tiếc. Vũ chủ tịch lắc đầu rồi cũng xách vali đi công tác. Còn lại anh ngồi trên chiếc sopha dõi ánh mắt theo nó và mỉm cười, lúc nãy anh không lên tiếng là vì anh tin nó có thể giải quyết hai mẹ con chua ngoa này. Và cô em gái này quả thực đã không bao giờ làm anh thất vọng… Nó bước ra sân vườn, đã lâu lắm rồi nó chưa từng về đây đi trên con đường quen thuộc, hai bên của lối đi nhỏ màu trắng trải dọc hai hàng dương liễu rũ những chùm hoa tím lấp ló sau những chiếc lá xanh biếc. Giữa vườn là một đài phun nước hình tròn, xung quanh trồng sen đá. Ở góc vườn là một cây hoa mai màu trắng cổ thụ, trên cành cây có một chiếc xích đu trông như cái thuyền thúng nhỏ, trong chiếc thuyền ấy chứa đầy kỉ niệm với những món đồ chơi dễ thương ngày nhỏ. Nó ngồi lên chiếc xích đu đung đưa thật nhẹ nhàng, một làn gió nhẹ thoảng đưa qua nơi ấy làm mái tóc nó tung bay trong gió như thiên thần, làn gió cũng vô tình làm những bông hoa mai trắng muốt rơi rơi đầy cả góc vườn và cả trên làn tóc mai của người con gái mang vẻ đẹp lung linh như thiên thần kia. Nó nhắm hờ đôi mắt màu xám tro của mình, gốc cây này khiến nó nhớ đến mẹ, mẹ nó tên là Bạch Mai_một người mẹ hiền dịu đáng tôn kính, ký ức ngày xưa lại ùa về…

Mẹ con ả Mina trong nhà đang ngồi cùng nhau bàn bạc một kế hoạch hãm hại anh em nó, mặc dù hai người đó thừa biết anh em nó là chủ tịch của tập đoàn Y.A.M (chỉ có 2 mẹ con Mina biết chứ ba nó vẫn chưa biết chuyện này nha m.n), một kế hoạch thâm độc đang chờ đợi nó phía trước.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN