Sự Trả Thù Của Quỷ - Chương 13: Cá cượt với tử thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Sự Trả Thù Của Quỷ


Chương 13: Cá cượt với tử thần



– Tại sao cô ta lại kím chuyên khi mà chúng tôi không làm gì đến các người chứ?? – một tên có lẽ là tay chân thân cận của tên đại ca lên tiến.

– Mi không nghe là Princess của ta đang “chơi” sao??? – Nó cười khinh bỉ nói với tên đó, chã thèm quan tâm gì tới tên đó cả.

– Chúng tôi đã không đụng chạm gì tới các người, là tại các người muốn kiếm chuyện thôi! – tên đó nói rồi đưa tay lên ra hiệu, – Tụi bây, lên! – hắn nói, vừa dứt lời thì nguyên đám đó liền tiến tới chỗ của Nó và Rika, người không liên quan thì đã ra khỏi hết quán rồi. (hơhơ, ko đi cho mang hoạ àk :-j)

– Khoan đã, đừng manh động, từ từ, các người muốn chơi thì cứ chơi, nhưng có thể nào ra ngoài không, vì ta không muốn phải xây lại cái bar này cho chủ ở đây đâu – Nó đưa tay ra hiệu cho bọn họ dừng lại rồi từ từ nói một cách như chọc tức bọn chúng. Nó đã hứa với một người là sẽ không “quậy” nữa cho nên càng em đẹp càng tốt, không thì lại khỗ với người ấy.

– Tại sao tôi lại phải nghe cô, lỡ ra đến ngoài thì hai người chạy mất thì sao? – tên đó lại hất mặt nói.

– Thứ nhất, Kyouko này không phải là người ham sống sợ chết, thứ 2 là tôi biết các người không muốn phải bồi thường cho chủ quán đâu nhỉ – Nó vẫn bình thảng nói với bọn họ mà không tỏ chút gì lo sợ cả. (hơhơ chị này mới nói là không múnk cho người ấy biết mà h lại xưng danh mới ghế chứ)

– Nếu như cô nói như thế thì càng không cần, vì nếu đã dám đối mặt với chúng tôi thì các người phải biết lý do chúng tôi tới đây! – tên đó lại lên tiếng nói, vẫn là cái dáng ngạo mạng đó.

– Hay là các người muốn cượt một ván?? Nếu như các người có thể hạ gục được Princess và 5 đứa em nuôi của tôi thì tôi sẽ cho các người toàn quyền xử lý cái quán này và tôi sẽ chịu trách nhiệm, còn không thì cả hội của các người phải giải tán và phục vụ dưới trướng của chủ quán này, thế nào? – Nó lại ra điều kiện, mà hình như cái này có hơi… liều thì phải, nhưng với Nó thì không vì lúc nãy ngồi trong phòng nó đã điều tra được một số thông tin của cái hội này. Bọn Ken thì phải giật mình vì cái quyết định quá liều lĩnh của Nó, nhưng họ lại thắc mắt là tại sao nếu thua thì họ bọn người đó lại phục vụ dưới trướng của Ken chứ không phải nó???

– Có thật như những lời cô nói không, 5 đứa em nuôi của cô là ai và vì lí do gì chúng tôi phải tin cô? – tên đó đã có phần đắt ý nhưng vẫn phải làm rõ trước khi hành động.

– Mấy đứa ra đây đi, – Nó quay vào trong chỗ tụi Ran đang đứng gọi, rồi quay sang tên đó, – Tôi lấy danh dự của mình là Siêu Quỷ Kyouko ra cá cượt đấy. – Nó nhếch mép cười nói, vừa nghe thấy danh của Nó thì tên này đã khá hoảng, mấy tên đàn em ở đàng sau có tên đã run bắn.

– Lấy gì để tôi tin cô là Kyouko chứ? – Tên đó vẫn cứng miệng nhưng trong lòng thì đã biết rõ đó chính là Nó.

– Lấy cái này! – đó là tiếng của Ran cùng với cái huy hiệu hình đầu lâu đỏ có khắc chữ K ở một bên má hinh đầu lâu khá lạ mà chỉ có mỗi những người khá thân cận với Kyo mới có, cùng thêm hình xăm ký hiệu đầu lâu của tất cà những người trong băng của Nó làm bọn họ không muốn tin cũng phải tin. Bọn chúng đã lo lắng lắm rồi chúng nhìn nhau như trao đồi ý kiến làm cho Rika, Nó và mấy tên nhóc nhếch miệng cười khinh bỉ.

– Không cần phải lo đâu, tôi hứa danh dự là chỉ có mỗi 6 người này ra tay thôi, hay nói đúng

hơn là chỉ mình princess ra tay thôi, còn mấy tên này chỉ ra tay khi mà princess đã chán, cá nhân tôi và những người ở đây sẽ không đụng chạm đến các người – Nó lên tiếng nói như trấn an mấy tên đó nhưng cũng là một cú tâm lí khá nặng. Nói như nó thì đã đánh giá quá thấp bọn chúng rồi, nhưng hình như như thế chưa đủ khi Nó lại lên tiếng, – Nếu muốn tôi sẽ cho các người 15 phút để kêu thêm người tới đây, các người có thể bàn bạc trước? – Nó lại nói thêm.

– Thôi được, 15’ sau ở bãi đất trống phía sau bar này, sẽ là 6 chọi 500. Các người thấy thế nào? – Tên đó lại lên tiếng sau khi đã bàn bạc kỹ lưỡng với bọn đàn em. Quên nói là tên đại ca đã ngất đi vì mất máu quá nhiều.

– Hơi nhiều, nhưng càng đông càng vui, được! 15’ nữa nếu các người không có mặt thì hãy dẹp cái băng của các người đi – Rika nói rồi lại ngoắt mấy thằng em của mình đi vào trong mặt kệ bọn chúng. Bọn chúng cũng rút lui ra ngoài, 10’ sau thì người ta thấy tên đường có một đoàn xe rất đông kéo đến cái đám đất trống khá lớn đang sau Bar của Hắn . “Lại là băng đản xã hội đen thanh toán nhau đây mà” đó là những gì người dân lương thiện có thể nghĩ ra, chứ đâu ai ngờ lại là cái trò cá cượt của chính Nó chứ.

– Các người tới nhanh hơn tôi nghĩ đấy chứ – Rika nói một cách thích thú. Bây giờ thì Nó và bọn Ken đang yên vị trên một cái bàn nhỏ được người của Hắn dọn xẵn với tư cách khán giả.

– Tại sao … tại sao lại có họ ở đây??? – Tên lúc nãy lên tiếng, có phần lo lắn khi thấy Ken cùng bạn của Hắn, nếu nói bọn họ nể Nó một thì phải sợ Hắn tới 5.

– Yên tâm đi, chúng tôi chỉ ngồi xem thôi chứ không đụng đến các người đâu, dù sao thì chuyện này cũng có liên quan đến cái bar của ta mà – Hắn nhết mép cười nói.

– Vậy được! – Tên đó đã phần nào lấy lại được bình tĩnh.

– Vậy thì bắt đầu đi – Nó ngồi gác chân trên bàn nói như ra lệnh. Bọn kia vừa định xông lên thì Rika lại đưa tay ra hiệu dừng lại.

– Khoang đã, các người định đánh tay không à? – Rika hỏi khi thấy bọn chúng tay không tất sắt thì thấy lạ nên hỏi.

– Lấy 500 chọi 6 mà còn dùng vũ khí thì có thắng cũng chẵng anh hùng gì – một tên trong bọn đó nói.

– Hahaha, anh hùng lắm, nhưng móc vũ khí ra đi, đánh các người mà trong tay không tất sắt thì nếu thắng bọn ta cũng chẵng vẻ vang gì đâu, princess lại sẽ tìm nơi khác khi đó các người sẽ hối hận đấy – Nó nói nữa đùa nữa thật, nữa khinh khỉnh nhưng nữa như khuyên răng bọn chúng.

– Thôi được, nếu như thế thì 200 người đầu sẽ dùng vũ khí còn lúc sau sẽ xem xét lại nên đánh thế nào – tên cầm đầu hiện tại suy nghĩ một lúc rồi nói.

– Các người định đánh từng đợt àk??? Mà cũng được, như thế chơi càng vui – Rika không biết là đang hỏi bọn người kia hay là chính mình.

– Thôi không nói nữa, bắt đầu đi! – Đó là tiếng của Jes, cô đã ức lắm rồi khi không được tham gia, giờ còn ngồi nghe đàm đạo nữa nói làm sao không lên tiếng cho được.

– Ok, cuộc chơi bắt đầu – Rika nói rồi không biết từ đâu trong tay cô xuất hiện một cây côn khoảng hơn 1 mét. 5 thằng nhóc chỉ đứng nhìn Rika chơi thôi chứ không nói gì, bọn Ken thì chỉ còn biết lắt đầu vì trò mèo vờn chuột của Rika mà thôi, nói đánh cho có chứ đúng thật là Rika đang chơi, cô chỉ vờn qua vờn lại còn đánh là do tên này đánh trật vào tên kia thôi, nhưng lúc nào cũng là vừa đánh trúng là thôi chứ chưa có dấu hiệu của sự chết chóc. (t/g: cái này có thể nào nói là cô này hiền hem ta???? Rika: muốn thử xem không??? *liếc* t/g lại xách dép chạy với tốc độ ánh sáng. .. hix, vík xog truyện này chắk t/g tuột hết 10 cân quá ( )

Rika cứ chơi cái trò mèo vờn chuột của cô mà đánh hết gần 50 tên mà không mảy may mệt mỏi hay bị gì cả, chỉ thấy nụ cười thích thù luôn nở trên môi, lâu lại phát ra những tiếng chọc tức của cô với mấy tên đó khi họ đánh hụt vào người đồng bọn mà thôi. Bọn người đó dường như đã hiểu ra là nãy giờ mình được đưa vào tròng làm xiếc liền tấn công khá mạnh vào thân hình nhỏ bé của cô.

Tới lúc này người ta mới thấy nụ cười ác quỷ của cô nàng có khuôn mặt thiên thần này, và rồi cây côn trên tay của Rika bắt đầu vung nhanh hơn và bây giờ cô mới thật sự ra tay. Bọn Ken được cơ hội mở rộng tầm mắt, mỗi cái vung côn của Rika là lại có một thân hình đổ xuống, cô không đánh cho chết mà chỉ đánh vào những nơi có thể hạ gục được họ trong vòng một gậy, chỉ trong vòng 20’ mà rika đã cho gần thêm 50 tên nữa đo đất mà không thể nào đứng lên nữa, mà có đứng được lên thì cũng không thể cầm vũ khí được.

– Đã nói là đừng có khinh thường princess này rồi mà không tin – Rika nhết mép cười đểu nói nho nhỏ nhưng đủ để làm cho bọn Ken nghe rõ, đúng là Rika và Nó đã đưa họ từ hết ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác.

Ngoài kia bây giờ thì đã có máu đổ đơn giản vì có vài tên như muốn đánh lén làm cho Rika nhém chút nữa bị một nhát chém nhưng hên là Rey đã nhanh nhẹn ra tay, và bắt đầu từ lúc đó thì cả 5 thằng nhóc cũng ra tay vì Rikađ ã thấm mệt. (Nói, hết cả gần 1 tiếng đồng hồ, hạ gục hết cả trăm tên du côn mà không mệt mới lạ :-j) Rika không đánh nữa, nhường lại cho 5 thằng nhóc, cô đi đến kế bên nó rồi ngồi xệt lên cái ghế đã để sẵn cho mình.

– Phew, mệt thật, chơi vui quá Kyo ơi! – Rika nói một cách thích thú, mồ hôi nhễ nhại.

– Uhm, thôi để coi mấy thằng nhóc làm ăn thế nào – Nó nói với Rika rồi lại hướng mắt về phía của bọn nhóc, bọn nhóc không chơi nhẹ như Rika, tụi nhóc chơi 1 cách tài tình luôn.

Đầu tiên là Rey, thằng nhóc thẳng thừng cho một cú đá như trời giáng vào bụng tên định đánh lén Rika rồi giật luôn cái kiếm trên tay tên đó trước khi tên đó kịp ngã xuống chết tươi luôn. Dùng cây kiếm trên tay Rey lại xông vào đám người trên 300 mạng mà chém một cái tài tình, mỗi đương kiếm của nó là lại có thêm một tiếng rên thảm của một tên ngã xuống, tên nào hên thì sẽ bị chãy máu đến chết nếu không kiệp băng bó, còn tên nào mà xui thì bị mất một phần thân thể hoặc sẽ được về với ông bà.

Tiếp theo là Rei, vì chưa chuẩn bị kịp nên cậu đành ‘mượn’ lấy cây côn của một tên đứng gần mình, nện cho tên đó một cú sau gáy khiến tên đó hộc máu ngất lịm đi. Những đường côn tài tình đầy điêu kuyện của cậu nhóc đi tới đâu là tiếng xương gãy vụn kêu răn rắc đầu ghê rợn vang lên đến đó cùng những tiếng kêu la thàm thiết. Tên nào mà hên khi ăn gậy của cậu là hộc máu và lịm đi, tên nào hơi xui xui thì sẽ phải nằm viện vài tháng với cái tay hoặc cái chân bó bột, còn nếu mà quá xuôi thì là bó bột toàn thân hoặc là về với lòng đất mẹ một cách lặng thầm.

Quay qua Ray, cũng như 2 tên kia vì không chuẩn bị vũ khí, cậu cũng đành ‘mượn’ luôn vũ khí của một tên đứng gần, hình như là một con dao găm tự chế hay sao áh, nhìn rất kì quặt nhưng cậu chẵng quan tâm, cứ quay quay con dao nhỏ trên tay mình, mỗi một nơi cậu quay tới sẽ là mạng sống của một con người, nhìn cậu không khác gì thần chết cả. Nếu tên nào hên thì chỉ mất máu nhìu hoặt bị thủng ruột hay thủng phổi, còn nếu nặn thì thành luôn người thực vật hoặc biến thành cái xác không hồng chỉ trong tích tắt.

Ren thì có lẽ nhân từ hơn khi cậu chỉ lẵng lặng ‘mượn’ một cái nhĩ khúc của một tên đứng gần, điêu luyện không kém mấy người anh em, cậu huơ côn tới đâu là một tên hoặc là mặt, hoặc là mông sẽ được hôn đất một cách tài tình, nhưng sức đánh không đủ để lấy mạn của một người. Tiếng la hét đau đớn của bọn người này làm tăng kích thích hốc môn của cậu hay sao ý, mà từ từ đường côn của cậu càng nhanh hơn và mãnh liệt hơn. Tên nào nhẹ lắm thì sẽ mất vài cái răn hoặc tay, hoặc chân hay là sẽ bị gãy vài cọng xương sườn, nếu nặng thì có thể chào vĩnh biệt với hàm răng và cái mũi, nặng nữa thì bầm dập tới mức thành người thực vật, nhưng cũng có vài tên được về thăm đất mẹ một cách đau đớn.

Nhưng người mà được cả bọn chú ý nhất là Ran, nếu như nói Ray là thần chết thì không biết phải gọi cậu là gì, khi không cần vũ khí mà cậu đã có thể tiễn tất cả những người cậu chạm tay đi gặp ông bà một các gọn lẹ đến bất ngờ. Những người chạm đến cậu đều cùng một kết quả là cái chết, mỗi lần cậu đưa tay lên là một cái cỗ bị gãy xương kêu răn rắc đến rợn người, mặt cậu thì cứ tỉnh bơ như là em chỉ bẻ cổ gà chứ có làm gì đâu. Bọn Ken khá bất ngờ vì sức mạnh của cậu nhóc này thêm cái vẻ mặt sắc lạnh của cậu, không phải ai cũng làm được điều đó. Có thể nói những tên nào đụng đến cậu đều như được gặp tử thần hết.

5 tên nhóc, nói cho đúng là 4 tên nhóc rất thích thú khi đùa giỡn với mấy tên này, chỉ mỗi mình Ran là không hề biểu hiện một cảm xúc nào, nhìn vào cậu người ta chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là như đang đối diện với tử thần, thế thôi!

– Thôi, dừng lại được rồi – Nó cuối cùng cũng đứng dậy lên tiếng khi bãi đất mà lúc nãy đầy người đứng bây giờ chỉ còn không tới 20 người là đứng vững, số còn lại hoặc là đang thoi thóp chờ cái chết, hoặc là đã đến cõi vĩnh hằng hoặc đang rên la đau đớn.

– Chúng tôi đã thua, từ nay xin nghe theo chỉ lệnh của chủ nhân! – những tên còn đứng liền quỳ mọp xuống 1 chân mà cuối đầu, trước Nó chứ không phải Hắn.

– Tôi đã nói rồi, nếu thua thì các người sẽ đi theo chủ nhân của cái bar kia chứ không phải tôi – Nó nhết mép cười nói với bọn người đang quỳ rạp trước mặt nó nói một cách khinh khỉnh.

– Tất cả người của hội sẽ theo người của anh Ken, nhưng riêng 20 người chúng tôi thì xin theo chủ nhân thôi! – một trong 20 người đó nói với nó.

– Lý do??? – Nó hỏi.

– Không có lý do, đơn giản chỉ là chủ nhân là người có ơn với chúng tôi – 1 tên khác lại lên tiếng nói.

– Tôi không hiểu, các người nói rõ nào – Nó nói, thật sự nó không hiểu.

– Đơn giản vì chủ nhân đã thâu nhận trên dưới 3000 người của chúng tôi – 1 tên nữa lại nói.

– 1 là giải thích rõ ràng, 2 là tự kết liễu – Nó nói, lần này là một giọng nói đầy uy quyền đầy tức giận vì mấy tên này không rõ ràng. (hákhák, cái này là tại mấy anh này rượu mời không uống muốn uống rượu phạt chắk lunz )

– Các người hãy đứng lên và nói rõ cho cô ta biết đi, còn nếu không thì hãy tự kết liễu chứ còn nói chuyện như thế thì cô ấy sẽ không để cho các người sống yên đâu – Hắn nãy giờ không nói gì lên tiếng làm cho nguuyên dám từ những người bạn của Hắn cùng với 5 đứa em của nó, ngay cả Nó và Rika cũng quay sang nhìn hắn như người ngoài hành tinh ý. Tại sao hắn lại nói như thế, như là Hắn rất rõ tính tình của nó không bằng, mọi thứ như chìm vào im lặng, môt sự yên lặng chết chóc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN