Sự Trả Thù Của Quỷ - Chương 17: Kyo ơi là Kyo!!!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Sự Trả Thù Của Quỷ


Chương 17: Kyo ơi là Kyo!!!



– Êh tụi bây có nghe gì chưa??? – Một con nhỏ từ ngoài chạy vào nói một cách khó khăn vì có lẽ chạy quá trớn.

-Chuyện gì thì bình tĩnh lại xem nào – Một nhỏ khác vừa nói vừa kéo nhỏ ngồi xuống cùng đưa cho nhỏ lon coca.

– Nghe nói hôm nay lớp mình sẽ đổi chủ nhiệm đó – Nhỏ nói sau khi uống hết cả nữa lon nước.

– Chuyện gì lạ đâu, tụi mình chơi bà Liên đó như vậy không bỏ đi mới lạ – Nhỏ lúc nãy cười nói.

– Chuyện đó thì không có gì lạ, nhưng bất ngờ là mày có biệt ai sẽ là chủ nhiệm lớp mình không?? – Nhỏ kia nói típ.

– Lại là ông già khó tính nào đó chứ gì – mấy nhỏ ngồi chung cùng đồng thanh nói. Kyo đang ngồi bên bàn mình nhìn Rika cười cười.

– Không phải, không những người này không già mà còn rất trẻ, quan trọng hơn nữa là người này rất nổi tiếng – nhỏ báo tin lại phản bác.

– Vậy người này là ai nói coi, con tổng thống à?? – mấy nhỏ kia lại cười cợt nói.

– Thôi không nói tụi mày nữa, tới rồi kìa – nhỏ đó vừa dứt lời thì chuông cũng vừa reo báo hiệu giờ vào lớp.

– Hahaha, con này nay nó biết sợ kìa bey ơi – nhỏ lúc nãy đưa lon nước cho nhỏ này cười to nói.

– Ai là người biết sợ? – Tiếng nói lạnh lùng của Ken phát ra làm tụi kia tái mét mặt, và theo sau Ken là Jes, Liz, Jay, Joe và Tim.

– Dạ không có gì đâu anh – nhỏ kia lật đật chối bay chối biến.

– Toàn 1 lũ hám trai – Rika nói vừa đủ cho bọn kia nghe.

– Con nhỏ kia nói gì chứ?? – Mấy nhỏ kia tức học máu nhưng không dám làm gì Rika cả.

– Nói gì có mắc mớ gì tới mấy người đâu, cái này mấy người tự nhận đấy nhé – Rika cười đểu.

– Mày … – mấy nhỏ kia tức lắm nhưng vừa nhìn thấy cái liếc xéo của Liz cùng cái hắng giọng của Nó thì liền im bặt.

– Ủa sao nay vào trễ thế??? -Rika không thèm để ý đến mấy nhỏ kia nữa quay sang hỏi Jes.

– Hehehe, không gì – Jes cười cười trả lời.

– Uhm, hum nay có surprise đấy, vào chỗ ngồi đi – Rika nháy mắt nói với Jes.

– Surprise gì thế??? – Jes vừa nghe tới surprise thì 2 mắt liền sáng rỡ.

– Ngồi xuống đi đã, – Rika nói, đấy Jes ngồi xuống bàn cùng Liz rồi quay ra cửa, – Oh tới rồi kìa – Rika nói hất mặt ra phía cửa. Jes nhìn theo hướng chỉ của Rika mà nhém chút nữa là té ghế luôn, nó nhìn người đang bước vào như người ngoài hành tinh, há hốc. Thấy Jes như vậy thì mấy tên kia cũng tò mò và khi nhìn thấy người đang đi cùng với thấy hiệu trưởng thì cũng có cùng 1 bộ mặt như Jes luôn, Joe lanh chanh nhém chút nữa là rớt ghế luôn. Mấy nhỏ trong lớp còn đang nhìu chuyện cho nên không biết gì, bọn họ chỉ im lặng khi mà nghe tiếng nhỏ lớp trường hô lên khẩu hiệu quen thuộc thì mấy nhỏ mới bắt đầu im lặng lại.

– Chào cả lớp, vì một số lí do cô Liên đã được chuyển sang chủ nhiệm lớp khác, và hôm nay tôi xin giới thiệu với các em chủ nhiệm mới của lớp, thầy Thái Ngọc Minh. Mời thầy vào đây – Thầy hiệu trưởng của trường nói với bọn nó. Vừa nghe tên của Minh thì bọn con gái lẫn con trai đã bắt đầu xì xầm, nhưng khi thấy chính xác Minh chính là người mà đang được các mặt báo đăng trang bìa về thành tích “khủng hoảng” của anh thì mấy nhỏ con gái hét muốn bốc luôn nóc nhà, mấy thằng con trai cũng phải nói là hâm mộ luôn vì anh là thần tượng của tụi nó mà.

– IM LẶNG IM LẶNG!!!! – Thầy hiệu trưởng phải gõ bàn muốn nát cả tay thì mấy nhỏ mới dần yên lặng lại.

Thôi tôi giao lớp lại cho cậu đấy, bảo trọng – Thầy hiệu trường quay sang nói với Minh giọng thông cảm, anh chỉ gật đầu cười với ông rồi thì ông cũng bỏ ra khỏi lớp. Ông thầy hiệu trưởng vừa ra khỏi lớp thì tụi ccon gái lại bắt đầu vặng volume hết cỡ lên hò hét tiếp mặt cho anh nói thế nào cũng không được.

“RẦM!!!” – Bọn mày im hết cho tao! – Kyo đập bàn đứng lên, nó thấy ngứa mắt với mấy nhỏ hám trai này quá, phần vì lỗ tai nó sắp nổ tung rồi. Vừa nghe tiếng Nó thì mấy nhỏ kia cũng im bặt mặt dù rất tức tối.

– Cám ơn Kyo – Anh cười cười với nó, mặt thì giãn ra thấy rõ. Không phải là anh yếu ớt gì, chỉ có điều anh không thích làm con gái sợ thế thôi. – Chào tất cả, tôi là Thái Ngọc Minh, từ nay sẽ là chủ nhiệm lớp này và cũng là thầy dạy thể dục cho mỗi lớp Quý Tộc, mong chúng ta sẽ có một năm học vui vẻ – quay sang cả lớp anh nói.

– Thầy ơi thầy có bạn gai chưa thầy? –

– Thầy ơi thầy thích loại con gái nào vậy thầy? –

– Thầy ơi làm bạn trai em đi thầy –

blehblehbleh………

Mấy nhỏ thi nhau nói làm Minh thấy chóng cả mặt, bây giờ anh mới thấy hối hận, không biết quyết định làm thầy giáo của mình có đúng không nữa.

“RẦM!!!” – Bọn mày im ngay! – Bây giờ là tới lượt của Liz, cô là người ít nói và ít quan tâm chuyện cùa mấy nhỏ, nhưng lần này thì không thể chịu nỗi nữa.

– Đồ mấy nhỏ hám trai, thấy trai đẹp là tươm tướp – Rika phán cho một câu làm mấy nhỏ kia cứng họng luôn.

– Thôi tất cả im lặng, bây giờ thầy phải giao lớp lại cho thầy Tâm rồi, hẹn gặp các em trong giờ thể dục nhé – Anh nói, khuyến mãi cho tụi con gái thêm một nụ cười hớp hồn làm mấy nhỏ điu đứng.

– Chào thầy – Tụi nó đồng thanh chào và Minh cũng bước ra khỏi lớp, vừa ra khỏi lớp thì anh đã có thể thở phào, nhém chút nữa là anh dần cho tụi con gái một trận rồi.

– Tại sao anh Minh lại làm giáo viên chủ nhiệm của mình vậy? – Jes quay sang Kyo.

– Không biết -Kyo lắt đầu. – Chỉ biết là hai muốn làm chủ nhiệm lớp này thôi, mà hình như đó là một sai lầm thì phải – Vừa nói đến đây thì Kyo phì cười.

– Háhá, từ này sẽ thấy hai mình khó xử dài dài đây – Rika cũng cười theo, nghĩ lại mặt của Minh lúc nãy Rika lại phì cười, chưa bao giờ thấy anh đối mặt với một đối tác nào mà có chút gì đó gọi là mất tự tin, thế mà lúc nãy nhìn anh thôi thôi, mất hình tượng quá!!!

– Ủa mà 5 thằng nhóc đâu rồi? – Liz quay sang hỏi Nó.

– Tụi nó có việc phải quay về Nhật, tối nay sẽ qua lại – Rika nói.

– Uhm – Liz chỉ gật đầu rồi thì tụi nó ai lại làm việc nấy. Rika với Jes thì ngồi tám chuyện trên trời dưới đất, Liz thì đọc sách, Tim thì vẫn như hàng ngày ôm cái laptop gõ liên tục, Joe với Jay thì chí choé ngồi bấm game trên điện thoại, Hắn thì ngồi ngắm Nó ngủ. (ack, chị này s tối ngày toàn ăn rồi ngủ k thế này @@)

REEEEEEEEEEEEENG!!! Tiếng chuông giờ ăn trưa vừa reo thì Nó cũng vừa được một giấc, thầy giáo vừa bước ra khỏi lớp thì Nó cũng đã kéo Rika đứng dậy, nhưng vừa định bước đi thì nó lại quay sang Hắn.

– Ở đây có chỗ nào không bị làm phiền không? – Nó hỏi Hắn.

– Tại sao lại hỏi ta? – Hắn hơi ngạc nhiên.

– Trả lời đi, nói nhìu làm gì – Nó nói, giọng lạnh tanh.

– Có, làm gì? – Hắn nói.

– Ở đâu? – Nó lại hỏi thay vì trả ời Hắn.

– Là phòng nghỉ giải lao của bọn này, mà chi vậy Kyo? – Jes chen ngang, cô biết nếu không lên tiếng thì thế nào 2 đứa này cũng choảng nhau. (hák hák, mấy anh chị này cũng bík sợ kìa, keke ) )

– Ok, cám ơn – Kyo quay sang cám ơn Jes rồi kéo Rika đi thẳng.

– Mày có biết phòng giải lao ở đâu không mà đi nhanh thế? – Rika hỏi Nó khi Nó cứ kéo tay mình đi mà không có chủ đích, Rika dám chắc một điều là Nó sẽ quay lại và….

– Phòng giải lao?? Phòng giải lao để làm rì? – BIN! Nó quay lại hỏi Rika, vậy là Rika đoán không sai, mỗi lần mà nó nói chuyện hay gay lộn với mấy thằng con trai là y như rằng, nó sẽ không bao giờ nhớ là mình định làm gì.

– Thôi tao thua mày rồi, đi tìm chỗ nào đó mà anh Minh sẽ không bị làm phiền, và Jes đã chỉ mày vào phòng giải lao riêng cho tụi nó – Rika lắc đầu ngán ngẩm.

– Oh, hehehe, đúng là chỉ có mày hiểu tao, tên Ken két gì gì đó đáng chết thật mà >”

– Ủa Kyo, em lên đây có chuyện gì thế??? – Thầy Phương ngạc nhiên hỏi khi thấy Nó với Rika mở cửa bước vào, đơn giản vì ai ai cũng đều biết Nó GHÉT cái văn phòng nhất.

– Dạ bọn em đến tìm anh…ý nhầm thầy Minh ạ, với lại thầy có biết phòng giải lao của nhóm Liz với Jes nằm ở đâu không thầy? – Rika trả lời thay Kyo vì lúc này Nó đang dáo dát tìm Minh, không thèm để ý đến ông thầy chút nào cả.

– À, thầy Minh vửa chuông giải lao đã được một nhóm nữ sinh rước đi rồi,- Thầy nói, hơi tái mặt vì nhớ lại cái lúc mấy nhỏ kia đùng đùng kéo đến tìm Minh, – còn phòng giải lao của nhóm King nằm trên cái phòng ở trên sân thượng ý, thôi thầy đi trước đây – Thầy Phương nói xong thì không chờ 2 đứa có phản ứng gì lật đật đảo mất. (Hix, tội nghiệp ông thầy bà cô nào mà phải nói chuyện với Nó vì đơn giản là sát khí của nó bốc ra quá rõ ràng ý mà)

– Đi xuống căn-tin mau không sẽ có chuyện đấy – Nó nói rồi kéo tay Rika đi tiếp, lần này nói đúng hơn là chạy chứ không phải đi nhanh nữa. Và không ngoài dự đoán của tụi nó, vừa vào tới căn-tin thì đã thấy nguyên môt đám hám trai đang bu quanh 1 cái bàn và chắc chắn là anh hai của tụi nó đang bị dính trong đó, nhìn quanh thì chẵng thấy tụi Jes đâu cả, mới quay đi quay lại mà Rika đã không còn thấy Nó đâu cả, cô liền đưa tay lên bịch tai lại và không ngoài dự đoán, 1 tiếng RẦM thật lớn vang lên làm tụi con gái hét toán lên.

– Bọn bây có 10 giây để rời khỏi đây trước khi tao cho tụi bey 1 chữ K trên mặt như nhỏ Quyên Anh – Nó đập tay xuống một cái bàn gần đó làm cái bàn gãy đôi tạo ra tiếng rầm lúc nãy và cất giọng nói một cách lạnh lùng nhìn thẳng vào từng đứa. Tuy rất tiếc là không thể nào ngắm tiếp được ông thầy đẹp trai nhưng vì chưa muốn làm một Quyên Anh thứ 2 cho nên không có đứa nào dám hó hé mà đành “bốc hơi” chưa đầy 10 giây thì chỉ còn lại có 3 người là Nó, Rika và Minh. (Nếu ai không nhớ Quyên Anh thì quay lại Chapter 6 – Muốn chết thì cứ thử… nhé)

– Làm giỏi lắm em gái – Anh cười nói nhưng rồi lại tái mét mặt, – Tay chảy máu rồi – Anh nói cùng chạy nhanh đến chỗ Nó, Rika cũng bay tới sát bên Nó rồi.

– Không sao đâu hai, không làm vậy mấy nhỏ đó đâu biết sợ – Nó nhe răng cười.

– Hứa là lần sau không được làm tổn thương mình nữa nghe không – Anh nghiêm giọng nói, bỏ ngoài tai những gì nó mới nói xong.

– Hix, đã nói không sao mà, người ta cứu mình mà còn làm cái giọng – Nó nhăn nhó lầm bầm trong miệng.

– Nói gì ák, muốn tối nay anh đá ra ngoài phòng khách ngủ không?? – anh đang băng bó bàn tay ngọc ngà của nó liếc xéo một cái làm nó hết hồn.

– Không không không, hai là núm bờ quăn cho nên hai sẽ không làm vậy với em đâu, keke – Nó cười cười nói một cách nham nhở. – Tai gì mà thính thế he… AÁÁAÁÁÁ – Nó lại lầm bầm chưa hết câu thì đã hét ầm lên vì anh vừa cột xong tay cho nó nghe được câu nói làm nó đau điến mới hét lên như thế đấy. (kekeke, pó toàn tập với 2 anh em này luôn, y như con nít ấy, Minh&Kyo: thế có muốn thử để con nít đánh cho một trận không??? *liếc xéo* T/G lại bốc hơi tới Tây Thiên thỉnh kinh with Đường Tăng luôn rầu, “hix, nhân vật của mình mà ăn hiếp mình thế đó, biết v hùi lúc ta cho các mi thành yểu điệu thục nữ ráo thử coi có dám xất xược với ta như thế không” cái này chỉ nghĩ thôi chứ không có dám nói ra đâu đấy ๏̯͡๏ )

– Hôhôhô, có phải đó là Kyo không vậy??? – Jes nói một cách ranh mãnh. Lúc nãy đang từ lớp xuống thì nghe tiếng rầm trong này tụi nó đã nghi nghi, rồi khi thấy mấy nhỏ chạy toàn loạn ra khỏi đây thì tụi nó càng chắc chắn là do chị cả Kyo này làm chứ không ai, và vì tò mò cho nên chui vào đây và thấy hết cái cảnh quá ư là KHÔNG THỂ NÀO TIN ĐƯỢC cho nên Jes buột miệng lên tiếng đấy ạ ≧◠◡◠≦✌ .

– Ơ, các người ở đâu ra vậy??? – Nó ngạc nhiên hỏi.

– Huh?? thì ở trong lớp chứ đâu – Jes ngạc nhiên nhưng cũng trả lời.

– Lớp gì??? – Kyo tỉnh bơ hỏi.

– Đang giỡn với tụi này à??? – Liz lườm Kyo.

– Hehehem mọi người thông cảm, mỗi lần mà gậy lộn với con trai là Kyo nó sẽ quên bén mất mọi chuyện cho nên đừng nhìn nó với ánh mắt như thế – Rika giải thích cho tụi Jes rồi quay sang Nó, – Có nhớ là mình đang ở đâu không?? – Rika hỏi.

– Ở Nhật chứ đâu – Nó đáp tỉnh bơ làm mấy tên kia chết lầm sàn hết một lượt.

– Đúng là chỉ có thể là Kyo – Anh Minh cùng Rika lắc đầu ngán ngẩm. – Mình đang ở Việt Nam và kẻ đã làm mà ra như vầy chính là .. hắn! – Rika nói rồi chỉ tay vào Ken ý nói hắn là Ken ạ.

– Áááá!!!! Sao lúc nào cũng là cái tên ruồi muỗi bệnh hoạn này làm bệnh của ta lại tái phát thế này, ta thề ta sẽ giết mi!!!! – Kyo hét ầm lên định xông lại phía Ken nhưng đã bị Minh giữ lại.

– Thôi thôi cho anh can đi, 2 đứa mà choảng nhau ở đây thì có mà cái trường này cũng xập luôn đấy. Có đi ăn không??? – Anh kéo Nó lại và cười cười nói, mặt gian khíp.

– Tsk, coi như mi hên – Nó liếc xéo Ken 1 cái rồi quay sang hai mình, – Đi thôi hai, hôm nay hai phải khao em 1 chầu vì đã đuổi cái lũ hám trai đó cho hai nhá nhá nhá!!!! – Nó vừa kéo anh đi vừa nhõng nhẻo làm tụi Liz ở đây phì cười. (hơhơhơ, ta nói là con nít mà không chịu, hai anh em y chan nhau, nãn! Minh&Kyo: Muốn thử không??? *lườm*. T/g: thôi ta về quê cắm câu với nội đay, vĩnh biệt mọi người, ngồi đây thêm chút nữa thế nào cũng chết vì tội nhìu chuyện

– Thôi mình cũng đi tìm gì ăn thôi, đói lắm rồi – Jes vừa nói vừa dùng 2 tay kéo Rika và Liz đi, mấy tên kia cũng đi theo. Bây giờ thì chỉ có 9 đứa tụi nó trong căn-tin thôi cho nên tha hồ mà cười nói không phải lo lắn gì cả.

Nguyên đám chiếm luôn nguyên cái căn-tin đó cho hết giờ nghĩ trưa luôn mà chẵng ai dám nói gì cả, tụi nó cũng nhờ vậy mà được chứng kiến cảnh Minh lo cho Nó từng li từng tí, nhìn Nó bây giờ chẵng còn chút gì giống Nó nữa, ngay cả Rika cũng vậy. Tình hình là Nó đang ngồi nhăn nhó nhìn mấy món đồ ăn trên bàn mà theo như tụi Liz biết là những món mà Nó ghét nhất do Minh lấy.

– Em đã nói là em không thích ăn mấy cái này rồi mà haaaaaaaaaaaaaaaai!!! – Nó nhìn anh mình trân trối, nhìn đến là tội nghiệp.

– Thế có ăn không?? – Anh nhìn nó, mặt gian xảo.

– Không ăn đâu, hai đừng bắt em ăn mấy thứ này mà – Nó nhăn nhó, mặt dù đang rất đói, cái bụng đang biểu tình dữ dội nhưng nhìn những thứ trên bàn nó không tài nào nuốt nỗi.

– Ok, vậy thì cứ tự nhiên, nhiều lắm thì tới lúc 60 người kia chưa được ra ngoài thì em cũng ngồi nhà mà ngắm…..bức tường đi nhé – Anh cười cười nhìn Nó nói, mấy đứa kia nghe xong cũng choáng dùm Nó luôn.

– Thôi thôi em ăn, hai ááááááac quá!!! huhu – Nó nói rồi nhăn nhó cố gắp miếng cà rốt là thứ nó ghét nhất bỏ vào miệng.

– Phải giỏi như thế chứ – anh cười hiền xoa đầu Nó, mấy đứa kia thì cứ phải là mắt chứ A miệng chữ O ngạc nhiên trừ Hắn và Rika đang cười lăn cười bò ra kia.

– Hahaha, hai về là việc tốt đấy nhỉ, nhỏ này từ này có người trị rồi – Rika cố nhịn cười mà nói một cách khó khăn.

– Quá khen quá khen – Anh cười tinh nghịch nói.

– Hơhơ, từ khi nào mà anh bị lậm cái tính đó của con nhỏ này thế??? – Bây giờ tới lượt Hắn lên ngạc nhiên, đơn giản vì lúc Hắn gặp anh và Nó ở Nhật thì Nó là 1 con bé tuy rất lạnh lùng nhưng rất tinh nghịch, còn anh là một người khó tính, nhưng sao giờ lạo đảo ngược như thế????

– Anh từ trước tới giờ vẫn thế, chỉ có điều là chú em không ở lâu bên đó cho nên chưa biết đấy thôi – Anh lại nháy mắt chọc ghẹo Hắn.

– Rồi, thế là hiểu – Hắn lắc đầu bó tay với hai anh em nhà này luôn.

– Hai người đang nói gì thế?? – Nó tò mò hỏi, sao Nó chã hiểu hai người này đang nói gì, và hình như những người còn lại cũng có cùng 1 câu hỏi thì phải.

– Không có gì, ăn nhanh đi rồi vào lớp – anh quay sang nói với Nó làm Nó chưng hửng quay lai với cái khay thức ăn rồi nhìn mấy đứa kia như cầu cứu.

– Xin lỗi nhưng tụi này chưa muốn bị cấm cửa, cố ăn cho hết đi nhé – Jes nhìn Nó như thông cảm nhưng rồi khi nhìn sang anh thì lại rùng mình đành pó tay.

– Mấy người đúng là tham sống sợ chết – Nó cay đắng nói rồi lại qua lại với cái khay thức ăn mà hành hạ chúng bằng cách cầm đũa mà chọt cho có rồi cũng phải ráng mà nhai nuốt hết. Mấy đứa kia nhìn nó mà sót xa nhưng không dám hé môi xin Minh, cũng như Nó bọn kia cặm cụi ăn thức ăn của mình cho tới khi chuông vào lớp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN