[ Sư Tử Harem ] Mèo Con! Cậu Chạy Không Thoát - Chap 1: Người Khổng Lồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
256


[ Sư Tử Harem ] Mèo Con! Cậu Chạy Không Thoát


Chap 1: Người Khổng Lồ


Cô là Lâm Sư Tử, 16 tuổi, nữ sinh năm nhất của cao trung Bách Tùng. Năm này trước, ba mẹ cô đột ngột đi công tác xa liền tống cô cho Lâm Ma Kết, một bà cô cực kỳ vô trách nhiệm.

– Ma Kết, cô còn không dậy sẽ trễ giờ đấy.

Sư Tử người mang tạp dề, tay phải cầm chảo tay kia cầm muôi đập inh ỏi, rung động cả căn nhà nhỏ của Ma Kết. Tuy nhiên, người phụ nữ trẻ trung kia, Lâm Ma Kết vẫn đắm chìm trong giấc ngủ và không mảy may bị ảnh hưởng.

– Đừng vội cháu yêu, khò, không có gì phải vội cả,khò…

Vừa ngủ, ngáy, nói cùng một lúc như vậy, thảo nào dù xinh đẹp nhưng đã 29 tuổi rồi vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, không ai thèm rước về. Sư Tử trút tiếng thở dài bất lực, hôm nay là ngày khai giảng mà bà cô Ma Kết chẳng phải giáo viên trường Bách Tùng sao, đáng ra nên dậy từ sớm chứ… Quả nhiên, bệnh lười đã ngấm vào máu rồi.

\” Ngày đầu tiên đi học, không thể đến trễ được \” Sư tử thầm nghĩ rồi nhìn sang Ma Kết, bà cô này ngủ say tới nỗi nước miếng ướt đầm cả gối cũng không hay biết. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng Sư Tử quyết định mặc kệ bà cô vô lại này, tự mình đến trường.

– Đồ ăn sáng cháu để trên bàn rồi, cháu đi trước đây.

– Khò, cháu yêu đi vui vẻ.

Dặn dò xong xuôi, Sư Tử liền vội vàng chạy ra khỏi nhà, lia ánh mắt xuống chiếc đồng hồ trên tay \” Cầu trời… cho con kịp giờ xe .\”

Trời thật là có tình, sau một hồi chạy hết sức bình sinh cuối cùng cô cũng thành công bước qua cánh cửa xe buýt tới cao trung Bách Tùng. Sư Tử thở dốc, đưa mắt nhìn bao quát cả xe, vẫn còn một chỗ trống, thật may mắn. Sư Tử tươi cười thản nhiên bước tới ghế trống đó, sức khỏe của cô vốn không được tốt, vừa rồi chạy như vậy đúng là mệt chết cô mà. Sư Tử vô tư ngồi xuống, không để ý bên cạnh cô cũng có một người và học sinh bên trong xe đang nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc tột độ.

Yên vị một lát, bộ xử lý của Sư Tử mới hoạt động lại, sực nhớ ra bản thân cô ngồi ghế trong vậy ghế bên cạnh là ai nhỉ ?. Tự nhiên ngồi vào không nói gì có vô duyên quá không ! Dây thần kinh của Sư Tử động đậy, \” Có lẽ nên chào người ta một câu \” nghĩ vậy Sư Tử liền xoay người… Trời ơi ! Người này… người này ,cô ngồi chỉ đến ngực hắn, người khổng lồ ư… . Khuôn mặt người này rất đẹp, là một mỹ nam, đôi mắt sâu như hồ nước ban đêm không nhìn thấy đáy, đầy vẻ lãnh đạm, gương mặt hắn ta tĩnh lặng có vài phần âm u, tự nhiên cô cảm thấy cực kỳ e sợ.

– Xin … lỗi tôi… tôi có làm phiền … cậu không…?

Sư Tử lắp bắp nói thành tiếng, cô ngẩng đầu lên nhìn hắn ta. Hắn không trả lời chỉ nhìn cô trợn mắt một cái, thật lạnh lẽo hắn ta là sát nhân ư ? Đó là những gì hiện ra trong đầu cô, Sư Tư mặt xanh lét sợ tới nỗi run bần bật tự co mình lại một chỗ. Hắn nhất định khó chịu rồi, cô mà cựa quậy có khi nào hắn đem cô băm ra không, thảo nào cả xe lại nhìn cô như vậy.

Suốt chặn đường, Sư Tử luôn giữ tâm lý sợ hãi, căng thẳng đến khi bác tài xế hô hai tiếng \” Xuống xe \” mới thở dài nhẹ nhõm. Cô muốn thoát ra khỏi đây thật nhanh nhưng tên kia lại rời ghế trước. Bộ dạng hắn khom người để tránh đụng đầu vào nóc xe kia bỗng làm cô ớn lạnh, tên này cao bao nhiêu vậy? 1m9… 2m.

Chờ hắn đi khỏi, Sư Tử mới an tâm đứng lên. \” Gì đây ? \” cô bắt gặp một vật đen đen tại chỗ ngồi của hắn, cầm lên xem mới biết là một cái ví, lại còn của nhãn hiệu nổi tiếng nữa chứ, \” Của hắn ta sao? \” Cô tự nghĩ \” Phải trả lại rồi, thật phiền phức. \”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN