Sức Hút Nàng Thiên Nga
Chương 6
Cô đứng ngoài mặt hằm hằm : ” Anh mau đi ra ngoài cho tôi ”
Neung giơ hai tay lên , tỏ ý đầu hàng : ” Ok , anh sẽ ra ngay sau khi truyền lời của mẹ ”
” Phu nhân Sophia nói gì ? ”
” Chừng nào em rảnh để anh đưa em đi thử váy cưới ”
What ? Sét đánh mang tai . Ploy bất động , rõ ràng vừa nãy cô đã từ chối thẳng thừng rồi cơ mà . Sao bây giờ lại trở thành ” bao giờ rảnh để thử váy cưới ” . Anh lắc người cô , nhờ vậy cô hoàn hồn , hét ầm lên : ” TÔI KO CƯỚI !!!!!!!!!!!! ” Sau đó cô đuổi anh ra ngoài ngay lập tức . Vừa bước xuống nhà , anh vừa lẩm bẩm : ” Con gái gì mà khoẻ quá trời “
Tối hôm đó khi phu nhân Sophia và Neung ko có nhà , đây là lúc để cô làm cho ra lẽ với bố mẹ . Ai ngờ họ lại đứng về phía anh , bảo cô đừng bướng nữa vì người như Neung có một chứ ko có hai vì vậy nói cô đừng bỏ lỡ .
Bị dồn vào đường cùng Ploy quẫn trí , nhân lúc bố ko để ý , cô đã đập vỡ một chiếc cốc thuỷ tinh rồi dùng chính nó cắt cô tay . Trước khi tử tự , cô liên tục hỏi bố mẹ : ” Có phải bố mẹ ko còn yêu con nữa phải ko ? Có phải hai người ghét con vì con kiêu căng , ngạo mạn ? Nếu đúng thì con chính là do Neung Postisit – chính anh ta là người biến con trở nên như vậy . Bố mẹ…..vĩnh biệt hai người ” Sau đó cô ngu muội , rạch một vết dài ở cô tay , máu chảy lênh láng trên nền gạch .
Bố cô gọi cấp cứu , mẹ ôm cô gào thét dữ dội . Nhận tin dữ Neung và phu nhân Sophia vội vàng tới bệnh viện . Sau hai mươi tám phút trong phòng cấp cứu , bác sĩ đã nói do bệnh nhân cắt cổ tay ko sâu nên mới bảo toàn được mạng sống . Nhưng sự thật là do cô sợ chết ko dám cắt quá sâu .
Trên giường bệnh Ploy phờ phạng , xanh sao như một xác ko hồn . Cô chỉ là muốn doạ một trận khiến bố mẹ phải đổi ý . Nhưng xem ra chưa thể gọi là thành công , Ploy ko thể cả ngày nằm trên giường vì thế cô đã tự ý lẻn ra ngoài . Nào ngờ đụng trúng Neung , anh đang tới bệnh viện thăm cô .
” Ploy , sao em lại ở đây ? ” Neung vô cùng ngạc nhiên , vì mấy phút trước bố cô nói trong điện thoại rằng cô đang phải đấu tranh với tử thần để giành sự sống . Vậy mà bây giờ lại có thể nhảy nhót tứ tung khắp nơi thế này xem ra đã bình phục rồi .
” Đi , mau theo anh về phòng bệnh ngay kẻo mọi người lo lắng ” Anh vô tình cầm trúng tay đau khiến cô thoảng thốt , xót xa ôm tay trách móc : ” Anh ko có mắt à hay vì anh muốn trả thù tôi ? ”
” Ko phải như vậy đâu ? ” Đôi khi anh muốn làm người tốt mà cũng ko xong .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!