Sức Mạnh Của Thần - Chương Chap1 Mở Đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Sức Mạnh Của Thần


Chương Chap1 Mở Đầu


Đoàng… Đoàng… Đoàng…

Những tiếng súng vang vọng trong đêm tối ở một thành phố đẹp đẽ như Tokyo của Nhật. Thế nhưng, tiếng súng này được gắn bộ phận giảm thanh và vang lên vào lúc ở đây đang có dịp bắn pháo hoa nên hầu nư mọi người không để ý mà chỉ có một số ít người mới chút đến nó mà thôi! Trên đường lớn có một người thanh niên đang chạy với tốc độ cực nhanh. Người này mặc bộ đồ màu đen kì dị, một tay ôm bụng còn một tay thì cầm khẩu súng lục ngắn. Đằng sau người này còn có vài người khác nữa đang cật lực mà đuổi theo sau. Bỗng chốc, anh ta nhảy ngay lên một chiếc xe mui trần đang đi với tốc độ khá chậm ngay trên lòng đường, giơ khẩu súng với cái ống giảm thanh đen ngòm lên đầu kẻ đang lái xe.

“Tăng hết tốc độ, chạy thật nhanh ra bến cảng ngay lập tức!” Nói với cái giọng khàn khàn và vẫn không quên chĩa khẩu súng về phía người lái xe. Tất nhiên là trong tình thế nà thì ai cũng sẽ lựa chọn nghe lời là trên hết. Thế nên…

Két… Két… Két…

Chiếc ô tô mui trần chở một cặp tình nhân và một người bị bắn vào bụng cứ thế mà lao vun vút về phía trước để lại những người phía sau tức giận mà quát mắng.

Trong ô tô…

“Đỗ xuống đằng kia rồi cút đi thì tao để mày sống!” Giọng của ngươơì thanh niên lại vang lên với một âm độ không thể nào mà lạnh hơn được nữa.

“Vâng vâng… Xin đừng giết chúng tôi! Xin tha cho chúng tôi…” Hai người ngồi ghế trước liên tục sợ hãi mà run rẩy. Đi đến một bãi đất trống sau đó, hai người lái xe lập tức chạy khỏi chiếc xe với một tốc độ y như…chạy nạn! Sau khi hai người đi thì chiếc xe lại tiếp tuục chạy như bay về phía trước.

Bến cảng thành phố Tokyo, nơi mà hiện giờ đang đứng hàng chục người tay cầm súng ống này nọ các kiểu (thông cảm, mk không am hiểu về súng ống đạn dược cho lắm). Đây là dấu hiệu cho thấy một cuộc chiến sắp sảy ra.

Két.. Két… Két…

Một chiếc mui trần đỗ ngay trước mặt bọn họ và đi ra một người thanh niên.

“Ta muốn nhìn thấy cô ấy trước khi ta giao nó ra!” Đây chính là ngươiì đã bị bắn một nhát vào bụng và cướp chiếc mui trần của đôi tình nhân trên đường hồi nãy.

“Hahaha… Quả không hổ danh là siêu sát thủ, đối phó với lũ kiến hôi đó chả đến 2 tiếng đồng hồ! Ta có lời khen cho ngươi đấy, Báo săn!” Một giọng the thé vang lên đáp lại với lời nói của người thanh niên. Tuy nhiên, không để ý đến lời nói của hắn, người thanh niên aáo đen kia cứ đảo mắt nhìn quanh, đôi tai như đang hết sứ chú ý đến xung quanh.

“Không cần phải tìm! Con bé đó giờ đã được đưa đến một chỗ an toàn! Dù sao thì nó cũng là đứa được thiếu gia nhà chúng ta coi trọng! Ta cũng lấy làm lạ là vì sao thiếu gia lại đi kết bạn với một thằng sát thủ vô dụng bán đi mạng sống của mình vì một con bé như ngươi nhỉ? Cũng may, thiếu gia nhà chúng ta thì khác!”

“Câm mồm lại thằng chó! Mày muốn chết!” Hét lên một tiếng cùng với chiếc súng chĩa thẳng vào đầu người vừa nói.

“Muốn chết là mày đấy thằng chó, bắn!” Sau khi hạ lệnh thì vô số tiếng súng nổ lên như những tiếng kèn kết thúc một sinh mạng.

Chả lẽ, đến lúc chết em vẫn không muốn gặp ta sao, Linh nhi? Trần Hạo, hãy chăm sóc tốt cho cô ấy!

Sau khi người thanh niên ngã xuống và đám xôn đồ đã đi xa thì một người con trai đã đi đến trước thi thể người thanh niên mà thì thầm:

“Minh Long, cậu hãy yên nghỉ đi! Việc bảo vệ Linh nhi và trả thù cho gia tộc hãy để tôi làm nốt! Bọn khốn đó sẽ không bao giờ biết được thiếu gia thực sự của bọn chúng đã quy tiên đâu! Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt! Kế hoạch này chúng ta thành công là nhờ cả vào cậu đấy!” Nói xong, người này đưa thi thể đã lạnh ngắt của Minh Long đi.

“Giờ ngươi có thể tỉnh!” Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai làm Mình Long giật bắn mình và chồm dậy. Điều đầu tiên cậu thấy là…đen! Một màn đen u tối mãi mãi trải dài bất tận không có kết thúc! Trước mặt cậu lúc này là một người hay nói đúng hơn là một hồn ma bởi người nọ toàn thân trong suốt nhìn như sương mù tạo thành. Tuy nhiên, người này lại có thể nhìn thấy được nên chắc chắn không phải ma.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN