Sủng Ái Bậc Nhất Đế Quốc: 100 Kiểu Trêu Chọc Vợ Của Quân Thiếu - Chương 324: Ngọt ngào trong tim
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Sủng Ái Bậc Nhất Đế Quốc: 100 Kiểu Trêu Chọc Vợ Của Quân Thiếu


Chương 324: Ngọt ngào trong tim


Edit by Ưu & Beta by Rùa

_

Mèo con bắt đầu giãy giụa, luôn kêu chi chi meo meo như rất sợ Quân Mặc Hàn.

Phong Tố Cẩn kinh ngạc nhìn, nhất là khi thấy khuôn mặt lạnh lùng của Quân Mặc Hàn. Cô nói:

“Mặc Hàn, anh đừng dọa mèo con sợ. Đêm hôm đó, chúng ta bị ám sát, nó còn giúp chúng ta đó.”

Đương nhiên Quân Mặc Hàn biết. Sau khi anh tỉnh lại, Dạ Tinh đã báo cáo tường tận mọi chuyện cho anh.

Anh nhẹ nhàng hất con mèo lên. Tận mắt thấy con mèo như sắp rơi xuống đất, Phong Tố Cẩn vội vàng đưa tay bắt lấy nó, ôm trong lòng.

Cô nhìn mèo con một chút rồi lại quay ra nhìn Quân Mặc Hàn. Có vẻ Quân Mặc Hàn nhà cô luôn rất lạnh nhạt với tất cả mọi người, kể cả với động vật, chỉ riêng đối với cô lại rất ôn nhu, dung túng.

Phát hiện ra điều này, trong lòng cô lập tức cảm thấy ấm áp.

“Miêu Miêu, anh ấy là Quân Mặc Hàn, tại sao em lại sợ anh ấy? Anh ấy rất tốt mà.”

Ánh mắt Quân Mặc Hàn lóe lên một tia sáng. Anh bất lực lắc đầu, đoán chừng cũng chỉ có cô vợ nhỏ của anh cho rằng anh là người tốt.

Quân Mặc Hàn đứng trước mặt Phong Tố Cẩn. Anh nhìn xuống mèo con đang nằm trong tay cô, ánh mắt mang một tia lạnh lẽo ngày càng đậm.

Đôi mắt tuyệt đẹp của mèo con rụt lại. Nó cố chui sâu vào trong lòng Phong Tố Cẩn.

“Được rồi, nó cũng chỉ là mèo con thôi mà, anh đừng dọa nó. Vừa rồi anh không ở nhà, nó đã bên cạnh bầu bạn với em đó.”

Nghe giọng nói nũng nịu của Phong Tố Cẩn, Quân Mặc Hàn hất con mèo trong tay cô ra lần nữa rồi nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.

“Là anh không tốt. Sau này anh dành thêm thời gian bên cạnh em nhé?”

Phong Tố Cẩn nghe giọng nói nhẹ nhàng của Quân Mặc Hàn, tựa vào ngực anh, hai mắt từ từ nhắm lại, mê luyến.

Từ khi phát hiện cảm giác trong đáy lòng mình, thừa nhận tình yêu này, tình cảm của cô đối với anh ngày một lớn hơn. Chỉ cần anh rời đi một lúc, cô đã cảm thấy nhớ nhung rồi.

Đây chính là yêu sao?

Cảm giác đó rất kì quái, rất vi diệu nhưng lại hết sức ngọt ngào. Từ tận sâu trong đáy lòng, cô không bài xích chúng.

Mèo con đáng thương bị hai người bỏ rơi nãy giờ đang lăn vài vòng trên mặt đất. Sau khi đứng vững, nó ngước lên nhìn Quân Mặc Hàn và Phong Tố Cẩn đang ôm nhau.

Hai móng vuốt trước mặt nó đối nhau, mắt nó di chuyển linh động mà xinh đẹp. Bị hai người bơ rồi lại còn bị ép ăn cẩu lương, dáng vẻ nó trông vô cùng ấm ức.

Tuy nhiên, nó rất sợ Quân Mặc Hàn, không dám đến gần, chỉ có thể đứng nhìn hai người ân ái.

Từ khi Quân Mặc Hàn trở về, Phong Tố Cẩn tự động quăng con mèo đi đâu đó, tâm tư của cô lúc này tràn ngập hình bóng của Quân Mặc Hàn.

Buổi tối, cô muốn xuống bếp nấu đồ ăn cho Quân Mặc Hàn nhưng anh không muốn cô phải động tay động chân. Cuối cùng, người nấu là anh.

Mấy ngày qua, nói nhàn cũng nhàn, nói bận cũng rất bận, đã mấy ngày anh chưa nấu cơm cho Phong Tố Cẩn rồi.

Phong Tố Cẩn cực kỳ nhớ những món ăn của Quân Mặc Hàn, không nhịn được mà ăn nhiều hơn một bát.

“Em vẫn cảm thấy tài nấu nướng của anh là tốt nhất.”

Nhìn cô ăn vui vẻ như vậy, Quân Mặc Hàn cảm thấy hết thảy mọi việc anh làm đều có ý nghĩa.

Khi nằm trên giường, Phong Tố Cẩn không nhịn được mà hỏi một chút lịch sử.

Quân Mặc Hàn nhìn bộ dạng hứng thú của cô, dẫn cô tới phòng đọc sách, lấy bản đồ địa cầu ra.

“Toàn bộ hành tinh của chúng ta bị biển ngăn cách, mấy lục địa bị tách rời khỏi Trung Quốc, chúng ta nằm ở phía đông Trung Quốc. Trong lịch sử, Trung Quốc có mấy quốc gia, chia rồi lại hợp, mặc dù bây giờ chỉ là một quốc gia nhưng có các thế lực khác trên khắp quốc gia và một số bộ lạc cùng dân tộc.”

Phong Tố Cẩn chấn động trong lòng:

“Không phải trước kia đã từng thống nhất sao? Không phải những cái này cũng thuộc về phạm vi của quốc gia chúng ta sao?”

“Đã từng thuộc về phạm vi quốc gia nhưng họ không nhất thiết phải nghe lệnh Quốc Vương. Bây giờ, tất cả bọn họ đều có quyền lực chính trị riêng của mình, họ thậm chí còn không phải nộp thuế. Em hiểu rồi chứ?”

Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Phong Tố Cẩn, Quân Mặc Hàn thở dài trong lòng. Không biết nói chuyện này cùng cô vợ nhỏ của anh là đúng hay không đây.

*Truyện chỉ được đăng full tại WordPress, Fanpage và Wattpad @perfect-team. Mọi bản dịch ở web khác đều là ăn cắp, hãy giúp team report hoặc chỉ dẫn mọi người vào WordPress của team để đọc, cảm ơn các cậu!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN