Sủng Phi Của Hắc Đế - Chương 2: Sủng ái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
215


Sủng Phi Của Hắc Đế


Chương 2: Sủng ái


Sáng hôm sau thái hậu triệu ba vị phi tần mới đến ngự hoa viên để gặp hoàng thượng.

Ngự Hoa Viên

“Thần thiếp tham kiến hoàng thượng, thái hậu”.

Ba người hàh lễ, thái hậu cho họ ngồi. Nhìn các phi tần mới nhập cung ai ai cũng xinh như hoa thái hậu cảm thấy vừa lòng vô cùng.

Còn về phía hoàng thượng thì…

Hắn chẳng thèm để ý tới các phi tần chỉ dõi mắt ngắm những đoá hoa đang nở rộ. Vẻ mặt của hắn lạnh lùng, băng lãnh khiến ai nhìn cũng xao xuyến. Thái hậu mở lời trước ” Hoàng thượng, người xem các phi tần này đều rất xinh đẹp đúng không? “. Hắc Lãnh Thiên gật đầu nhưng chẳng nói gì cả, thái hậu biết tính khí hoàng nhi nên cứ cố bắt chuyện:

” Hoàng thượng ” vừa nói bà vừa chỉ về phía Thất Nhiệt Ba ” Đây là Thất phi, người xem Thất phi xinh đẹp quyến rũ, còn đây ( chỉ tay về phía Mỹ Ngọc và Lưu Ly)  là Yến phi trưởng thành, trang nhã, Tinh phi thì dịu dàng thanh lịch. Con thấy chưa các vị phi tần ai ai cũng đẹp ai ai cũng xinh”.

Hắc Lãnh Thiên cũng không thèm để ý, thái hậu tức giận đập bàn ” Hư! Không lẽ trong hậu cung này người không hứng thú với phi tử mà chỉ thích cái ả ca kỹ Đào Nhu đó thôi sao? “. Hắn lúc bấy giờ mới miễn cưỡng an ủi ” Mẫu hậu à, hoàng nhi chẳng qua là chưa muốn tính đến chuyện sinh con nối giõi thôi mà “.

“Vậy thì chờ đến bao giờ hả, định để ta xuống mồ mới chịu à?”.

“Mẫu hậu con… “

– Ta không quan tâm, đêm nay con phải đi thị tẩm. Con ở đây với các phi tần đi.

Nói rồi bà đứng dậy rời đi, thái hậu muốn nhân cơ hội này để tạo điều kiện cho họ được ở riêng với nhau. Sau khi thái hậu đi rồi, hắn ta không cần giả vờ nịnh nọt nên quay về với dáng vẻ băng lãnh thường ngày. Hắc nhìn một lượt ba người họ, giọng nói lạnh nhạt pha chút dễu cợt ” Sao vậy, các nàng câm rồi sao?”.

Thất Nhiệt Ba mở lời ” Hoàng thượng, thần thiếp mời ngài một ly rượu”. Vừa nói cô vừa rót một ly Bính Tửu đưa cho Hắc Lãnh Thiên, hắn ta đón lấy ly rượu rồi tiện thể nắm lấy tay Thất phi ” Còn các nàng thì sao? “.

Mỹ Ngọc cũng tiến tới ” Hoàng thượng, thiếp bóc cam cho người nha”. Thế là hai vị phi tần ngồi sát vào bên hắn mà hầu hạ, hắn được thế choàng tay lên vai họ làm những cử chỉ thân mật. Bây giờ, ngồi đối diện hắn chỉ còn lại Lưu Ly, hắn nhìn cô một lúc rồi nói:

– Còn nàng, định hầu hạ ta như thế nào đây?.

Lưu Ly vốn là người sống nội tâm nên cũng rụt rẻ với chuyện này, với lại cô cũng không yêu hắn nên hơi khó xử. Cô né tránh ánh mắt của hắn, đứng dậy tồi nói ” Hoàng thượng, thần thiếp thấy không khoẻ xin lui trước ạ! “. Không đợi hắn kịp trả lời cô vội vã rời đi trước sự ngỡ ngàng của các cung nữ. Hắc Lãnh Thiên nhìn theo bóng lưng của Lưu Ly ánh mắt tinh nghịch như muốn trêu đùa.

Nhạc Lâu

Khung cảnh trên Nhạc Lâu đẹp mà sao u buồn quá, trong lòng cô đang rối rắm vô cùng. Mới mười bảy tuổi cô đã phải khép lại cánh cổng thanh xuân của mình để làm vợ của của đế vương. Chưa biết thế nào là yêu, chưa cảm nhận hết sự tự do mà phải chôn thân trong Tử Cấm Thành. Lưu Ly chợt khóc. Cung nữ A Châu hầu hạ bên cô thấy vậy liền an ủi

– Nương nương, người đừng buồn mà.

Lúc đó Bạch phi đi ngang qua, thấy Lưu Ly cô lại gần bắt chuyện ” Sao thế, ai chọc muội à? “.

Lưu Ly khẽ lau giọt nước mắt ” Thần thiếp tham kiến Bạch phi nương nương”

“Miễn lễ! “

Bạch phi ngồi gần Lưu Ly, cô ngắm Lưu Ly một lúc. Nhớ lúc đầu khi tân đế đăng cơ sắc phong cô làm phi tử, cô cũng đã rất tuổi thân. Dù hầu hạ bên cạnh họ nhiều năm nhưng đối với Hắc Lãnh Thiên cô chỉ là ngưỡng mộ chứ không hề yêu. Ý vua đã quyết làm sao thu hồi được nên đành nghe theo.

“Muội đừng buồn nữa! Ta cũng giống như muội cũng từng khóc cho số phận của mình. Làm vợ đế vương cũng như con thỏ nằm trong miệng cọp, nay sống mai chết đâu ai biết được. “

Lưu Ly lặng nhìn Tú Xảo, cô không tài nào hiểu được sao Tú Xảo lại sống được trong chốn thị phi này. Nhớ lại cảnh tượng ở ngự hoa viên cô lại buồn rầu:

– Nương nương!

Bạch phi cười hiền nhắc ” Cứ gọi ta là tỷ tỷ đi”. Lưu Ly khẽ gật đầu ” Tỷ tỷ, muội…. muội không hề yêu hoàng thượng, đây là lần đàu tiên muội gặp người. Một người suốt ngày đắm chìm trong sắc tửu thì làm sao mà muội… “

A Châu hầu cạnh nghe vậy liền nhìn xung quanh, thấy không có ai cô mới khẽ nói ” Tinh phi nương nương, người đừng nói vậy. Chốn hậu cung này đầy rẫy thị phi nếu để chuyện này lọt ra ngoài e rằng người sẽ khó sống”. Tú Xảo cũng đồng tình với ý kiến của A Châu nên khuyên nhủ.

– A Châu nói đúng! Đã làm phi tử thì đừng bao giờ nói yêu hay không yêu. Chỉ cần giành được ân sủng của hoàng thượng thì cuộc sống của muội sẽ dễ thở hơn nhiều. Hoàng thượng dù đam mê nữ sắc nhưng suy cho cùng vẫn là một vị minh quân hết lòng vì dân. Muội cũng đừng nên lo nghĩ quá nhiều làm gì”.

Bạch phi đứng dậy ” Thôi trời cũng sắp tối rồi, muội mau về nghỉ đi. Ta đi trước đây”.

“Cung tiễn nương nương! “.

Nghe những lời khuyên nhủ của Bạch phi, Lưu Ly cũng bớt phần nào lo lắng.

– Bạch phi đúng là người tốt.

Lưu Ly cười nhẹ.

“Nương nương, ngoài này gió lạnh xin hãy hồi cung! “

“Được! Hồi cung”.

Nguyệt Y Cung

Hơi nước nóng ẩm lan toả sắp gian phòng, mùi hương của hoa đào nhẹ nhàng dễ ngửi. Lưu Ly ngâm mình trong bồn tắm thư giản. A Châu cùng với A Tử hầu hạ cô trong lúc tắm. “Oa! Nương nương, da người trắng mịn thật”A Tử không khỏi trầm trồ. Sau khi tắm xong cô thay một bộ y phục mỏng màu hồng nhạt. Hơi nước vẫn còn đọng lại trên tóc, làn da em bé mịn màng khiến Lưu Ly trông như một tiên nữ.

“Nô tỳ chải tóc cho người “

“Ừm! “.

Thiên Trì Cung

“Hoàng thượng, người thật xấu xa! “.

Đào Nhu ỏng ẹo trong vòng tay của thiên tử, hai người ôm ấp thân mật khiến ai nhìn cũng cảm thấy ngượng.

“Tiểu mỹ nhân, nàng thật là tinh nghịch! “. Giọng của Hắc Lãnh Thiên khàn khàn, tối nay hắn không hề uống rượu.

Tiểu Quế tử ở cung thái hậu bước vào ” Nô tài tham kiến hoàng thượng! “. Hắn không thèm để ý xem là ai vào cứ nằm đó mà hôn hít mỹ nữ. Tiểu Quế tử đợi một hồi lâu không thấy phản hồi liền nói tiếp “Hoàng thượng, thái hậu có căn giặn đêm nay ngài nhất định phải đi thị tẩm”.

Đào Nhu nghe nói đến chuyện thị tẩm liền ôm chặt lấy Hắc Lãnh Thiên ” Hoàng thượng, người k nghe lời thái hậu sao? “. Hắc Thiên Lãnh hôn lên đôi môi đỏ mọng của ả, tay thì sờ soạng lung tung ” Ta không muốn rời xa nàng! “. Ả Đào Nhu giả giọng nũng nịu ” Thôi, người phải nghe lời thái hậu, nếu người thái hậu sẽ nổi giận đó”. Hắc Lãnh Thiên vẫn lưu luyến không rời, phải mất một lúc sau hắn mới rời khỏi cơ thể của Đào Nhu ” Thôi được, nghe theo nàng! “.

“Vậy thiếp lui trước ạ”.

Đào Nhu lả lướt rời khỏi Thiên Trì cung. Thái giám đem ra những thẻ lệnh  ghi tên các cung của phi tần.

“Nguyệt Y cung? “. Thái giám hầu cận nói ” Bẩm hoàng thượng, đó là tẩm cung của Tinh phi ạ! “.

Hắc Lãnh Thiên khẽ nhếch mép cười nham hiểm ” Được, tối nay ta sẽ đến Nguyệt Y cung”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN