Sủng Phi Của Thuận Đế - Chương 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Sủng Phi Của Thuận Đế


Chương 25



Thọ Khang cung….

Thái hậu khẽ nhấp chén trà lên khóe môi. Phong thái tao nhã khó ai có thể theo kịp:

– Dạo này Hoàng thượng rất sủng ái Kỳ Quý nhân kia sao?

Trương ma ma theo Thái hậu lâu năm nhất cung kính trả lời:

– Kỳ Quý nhân ôn hòa hiểu lễ rất được lòng Hoàng thượng còn Hoàng hậu….

Trương ma ma không nói tiếp nhưng Thái hậu cũng hiểu được phần nào.

– Ai gia gặp qua Kỳ Quý nhân vài lần cũng có thể nói là người hiểu chuyện. Chiều nay mời nàng ấy đến cung của Ai gia một chuyến

Ngưng một lát, Thái hậu lại nói tiếp:

– Còn vị Hoàng hậu kia cũng không cần phải để ý. Chỉ cần Hoàng thượng không chạm đến Hoàng hậu thì sẽ chẳng sao.

*******

Cùng lúc đó, Thái y đang bắt mạch cho Hoàng hậu tại Khôn Ninh cung.

– Thế nào, ngọc thể của Bổn cung có dễ hoài nhâm* không?

Vị thái y già nheo mắt lại. Trên gương mặt lộ ra một tia hoảng sợ. Hắn quỳ xuống, nói:

– Xin thứ cho thần nói thẳng: Hoàng hậu nương nương là thạch nữ*.

Bạch Trân Ly hoảng sợ sau đó liền lắp bắp:

– Th…. Thạch… n… nữ sao? Ý của của ngươi là Bổn cung không thể mang thai à?

Vị Thái y kia cúi rạp đầu xuống đất, không dám ngẩng lên:

– Vi thần đáng chết.

Sau đó, Bạch Trân Ly đưa ông ta một túi bạc để giữ kín chuyện này.

Muốn tồn tại trong hậu cung này cần phải có một hài tử mới có thể giữ vững địa vị.

Trong lòng Bạch Trân Ly lộ ra toan tính. Có lẽ chưa cần phải xử lý đứa bé trong bụng Trần Quý nhân.

—————— Wattpad ——————

Chiều hôm đó, Kỳ Quý Nhân phụng mệnh Thái hậu đến Thọ Khang cung uống trà.

– Thần thiếp thỉnh an Thái hậu. Nguyện Thái hậu phụng thể an khang, phúc trạch vạn niên.

Nữ tử trước mặt có dung mạo đoan trang, ngôn hành cử chỉ lễ phép rất được lòng Thái hậu.

– Được rồi. Ban tọa.

Khi vào cung, Kỳ Phượng Nhi đã biết Thái hậu không phải là mẫu thân Hoàng thượng nhưng họ lại có quan hệ rất tốt.

– Đã lâu rồi Ai gia chưa nhìn thấy Kỳ Quý nhân. Bây giờ mới thấy được dung mạo đoan trang, quả nhiên là giai nhân!

Thấy Thái hậu mở lời khen, Kỳ Phượng Nhi khẽ đứng dậy:

– Nếu Thái hậu không chê, Thần thiếp sẽ thường xuyên đến chỗ của Người chơi.

– Được rồi. Ngươi quả nhiên rất ngoan ngoãn hiểu chuyện. Thảo nào được Hoàng thượng sủng ái.

Lúc đó cung nữ đặt xuống trước mặt Kỳ Phượng Nhi một chén trà. Nàng khẽ uống một ngụm.

Từ từ đã…. Trà này hình như có vị lạ. Tuy không phải độc dược nhưng rõ ràng là đã bị bỏ thêm thứ gì đó.

Ngồi nói chuyện với Thái hậu khoảng một canh giờ. Nàng liền rời đi vì Thái hậu cần nghỉ ngơi.

Khi nàng vừa rời khỏi, Trương ma ma bên cạch Thái hậu liền hỏi:

– Thái hậu đã cho Kỳ Quý nhân dùng Phượng lân hoàn*. Người tin rằng có thể dùng Kỳ Quý nhân này để lật đổ Hoàng hậu?

– Ai gia sẽ làm cho Hoàng hậu mất đi quyền lực và địa vị của mình trong cung. Và sẽ cùng Hoàng thượng lật đổ Bạch gia báo thù cho Tiên đế.

Thái hậu nói một cách chắc chắn. Có vẻ Người đã chờ ngày này lâu rồi.

Chuyện Tiên đế băng hà năm đó sợ rằng không phải do bệnh tật mà là do Bạch Thừa tướng hại chết.

Bạch Thừa tướng là đại thần 3 triều. Gia thế hiển hách. Nhưng luôn bất kính với Tiên đế, mưu đồ nắm giữ triều chính.

******

Kỳ Phượng Nhi trở về Giáng Vân các liền rút mấy quyển sách y dược đọc một lúc. Sau khi biết được Thái hậu đã cho gì vào trà, nàng khẽ nghếch môi lên.

Xem ra ngay cả Hoàng thượng và Thái hậu đều muốn giúp nàng lật đổ Bạch gia.

Bỗng nhiên, Giang Phúc Hải tiến vào trong điện:

– Tiểu chủ. Nô tài đã tìm được chân tướng sự việc rồi: Năm đó là do Thừa tướng hại Tiên đế. Tuy không phải cầm dao kề cổ nhưng chắc chắn là bị ép chết.

Kỳ Phượng Nhi liền dặn dò thêm:

– Ngươi đi lấy danh sách những đại thần không theo Thừa tướng đến đây.

Có lẽ nàng sẽ phải liên kết với triều đình một chút.

Đúng lúc đó, Hồng Đan hớt hải chạy vào.

– Tiểu…. chủ…

Hồng Đan nói một cách hụt hơi. Kỳ Phượng Nhi khẽ nhíu mày.

– Có chuyện gì từ từ hẵng nói.

– Tiểu chủ… Bệnh dịch trong cung lan đến Đại lao rồi…. Còn lão gia…

“CHOANG”

Âm thanh của sự đổ vỡ vang lên. Cái chén trên tay của Kỳ Phượng Nhi rơi xuống

Giọng nàng run run:

– Phụ thân ta bây giờ thế nào rồi?

– Nô tỳ cũng không biết là lão gia đã mắc phải bệnh dịch chưa? Nhưng trong đại lao đã có hai người mắc bệnh dịch.

>>>>>>>>>>

Tối hôm đó trăng sáng vành vạch. Theo lẽ thường, Hoàng thượng đến cung của Hoàng hậu.

Bạch Trân Ly vận nội y màu đỏ rực rỡ, điểm thêm một vài bông hoa mẫu đơn.

Y phục bó sát người lộ ra những đường cong cơ thể.

Khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉm. Trên người còn xông hương.

Hoàng thượng vừa bước vào Khôn Ninh cung khẽ nhíu mày lại. Bây giờ đã vào hạ rồi, trời ngày càng nóng nên Minh Trạch không thích xông hương.

– Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.

Bạch Trân Ly yểu điệu, nhẹ nhàng hành lễ.

– Đứng dậy đi!

Giọng của hắn lạnh như băng. Nhưng Hoàng hậu vẫn cố nhẫn nhịn. Chỉ qua đêm nay thôi, nàng ta sẽ không còn là vị Hoàng hậu hữu danh vô thực* nữa.

Hai người cùng ngồi xuống bàn ăn. Hoàng hậu liền rót rượu mời hắn.

Một chén…..

Hai chén….

Ba chén…..

Tửu lượng của hắn cũng không kém. Sao mới uống có ba chén đã cảm thấy nhức đầu như vậy.

Từ từ đã… Rượu này là do Hoàng hậu chuẩn bị?

Mắt hắn khẽ nhắm lại. Cả người gục xuống bàn…

Trên gương mặt của Bạch Trân Ly lộ ra một nụ cười mãn nguyện.

*****

Chú thích:

– Hoài nhâm: mang thai

– Thạch nữ: là cách mà người xưa dùng để gọi những người phụ nữ có vấn đến về âm ***, vấn đề quan hệ tình dục và không thể mang thai.

– Phượng lân hoàn: thuốc làm cho dễ mang thai

– Hữu danh vô thực: có danh vị nhưng không có quyền lực.

—————–

Dạo này au đang chuẩn bị thi nên hơi bận.

Like và cmt cho au nào!

25/11/2017

17:45

Wattpad

Hạ Băng Băng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN